Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Người Tới, Lôi Hắn Ra Ngoài Chém!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Người Tới, Lôi Hắn Ra Ngoài Chém!


Chương 18: Người Tới, Lôi Hắn Ra Ngoài Chém!

“Lúc trước mẹ ngươi đưa cho trẫm bộ kia Đại Trần Thiên Đế Kinh cũng không phải Trần gia cao cấp nhất kinh thư bí điển.”

"A! Tiểu tử ngươi hôm nay không sợ ta?" Đại Lê hoàng thượng giọng nói mang theo một tia kinh ngạc nhìn xem Trần Minh Quân.

Đợi đám người đi đến khoảng cách gần, một đám ngân diện binh lính chạy tới chặn lại, đi đầu nhất binh sĩ cao giọng nói: "Phò mã, nếu không có thánh chỉ ngài không thể vào cung."

Tiếng nói vừa dứt, một đám Ngọc Diện Tú Y Vệ như lang như hổ lao vào, trong đó hai người mỗi người một bên đem bên hông bội đao rút ra kề vào hai bên cổ Trần Minh Quân uy h·iếp dọa Trần Minh Quân một trái tim đập mạnh.

Chu lão biết gì nói đấy không giấu giếm chút nào khiến cho Trần Minh Quân đối với thế giới này hiểu thêm được rất nhiều.

Người thứ ba không nên đắc tội lại là Ngọc Diện Cẩm Y Vệ.

Quá lãng phí!

Đến tận đây, Hắc Y Vệ cũng không giống như lúc trước đem Trần Minh Quân vây ở trung tâm bảo vệ mà tất cả chỉnh chỉnh tề tề xếp thành hàng ngũ đi theo phía sau. Trần Minh Quân phe phẩy trong tay quạt giấy đánh giá trước mắt xa hoa lộng lẫy hoàng cung, Chu lão đi ở phía sau hắn.

Hai người đi qua mấy chỗ rẽ, rốt cuộc đến một căn phòng phía trên treo lấy một tấm bảng vàng đề ba chữ 'Ngự Thư Phòng'. Trước cửa phòng đứng đấy một nhóm mấy trăm tên trên người mặc cẩm y y phục, trên mặt mang theo mặt nạ do bạch ngọc chế tạo.

Trần Minh Quân lấy tay che miệng ngáp một cái thuận hướng nhìn lại liền bị giật mình, chỉ thấy trước mắt là một bức tường thành được làm từ từng khối to lớn hoàng kim ngọc thạch tạo thành, ở chính giữa còn có đại môn màu đỏ. Khiến người kinh ngạc ở chỗ tại vị trí khoảng cách xa một trăm mét nhìn lại vẫn thấy bọn chúng to lớn, rõ ràng, không chút nào 'thu nhỏ'.

Bước xuống xe ngựa, nhìn xem xung quanh hoàng cung bán kính một trăm mét phạm vi đều không có nhà dân Trần Minh Quân âm thầm gật đầu. Mỗi một quốc gia, hoàng cung đều là nơi trọng địa, Đại Lê bố trí như vậy đề phòng các loại yếu tố kỳ thực rất hợp tình hợp lý.

Người thứ nhất không nên đắc tội tự nhiên là Hoàng Thượng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phương công công từ trong ngự thư phòng đi ra, nhìn xem Trần Minh Quân cùng Chu lão đang đợi ở bên ngoài liền cao giọng hô: " Hoàng Thượng cho truyền Phò Mã Trần Minh Quân vào bên trong."

"Ngươi đến Đại Lê đến nay cũng đã được ba năm a." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đại môn dần dần mở ra để lộ ra khung mà ngay cả Trần Minh Quân lấy xuất thân hào môn trong kiếp trước vẫn bị kinh diễm đến mức hai mắt trợn thật to.

Trần Minh Quân chỉ cảm thấy trong chớp mắt mình giống như bị một đôi mắt kinh khủng tuyệt luân nhìn chằm chằm toàn thân, thậm chí không biết do lòng mình tự sinh ra ảo giác hay sự thật. Cảm thấy toàn bộ thân thể, bí mật như bị nhìn xuyên thấu. Lại nghe lão cha vợ bình thản thanh âm vang lên

Trong quá khứ, người con rể này mỗi lần trông thấy hắn đều sợ đến mức tiểu tiện tại chỗ, thật không ngờ hôm nay hắn lại không còn như thế nữa. Còn chủ động xưng hô mình một tiếng phụ hoàng, tự xưng là con rể.

