Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Chiến đấu với Tra Ngư.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Chiến đấu với Tra Ngư.


Tiểu hài tử gần đó nụ cười trên môi nở rộ.

"Thất ca, con ngựa sắp c·h·ế·t rồi, huynh cứu nó đi."

“Hai người không sao chứ?”

Chu Sơn Vũ nắm chặt dây cương, đôi mắt nhìn xa xăm về phía trước, như đang suy nghĩ về những chuyện xa xôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tra Ngư điên cuồng phản kháng, dù không bị xuyên thủng nhưng nó vẫn rất đau, liên tục vùng vẫy.

Chẳng mấy chốc một người trong đội đầu tiên hét lên.

Trần Bảo Thất lao nhanh như mũi tên, tay phải dùng toàn lực hướng đầu Tra Ngư đấm mạnh.

Hắn không lùi bước kiên quyết kéo cả ngựa lẫn cá lên khỏi mặt nước, dưới nước chính là ưu thế đối với loài cá, hắn không thể nào chiến thắng Tra Ngư khi ở dưới nước.

Xa xa một đội ngũ năm người trang bị vũ khí đầy đủ đang tiến đến gần. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, họ nhanh chóng bước lại gần, người dẫn đầu chào hỏi thiếu niên.

“Sơn Vũ thúc, chúng ta không sao.” Trần Bảo Thất dắt con ngựa đi tới.

Chu Sơn Vũ nheo mắt, cố gắng nhìn rõ hơn, nói với giọng trầm ngâm.

Con ngựa cũng tiến lại gần suối, cúi đầu uống nước, đôi tai ve vẩy như thể hiện sự thoải mái. Ánh trăng soi sáng bờ suối, chiếu lên những khuôn mặt rạng rỡ và hạnh phúc của ba người. Họ tận hưởng khoảnh khắc yên bình, tiếng suối chảy, tiếng côn trùng rả rích, và cả tiếng cười giòn tan của tiểu hài tử, tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh đêm tuyệt đẹp và ấm áp.

Dưới ánh trăng sáng vằng vặc, con đường mòn trải dài qua những cánh đồng xanh mướt, tràn ngập hương thơm của hoa dại và cỏ non. Người trung niên cưỡi trên lưng con ngựa cao lớn, dáng vẻ oai nghiêm và điềm tĩnh.

"Chúng ta nghỉ ngơi một chút và uống nước đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Sơn Vũ lo lắng hỏi.

Rầm...

Phía sau chiếc xe gỗ cũ kỹ lăn bánh kêu cót két trên con đường đất. Trên xe thiếu niên và tiểu hài tử đang ngồi, đôi mắt trong veo đầy vẻ tò mò và háo hức. Thiếu niên với đôi mắt sáng và mái tóc đen nhánh, luôn cẩn thận quan sát xung quanh như muốn ghi nhớ từng chi tiết của cuộc hành trình đêm.

Trung niên hướng phía xa có ánh đèn chạy đi.

Bất ngờ từ phía xa con suối, một lũ cá tung tăng phóng qua mặt ba người. Chúng nhảy lên khỏi mặt nước, tạo nên những tia nước lấp lánh dưới ánh trăng. Người trung niên, thiếu niên, và tiểu hài tử đều ngạc nhiên, ánh mắt dõi theo những con cá đang vội vã bơi đi. Ngay sau đó, họ nhận ra những con cá này đang bị một sinh vật kỳ lạ truy đuổi. Sinh vật đó có hình dáng mờ ảo, di chuyển nhanh nhẹn dưới nước, khiến lũ cá phải hoảng loạn chạy trốn.

Tiểu hài tử nắm tay thiếu niên lo lắng nói.

Đùng... Xẹt...

"Chúng ta là đội tuần tra khu vực này. Nghe tiếng động lớn nên đến kiểm tra, chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Tõm...

"Các ngươi đứng đây đợi ta."

Mười bóng ảnh nhảy xuống, một người trong số đó lấy ra một vật hình cầu, ném xuống đáy mặt sông, xung quanh hiện lên lớp màn bọc màu vàng cách ly khu vực đám người với nước.

Bị đâm chém Tra Ngư không có nổi một kích đánh trả đã c·h·ế·t tức tưởi, cơ thể bị tách nhỏ từng phần, phân chia cho từng người mang về.

Hắn nhìn vào mảnh áo trên miệng lớn Tra Ngư tức giận hét lên.

"Đây là Tra Ngư Linh Thú, không ngờ lớn đến như thế, ta phải đi thông báo cho Ngư Thủ trong thôn gần nhất biết."

