Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: 8: Ngươi Không Phải Là Đế Nữ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: 8: Ngươi Không Phải Là Đế Nữ


Đợi thấy rõ tình hình, nàng trừng lớn mắt, nhìn hắn như không dám tin tưởng.

...

Tâm tư người Ma giới từ trước đến nay đều khó nắm bắt, có đôi khi nói chuyện cũng không biết câu nào sẽ động chạm đến đối phương, lập tức có thể rút kiếm ra chém lộn.

Tạ Vi Ninh: "Hả? Tại sao?"

Hắn còn ghê tởm gương mặt của mình.

Vẻ mặt Tạ Vi Ninh lập tức thay đổi: "Ta còn muốn hỏi ngươi, có phải do ngươi làm hay không đấy? Muốn hoán đổi thân thể với bản Đế nữ! Có phải ngươi đã mơ tưởng rất lâu rồi hay không!"

Dựa vào năng lực của một mình ngươi Tạ Vi Ninh, tuyệt đối không làm nổi việc trao đổi thần hồn.

Tạ Vi Ninh có chút khó hiểu, lúc đang do dự có cần tự giới thiệu trước hay không, Phong Thầm mở mắt lần hai, giọng điệu lạnh nhạt: "Nói đi, kẻ sau lưng ngươi là ai?"

Phong Thầm nhận ra mình bắt hụt, sắc mặt chậm rãi trầm xuống.

Tạ Vi Ninh không nhắm mắt, thân thiện hỏi: "Vậy ngươi tin ta rồi à?"

Giây tiếp theo, liền thấy Ma Tôn đóng cửa lại, cách bọn họ bên ngoài cửa.

Tạ Vi Ninh lại cảm giác thân thể thúc đẩy bộ não báo sự nguy hiểm cho nàng một lần nữa, hai chân không biết thế nào mà cứ chạy như cảm giác được truyền sức mạnh.

Ta đã đứng trước mặt ngươi rồi, kẻ phía sau ngươi còn không chịu ra sao?"

Hắn đánh giá đối phương từ trên xuống, thân thể mà hắn quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn, cái gương mặt nhìn từ nhỏ đến lớn, lúc này đang dùng ánh mắt vừa hơi uất ức vừa rất chân thành nhìn hắn.

Như vậy, cho dù trong mấy ngày không tìm được cách đổi lại thân thể, lúc phải cách xa nhau vì thân phận, cũng có thể giao lưu.

Hộ Thiên Vệ và Phù Ngạn kinh hãi, thông qua khe cửa thấy Đế nữ phía sau sắc mặt như thường, tựa như chú ý tới ánh mắt của bọn họ, hơi gật gật đầu.

Nhưng hắn đuổi càng nhanh, Tạ Vi Ninh càng có thể tự phát chạy càng nhanh.

Tạ Vi Ninh tự cảm thấy làm việc rất thỏa đáng, hài lòng đóng cửa lại.

Tạ Vi Ninh nở một nụ cười thân thiện với đối phương.

Tạ Vi Ninh thấy hắn không đuổi theo, chần chờ dừng lại.

Chuyện gì đây? Sao Ma Tôn lại vô duyên vô cớ ra tay thế này!

Tạ Vi Ninh không quay đầu lại: "Vậy ngươi đuổi làm gì? Không phải muốn ra tay g·i·ế·t ta sao!"

Phong Thầm ra tay thất bại lần thứ hai, ánh mắt cứng lại, dải lụa trắng quấn bên hông lập tức bay ra.

Trong phòng của hắn, treo ở đầu giường rõ ràng vậy mà nàng ta không thấy à?

Hắn đen mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tạ Vi Ninh ——! Ngươi chạy cái gì!"

Trong không trung truyền đến sự dao động rất nhỏ của linh lực.

Chuyện hoán đổi thân thể thật sự không phải một hai câu liền có thể nói rõ.

Tạ Vi Ninh làm mặt đau khổ nói: "Vậy hiện tại làm sao đây?"

Chung quy cảnh giới thân thể Đế nữ thấp hơn Ma Tôn rất nhiều, không bao lâu, Phong Thầm liền cảm thấy linh lực duy nhất trong cơ thể đang nhanh chóng biến mất, thân thể này của hắn vốn chưa khôi phục hoàn toàn, bây giờ càng không chịu nổi tiêu hao.

Hai người một đường không nói, một trước một sau bước qua ngưỡng cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đế nữ thật là hành sự càng ngày càng quá trớn rồi.

Chính bởi vì Tiên giới luôn không có phản ứng, Phong Thầm mới cảm thấy việc này không phải một mình nàng ta làm, có lẽ là kẻ sau lưng nàng ta còn có tính toán khác.

