Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53
Chương 53
Phương Tri Ý nghe khen thì cười híp mắt, không giấu nổi vẻ đắc ý: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Phải đó, em gái của Phương Tri Lễ chính là em gái tốt nhất thế giới này!”
Cô đặc biệt chú ý tới Bùi Từ – thái rau rất đều tay, tốc độ lại nhanh, còn cẩn thận hơn cả anh hai cô nữa là. Phương Tri Ý không khỏi nhướng mày, nhìn chằm chằm một lúc, trong lòng thầm cảm thán: không ngờ người này đúng là loại “lên được phòng khách, xuống được phòng bếp”.
Cuối cùng chỉ còn Phương Tri Ý rảnh tay, nhưng cũng không thực sự nhàn. Cô đứng một bên chỉ người này một chút, chỉ người kia một chút, cả bếp nghe giọng cô lảnh lót, không khí vừa sôi động vừa thoải mái như nhà có tiệc.
Một bữa cơm bắt đầu trong không khí ấm áp và... tiếng ăn ngấu nghiến của Phương Tri Lễ.
Đừng nói Phương Tri Lễ, đến cả Phương Tri Thư, luôn điềm đạm ít biểu lộ cảm xúc,trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc không che giấu nổi.
“Đúng. Dạng Dạng nhà chúng ta là em gái tốt nhất, không ai sánh bằng.”
Trong nhà còn có trứng gà anh cả đã mua sẵn, cô lại làm thêm món cà chua xào trứng đơn giản mà đưa cơm. Cà chua ở biên cương được ánh nắng chiếu nhiều, vị vừa chua chua ngọt ngọt, lại dày thịt, ăn sống đã ngon, nấu lên càng thơm. Nước sốt đỏ óng, mùi thơm lan ra khiến người chưa ăn đã thèm.
Nói rồi còn không quên kéo anh cả vào "góp vui": (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đợi mọi người sơ chế xong nguyên liệu, Phương Tri Ý nhanh chóng đuổi người, lấy lý do muốn nấu theo cách riêng, mời từng người ra khỏi bếp. Trên thực tế là để dễ bề lấy đồ trong không gian mà không bị phát hiện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bùi Từ... tôi biết rồi! Tôi biết tại sao cậu một hai phải đến nhà tôi ăn chực rồi !" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đột nhiên anh liếc nhìn sang Bùi Từ, nheo mắt lại, giọng điệu mập mờ:
Chỉ có Bùi Từ là vẫn giữ vẻ bình tĩnh như thường. Ở nhà họ Lưu tại Dung Thành, anh đã được "mở mang tầm mắt" với trình độ nấu nướng của Phương Tri Ý, cho nên lần này không đến mức kinh ngạc nữa. Nhưng khi nghe Phương Tri Lễ ngạc nhiên như lần đầu thấy ánh sáng văn minh, trong lòng Bùi Từ bỗng dâng lên một tia đắc ý nho nhỏ: Mình mới là người đầu tiên được ăn cơm do Dạng Dạng nấu !
Phương Tri Lễ bị em gái dỗ dành cười toe toét: "Đúng vậy, em gái của Phương Tri Lễ là em gái tốt nhất trên thế giới."Nói xong còn không quên kéo Phương Tri Thư: "Anh cả, anh nói có đúng không?"
Vì vậy, khi cô bưng đĩa thức ăn cuối cùng lên bàn, Phương Tri Lễ gần như ngẩn người: em gái nhà anh… đúng là quá lợi hại!
Ban đầu cô định làm món đậu phụ Ma Bà để thêm phần đậm đà cay nóng, nhưng nghĩ lại thời tiết đang hanh khô, ăn cay dễ khiến nóng trong người, nên cô đổi sang món đậu phụ trộn hành lá — vị nhẹ, dễ ăn, lại không gây kích ứng trong thời tiết này.
Phương Tri Lễ ăn đến khi no căng bụng, lau miệng xong lại nhìn bàn ăn – chén bát sạch trơn, đến nước sốt cũng không còn giọt nào – cảnh tượng có thể dùng bốn chữ để miêu tả:châu chấu qua ruộng.
Bùi Từ ngồi một bên nhìn Phương Tri Lễ chan sạch nước sốt cà chua xào trứng vào cơm, dáng vẻ như chỉ thiếu điều bê cả đĩa lên l**m, không khỏi nhíu mày đầy ghét bỏ.
Phương Tri Lễ ban đầu còn mặt dày nói muốn ở lại phụ giúp, bị em gái liếc cho một cái, cuối cùng cũng phải ủ rũ ra ngoài, trong lòng lầm bầm: “Chắc là mình vụng về quá, em gái mới chê đây mà. Không được, sau này phải luyện tập thêm, không thể mất mặt vậy mãi được.”
“Anh cả, anh hai, mau ăn cơm đi. Bùi Từ ca, anh cũng ăn nhiều một chút nhé!”
Dù nguyên liệu không thể so với trong không gian, nhưng nhờ tay nghề luyện ra trong bao nhiêu năm "tự sinh tự diệt" ở mạt thế củaPhương Tri Ý, món nào món nấy đều đầy đủ sắc – hương – vị, hấp dẫn đến khó cưỡng.
“Đương nhiên rồi, không xem thử em là em gái ai à?”
Phương Tri Lễ không khách sáo chút nào, lên bàn là cầm đũa thử từng món một cách dứt khoát. Mỗi lần gắp một miếng lại hào phóng giơ ngón cái về phía em gái:
Ba người vừa về đến nhà đã thấy anh cả đang đứng trong bếp dọn dẹp, bếp núc sạch sẽ, nồi niêu xếp gọn, mùi cơm chín thơm lừng lan ra tận cửa.
Phương Tri Thư tính cách trầm ổn, hiếm khi biểu lộ cảm xúc quá đà, nhưng lúc này nhìn vẻ mặt mong chờ của em gái, cuối cùng cũng cong mắt nở nụ cười, gật đầu dứt khoát: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Anh cả, anh nói đúng không?”
Nhóm người vừa cầm rau và thịt bước vào, chẳng ai đợi ai phân công, mỗi người tự giác xắn tay áo, ai làm việc nấy – người rửa rau, kẻ thái thịt, người nhóm lửa. Một lát sau, khung cảnh trong bếp bận rộn như ong vỡ tổ.
Phương Tri Ý nghe xong thì nụ cười không giấu nổi, cười đến cong cả mắt, vui vẻ hối thúc:
“Dạng Dạng của chúng ta thật sự là thiên tài nấu nướng!”
Phương Tri Lễ được dỗ tới mức nở hoa trên mặt, hùa theo ngay:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.