Trước sức mạnh và quyết tâm của Trần Bảo Thất, Tra Ngư dần bị áp đảo, nó đành phải bỏ cuộc thả con ngựa ra, đổi mục tiêu tấn công hắn.

"Nhìn kìa Thất ca, chúng nhảy cao quá!"

Người đội trưởng đầu tiên rút thanh kiếm trên eo, linh khí tụ vào thanh kiếm, hướng kiếm chém xuống mặt nước.

“Cảm ơn ngươi giúp chúng ta ngăn chặn nó, hãy nhận lấy thứ này có thể chế tạo pháp bảo.”

Con ngựa bị bất ngờ và kinh hoàng, cố gắng nhảy lên và thoát khỏi vòng vây của Tra Ngư. Nhưng sức mạnh và sự dẻo dai của con cá đã vượt xa khả năng của con ngựa. Hình bóng khổng lồ của con cá như một cơn ác mộng hiện lên dưới ánh trăng tĩnh lặng của thiên nhiên.

Chu Sơn Vũ quay lại nhìn hai đứa trẻ với ánh mắt trìu mến và nói.

Đội trưởng đội đầu tiên hướng Trần Bảo Thất tặng cặp mắt Tra Ngư.

Cột con ngựa vào gốc cây gần đó, ba người theo sau hai đội, với sự kết hợp chặt chẽ và tinh thần quyết tâm.

Đổi cách khác hắn không ngần ngại vứt dây cương đi, dùng hết sức đấm vào lưng Tra Ngư, mỗi cú đều chứa đựng uy lực to lớn.

Hí... Hí...

"Là Linh Thú!"

Con ngựa, dù bị thương nặng, nhưng ánh mắt đã dịu lại, tràn ngập sự biết ơn. Trần Bảo Thất nhẹ nhàng vuốt ve nó, ánh mắt dịu dàng nhưng đôi mắt vẫn luôn cảnh giác dưới nước.

Bên dòng suối cuộc chiến giữa cá và ngựa diễn ra nhanh chóng. Tiếng hò reo của con ngựa vang lên trong không gian, như một lời kêu cầu sự giúp đỡ. Sức mạnh của con cá hùng dũng và sự yếu đuối của con ngựa được thể hiện qua từng cú cắn mạnh, vết thương trên người con ngựa từng giọt máu đỏ thắm không ngừng chảy xuống mặt nước được ánh trăng soi sáng.

Lớp vảy Tra Ngư chắc chắn, từng cú đấm của Trần Bảo Thất như bị tấm kính chặn lại, không thể nào xuyên qua cơ thể nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xa xa Chu Sơn Vũ dẫn theo đội ngũ năm người khác chạy tới, hai đội giống như quen biết nhau, bước tới chào hỏi.

Chương 20: Chiến đấu với Tra Ngư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Bảo Thất kể lại câu chuyện về cuộc chiến với Tra Ngư. Đội trưởng đội tuần tra nghe xong, ánh mắt quyết liệt.

Tiểu hài tử ngồi bên cạnh, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, đôi tay nhỏ bé liên tục chỉ trỏ về phía những cảnh vật xung quanh. Dưới ánh trăng, những tiếng cười khúc khích của nó hòa cùng tiếng bánh xe gỗ lăn đều đặn, tạo nên một bản nhạc êm đềm và dịu dàng giữa cảnh thiên nhiên yên bình.

"Trần Bảo Thất, ngươi không sao chứ? Ngươi là tu luyện giả sao?"

Thiếu niên thở dốc, đôi mắt vẫn còn ánh lên vẻ cảnh giác.

Chu Sơn Vũ không tin vào mắt mình, được biết Tra Ngư là loài cá nước ngọt, có đầu to và dẹp, miệng rộng với hai râu dài ở hàm trên, vây bụng dài đến vây đuôi, vây lưng nhỏ ở phía trước. Lưng cá có màu nâu thẫm, màu ở bụng và vây nhạt hơn. Mặc dù lớn nhưng Tra Ngư chỉ ăn thực vật thủy sinh, bây giờ nó tiến hóa thành Linh Thú ăn thịt.

Tiểu hài tử, vẫn còn ngơ ngác vì sự việc vừa diễn ra, đôi mắt tròn xoe nhìn vào con ngựa gần bờ suối.

Thiếu niên với ánh mắt quyết tâm, không chút do dự lao mình vào cuộc chiến. Hắn nhanh chóng tiến về phía con ngựa, một tay nắm chặt dây cương, tay kia nắm lấy vây Tra Ngư, dùng sức mạnh lôi kéo.

Thiếu niên cùng tiểu hài tử tránh xa bờ suối, Chu Sơn Vũ vội vàng tiến lại, ánh mắt pha lẫn sự lo lắng và ngưỡng mộ.

