Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con
Mộc Mộc Chi
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Chương 12
Đoàn Đoàn lắc đầu: "Nương, con đi cùng nương nhé, con có thể giúp nương mà!"
Hai người vừa đi vừa thấy Đoàn Đoàn đang nhảy nhót ở đằng xa, tiện thể đưa cậu bé về cùng: "Đoàn Đoàn, mau về nhà với cha nào, hôm khác lại đến chơi!"
Đại Ngưu nghi ngờ nói: "Thật sự có thể ăn sao? Có độc không vậy? Hai đệ cẩn thận đấy, đồ trên núi không thể ăn bừa được!"
Tần Tĩnh Trì ôm lấy m.ô.n.g nhỏ của cậu bé, một tay bế lên: "Vậy chúng ta cùng đi giúp nương của con!"
Tần Tĩnh Trì mang thịt xông khói đã rửa sạch đến, đặt lên thớt: "Để ta thái, nàng đi nấu thức ăn trước đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vậy thì tốt! Nhưng mà An An nhà đệ gầy gò nhỏ bé, không thể chỉ cho nó ăn những thứ này, thỉnh thoảng vẫn nên ăn chút trứng thịt."
Chương 12: Chương 12
Hai người gật đầu: "Được!"
Tần Tĩnh Nghiễn nhìn ca của mình, Tần Tĩnh Trì ngẫm nghĩ rồi gật đầu với cậu: "Đệ gọi cha và nương đến đây ăn đi!"
Đoàn Đoàn chu môi: "Sau này các huynh không được nói nương như vậy, bây giờ nương đối xử với Đoàn Đoàn rất tốt! Nương còn ngủ với đệ nữa đấy!"
Đoàn Đoàn vỗ n.g.ự.c nhỏ của mình đảm bảo: "Nương yên tâm, Đoàn Đoàn nhất định sẽ bóc thật tốt, trước kia con cũng giúp ông bà bóc mà."
Hai người vừa ăn, vừa không quên nhét một quả vào miệng Đoàn Đoàn.
Sau đó nàng lại cắt vài quả ớt xanh, tiếp đó cắt hành gừng, rồi lấy tỏi mà bánh bao nhỏ đã bóc xong đến đập dập để sang một bên.
Đột nhiên nhớ đến cha còn đang ở phía sau, Đoàn Đoàn vội vàng nói: "Cha và tiểu thúc thúc cũng về rồi, Đoàn Đoàn về cùng họ."
Giang Oản Oản nhìn hắn gật đầu: "Được!"
Đi đến bếp, Giang Oản Oản lấy thịt xông khói trên tường đưa cho Tần Tĩnh Trì, bịa ra một lý do: "Hôm trước ta mua mấy miếng thịt xông khói, ngươi rửa miếng này giúp ta nhé! Ta đi nấu cơm."
Đoàn Đoàn nhìn chằm chằm vào nồi khoai tây xào khô, lén lút nuốt nước miếng mấy lần.
Tần Tĩnh Trì chua xót gật đầu: "Ta hiểu rồi!"
"Được ạ!"
Giang Oản Oản nấu cơm, lấy mấy củ khoai tây gọt vỏ thái mỏng, hôm nay nàng định làm một món khoai tây xào khô.
Giang Oản Oản vội vàng bước tới đỡ gùi: "Các ngươi về rồi!"
"Không sao đâu, hôm qua chúng ta đã ăn rồi, không có độc."
"Ta đi với nàng, ta giúp nàng!"
Hai người vội vàng đảm bảo: "Ừ ừ, Được được được! Sau này sẽ không nói nữa."
Đoàn Đoàn vội vàng kéo tay cha và nương, cũng chen vào nói: "Còn có Đoàn Đoàn nữa!"
