Xuyên Nhanh: Quyến Rũ
Vụ Thỉ Dực
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 342: Người Cá Biển Xanh
Trì Am suy nghĩ một lát, sau đó đột nhiên nhảy lên lưng anh, vòng tay qua cổ anh, cười nói: "Anh nói đúng.”
Đảo Whale đã thay một lứa trẻ mới, đám hải tặc đã hoàn lương, đổi nghề, trên biển còn ít dấu vết của hải tặc.
Nhân ngư lật người, bình tĩnh ôm người đang nằm trên lưng vào lòng.
Elena chạy ra khỏi cabin, nhìn thấy con gái, bà phấn khởi vô cùng, nhanh chóng nhào tới ôm cô.
Phải mất khoảng một tháng cuối cùng, Siren mới biết được tung tích của Elena từ các tiên cá.
Mặc dù tuổi thọ của con người ngắn hơn tiên cá rất nhiều, nhưng chỉ cần không có gì ngoài ý muốn thì cô vẫn có thể coi như đã đồng hành cùng anh trong suốt quãng đời còn lại.
Boss Grey phớt lờ ánh mắt đau khổ của đám thủy thủ đoàn phía sau, nói với Trì Am: "Cô Dasle, tôi không muốn vàng của cô, tôi chỉ mong cô để cô Elena lại.”
Sau đó, Boss Grey trông to xác như một con gấu mà lại lộ vẻ xấu hổ, nhìn Elena cười.
Trì Am: "...”
Cuối cùng Trì Am cũng thở phào nhẹ nhõm, người đàn ông này ở thế giới này bị tính cách của nhân ngư ảnh hưởng, tuy tàn nhẫn nhưng vẫn chưa đến mức b**n th**. Trì Am không muốn tâm lý anh thật sự b**n th** kiểu vậy, dù cho lúc đó cô c·h·ế·t rồi, không bị ảnh hưởng gì thì cô vẫn thấy rất đáng sợ.
Khi biết tin, Trì Am lo lắng đến mức ăn không ngon, ngủ không yên.
Thế giới rất rộng lớn, các hòn đảo có con người sinh sống tương đối tập trung, nhưng không có nghĩa là ở những vùng biển xa không có dấu chân con người, ở đó lại càng có nhiều cướp biển hơn.
Ừm, cứ làm như thế đi vậy!
Tiên cá và con người, một người không bao giờ có thể lên bờ, còn người kia không bao giờ có thể sống dưới biển.
Sau đó, nhiều người thân quen với họ cũng ra đi.
Boss Grey luôn yêu tiền như mạng sống của mình lại thực sự từ chối số vàng đã đến tay, nghĩ cũng thấy khó tin.
Tới khi Trì Am trở về đảo Whale tham gia đám cưới của Elena và Boss Grey, mọi người vẫn còn hoang mang. Làm sao hai người này có thể vừa ý nhau vậy? Boss Grey thì như con gấu, làm sao Elena có thể thích anh ta thế?
Trì Am cũng đã già. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gu này nặng đô quá!
“Khi em c·h·ế·t, anh sẽ không đặt em vào rương kho báu của anh đấy chứ?” Có một lần Trì Am hỏi trêu anh.
Elena trông cũng thẹn thùng như thiếu nữ, liên tục nhìn trộm Boss Grey.
Trì Am nhanh chóng đi tìm Elena đã đi ra biển theo mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trì Am nghĩ thầm, ngoài lúc khó khăn khi cô mới đến thế giới này thì đến bây giờ đã không có cái gì có thể làm khó được cô và Siren, có lẽ trên thế giới này cô có thể sống một cuộc sống bình yên đến cuối đời cùng người đàn ông này.
Không ngờ Boss Grey lại từ chối.
Tất cả những bảo bối yêu quý của anh đều liên quan đến cô.
Trì Am: "...”
Biển cả bao la vô bờ bến, tìm được một người ở vùng biển này không khác gì mò kim đáy bể. Dù có là tiên cá thì cũng mất một tháng mới có thể tìm được tung tích Elena.
Dù ở đâu họ cũng luôn ở bên nhau.
Mặc dù mấy năm nay đám hải tặc đã bị cô quét sạch, không còn dám làm ác, bắt đầu làm việc đàng hoàng, nhưng những nguy hiểm trên biển vẫn nhiều hơn trên đất liền nhiều.