Nắm đấm chưa kịp trúng đầu, Tra Ngư vội lướt mình trở lại dòng suối, để lại con ngựa và thiếu niên thở hổn hển bên bờ.

Ầm... Ầm...

Thiếu niên nhanh nhẹn nhảy xuống xe, rồi đỡ tiểu hài tử xuống. Cả ba tiến lại gần bờ suối, nơi dòng nước trong veo mát lạnh đang chảy qua những viên sỏi trắng. Người trung niên cúi xuống, lấy tay vốc nước lên uống, cảm nhận vị ngọt và mát lạnh của dòng suối đêm. Thiếu niên làm theo, đôi mắt sáng rực lên vì thích thú, trong khi tiểu hài tử vui vẻ ngồi nghịch nước, đôi tay nhỏ bé vỗ vỗ lên mặt nước, tạo nên những gợn sóng lăn tăn.

Đường chém lớn rạch mặt nước làm hai, toàn bộ khung cảnh dưới đáy nước đều hiện rõ, vài con cá nhỏ, ốc, tôm, tảo bị chém làm đôi, chỉ có Tra Ngư thân thể nguyên vẹn.

“Con cá c·h·ế·t tiệt! Áo mới của ta!”

Tra Ngư hàm răng to lớn hướng Trần Bảo Thất cắn tới, hắn nhanh nhẹn tránh né, nhưng lớp áo phập phồng bị Tra Ngư cắn trúng xé rách một lỗ lớn giữa bụng.

Cảm nhận được sự nguy hiểm Tra Ngư, vùng vẫy mạnh mẽ hơn, thân hình nó uốn lượn, cái đuôi từng cú đập mạnh xuống mặt nước, tạo ra cơn sóng vỗ ầm ầm vào bờ đất đối diện.

"Con Tra Ngư này đã nhiều lần tấn công người và gia s·ú·c trong vùng. Chúng ta sẽ truy tìm và tiêu diệt nó để bảo vệ mọi người."

Trên bờ suối cuộc chiến càng trở nên khốc liệt hơn, Trần Bảo Thất dùng hết sức cũng không thể kéo cả hai lên bờ được.

Thiếu niên và tiểu hài tử cũng chăm chú quan sát, không giấu được sự tò mò và phấn khích. Tiểu hài tử vỗ tay reo lên.

"Thất ca, ngựa của thúc thúc sắp bị con cá bắt đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sinh vật kỳ lạ có thân hình to lớn thon dài, uốn lượn mềm mại trong nước. Lớp vảy trắng của nó phản chiếu ánh sáng, tạo ra những vệt sáng mờ ảo trong dòng suối đêm. Những chiếc vây dài mảnh khảnh giúp nó di chuyển linh hoạt, đuổi theo lũ cá nhỏ. Người trung niên nheo mắt, cố gắng nhìn rõ hơn giọng nói hốt hoảng tránh xa khỏi bờ suối.

Tra Ngư mất đi nước, nó vùng vẫy trên mặt đất dưới đáy như con cá mắc cạn, xung quanh từng đạo kim quang hướng nó đánh ra.

"Chắc hẳn là một loài cá săn mồi hiếm gặp."

"Ta không sao, chỉ là bất ngờ thôi cũng may ta là tu luyện giả! Sinh vật này có lẽ là Tinh Linh Thú nhất cấp."

Hây... A...

Tra Ngư kích thước to lớn trọng lượng hơn hai trăm cân, Trần Bảo Thất dù thân thể nhỏ bé nhưng sức lực nhờ vào Nội Linh gia tăng sức mạnh, cả người như được linh khí bao phủ.

Khi họ đi đến một con suối nhỏ, nước chảy róc rách, lấp lánh như những viên ngọc dưới ánh trăng, người trung niên quyết định dừng lại. Chu Sơn Vũ kéo nhẹ dây cương, con ngựa chậm rãi dừng bước bên bờ suối.

“Tra Ngư ở đây!”

Khung cảnh thiếu niên ra sức giằng co con ngựa với Tra Ngư, bước chân nặng trĩu, mặt đất bị lún sâu.

Đột nhiên sinh vật với cái đầu to và dẹp, hai mắt đỏ tươi lao khỏi mặt nước hướng về phía thiếu niên, đôi mắt đỏ rực của nó lóe lên sự dữ tợn và hung hãn. Thiếu niên phản xạ nhanh như chớp, kịp nhận ra nguy hiểm và tung một cú đấm mạnh mẽ vào đầu nó. Cú đấm chính xác khiến nó văng lên bờ đất, nó lăn tròn để rơi xuống lại dòng suối.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Chiến đấu với Tra Ngư.