"Công tử, từ đây chúng ta phải đi bộ." Chu lão vén lên màn che đem Trần Minh Quân gọi dậy nói khẽ, hắn chỉ về phía trước giải thích: "Đại Lê có quy định bất luận người nào muốn vào cung đều phải xuống xe ngựa tại khoảng cách cửa cung một trăm mét." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn trong lòng quá sợ hãi, vội vàng vận chuyển Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh đem hai chân khó khăn mở thành thế trung bình tấn khiến cho lực áp bách thuận theo thân thể truyền xuống mặt đất chia sẻ bộ phận áp lực mới có thể miễn miễn cưỡng cưỡng đứng vững.

"Khởi bẩm công tử, tường thành này được xây dựng bằng Hoàng Kim Ngọc. Hoàng Kim Ngọc do thiên nhiên uẩn dưỡng mà thành, hấp thu bên trong thiên địa Kim thuộc tính nguyên tố mấy vạn năm cứng rắn vô cùng cho nên thường được sử dụng xây dựng những công trình quan trọng nhằm tạo ra sự kiên cố cho kiến trúc." Thấy công tử nhà mình hiếm khi nổi tính ham học, Chu lão vui vẻ giải thích.

Bởi vì Ngọc Diện Cẩm Y Vệ từng người cảnh giới thâm bất khả trắc ngoài ra còn là lực lượng trung thành tuyệt đối của hoàng thượng, cũng chỉ có một mình hoàng thượng mới có quyền điều động bọn hắn. Ở một khía cạnh nào đó xem xét, Ngọc Diện Cẩm Y Vệ địa vị có thể nói chỉ dưới hoàng thượng nhưng trên còn lại tất cả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bước vào trong phòng cái gì cũng chưa kịp nhìn hắn lập tức cảm nhận được một cỗ kinh khủng áp bách khiến cho hít thở cũng trở nên khó khăn, trọng lực giống như gia tăng không biết bao nhiêu lần làm cho hắn cảm thấy trên đỉnh đầu như có một ngọn núi lớn đè xuống muốn đem hắn trấn áp trên mặt đất.

Hắn ngàn vạn không nghĩ tới người cha vợ này sẽ ra tay thật, vừa trò chuyện đôi ba câu đã hạ lệnh đem hắn ra ngoài chém.

Những người thứ hai không nên đắc tội là hoàng hậu, phi tần, hoàng tử, công chúa.

Hoàng Thượng Đại Lê nói: “Trẫm đối xử với ngươi không tệ bạc ngươi lại dám làm ra hành động như vậy, đáng chém! “

Ngọc Diện Cẩm Y Vệ!

"Hóa ra ngươi cũng không phải phế vật không thể tu luyện." Một đạo hùng hậu mang theo hoàng giả đặc thù uy nghiêm thanh âm vang lên, ngay sau đó cảm giác khủng bố uy áp cũng tan biến không thấy gì nữa.

"Chu lão, phía trước tường thành kia là loại chất liệu gì?" Đi bộ buồn chán, hắn tiện mồm hỏi thăm dù sao kiếp trước cũng chưa từng thấy qua có người đem ngọc quý coi như gạch đá đem đi xây dựng tường thành, lại nói nơi này cũng là dị thế giới hắn cũng muốn mở mang một chút kiến thức tránh cho sau này có người hỏi tới mình bị mất mặt xấu hổ.

Chỉ thấy bên trong, gạch lát đường cũng do ngọc bích tạo thành, từng cột đèn, từng bồn hoa cũng được tạo thành từ các loại đá quý, bất luận một loại nào trên Trái Đất đều có giá trị to lớn, có thể nói xa hoa, quý phái đến cực điểm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Minh Quân một trận thở dài, cái thân phận phò mã này thật không có gì dùng, đến thăm nhà vợ mà ngay cả cổng đều không có tư cách bước vào. Hắn cầm thánh chỉ đưa cho dẫn đội binh lính, tên binh lính kia nhìn thấy thánh chỉ cũng không dám mở ra xem nội dung chỉ dám nhìn liếc qua bên ngoài một chút xác nhận không phải g·iả m·ạo liền ra lệnh cho đám thuộc hạ nhường đường.

