Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 93

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93


Giang Quang Vĩ nhanh chóng nói tiếp: “Cháu tên là Giang Quang Vĩ, tốt nghiệp Trường Trung học số 1 Hải Thành. Thành tích học tập cũng không đến nỗi, hồi học cấp ba vẫn luôn làm lớp trưởng. Nếu mọi người có con em cần học phụ đạo thì cứ nói, cháu có thể tranh thủ thời gian kèm thêm.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Quang Vĩ nhân lời của Vương Á Lệ tiếp tục hỏi: "Cô ơi, cháu thấy cô gái kia tuổi không lớn, còn đi học sao ạ?"

"Cô gái kia thật sự rất xinh đẹp, quần áo cũng đẹp nữa." Vương Á Lệ tò mò hỏi, "Kiểu dáng đó cháu chưa từng thấy bao giờ, có phải mua ở bách hóa đại lâu ở đây không ạ?"

Lúc này, Giang Quang Vĩ nhanh chóng thể hiện thái độ của một thanh niên có ăn có học đàng hoàng, đứng ra thay Trương Giai Diễm nói lời xin lỗi: "Các cô các thím các chị, thật sự xin lỗi, bạn học này của cháu tính tình không được tốt lắm, cô ấy chỉ là nói năng không suy nghĩ thôi chứ người cũng không có ác ý, mong mọi người đừng chấp cô ấy."

Đào Quế Vân miễn cưỡng kéo khóe miệng, cười gượng nói một câu: “Không có việc gì.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe Vương Á Lệ hỏi vậy, mấy cô gái khác cũng nhìn Đào Quế Vân, trong mắt đều tràn đầy tò mò. Đều là những cô gái trẻ, lại mới ra trường, nghe nói đến quần áo đẹp là có chút mê mẩn.

Tuy ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng đã âm thầm ghi sổ — sau khi về căn cứ, tốt nhất là nên bớt qua lại với cái nhóm người này thì hơn, tránh thị phi.

Nhưng thấy Đào Quế Vân không nói gì, nên họ cũng không tùy tiện nói tiếp, chủ yếu cũng sợ bị mang tiếng là vì bản thân thiếu hiểu biết mà làm chậm trễ công việc của thanh niên trí thức, dù sao mục đích họ đến đây là để xây dựng biên cương.

Tuy giờ thi đại học vẫn chưa được khôi phục, nhưng thi lên cấp ba thì vẫn phải tổ chức như thường. Người nhà quân nhân có thể không rành sách vở, nhưng anh ta không tin họ lại không quan tâm đến chuyện học hành của con cái.

Những người nhà trên xe ban đầu không muốn tham gia vào cuộc tranh cãi giữa những người bạn học này. Dù sao cũng là người xa lạ gặp gỡ, có thể nhường chỗ đã là tốt rồi, có thể trò chuyện cũng là vì thấy mấy cô bé này còn khá lễ phép. Ai ngờ bản thân trao ra lòng tốt, còn bị người không biết điều mắng, có hai người lập tức không kìm được tính tình.

Anh ta sớm đã nghe nói vùng biên thùy này điều kiện giáo d·ụ·c còn nhiều thiếu thốn. Nếu muốn tranh thủ thiện cảm từ người nhà quân nhân, thứ duy nhất anh ta có thể lợi dụng là điểm mạnh của mình: thành tích học tập mà hắn từng lấy làm tự hào.

Lúc anh ta nói vậy, quả thật có hai người có chút động lòng. Đó là trường cấp ba Hải Thành đấy ! Thằng nhóc nhà mình năm sau là thi cấp ba rồi, nhưng thành tích thì rối tinh rối mù, nếu mà không thi đậu cấp ba thì không biết phải làm sao. Tuy nói căn cứ cũng có đợt chiêu sinh vào quân đội, nhưng yêu cầu khắt khe, cũng không thể trông cậy hoàn toàn.

Chương 93

Giang Quang Vĩ thừa lúc Trương Giai Diễm muốn nổi điên thì nhanh chóng ngăn lại: "Giai Diễm, đây là trên xe, em đừng ảnh hưởng đến mọi người trên xe."

Mọi người vừa nghe là thợ may già làm, mắt đều bắt đầu sáng rực. Nhưng vừa định hỏi ở đâu thì lại nghe Đào Quế Vân: "Nhưng kiểu dáng lại do Dạng Dạng tự thiết kế, sau đó mang bản vẽ đến để làm." Đào Quế Vân nhắc đến Phương Tri Ý, trên mặt đều mang theo chút tự hào, cô bé đó giỏi thật đấy, cứ như cái gì cũng biết vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Giai Diễm vốn đã không vui, vừa nghe lời này của Vương Á Lệ lại muốn nổ tung: "Vương Á Lệ, cô nói ai đấy?"

"Ai phản ứng thì nói người đó."

"Không phải mua, bách hóa đại lâu cũng không có quần áo đẹp như vậy đâu, là một bác thợ may già ở căn cứ làm đấy."

Nói thật, Đào Quế Vân cũng có chút tức giận, vô cớ bị mắng là đồ nhà quê thì ai mà vui vẻ được? Nhưng bạn học nam này lại đứng ra xin lỗi rồi, nhìn bộ dạng thì quan hệ hai người cũng không tệ. Đám người bọn họ, nhỏ tuổi nhất cũng lớn hơn đám học sinh này mấy tuổi, nếu cứ tính toán với họ thì lại hóa ra mình nhỏ nhen. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đào Quế Vân nghe Giang Quang Vĩ hỏi một câu không đầu không đuôi như vậy, không khỏi nhíu mày không nói gì, chỉ nhìn anh ta.

Vương Á Lệ nghe được tên Phương Tri Ý thì nhẩm lại trong lòng một lần. Hóa ra cô gái kia tên là Dạng Dạng à, không chỉ người lớn lên xinh đẹp, ngay cả cái tên cũng dễ nghe nữa.

"Cô..."

"Cô ấy thật giỏi, giỏi như vậy mà lại rất lễ phép, đâu giống người nào đó, bản thân thì chẳng có gì đáng nói, mà lúc nào cũng cao cao tự đại." Lời nói này của Vương Á Lệ có ý hướng rõ ràng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93