Xuân Đình Nguyệt - Minh Nguyệt Sương
Minh Nguyệt Sương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Chương 28
Nhưng hắn vẫn cầm chặt trường thương, đi sâu vào hoàng cung, chưa từng quay đầu lại. Trong cung có mấy vị đại thần đã vào trước, còn có vô số thị vệ canh giữ. Một mình Hoắc Tuần xông vào đó, chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Ta quỳ xuống, quay sang cầu xin Cung vương: "Xin ngài! Cung vương điện hạ! Xin ngài tha cho huynh ấy!"
Phụ thân hắn là Tạ Viễn Đường, có giao tình thâm hậu với phụ thân ta là Lý Tễ, chuyện này ai ai cũng biết. Có hắn ở đây, thân phận của ta cũng đã được xác thực. Ta nhìn về phía Cung vương, kẻ lúc này sắc mặt đã u ám đến đáng sợ, lớn tiếng nói:
"Ngươi có bản lĩnh thì g·i·ế·t sạch tất cả sĩ tử trong thiên hạ đi!"
Hoắc Tuần còn sống hay đã c·h·ế·t, cũng chẳng quan trọng.
"Hoắc Tuần! Hoắc Tuần! Huynh đừng đi!" Ta nằm bò trên tường thành, vừa khóc vừa hét, "Huynh quay lại đi! Hoắc Tuần!"
Dưới sự lạnh lẽo bao trùm toàn thân, từng đợt chóng mặt ập đến, ta đã gần như không trụ vững nổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cung vương mỉm cười nhìn ta một cái, chẳng hề động lòng. Cầu xin không được, ta đứng dậy muốn đuổi theo Hoắc Tuần, nhưng khi chạy đến bậc thang mới phát hiện phía dưới đã đứng đầy người của Cung vương.
Đám sĩ tử phía dưới cũng vì thế mà nhìn thấy hắn đứng trên lầu thành, bắt đầu xôn xao bàn tán. Nụ cười trên mặt hắn đã biến mất, chỉ chăm chăm nhìn ta, rồi chậm rãi lùi lại mấy bước, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
"Phải đó! Chúng ta đến trước cửa Thừa Đức ngồi tuyệt thực! Nếu Hoàng thượng không lập Thái tử khác, chúng ta quyết không đứng dậy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Xương cốt của sĩ tử đều cứng rắn cả sao? Ta thấy cũng chưa hẳn."
Hắn là đệ tử xuất sắc nhất trong thế hệ này của Tạ thị Lang Nha, danh tiếng lẫy lừng trong sĩ lâm, tất nhiên không ai không nhận ra.
"Thái tử khởi binh làm phản rồi! Thái tử khởi binh làm phản rồi!"
Ánh mắt Cung vương như nhuốm một tầng khí độc, không còn chút gì của vẻ ôn hòa giả tạo trước đó nữa.
"Hôm nay nếu ngươi động vào ta, thì dù sau này ngươi có lên ngôi hoàng đế, cũng đừng mong có sĩ tử chân tâm thần phục!"
Ta bỗng nhiên hiểu ra, chính Cung vương đã sai người xúi giục bọn họ.
"Trịnh Ngự sử chính trực can gián, lại bị Thái tử sỉ nhục, chỉ đành lấy cái c·h·ế·t để chứng minh chí hướng!"
Vừa dứt lời, hắn phất tay một cái, đám thị vệ bên cạnh lập tức rút kiếm bước về phía ta.
Ta không thèm nhìn hắn nữa, chống tay bò dậy, loạng choạng chạy đến mép tường thành, nhìn xuống đám sĩ tử dưới thành vẫn còn chưa rõ sự tình, lớn tiếng gào lên:
Từng tiếng gào thét phẫn nộ từ xa truyền đến, bước chân của vô số người cũng ngày một gần. Ta kinh ngạc nhìn về phía Cung vương, hắn lại nở nụ cười đầy thâm ý.
Hắn chăm chú nhìn ta một lúc lâu, rồi bỗng nhiên sát khí tan biến, lại trở về bộ dáng ôn hòa tươi cười như trước.
