Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 710

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 710


Cô ấy không thích mùi thuốc lá.

Anh muốn ém thông tin về thân phận của Vân Xu, ngăn cản những người đó điều tra về cô.

Cấp dưới nghẹn lời, nửa vời, một lúc sau mới hoàn hồn, kinh ngạc nói: "Xin lệnh cấm tiếp xúc? Như vậy chẳng phải là làm lớn chuyện hơn sao? Thị trưởng muốn chúng ta ém chuyện này xuống mà."

Nhưng khi tra ra thân phận của Vân tiểu thư này thì có chút không ổn, thị trưởng liền cử Tô D·ụ·c Trạch đích thân đến.

Đây chính là câu trả lời của anh, không hề cho Hứa Thành Chu cơ hội tiếp cận cô.

Vân Xu thở dài, sẽ tìm một cơ hội để trả lại ân tình này.

Tô D·ụ·c Trạch khoanh chân, vẻ mặt vẫn bình thường: "Tôi biết." Anh nhàn nhạt nói: "Phương pháp giải quyết của tôi chính là xin lệnh cấm tiếp xúc, cấm Hứa Thành Chu tiếp tục liên lạc với cô ấy."

Hiệu suất này vượt xa dự kiến của cô, đến mức không hợp lý.

Nhưng chuyện này vốn không liên quan đến Tô D·ụ·c Trạch, coi như cô đã nợ anh một ân tình.

Để có thể trở thành thị trưởng Vụ Thành, không nói đến năng lực, thì bối cảnh và EQ chắc chắn không thấp. Nếu họ bỏ mặc nhiệm vụ, khó đảm bảo đối phương sẽ không ghi hận.

Liên Văn đỡ trán, mặc kệ anh, tự mình tiếp tục dọn dẹp bàn.

"Thưa tiên sinh, mọi chuyện đã giải quyết xong chưa ạ?" Cấp dưới khẽ hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùi Dã Mục ngậm điếu thuốc, vẻ mặt thờ ơ, trong đầu hiện lại hình ảnh Vân Xu khi nhìn thấy điếu thuốc, cô khẽ nhíu mày, theo bản năng tránh đi, sau khi ra khỏi cửa mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi hoàn tất các thủ tục còn lại, Vân Xu chính thức đến quán cà phê làm việc.

Con mãnh thú dữ tợn trên chiếc bật lửa bạc bị tùy ý mở ra rồi đóng lại, tiếng đóng mở thanh thúy vang vọng, cuối cùng bị ném lên bàn trà.

Nhớ đến vị thị trưởng ngoài miệng thì cười nhưng trong lòng đầy mưu mô, thích gây khó dễ cho người khác, cấp dưới có chút đau đầu.

Ánh sáng trong phòng nghỉ tối tăm.

Giọng Tô D·ụ·c Trạch trầm ổn, không hề d.a.o động: "Tôi sẽ đi giải quyết."

Hứa Vận Minh cười ngây ngô: "Đều giống nhau, đều giống nhau."

Liên Văn trừng mắt nhìn anh: "Không phải của em, mà là của chúng ta."

Nghĩ đến việc được làm việc cùng Vân Xu, anh cảm thấy không khí xung quanh cũng trở nên tươi đẹp hơn.

"Thân phận của Vân tiểu thư kia thực sự đặc biệt sao? Vân, vân... Chẳng lẽ là Vân gia ở Vụ Thành? Nhưng có tin đồn nói người thừa kế của Vân gia đã rời khỏi đất nước." Cấp dưới lại cảm thấy mình nghĩ quá nhiều: "Người thừa kế của Vân gia này che giấu giỏi thật, ngay cả tên cũng chưa tiết lộ, nếu không Vụ Thành đã không yên bình như vậy rồi."

Cấp dưới mở cửa xe, Tô D·ụ·c Trạch ngồi vào ghế sau, ô tô khởi động.

Dù cả thế giới đều biết tỷ lệ tội phạm ở Vụ Thành cao, nhưng những gì cần che đậy vẫn phải che đậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Công việc của cô là theo sau Bùi Dã Mục, ghi lại nội dung và yêu cầu của người ủy thác.

Tô D·ụ·c Trạch cụp mắt xuống, che giấu mọi cảm xúc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này cấp dưới mới yên tâm. Có lời này của Tô D·ụ·c Trạch, sự việc coi như đã giải quyết hơn một nửa. Năng lực của Tô D·ụ·c Trạch thì rõ như ban ngày, chỉ là anh đột nhiên đưa ra quyết định như vậy khiến người ta không thể hiểu nổi.

Ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, Vân Xu nhận được thông báo của tòa án. Đơn xin lệnh cấm tiếp xúc đối với Hứa Thành Chu của cô đã có hiệu lực. Tiếp theo, cô không cần phải lo lắng anh ta xuất hiện xung quanh nữa, ít nhất là trong vài năm tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 710 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nhưng bên thị trưởng thì sao?"

Cấp dưới không hiểu nổi suy nghĩ của anh. Rõ ràng trước đó đã nói cố gắng hết sức để ém chuyện xuống, nếu không được thì hứa hẹn một vài điều kiện. Sao bây giờ lại hoàn toàn thay đổi thái độ như vậy?

Mặc dù Bùi Dã Mục rất ít khi ra mặt, nhưng cứ vài ngày lại có người đến tìm anh, nội dung ủy thác rất đa dạng.

Bên kia.

"Giải quyết xong rồi." Tô D·ụ·c Trạch bình tĩnh nói, còn chưa đợi cấp dưới thở phào, anh tiếp tục: "Tôi sẽ giúp cô ấy xin lệnh cấm tiếp xúc."

Vân Xu đột nhiên nhớ lại lời Tô D·ụ·c Trạch đã nói với cô trước đó: sẽ đưa ra một câu trả lời thỏa đáng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 710