Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn
Nguyệt Dạ Sanh Ca
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 770
Trong lòng Vân Xu không hiểu sao bỗng sinh ra một cảm giác căng thẳng. Dù cô không biết mình đang căng thẳng điều gì, nhưng động tác xách túi nilon không tự giác siết chặt lại.
Trương Thừa lúc vô ý có nhắc qua, biệt thự này có phòng sách, để rất nhiều sách cũ. Anh còn nói đùa rủ mọi người tranh thủ thời gian, cùng nhau tới phòng sách đọc sách, thể hội một chút đã từng lịch sử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đây là một phòng sách. Không gian bên trong rất lớn, bày rất nhiều kệ sách. Trên kệ sách chất đầy sách, phủ đầy bụi.
Vân Xu lật từng trang một, thỉnh thoảng phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc.
"Đúng rồi." Vân Xu hỏi: "Vẫn chưa biết cậu học gì nhỉ? Cẩn Cẩn chủ yếu là tranh sơn dầu và màu nước, hai cậu ở cùng nhau, học giống nhau à?"
Giống như toàn bộ thế giới chỉ còn lại một mình cô.
Cuối cùng, anh nhàn nhạt nói: "Ai bảo chúng ta gan quá nhỏ, đã chậm một bước rồi?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vân Xu lên lầu một, vào phòng uống một chút nước. Sau đó cầm túi đồ ăn vặt trên tay, chuẩn bị trở lại bên hồ.
Trương Thừa trầm mặc.
Nhìn đến cuối cùng, Vân Xu trả sổ ký họa cho người bên cạnh: "Vẽ siêu đỉnh luôn. Chuyến đi này cậu nhất định có thể nộp bài tập xuất sắc."
Nói vậy nơi này chính là chỗ Trương Thừa nói.
Ở bên ngoài ngồi một lúc, Vân Xu hơi khát. Cô nói với những người khác một câu, chuẩn bị về biệt thự lấy một chuyến, tiện thể giúp mọi người mang theo chút nước và đồ ăn vặt.
Ý thức được điểm này, nhìn kỹ lại, liền có cảm giác giam cầm nhàn nhạt.
Lăng Đan nhỏ giọng "ừm" một tiếng, sau đó ôm sổ ký họa chuyên chú vẽ lên.
Vân Xu buông túi nilon. Tiếng túi nilon và gói đồ ăn vặt cọ xát kêu sột soạt nghe rõ mồn một trong phòng sách yên tĩnh. Cô tùy ý rút ra một cuốn sách, dùng khăn giấy lau đi lớp bụi trên bề mặt.
Ánh sáng trên hành lang cũng tối tăm. Biệt thự dường như tách biệt thành hai thế giới khác với bên ngoài. Không nghe thấy tiếng bạn trai và bạn bè nữa, chỉ có tiếng chân đạp lên sàn gỗ, vang vọng trong không gian tĩnh lặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo từng bước chân của cô, từng chút một. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng nói chuyện phiếm và đùa giỡn nhỏ dần. Vân Xu đi vào biệt thự. Cho dù là ban ngày, ánh sáng lầu một vẫn hơi tối. Cái đầu dê đáng sợ hôm qua đã bị che khuất. Phòng khách rất yên tĩnh, chỉ có tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ đứng vang lên, cực kỳ đều đặn.
Bìa sách có màu đỏ thẫm, sờ vào có cảm giác lạ lẫm. Hoa văn phức tạp và duyên dáng được khắc trên những trang giấy đã ngả màu vàng úa, cho thấy rõ ràng đây là một cuốn sách rất cổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chủ nhà biệt thự nói, chỉ cần không hư hao đồ vật, những thứ khác đều theo bọn họ.
Túi đựng đồ ăn vặt đặt ở lầu một. Vân Xu ở thang lầu trước ngừng một hồi, đặc biệt quan sát một chút. Quả nhiên rất giống lồng chim.
Nhưng khi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, không biết có phải ảo giác không, cô cảm giác bầu trời hôm nay hơi ảm đạm một chút, không trong vắt như hôm qua.
"Cẩn thận một chút." Lộ Lâm Yến theo lệ thường dặn dò.
Lăng Đan bơi một lúc, trở lại bờ. Lau khô người xong, từ trong túi lấy ra sổ ký họa, đồng thời còn có bút chì và cục tẩy.
Lăng Đan cười nói: "Không phải, tôi học là tranh sơn dầu và phác họa."
Vân Xu mặt mày cong lên: "Tôi có thể xem sổ ký họa của cậu không?"
Vân Xu ngồi bên hồ, cẳng chân nhúng trong nước hồ, hưởng thụ sự thoải mái của buổi chiều.
Có lẽ hôm nay thời tiết không tốt bằng hôm qua, cô nghĩ.
Lăng Đan bị khen đến hơi đỏ mặt, tim đập không tự chủ nhanh hơn, tay chân cũng không biết đặt đâu.
Vân Xu đi qua, muốn đóng cửa lại. Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, cô khựng lại. Cô đẩy cửa bước vào.
Vân Xu dở khóc dở cười. Biệt thự ngay phía sau mình, cô chỉ lấy vài thứ thôi mà.
Liếc đến một cánh cửa, cô dừng bước chân. Cửa hé mở, như thể bị gió thổi, nhẹ nhàng đung đưa.
"Đẹp quá, giống y như thật."
Kiến trúc sư của biệt thự này cũng thật kỳ lạ.
"Thật lợi hại."
Chương 770
"Đương nhiên có thể." Lăng Đan vội vàng đưa sổ ký họa qua.
Lăng Đan ngồi xuống cạnh cô: "Ừm, kỳ nghỉ này thầy giao bài tập. Tôi muốn tranh thủ hoàn thành trong chuyến đi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.