Có người hô lớn, nhưng ngay sau đó, kẻ gan dạ hơn đã tiến lên vài bước, trông thấy máu chảy thành sông trong Ung Thành cùng xác Thái tử nằm sóng soài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chúng ta là kẻ sĩ đọc sách, phải vì dân mà thỉnh mệnh, phải ôm chí lớn với thiên hạ, há có thể làm ngơ khi Thiên tử phạm sai lầm?"
Lời còn chưa dứt, Cung vương đã nhào đến túm lấy ta. Ta bị hắn giật mạnh suýt ngã, vội rút trâm cài tóc đâm thật mạnh vào cánh tay hắn. Nhân lúc hắn đau mà buông tay, ta liền lập tức bấu chặt vào tường thành.
Tên điên này, hắn căn bản chính là ma quỷ!
Cung vương muốn, chính là để Hoắc Tuần, hoặc nói cách khác, để Tĩnh vương mang trên lưng tội danh g·i·ế·t vua, một vết nhơ không bao giờ có thể tẩy sạch!
Tĩnh vương mất quá nhiều máu đã hôn mê. Hộ vệ của hắn vốn định lập tức đưa hắn về phủ chữa trị, nhưng lại bị một đám thanh niên mặc áo thư sinh chặn lại trước cửa Thừa Đức.
"Cung vương điện hạ! Vì ngai vị, ngươi đã nhẫn tâm độc ác, xem thường luân thường đạo lý, bất trung bất hiếu, không xứng làm người, càng không xứng làm vua!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ngày trước, ngươi giấu thân phận đến nghe phụ thân ta giảng học, ông ấy cũng coi ngươi như nửa học trò."
51.
Ta chậm rãi ngã khuỵu xuống đất, tuyệt vọng nhìn theo bóng lưng Hoắc Tuần mỗi lúc một xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tiểu sư muội, ngươi biết đấy, ta là một kẻ điên mà!"
"Không biết ngọc nữ của Lý thế bá đã phạm lỗi gì với Cung vương, đến mức phải bị bức ép đến nông nỗi này để tỏ rõ chí khí?"
"Thái tử vô đức vô năng, tàn hại trung lương, hoang d·â·m bạo ngược. Người như vậy, nếu một ngày kia được lên ngôi cửu ngũ, bách tính thiên hạ còn đường nào để sống?"
Nói rồi, ta leo hẳn lên bức tường thành, siết chặt cây trâm cài đã nhuốm máu.
"Ta dù là thân nữ tử nhưng cũng có cốt khí! Thà rằng nhảy xuống tường thành, quyết không để ngươi uy h**p, bôi nhọ danh tiếng của phụ thân ta!"
"Tiểu sư muội, là ngươi tự chuốc lấy đấy nhé!"
"Tiểu nữ họ Lý, là nữ của Lý Tễ ở Ngô Quận! Mong chư vị tin tưởng ta!"
Mục đích của Cung vương… chẳng lẽ là muốn Hoắc Tuần đi chịu c·h·ế·t sao?
Hoắc Tuần có thành công hay không căn bản không quan trọng.
Một kẻ đã mất lý trí, vô tâm vô tình như hắn, e rằng thứ duy nhất có thể ngăn cản được hắn, chỉ có cái c·h·ế·t mà thôi.
"Để giành lấy ngôi vị hoàng đế, Cung vương đã cố ý dẫn dụ Thái tử cùng hai vị vương gia tranh đấu, mưu đồ soán vị, ép buộc những bậc trung liệt phải tự vấy bẩn danh dự!"
Hắn giật lấy thanh đao từ tay một thị vệ, sải bước tiến về phía ta. Toàn thân ta chợt lạnh toát, mồ hôi lạnh rịn ra, sống lưng tê buốt.
Bỗng có một giọng nói trong trẻo vang lên từ dưới chân thành, đám thị vệ vừa tiến lên lập tức dừng bước. Ta quay đầu nhìn lại, người vừa lên tiếng chính là Tạ Ung!
Trước cổng Thừa Đức không hề có thị vệ canh giữ, người của Tĩnh vương cũng không dám manh động, chỉ có thể đứng nhìn càng lúc càng nhiều thư sinh ùa vào Unn Thành để thăm dò thực hư.
Chương 28: Chương 28
Ta biết hắn đã nảy sinh ý định g·i·ế·t chóc, nhưng không còn cách nào khác, chỉ có thể tiếp tục hét lớn với đám sĩ tử bên dưới:
52.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.