Đoàn Đoàn đứng dưới mái hiên tò mò ngắm nghía, Giang Oản Oản đang định treo nốt chỗ hồng cuối cùng đã xâu xong thì thấy bảo bảo tò mò đang chăm chú nhìn những quả hồng. Thấy nàng đi tới, cậu bé vội vàng hỏi: "Nương! Đây là gì vậy?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Oản Oản đưa cho cậu bé mấy tép tỏi: "Đoàn Đoàn giúp nương bóc tỏi đi!"
Dứt lời, hắn lại nói với Cẩu Đản và Nhị Oa: "Các cháu cũng mau về đi, đã rất muộn rồi."
"Đệ cũng khuyên nương tử của đệ đối xử tốt với tiểu tử một chút, Cẩu Đản dẫn nó đến nhà ta chơi, còn muốn quét nhà cho ta nữa! Đệ xem! Tiểu tử này ngoan ngoãn hiểu chuyện biết bao!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tần Tĩnh Trì nhìn hắn ta, khóe miệng nhếch lên: "Ừ! Nàng ấy nói sẽ sống tốt, cũng sẽ đối xử tốt với Đoàn Đoàn."
Nàng mỉm cười nói: "Đoàn Đoàn về rồi à! Đây là hồng, nếu trời nắng thì chỉ mười mấy ngày nữa là có thể cho Đoàn Đoàn của chúng ta ăn rồi."
"A ca, tẩu tử, đệ về trước đây!"
Giang Oản Oản cười trộm, cầm đũa gắp cho hai cha con mỗi người một miếng khoai tây, nhưng do khoai tây vừa ra khỏi nồi còn hơi nóng, nên Giang Oản Oản thổi một chút: "Nếm thử xem, mấy chú mèo tham ăn!"
"Mau rửa mặt đi!" Giang Oản Oản bưng một chậu nước nóng ra đặt xuống.
Lúc hai huynh đệ Tần Tĩnh Trì cõng khoai tây xuống núi thì mặt trời đã bắt đầu lặn.
Đoàn Đoàn cười khúc khích: "Vậy các huynh mau ăn mận đi!! Thật sự rất ngọt!"
Tần Tĩnh Trì mỉm cười: “Đại Ngưu ca ca, đây là hôm qua nương tử của ta lên núi phát hiện, nói là có thể ăn, chúng ta liền đi đào một ít."
Giang Oản Oản suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy thì đệ đi gọi cha và nương đến đây, hôm nay ăn ở nhà chúng ta đi!"
"Ừ. Mau đi thôi!"
Đoàn Đoàn ngẩng đầu, nheo mắt cười, còn lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ, trông rất vui vẻ: "Chắc chắn sẽ ngon lắm!"
Tần Tĩnh Trì đang cõng khoai tây không tiện cúi xuống, chỉ xoa đầu cậu bé: "Được rồi, đừng làm nũng nữa, chúng ta về thôi."
Nhưng cuối cùng lại không thể không khuất phục trước mùi thơm cay nồng của khoai tây.
Nhớ tới hôm nay nàng thấy một dải hành lớn ở ngoài sân nhà mình, liền ra ngoài hái một nắm rửa sạch, thái thành từng đoạn nhỏ.
Tần Tĩnh Nghiễn nghĩ đến món lúc trưa, vô cùng vui mừng: "Vậy đệ đi đây!" Nói xong liền chạy ra khỏi cửa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đoàn Đoàn nhìn miếng thịt trên tay cha mà nuốt nước miếng: "Nương ơi nương! Vậy con làm gì đây?"
Giang Oản Oản mỉm cười kéo bàn tay nhỏ của cậu bé: "Được thôi, vậy con đi bóc tỏi cho nương đi!"
Còn chưa đợi Tần Tĩnh Trì nói gì, đã nghe Giang Oản Oản vội vàng nói: "Ăn cơm ở nhà đi, khoan hãy về!"
Đoàn Đoàn cũng vẫy tay chào họ: "Cẩu Đản ca ca, Nhị Oa ca ca, Đoàn Đoàn đi trước nhé!"
