Xuyên Không Ta Dùng Kĩ Nghệ Bói Toán Thiên Đỉnh Để Kiếm Sống
Trần Niên Nãi Phao
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 135: Chương 135
"Khó trách vừa b*n n**c đường vừa bói toán, đây là lo tiền nước đường đến chậm, nên làm thêm một cái quầy bói toán."
"Cả con phố này, cửa hàng của tôi là đông khách nhất, cô đặt đồ trước cửa hàng chúng tôi sẽ bán nhanh hơn. Nào nào, đẩy xe vào trước cửa hàng đi."
"Bói toán vốn dĩ là để an ủi tinh thần, nói vài câu dễ nghe mà đã phải hai trăm à?"
"Hai trăm à?" Bà lão hơi do dự, nghĩ một lát rồi vẫn xua tay: "Thôi bỏ đi, con gái tôi ở Singapore."
Sở Nguyệt Nịnh hiểu rằng chủ tiệm là muốn giúp đỡ mình. Lại nói tiếp, đây vẫn là lần đầu tiên ở trước quầy bói toán gặp được khách hàng "mặn tay". (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chà? Vừa bói toán vừa b*n n**c đường à? Cô chủ một mình làm hai việc à?"
Chủ tiệm hàng khô quả thật không nói khoác.
Cô cẩn thận tránh đi phía sau quầy hàng khô, đang định dỡ đồ xuống thì chủ quầy hàng khô đi ra, thấy cô muốn dời chỗ liền vẫy tay.
Viên Thiên Bác cũng lộ vẻ tươi cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có một bà lão nói: "Xã hội bây giờ toàn là những kẻ đầu cơ trục lợi, đã lâu không nghe nói có người trẻ tuổi nói đạo lý này. Cô gái, tôi hỏi cô, vừa vặn con gái tôi muốn xem bói, cô tính tiền xem bói thế nào?"
"Cô em này, ban đầu tôi còn thấy cô cũng ra gì đó, thế mà xem bói lại muốn hai trăm một quẻ."
Chủ tiệm vô cùng nhiệt tình, Sở Nguyệt Nịnh cũng không quá khách sáo, bày biện tấm bìa cứng bói toán ra, liền có người vây quanh xem.
"Không sao cả." Chủ quầy vô cùng hào phóng, thậm chí còn xuống giúp Sở Nguyệt Nịnh bày xe, "Cửa hàng này của tôi đã mở được 20 năm rồi, dù không có bảng hiệu, láng giềng cũ nhắm mắt cũng biết, không phải tôi nói khoác đâu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hai trăm tệ một quẻ." Sở Nguyệt Nịnh nhìn bà lão bên cạnh, thấy bà chỉ có một mình, bèn nhắc nhở: "Tôi chỉ xem cho bản nhân thôi, nếu bà lão muốn con gái xem bói, có thể cho con gái bà đến tìm tôi."
Bà lão cười xấu hổ, đi qua chỗ đám đông nghỉ chân, có hai người nghe giá tiền xem bói lại như bị k*ch th*ch, vây quanh quầy nước đường quở trách ầm ĩ.
Cô không lấy tiền, nhìn thoáng qua rồi thu hồi ánh mắt: "Được thôi, tôi sẽ xem cho chú trước." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
DTV
"Ai... Bói toán dễ dàng kiếm tiền như vậy sao, sớm biết tôi đi học rồi!"
"Cô gái cứ đặt ở đây đi, dời sang bên cạnh kia sẽ bị bảng hiệu che khuất, không ai nhìn thấy đâu."
Sáng sớm, đã lục tục có không ít khách hàng vào tiệm hàng khô.
Chủ tiệm hàng khô thấy người càng ngày càng quá đáng, vội vàng vào tiệm hàng khô một lát, sau đó ra ngoài ngồi đối diện Sở Nguyệt Nịnh, đặt hai trăm tệ lên bàn, mặt đầy tươi cười.
Sở Nguyệt Nịnh hơi ngượng ngùng, "Đặt ở đây sẽ che khuất bảng hiệu của cửa hàng."
Sở Nguyệt Nịnh đối mặt với những lời nói khó nghe, không hề tức giận cũng không phản bác, lặng lẽ phớt lờ.
Kỳ thật, bà lão chỉ là thấy bói toán quá đắt, Sở Nguyệt Nịnh cũng không vạch trần, tốt bụng gật đầu: "Vậy quên đi."
Những người quở trách thấy bị lơ đẹp, càng thêm tức giận, mồm năm miệng mười quở trách càng hăng say. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sở Nguyệt Nịnh trước tiên quan sát tướng mạo của chủ tiệm, theo lệ thường bảo chủ tiệm báo tuổi và bát tự, sau đó hai tay giao nắm.
Chỉ cần chú ý, người ra vào đều có thể nhìn thấy.
Kỳ thật, bản thân ông không tin vào bói toán.
"Nhiều việc thì nhiều tiền, cần cù làm giàu, tôi là người dân tốt của Hương Giang, đương nhiên cũng muốn hoàn toàn quán triệt "tinh thần như sư tử’." Sở Nguyệt Nịnh nói xong, những người vây quanh xem liền bật cười.
Chương 135: Chương 135
"Dù sao tôi cũng chưa xem bói, vậy chi bằng mời cô xem cho tôi một quẻ đi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.