“Gặp được nhau là một loại duyên phận, nhìn thấy vừa mắt cũng là một loại duyên phận. Có lẽ bọn họ thích hợp với nhau thì sao?” Siren nằm trên bờ nói với cô như vậy.
Nhưng họ vẫn bên nhau trọn đời, dù không thể ôm nhau ngủ mỗi đêm nhưng mở mắt ra họ vẫn có thể nhìn thấy người kia ở cách đó không xa.
Siren thích ôm cô vào lòng sờ tóc cô xem có sợi tóc bạc nào không.
Trì Am dở khóc dở cười, rõ ràng bà đang sống tốt ở trên đảo cơ mà, sao lại phải ra khơi tìm cô? Mà lúc đi tìm cô cũng không nhắn cho cô lấy một tin, cứ thế chạy ra ngoài. Không thể không nói, có những lúc phụ nữ trên thế giới này luôn có sự lãng mạn tùy hứng từ tận trong xương.
Sau khi Elena rời khỏi đảo Whale, sau nhiều lần trắc trở thì cuối cùng lại lên tàu của Boss Grey.
Khi Trì Am biết được con tàu Elena đang đi, cô không khỏi cảm thán một câu: “Đúng là có duyên thật.”
Sau khi hai mẹ con gặp nhau, nhận thấy Elena được chăm sóc rất chu đáo, Trì Am đã rất hào phóng tặng cho ông chủ Grey một hộp châu báu và vàng, cảm ơn anh ta đã có ơn chở cô đi năm đó và lần này chở Elena đi.
Trong nhiều năm sau đó, Trì Am luôn lênh đênh trên biển. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mấy năm này Trì Am ra khơi chưa từng gặp được tàu của Boss Grey, họ đều trùng hợp mà bỏ lỡ nhau. Về vấn đề này thì Trì Am cũng không suy nghĩ gì, dù sao thì con tàu của cô vẫn luôn ra khơi mà không có mục đích gì, không giống như Boss Grey, anh ta cần phải chạy đôn chạy đáo làm ăn khắp nơi.
“Cái gì?” Trì Am ngơ ngẩn nhìn anh ta.
Khi Trì Am đi biển đến năm thứ ba thì cô nghe tin tiên cá báo cho là mẹ cô, bà Elena, cũng ra khơi tìm cô.
Thật lâu về sau, Elena lớn tuổi đã qua đời, Boss Grey cũng đi theo bà.
Nhân ngư vẫn mang dáng vẻ lạnh lùng cao quý nói: "Không, đến lúc đó anh sẽ ăn thịt em, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.”
Mặc dù nhờ tu luyện nên trông cô không hề già đi, vẫn giống như khi cô gặp Siren năm đó, giữ được vẻ ngoài của tuổi thanh xuân. Nhưng cô quả thực đã già, mọi chức năng trong cơ thể đều là của một người già, theo thời gian đã dần suy yếu đi.
Khi tàu của Trì Am và tàu của Boss Grey cuối cùng cũng gặp nhau, nhìn thấy Trì Am nhảy qua từ tàu Siren, mắt của Boss Grey suýt thì lồi ra.
Tàu của họ đã đi xa đến nỗi không thể trở lại đảo Whale trong mấy năm trời, họ đã được ngắm nhìn rất nhiều cảnh đẹp, trải nghiệm những phong tục và nền văn hóa khác nhau trên nhiều hòn đảo, ăn được rất nhiều món ăn ngon. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trì Am bị anh thúc giục đến mức không có cách nào, ở được một tháng thì lại từ biệt gia đình, tiếp tục ra khơi, gây rối với hải tặc, buộc họ phải hoàn lương.
“Con yêu, mẹ đã tìm con lâu lắm rồi, may mà cuối cùng cũng tìm được con. ” Elena xúc động nói.
Mỗi lần tìm thấy một sợi tóc bạc đều khiến anh đau lòng rất lâu, rồi trong lúc cô không để ý, anh lại nhổ sợi tóc đó xuống, lặng lẽ cất vào chiếc rương bảo vật mà anh cất giữ dưới đáy biển.
Trong nơi ở của anh dưới đáy biển có giấu một rương kho báu, ở đó chứa đựng rất nhiều bảo vật yêu quý của anh.
Chương 342: Người Cá Biển Xanh
Nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của cô, miệng anh nhếch lên: “Anh lừa em thôi, làm sao anh lại nỡ ăn thịt em chứ? Đến lúc đó chúng ta sẽ cùng ở đáy biển, nơi đó là nơi trở về của linh hồn tiên cá.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.