Tạ Vi Ninh chờ đợi, cảm giác trên cổ mình đang gác một con dao.

Tất cả đã chuẩn bị xong, là thời điểm nên bắt đầu nói chuyện.

Phong Thầm nhẫn nại nói: "Ngươi nhắm mắt lại."

Lát sau cả khuôn mặt tối sầm lại, giọng nói lạnh băng: "Ngươi không phải là Đế nữ.".

Hai người lại bốn mắt nhìn nhau.

Tạ Vi Ninh: "Sao ta mưu đồ được chuyện này chứ! Nếu thật là ta, Tiên giới biết trong thân thể Đế nữ biến thành Ma Tôn, còn không sớm nội ứng ngoại hợp tóm lấy Ma giới, rồi nhốt ngươi vào địa lao sao?"

"..."

Rồi mới đóng cửa lại thật mạnh.

Chung quy đây là một thế giới tiên hiệp, Tạ Vi Ninh thật sự quay đầu lại nhìn một chút.

Dù thế Điện hạ bọn họ cũng chỉ là kẻ mỏng manh không chịu nổi một kích, làm sao có thể thoát được mưu kế của Ma Tôn chứ.

Tạ Vi Ninh nhìn hồi lâu, chột dạ hỏi: "Để dấu ấn lên như thế nào?"

Chạy tới chạy lui mất một lúc lâu.

Nếu có mặt người ngoài, cũng chỉ có thể thấy hai bóng tàn ảnh một đen một trắng trong viện, một đuổi một chạy giống như mèo vờn chuột.

Hộ Thiên Vệ tựa hồ đã quên trước đó Đế nữ ra tay vừa nhanh vừa chuẩn ở ngoài Bất Ngự Môn, trở nên càng thêm cẩn trọng.

Tạ Vi Ninh: "?"

Lúc này kết giới vô hình trong mắt nàng có thể phân biệt rõ ràng dị thường, kết giới này vừa rơi xuống, âm thanh bên ngoài liền biến mất, tĩnh lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng hô hấp, thật khó mà không biết đây là kết giới cách âm.

Đối với hắn mà nói, trước đây chưa từng xảy ra loại chuyện này, hiện giờ đổi thân thể...!thật sự khiến tâm lý khó mà quen được.

"...!!"

Phong Thầm: "..."

Nhưng trước khi g·i·ế·t, hắn muốn bắt nàng ta nói ra sự thật.

Ngươi lấy Thông Lục Nghi trong phòng ta ra trước đã, chúng ta trao đổi thần thức."

Ngay sau đó, nghe thấy hắn nói: "Không bằng ngươi để dấu ấn thần thức lên trước đi."

Hộ Thiên Vệ: "..."

Phong Thầm: "...!Ánh mắt khiến người ta buồn nôn."

Gân xanh Phong Thầm giật giật, không thể nhịn được nữa.

Vì thế nàng chuẩn bị đưa người tới chỗ ở của "Ma Tôn", đường đi cũng không cần nàng nhiều lời, người phía sau tuyệt đối quen thuộc hơn cả nàng.

"Nếu là do ta làm, hiện giờ Tiên giới sớm đã bị diệt." Hắn cười lạnh nói, "Còn về ngươi? Cho dù mang thân thể của ta, nhất định ta cũng sẽ trừ khử." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phong Thầm: "..."

Trong viện trầm mặc một lúc lâu.

Tạ Vi Ninh hạ quyết tâm nói: "Thông Lục Nghi của ngươi đâu?"

"Tất cả, không được tới gần nửa bước."

Nói đến cùng chuyện bọn họ muốn nói, không phải tầm thường, cũng không thể để người ngoài nghe thấy.

Chương 8: 8: Ngươi Không Phải Là Đế Nữ

Hắn nói xong, liền thấy đối phương đứng yên do dự lưỡng lự.

Huống chi Ma Tôn này không biết trước đó đã g·i·ế·t bao nhiêu người, khi còn nhỏ Đế nữ điện hạ lớn lên trong sự sủng ái, với tính cách hiện tại e là không thể về được.

"..."

Gần như chỉ trong nháy mắt, cả người nàng đã xa đến mấy trượng, bởi vì tốc độ quá nhanh, cảnh trong tầm mắt biến thành tàn ảnh, nhưng trong mắt nàng vẫn có thể phân rõ các chi tiết, dường như không bị ảnh hưởng.

Biểu cảm trên mặt hắn càng thêm khó coi.

Bên trong cánh cửa.

Trong lòng hắn biết việc này không có cách giải quyết.

Hai người đồng thời mở miệng, Phong Thầm lạnh mặt nói: "Trong lòng ngươi và ta đều biết rõ.

