Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 147
Tiếp theo liền nhận lấy cây quạt giúp nàng quạt gió, “ Vừa từ bên ngoài vào, cẩn thận cảm lạnh.”
Lời khen Thời Khanh Lạc không ngừng vang lên.
Đây là chuyện nàng đã sớm tính toán sẵn.
Tiếp đó nàng lại chuyển chủ đề: “Chờ các ngươi học xong phương pháp, ta sẽ dạy các món ăn làm từ băng, lúc mọi người nong nhàn cũng có thể kiếm chút tiền tiêu vặt.
Để lại một ấn tượng trước mặt hoàng đế.
“Tức phụ của Đại Lang, ngươi nói ngươi muốn công khai phương thức tạo băng?”
Có thể làm ra băng vào mùa hè, phương pháp này chắc chắn vô cùng quý giá.
Thời Khanh Lạc gật đầu: “Tướng công ta sẽ đi tìm tri huyện đại nhân để bàn bạc về chuyện này, để phòng ngừa Ngô gia phá hỏng chuyện, cho nên xem có thể dạy ở huyện nha hay không.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tức phụ của Đại Lang thật là tốt.”
Không thấy Ngô gia cũng muốn dùng vũ lực bắt ép người ta bán sao?
“Tại sao ngươi không bán phương pháp này ra?”
“Đây là phương thuốc do sư phụ của ta để lại, ta muốn lập linh bài cho ngài ấy, cũng hy vọng làm cho càng nhiều người nhớ kĩ sư phụ ta, cho nên liền nghĩ mượn hoa hiến phật, công khai phương pháp này, giúp lão nhân tích chút công đức.”
“Người đi học, nhớ rõ cái tốt của lão nhân gia ngài,, mỗi ngày thường xuyên đi thắp hương cho ngài ấy là được .”
Chương 147
Quyết định này đầy sự quyết đoán, vốn dĩ có thể dùng phương pháp này bán đi kiếm không ít tiền, nhưng nói công khai ra ngoài liền công khai.
Chủ ý này của tiểu tức phụ vô cùng có ảnh hưởng đến Ngô gia, hắn rất thích.
Tiếp theo dưới sự an bài của hắn, đi hậu viện xây xưởng, đám người lại càng ra sức để làm.
Tiêu Hàn Tranh khẽ cười nói: “Sáng mai ta sẽ cầm phương pháp và đá tiêu đi.”
Chuyện tốt này chỉ có người ở thôn Hạ Khê mới có được.
Cứ như vậy, mọi người trong thôn đều sẽ đứng về phía họ.
Dùng danh nghĩa của một người đã mất làm những chuyện này, sẽ không làm cho những người phía trên nảy sinh kiêng kị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Các thôn dân nghe được lời này, vừa kích động vừa cảm động.
“Chúng ta cũng có thể học sao?” Có người kích động mà hỏi.
Ví dụ như đến tìm bọn họ, nói muốn hiến phương pháp cho bệ hạ, như vậy bọn họ không thể không đưa?
Tiêu Hàn Tranh cười gật đầu tán thành, “ Có thể cưới được nương tử, xác thật là phúc của ta.”
Tiêu Hàn Tranh đi tới nhấc chậu băng ra xa nàng một chút
Trở lại tiền viện, Thời Khanh Lạc nới cổ áo, đến bên cạnh chậu băng, cầm lấy một cái quạt mà quạt.
Cho nên bọn họ phải canh chừng đúng lúc mới hành động.
Đương nhiên là mời người đến xây xưởng, cần phải trả tiền công cho bọn họ
Nhưng nếu là Ngô gia muốn lấy ích lợi của mọi người chiếm làm riêng mình, chuyện này này chắc chắn sẽ khiến nhiều người tức giận.
Thời Khanh Lạc gật đầu, “Đúng vậy, miễn phí với mọi người, ai muốn học đều có thể học.”
Vừa lúc hắn cũng có thể nhân chuyện này để kết giao với Mạc Thanh Lăng, lại mượn tay đối phương dâng cái này lên.
Rốt cuộc nàng không có ý định độc chiếm mỏ đá tiêu trên ngọn núi kia. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chỉ cần tri huyện đại nhân đồng ý, người muốn học, đều có thể đến huyện nha để tìm tướng công của ta học phương pháp làm băng.”
Nếu chuyện không liên quan đến lợi ích của mọi người, Ngô gia ép buộc bọn họ giao phương pháp, nhiều nhất thì mọi người cũng chỉ ở sau lưng nói một hai câu Ngô gia quá đáng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chờ lúc thôn dân đều bình tĩnh lại, bọn họ dùng ánh mắt khó có thể tin được nhìn Thời Khanh Lạc (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến huyện thành truyền bá phương pháp làm ra băng là tiểu tức phụ nghĩ ra.
“Hôm nay phải để cho Ngô đại thiếu gia kia có thời gian tìm cơ hội chứ.”
“Đại Lang, ngươi cưới được một tức phụ như vậy, đúng là phải tu luyện phúc vận mấy đời.”
Đây chính là đối sách tối qua nàng và tiểu tướng công thương lượng ra.
Ngô gia muốn nàng giao phương thức ra? Có thể nha.
Thời Khanh Lạc lười biếng dựa vào trên ghế dựa, tùy ý để hắn quạt gió, “Quá nóng rồi.”
Sau đó nàng cười hỏi : “Khi nào thì huynh mới đi huyện thành tìm tri huyện đại nhân?”
“ Lấy hiểu biết của ta đối với tên tri phủ kia, ông ta sẽ trực tiếp phái người đến, lấy danh vì đại nghĩa mà chiếm phương pháp làm băng, sau đó lại tự mình dâng lên.”
Đợi đến lúc công khai, muốn học thì học, nhưng thanh danh bị hủy hoại, cũng đừng có trách nàng.
Các thôn dân nghe Thời Khanh Lạc nói, đều cảm thấy Ngô đại thiếu thật quá đáng, vậy mà buộc người ta giao phương pháp tạo băng ra.
Mọi người không tìm thấy lý do để phản bác những lời này, lại càng nhận định Thời Khanh Lạc chính là một người hiếu thuận lại hào phóng.
“Mọi người có thể tự làm ra băng để dùng, hoặc là vào lúc trời nóng nực, làm ra một ít băng đem đi bán để tăng thêm thu nhập cũng có thể.”
Thời Khanh Lạc hào phóng cười với mọi người
Đầu tiên là mượn thế của huyện nha, thứ hai là muốn Ngô gia bị nước miếng của mọi người dìm c·h·ế·t.
Nhưng nghe câu tiếp theo của nàng, lại càng ngây người.
Lại tuyên bố với bên ngoài rằng bởi vì sợ Ngô gia hãm hại nên chỉ có thể dạy ở huyện nha.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.