Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 174
Kinh hoảng bất an qua được mấy ngày, Diệp Gia ở trong nhà chờ đợi mãi, càng không biết gì thì càng lo lăng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vậy thì cũng chỉ có thể đợi tin tức của Doãn An." Dư thị nghe Diệp Gia nói xong thì nhíu chặt mày: "Nhưng mà nghe con nói như thế, làm sao ta lại cảm thấy có chút kỳ quái?"
Diệp ngũ muội cũng biết mình khăng khăng đi theo như vậy thì sẽ làm phiền tỷ tỷ, nhưng nàng ấy không còn biện pháp nào khác. Nàng ấy không muốn bị cha nương bán đi với một giá cao. Nói thật, nàng ấy cảm thấy hai người tỷ tỷ của mình cũng bị lừa như thế. Nàng ấy không muốn như vậy. Ở đây hơn một ngắn, mặc dù không bắt nàng ấy nhịn ăn nhưng Diệp Gia không muốn nhìn thấy nàng ấy. Lúc này nghe Diệp Gia gọi mình, Diệp ngũ muội nhất thời vui vẻ trở lại. Thả riu xuống, lại chất củi đã được bổ lại, nàng ấy lau mồ hôi rồi mới trở vê phòng. Trên bếp đang nấu canh đậu xanh, bây giờ có thể uống. Càng ngày càng nóng, Diệp Gia vẫn luôn nấu canh đậu xanh. Được nấu bằng nước giếng, có thể coi đây là công cụ giải nhiệt hiệu quả nhất với con người vào thời xa xưa khi nguồn cung cấp khan hiếm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Diệp Gia gật đầu, vô cùng tán đồng: "Nhìn thái độ của Bắc doanh, giống như liền đang chờ Tây doanh phạm lỗi."
Cũng có thể kiếm cành lá khô về đốt, nếu lớn thì có thể dùng rìu bổ rồi chất ở đầu nhà. Diệp Gia liếc thấy cô nương đầy mồ hôi thì tim cũng mềm nhũn: "Ngũ muội, đừng làm nữa, vào nghỉ một lát."
Diệp Gia: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nương người nói xem," Diệp Gia không muốn đoán như thế, nhưng đời sau có rất nhiêu bộ phim như vậy, rất khó để nàng không nghĩ như vậy." Không phải chuyện mã phi tập kích thôn, cướp của g.i.ế.c người ở thôn do có người cố ý làm chứ? Rút lui cũng quá sạch sẽ..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 174
Không chỉ rút lui sạch. Mã phỉ có ngựa, bên trong quân doanh còn có ky binh. Binh lính của Trình gia tại trấn Lý Bắc cũng có thể tay không tấc sắt đánh c.h.ế.t bốn, năm tên mã phỉ, vậy mà binh sĩ ngày nào cũng luyện trong quân doanh lại không bắt được cái bóng của mã phỉ. Đúng là người ngoài đều cảm thấy nực cười với chuyện như vậy. Huống hồ từ lúc xảy ra chuyện đến nay, căn bản không thấy hai doanh trại có hành động lớn gì, đây cũng do cấp trên phái người xuống thì bọn họ mới hành động. Dư thị lộp bộp trong lòng, không khỏi siết chặt tay: "Dù sao thì hai thôn cũng có gần 300 người." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai mẹ chồng nàng dâu bàn bạc như thế, Diệp Gia lại nhớ đến một chuyện. Nói chuyện Chu Cảnh Sâm là ky binh.
Mặc dù lời này nói khó nghe, nhưng nếu đứng ở ngoài nhìn mọi chuyện thì sẽ thấy có gì đó không đổi. Theo lý mà nói, người bên trên cố ý xếp hai giáo úy đến trấn thủ Tây Bắc, hoạch ra hai phòng tuyến là để họ có thể trông coi nhau vào những lúc này. Nhưng hai giáo úy của Bắc doanh và Tây doanh không đối phó, gặp chuyện không những không đoàn kết mà còn bỏ đá xuống giếng. Dáng vẻ này giống như họ đang cố tình lợi dụng điểm yếu để g.i.ế.c nhau.
"Như vậy cũng đúng." Dư thị gật đầu, gương mặt như lý thường nói: "Doãn An giỏi ky xạ, hắn không kém bất cứ kỳ nghệ nào trong sáu kỳ nghệ của quân tử."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.