Chỉ là hiện tại đổi thân thể, hai người có chênh lệch rất lớn, Phong Thầm thấy mấy lần thất thủ liên tiếp, đừng mong bắt được Tạ Vi Ninh trong thân thể này.

Thế là Đế nữ ngừng bước, đứng yên tại chỗ, lạnh lùng nhìn chằm chằm người đối diện.

Hộ Thiên Vệ lập tức tức giận, đang định mở miệng, cánh cửa kia lại mở ra từ bên trong, nét mặt bình đạm của Ma Tôn như thể đang khiêu khích bọn họ, còn nói thêm câu: "Các ngươi chờ bên ngoài." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng chờ mãi, đến khi đối phương đưa tới một đồ vật có dạng như ngọc bội xinh đẹp.

Quả thật, một khắc nhìn thấy nàng ta, hắn hận không thể g·i·ế·t đối phương.

Ánh mắt Phong Thầm đột nhiên trầm xuống, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì, rơi vào trầm mặc.

Nàng nếm được chút ngọt từ điều này, vừa chạy vừa nghĩ nguồn sức mạnh kia đến từ nơi nào.

Trong mấy hơi thở ngắn ngủn.

Lúc hai người chạy loạn, không nói lấy một lời.

Tạ Vi Ninh:...!Ể.

Hắn mơ hồ có một chút dự cảm xấu.

Tạ Vi Ninh nhìn, không biết chỗ nào của thân thể lại cảm giác được cái gì đó, não truyền tới một tin nguy hiểm, nàng nhìn chằm chằm nét mặt của đối phương, ngay sau đó, nhấc chân chạy!

Phía sau bọn họ, một đám Ma tu và mười Hộ Thiên Vệ thêm cả Phù Ngạn, đang đi theo cách đó vài bước, sau khi thấy nàng xoay người, sắc mặt đám người Hộ Thiên Vệ lập tức khẩn trương, ngón tay vô thức đặt lên vũ khí.

Tạ Vi Ninh biết, giữa nàng và vị Ma Tôn này, cuối cùng gặp mặt chắc chắn sẽ có không ít chuyện cần nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Không đuổi nữa à?"

Tạ Vi Ninh:...!Một kẻ thật tàn nhẫn, ngay cả thân thể của mình cũng g·i·ế·t!

Phong Thầm đột nhiên cười một tiếng.

Phong Thầm nhíu chặt mày.

Nếu ánh mắt có thể g·i·ế·t người, có lẽ lúc này Tạ Vi Ninh đang chiếm cứ thân thể Ma Tôn đã c·h·ế·t vô số lần.

Tạ Vi Ninh không biết thế nào, trong lòng đột nhiên căng thẳng, thân thể gần như phản xạ có điều kiện khiến nàng nhanh chóng lui về sau một bước.

Một người thấy đối phương chạy nhanh không biết là chột dạ hay là cái gì, lập tức đuổi theo sát.

Sau lưng nàng có người sao? Chẳng lẽ là quỷ?

Phong Thầm nhìn khuôn mặt của mình lộ ra nụ cười ngu như thế, tinh thần chấn động mạnh một trận, sau đó nhắm mắt lại cố gắng bình tĩnh.

...!Cảm giác đã bị xem thường.

Một kẻ thấy người sau đuổi nhanh như thể muốn g·i·ế·t người tới nơi bèn chạy càng nhanh, nàng không sợ c·h·ế·t nhưng rất sợ đau đấy!

Phong Thầm trầm giọng nói: "Việc này bàn bạc kỹ hơn.

Nàng xoay người, liền thấy Ma Tôn trong thân thể nàng tiện tay tạo ra một kết giới cách âm, nhíu mày, dùng một loại ánh mắt cực kỳ khinh miệt nhìn nàng như đang nhìn một tên ngốc.

Đây rất bình thường, cho dù Ma Tôn nhìn bọn họ hay Điện hạ không hề có vẻ công kích gì, nhưng chẳng ai biết trong lòng hắn đang nghĩ cái gì.

Phong Thầm thấy nàng chạy, chân lập tức vận động bộ pháp đuổi theo.

Cái này sau khi trở về nên bẩm báo thế nào với Tiên Đế Tiên Hậu đây?

Tạ Vi Ninh ngẩn ra, cuối cùng cũng hiểu ra rốt cuộc hắn đang nói gì, lập tức nói: "Gì mà kẻ phía sau? Ngươi cảm thấy ta rắp tâm mưu đồ chuyện này sao?"

Hai bên an tĩnh lạ thường, Tạ Vi Ninh hỏi: "Cho nên ngươi...!không có cách đổi về sao?"

Bởi vì ánh mắt này, Phong Thầm miễn cưỡng gật đầu.

Tạ Vi Ninh dừng bước, xoay người lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"..."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: 8: Ngươi Không Phải Là Đế Nữ