Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống
Trần Niên Nãi Phao
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 73: Chương 73
"Dự án đầu tư khai thác mỏ ở Tây Úc cũng bị đình trệ chỉ sau một đêm." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Nguyệt Nịnh giải thích: "Hoa Bân là người thiết trận, trận pháp bị phá sẽ quật lại sinh mệnh, cho nên hắn ta già nhanh nhất. Con nợ cha trả, vốn dĩ Hoa Hoằng Nghiệp phải gánh vác nghiệp số này, nhưng số mệnh của Hoa Hoằng Nghiệp đã đến hồi kết, vậy nên những bà vợ ông ta phải thay ông ta bị quật ở mức độ nhất định."
Chung Quốc Minh nhớ lại tin tức chấn động Hương Giang sáng nay, liền hiểu rõ.
Anh ta hiểu rõ, nếu Sở Nguyệt Nịnh không phá trận, không chỉ chân mà mạng sống của anh ta cũng khó bảo toàn.
Bà A Sơn quyết định sau này chơi mạt chược sẽ mua một ly nước đường bùa thanh thần.
"Tất nhiên là được." Sở Nguyệt Nịnh mỉm cười, cất tiền đi: "Nếu ông ta không muốn c.h.ế.t thì cứ nói."
"Cảm ơn anh."
"Khó trách cổ phiếu của tập đoàn Hoa Tân rớt giá thảm hại chỉ sau một đêm, các dự án đầu tư cũng gặp vấn đề ở mức độ khác nhau."
Chung Quốc Minh bật cười: "Minh bạch, tôi sẽ truyền đạt nguyên văn."
Chương 73: Chương 73
Sở Nguyệt Nịnh đếm tiền trong phong thư, tổng cộng một vạn tệ, kinh ngạc: "Nhiều vậy sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Nguyệt Nịnh thở dài: "Đừng vội mừng, hiệu quả không nhanh như vậy."
"À, vậy thì anh sẽ khen sau." Trương Kiến Đức cười tủm tỉm.
Rõ ràng là cao ốc Hoa Tân làm ác, dựa vào cái gì mà muốn ông ta bồi thường?
Ông chủ Tây Dương làm xong những việc này, mới tức giận đến cao ốc Hoa Tân.
DTV
"Ông chủ bảo tôi hỏi cô, số tiền còn lại có thể coi như làm từ thiện không?" Chung Quốc Minh khó xử mãi mới dám hỏi.
Bà A Sơn nhìn lướt qua, khen ngợi: "Đúng là có thể tăng cường tinh thần, nhưng đừng uống buổi tối. Hôm trước Nịnh Nịnh cho tôi một ly, uống xong thì cả buổi tối đều tỉnh táo, đi chơi mạt chược suốt đêm. Mọi người đều mệt mỏi, chỉ có tôi tỉnh táo, còn thắng được kha khá tiền." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Thật vậy à?" Trương Kiến Đức cầm lấy ly nước đường, cắm ống hút và uống một hớp lớn, tỏ ra rất thích thú: "Không tệ, cũng cảm thấy tỉnh táo hơn nhiều."
"Đại sư, tôi có một thắc mắc, tại sao những người của tập đoàn Hoa Tân lại già đi nhanh chóng như vậy? Đặc biệt là Hoa Bân?"
Chiếc Toyota Corolla màu trắng dừng lại, Chung Quốc Minh xuống xe, đã ngồi vào xe lăn, hai tay quay bánh xe qua đường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Công nhân bị thương đêm đó đưa vào bệnh viện, sẽ được dưỡng thương cho đến khi xuất viện."
"Còn bao lâu nữa chân anh có thể bình phục?"
"Đúng rồi, anh Đức, anh có biết gần đây có chỗ nào cho thuê nhà không? Tốt nhất là gần trường Sùng Trung." Sở Nguyệt Nịnh nghĩ rằng ở Hương Giang, người ta thường dán quảng cáo cho thuê nhà nhỏ nhưng cô không có thời gian đi xem.
Sở Nguyệt Nịnh nhìn lại, thấy hắc khí bao quanh hai chân Chung Quốc Minh đã biến mất. Anh ta vốn là người bị đánh dấu trong trận thiên sát mượn mệnh, trận pháp bị phá hủy, tự nhiên sẽ không sao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Bác sĩ nói còn phải hai tháng nữa." Chung Quốc Minh cảm thấy may mắn, ban đầu bác sĩ nói anh ta sẽ phải cưa chân, may mắn là cuối cùng vẫn có thể giữ được.
"Sáng nay Hoa Bân cũng c.h.ế.t ở bệnh viện, ập đoàn Hoa Tân t coi như đã đứng trên bờ vực sụp đổ."
"Trong đó 5000 là ông chủ nhất quyết phải trả." Chung Quốc Minh suy nghĩ một lúc, vẫn ngập ngừng hỏi: "Tiện thể hỏi giúp ông chủ, số tiền còn lại có thể coi như làm từ thiện không?"
"Sở đại sư."
"Muốn thuê nhà à?" Trương Kiến Đức đang uống nước đường, vô tình phun ra một ngụm nước, "Thật may mắn là em biết tìm anh Đức đấy. Với kinh nghiệm mở quán cà phê cơm vài chục năm của anh Đức. Yên tâm, anh Đức nhất định sẽ giúp cô tìm một căn nhà yên tĩnh và có giá tốt."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.