Xin Hãy Yêu Anh Một Lần Nữa
Lý Quế Anh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6
" Anh không bao giờ yêu nó nên em đừng lo nhé tiểu bảo bối của anh "
Cô nằm bất động ở trên giường mắt mở to nhìn lên trần nhà. Lần nào anh xong việc với cô cũng đều bỏ đi mặc cô một mình.
" Vậy gọi nói nó là chút nữa ba và mẹ sẽ đến dùng cơm tối với hai đứa luôn "
" Dạ!!! Thưa ba chồng con đi làm chắc tầm một tiếng nữa là anh ấy có mặt ở nhà rồi đấy ạ "
" Cô thật biết cách làm tôi thỏa mãn số tiền này đủ rồi chứ đồ đ* "
" Mày khôn hồn thì bỏ cuộc đi. Tốt nhất là nên ly hôn với anh Phong vì ngoài Bảo Hân tao ra anh ấy sẽ không yêu bất kì con đàn bà nào cả có biết chưa? "
Anh tát cô, nhưng vì tay anh đang chảy máu nên cô lo lắm cô mặc kễ hết những gì anh hành hạ cô. Rồi cô sơ cứu cho anh, xong rồi cô bảo để cô pha nước cho anh tắm. Anh nắm chặt tay cô đay nghiến:
Chưa dừng lại ông khách này còn đè cô ra ghế sofa lúc này anh hơi cáu chạy đến cho ông khách đó một trận rồi anh lôi cô về.
Cô bỏ chạy ra ngoài, anh nhìn bóng hình nhỏ nhắn của cô chạy mất có gì đó khó chịu lắm nhưng vì anh thấy Bảo Hân mặt mày sưng hết anh không thể nào nguôi giận được. Cô bỏ đi lang thang khắp phố, cô khóc nức nở cô nói:
" Cô làm gì tôi gọi không nghe máy "
Ngày đầu đi làm, cô thấy cũng bình thường chỉ là thấy khách vô thì lạo rót rượu cho khách uống. Làm ở đấy hơn hai tuần thì như thường lệ cô vẫn làm bình thường nhưng lại khác là cô bị anh bắt gặp làm ở chỗ này
Cô mấp máy miệng đáp:
Cô nhìn Bảo Hân và nói:
Anh đi cùng với đồng nghiệp còn cô thì thấy khách vào là rót rượu cho khách anh ngước lên và nhìn thấy cô. Cô giật mình nhận ra anh, cô cảm thấy xấu hổ còn anh thì nhìn cô nhếch miệng cười.
" Ông làm cái gì vậy hả? "
Ba anh cúp máy xong miệng còn lẩm nhẩm:
Những ngày về sau, cô luôn sợ sệt khi gặp anh. Hôm nay, ba mẹ anh gọi điện qua hỏi thăm ba mẹ anh nói:
" Tiểu Khiết, hôm nay chúng ta sẽ qua nhà thăm tụi con đấy. Thằng Phong nó có nhà không hay là như nào? "
" Em xin lỗi, em không biết anh về. Anh đi tắm nhé em vào pha nước cho anh "
" Em không có đánh chị ấy mà... Tại sao anh không tin em. "
Bảo Hân nũng nịu: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Nhớ diễn cho tốt vai của mình. Còn không thì đừng trách tôi nhé "
" Anh bắt đầu thương vợ anh rồi có phải không? "
" Đúng là một đứa trẻ ngoan, có hiếu. Chỉ cần thằng Phong và Tiểu Khiết yêu nhau mình có c·h·ế·t cũng thấy an lòng "
Cô im lặng bỏ đi vô thì bị anh lôi thật mạnh về phòng, anh lao vào c**ng b*c cô, anh làm cô đau điếng người nhưng cô vẫn mặc kệ anh và cam chịu hết.