Trần Minh Quân nhìn xem mấy trăm người này trong lòng khẽ thốt lên.

Trần Minh Quân chắp hai tay phía trước, khom người cúi đầu hô: "Con rể Trần Minh Quân bái kiến phụ hoàng!"

Trần Minh Quân đánh cái giật mình, không lẽ.....

Trước khi vào trong cung hắn cũng đã hỏi thăm Chu lão về những điều cần lưu ý khi vào cung, Chu lão chỉ nói

Bên dưới còn có mấy chục vạn quốc gia lớn nhỏ cùng mấy trăm vạn tông môn, được phân chia ra thành nhiều cấp bậc khác nhau.

Trần Minh Quân đang muốn đi tới lại bị Chu lão kéo lại ống tay áo nhỏ giọng dặn dò một phen sau đó mới thả hắn tiến vào trong.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, Trần Minh Quân đưa ra rất nhiều câu hỏi liên quan đến vị trí địa lý, các quốc gia, các phương thế lực, có cái nào tông môn lợi hại....blo..bla....

Đại Lê hoàng thượng chậm rãi nói: "Nhiều thời gian như vậy, ngươi chắc hẳn hiểu rõ tội của chính mình a?"

Đại Trần bây giờ đã bị thay thế bằng Hồ Quốc, cũng bởi vậy mà tứ đại Hoàng Triều bây giờ chỉ còn có ba. Ngoài ra Tứ Đại Hoàng Triều trong quá khứ cũng chưa thể trở thành một mảnh đại lục chí tôn bởi bốn phương đại lục ngoại trừ tứ đại hoàng triều còn tồn tại ngũ đại thánh tông, tứ đại thánh địa, thập đại ma môn.

Trần Minh Quân cảm nhận được uy áp giải trừ, hai tay chống lên hai bên đầu gối khom người thở hổn hển, sau lưng hắn bây giờ đã bị mồ hôi ướt sũng. Nghe được giọng nói này, hắn khó khăn ngẩng đầu nhìn về phía ngồi tại bảo tọa bên trên nam tử.

Trần Minh Quân xoa xoa huyệt thái dương tự an ủi chính mình, nơi này là luyện võ thế giới, người người xem trọng võ lực không ai quan tâm đến đá quý. Hắn cố gắng tự đem suy nghĩ mình hướng như vậy nghĩ nếu không chỉ sợ bản thân nhịn không được tức hộc máu.

Trần Minh Quân vội gật đầu đáp: "Khởi bẩm phụ hoàng, ta đến Đại Lê đến nay đã được ba năm hai tháng chín ngày."

Nguyên lai thế giới này một phần ba thế giới là mênh mông biển lớn, mọi người gọi là Vô Tận Hải Vực. Đất liền chiếm hai phần ba tổng diện tích thế giới, bốn phía Đông - Tây - Nam - Bắc đại lục có tứ đại Hoàng Triều lần lượt là Đại Trần, Đại Lê, Đại Lý, Đại Ngô.

Quả nhiên Đại Lê hoàng thượng tức giận thanh âm vang lên như lôi đình nở rộ: "Mẹ ngươi năm đó lừa trẫm, nể tình hai nhà quan hệ giao hảo mấy trăm năm trẫm cũng không muốn tính toán thế nhưng ngươi dám cả gan ă·n t·rộm bảo vật trong Quốc Khố. Người tới, lôi hắn ra ngoài chém đầu thị chúng!"

Trong quá khứ từng có một tên tướng quân trẻ tuổi tâm lý bành trướng đắc tội một vị Ngọc Diện Cẩm Y Vệ cuối cùng c·hết như thế nào cũng không có ai biết rõ, hoàng thượng cũng chưa từng nhắc đến trừng phạt vị Ngọc Diện Cẩm Y Vệ kia.

Người này thân hình cao lớn, thân mặc màu vàng cửu cửu chí tôn long bào, trên đầu đội lấy một chiếc Hoàng Thượng mũ miện toàn bộ gương mặt bao phủ bởi một tầng sương mù nhìn không rõ dung mạo. Hắn lúc này tay phải cầm lấy một quyển cổ thư giống như đang đọc dở, tay phải đặt tại trên chiếc bàn bên cạnh nhẹ nhàng gõ gõ năm đầu ngón tay tựa như đang suy nghĩ cái gì.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Người Tới, Lôi Hắn Ra Ngoài Chém!