Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 713
Tuy Dư thị không hiểu mục đích của bà ta, nhưng người ta đến tìm con gái mình, bà ấy không thể không cho được. Quay lại gọi Anh Đào đi gọi Diệp tứ muội và Diệp ngũ muội đến đây. Kết quả là mắt Diệp Tô thị đỏ hoe khi nhìn thấy con gái mình. Nước mắt cứ thế tuôn ra, khóc tới nỗi có hơi ban thần.
Nói ra mới nhớ, từ khi Chu gia định cư ở Thẩm phủ, Dư thị đã xây một gian phòng riêng dùng làm từ đường để bài vị. Bất kể là Cảnh vương phủ có hơn chục đích thứ, ngoại trừ những người còn sống và những người không thể thờ cúng trong từ đường, toàn bộ đều được đặt ở đây.
Chương 713
Sắc mặt Diệp ngũ muội tái nhợt.
"Đệ nương, nếu con có thể trơ mắt nhìn nương ngươi c.h.ế.t thì đi ngay đi." Diệp Tô thị luôn có cách ứng phó với con gái mình. Tất cả con gái trong nhà đều thương xót bà ta, không muốn thấy bà ta rơi nước mắt. Diệp Tô thị hèn hạ ngồi xuống ghế, quay đầu lại với bộ dạng tuyệt vọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mẫu tử hai người im lặng như vậy hồi lâu, Dư thị thở dài nói: "Đúng vậy, trốn tránh thế này cũng không phải cách. Ngoại tổ con đã lớn tuổi rôi, cũng không biết có thể khỏe mạnh được bao nhiêu năm nữa, nhân lúc này có thể hiếu thảo được cũng vì ông trời thương xót ta. Là lỗi của ta." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Tô thị bỗng nhiên gõ cửa vào một buổi sáng, bà đến đột ngột nên không kịp chuẩn bị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay khi đốt vài nén hương, Dư thị không kìm được mà lẩm bẩm gì đó trước bài vị của Cảnh vương: "Doãn An, tên đầu sỏ ngang ngược này cũng xem như đã tỉnh ngộ rồi. Cuối cùng thành gia lập nghiệp và đã đưa cho nhà chúng ta câu trả lời rồi. Tiểu Thuật Bạch của chúng ta được sinh ra phải gọi là một điều tốt, cha nương của đứa bé đều là những người thông minh xuất chúng, sau này đứa bé này chắc chắn sẽ hậu sinh khả úy và còn vượt trội hơn nữa, mọi người cũng có thể an giấc ngàn thu ở dưới nơi chín suối được rồi..."
Dư thị hơi sững sờ khi gặp bà ta quá đột ngột. Đầu óc rối bời. Tại sao Diệp Tô thị lại đến Chu gia vào dịp cuối năm. Bên ngoài trời tuyết rơi dày, Diệp Tô thị một người đàn bà yếu đuối của gia đình sao có thể đi một chặng đường dài tới đây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp tứ muội và Diệp ngũ muội cũng ngơ ngác, một ngày tuyết rơi dày đặc, thân nương từ Luân Đài trở về? Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?
Trong khoảng thời gian này, Dư thị không thể ngồi yên chờ người của Dư gia tới. Vốn dĩ đều đã chuẩn bị xong đồ Tết, nhưng bây giờ lại cảm thấy vẫn chưa đủ. Sớm muộn cũng phải xuống nhà kho kiểm tra lại một phen, lúc nào cũng lo thiếu gì đó, tiếp đãi không được tốt. Trong lòng hoảng sợ, bà ấy lại không dám nói cho người ngoài biết, bà ấy đã dẫn Nhuy Tả Nhi đi thắp nén hương cho các con trưởng và con thứ của Cảnh vương vào lúc sớm chiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Tô thị thực ra có hơi sợ Dư thị, bà ta đã không thể nói gì tốt đẹp trước mặt Dư thị, chỉ hèn nhát nói rằng muốn gặp con gái bà ta.
Ngày tháng trôi qua chậm chạp, vì sự chờ đợi dài dằng dặc. Dư thị thực sự không ngờ tới rằng người đầu tiên đến Chu gia không phải là người của Dư gia mà cuối cùng lại là người của Diệp gia đến hỏi thăm tung tích của Diệp ngũ muội.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.