Hai người tùy tiện lau rửa một chút, Tần Tĩnh Nghiễn liền định trở về.
Thấy cơm gạo lứt trên bếp đã gần chín, nàng quét nồi một chút tiếp đó đổ dầu vào, đợi dầu nóng thì nàng cho khoai tây vào, chiên đến khi khoai tây chuyển sang màu vàng thì vớt ra. Sau đó nàng lại cho ớt, hành, gừng, tỏi và hoa tiêu vào nồi phi tới khi thơm, lúc này mới đổ khoai tây vào xào một lúc, nêm thêm muối, đường, nước tương vào nêm nếm, cuối cùng rắc một nắm hành lá là đã có thể ra nồi.
Đến trước cửa nhà, Đoàn Đoàn liền buông tay Tần Tĩnh Trì chạy vào sân, cậu bé vừa vào trong thì đập vào mắt chính là những quả hồng vàng ươm treo trên mái hiên.
Ba tiểu tử vui vẻ ăn hết mận, rồi bắt đầu chạy tới chạy lui, trốn chui trốn nhủi, chơi trò trốn tìm...
Giang Oản Oản nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của cậu bé, nàng không nhịn được hôn lên má nhỏ của cậu bé: "Được! Nương tin Đoàn Đoàn!"
Thấy dáng vẻ vội vàng của cậu, Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì nhìn nhau, không hẹn mà cùng bật cười.
Hai người đặt gùi xuống, đổ hết khoai tây ra rồi chất đống ở góc bếp.
Đoàn Đoàn nghe thấy giọng cha mình, quay đầu lại, vui vẻ chạy đến ôm chân cha mình: "Cha! Tiểu thúc thúc!"
"Vậy ta đi nấu cơm trước!"
Nói xong, Tần Tĩnh Trì mới nắm tay bánh bao nhỏ từ từ đi về nhà.
"Được!"
Giang Oản Oản nhìn cảnh cha con tình cảm, không nhịn được cong môi: "Vậy đi thôi."
Vừa dứt lời, hai huynh đệ Tần Tĩnh Trì đã bước vào sân, đang định đặt chiếc gùi xuống.
Tần Tĩnh Nghiễn thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt! Cuối cùng tẩu ấy cũng nghĩ thông suốt rồi. Nếu tẩu ấy chăm sóc Đoàn Đoàn nhiều hơn, thì huynh cũng có thể nhàn hơn."
"Vậy các đệ mau về đi, mặt trời cũng sắp lặn rồi."
Tần Tĩnh Nghiễn nhìn ca của mình muốn nói lại thôi, một lúc sau vẫn không nhịn được mở lời: "Ca, tẩu tử... Hình như đã thay đổi rất nhiều, trước đây tẩu ấy không thèm để ý đến chúng ta, cũng đối xử rất lạnh nhạt với Đoàn Đoàn nhưng hôm nay lại rất nhiệt tình với ta, còn ôm hôn Đoàn Đoàn nữa..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Giang Oản Oản cực kỳ yêu thích dáng vẻ đáng yêu này của cậu bé, nàng bế cậu bé lên hôn mấy cái mới đặt xuống.
"Được rồi, con tự chơi trước đi, nương đi nấu cơm đây."
Hai người cõng hai chiếc gùi chứa đầy khoai tây đi trên đường thì gặp phải Đại Ngưu đang đi làm đồng về: "Hai đệ cõng cái gì thế này? Sao lại nhiều thế!"
Tần Tĩnh Trì đã thái xong thịt từ lâu, đứng bên cạnh nhìn nàng xào, nhìn nàng đổ nhiều dầu như vậy, hắn ngây người, hắn chưa từng thấy ai dùng nhiều dầu để xào thức ăn như vậy.
"Nhưng mà cha và nương hẳn là đang đợi đệ!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.