" Phong à!!! Em đến tìm anh mà không có anh thế mà Khiết Nhi đã ra tay đánh em chảy máu môi luôn rồi. "
" Tôi biết rồi, tôi sẽ về liền "
" Phong à!!! Em sai rồi... Anh đừng tức giận mà... Xin anh đừng cho ba mẹ biết nha anh "
Sáng hôm sau, khi anh đã đi làm còn cô ở nhà vẫn dọn dẹp làm việc nhà thì bỗng có người bấm chuông, cô liền chạy ra mở cửa. Vừa mở cửa ra cô đã thấy Bảo Hân, cô ta ngang nhiên xông vào nhà đã thế còn bắt cô đi pha trà hầu cô ta nữa. Xong cô ta còn nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về đến nhà anh đập mạnh tay vào gương chiếc gương vỡ toanh. Cô hoảng sợ chạy đến ôm ghì chặt lấy anh từ phía sau cô van xin anh: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Hãy đợi chút nữa sẽ biết Phong yêu cô hay yêu tôi nhé "
" Dạ vâng ạ!!! Ba mẹ đến chơi làm con vui quá. Giờ con đi chuẩn bị bữa tối cho cả nhà mình đây... Con cúp máy nha ba "
Cô vui vẻ đáp:
" Tôi nghèo lắm à!!! Tôi để cô đói sao mà phải làm cái nghề này hả? "
Bảo Hân nhìn cô cười nhếch miệng tay mở túi lấy điện thoại ra và gọi cho anh. Cô ta mở loa ngoài, anh bắt máy thì cô ta tự tát vào mặt mình đến môi bật cả máu rồi khóc lóc với anh:
" Cô mà còn giở trò với Bảo Hân thì tôi sẽ g·i·ế·t cô "
Cô chạy thật nhanh ra ngoài. Khi ba mẹ anh đến cô và anh diễn rất tốt vai vợ chồng và qua mặt được cả ba mẹ anh. Ông bà còn tưởng anj đã thay lòng, hai người họ rất vui và yên tâm về Cao Phong.
" Anh phải về rồi, ba mẹ anh sắp đến thăm nếu anh không về là lớn chuyện "
Anh hôn Bảo Hân anh nói:
Cô vội chạy qua rót rượu cho những người khách khác. Được một lúc có một vị khách say xỉn đến và vỗ vô mông cô, cô hoảng qua la to:
Cô cứ thế mà lót tót đi, nhưng đi một hồi cô cũng không biết sao lại về được tới nhà. Vừa vào nhà, cô thấy anh đang ngồi trên ghế sofa anh nói:
Anh cúp máy quay sang nói với Bảo Hân:
" Chị quá xem thường tôi rồi đó "
Chương 6
" Alo... Có việc gì vậy? "
Kể từ sau hôm bị anh đánh oan, cô không nói chuyện nhiều với anh nữa, cô tìm đọc trên báo để kiếm việc làm thêm. Cuối cùng cô cũng kiếm được công việc phục vụ ở một quán bar nhỏ ở đấy trả lương hậu hĩnh vì cô không dám xin tiền anh tiêu vặt. Cô ghi trong sổ tay
" Lúc nảy thằng già đấy làm vậy không khiến cô sướng vậy thì tôi sẽ làm cô sướng chẳng những vậy tôi sẽ trả tiền cho cô "
Anh bảo cô:
Thế là anh ghì cô xuống giường anh hút mạnh vào ngực cô, anh cắn cô cắn đến mức có những vết bầm tím ngắt. Anh cho con quái vật của mình vào cô thút cô liên tục cô vì đau mà đẩy anh ra vụt chạy nhưng bị anh tóm lại túm tóc cô và đánh cô. Anh cứ thế mà hành hạ cô suốt cả đêm. Xong việc anh ném xấp tiền vào mặt cô và nói:
- Đi làm thôi không xin tiền anh, thế nào cũng sẽ bị anh đánh nữa cho xem
Anh về đến nhà thấy Bảo Hân ngồi bệt dưới sàn nhà ôm mặt khóc anh liền chạy tới đỡ cô ta dậy và chạy đến túm tóc cô tát vào mặt cô năm bạt tay liên tục, cô chảy cả máu mũi và môi. Cô nói:
Cô lật đật đứng lên bỏ vào phòng tắm. Anh có vẻ hơi khó chịu với thái độ đó của cô, anh có cảm giác như bị xa lánh. Thế rồi anh bước vào phòng tắm, anh bảo cô: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến sáng anh nói:
Anh quay sang xé toạc áo cô anh cắn vào b** ng*c cô. Cắn đến bật máu, cô la lớn anh nhìn cô nói:
Cô ta vừa nói vừa khóc, lúc này anh như phát rồ lên chạy cấp tốc về nhà. Bảo Hân cúp máy nhìn cô nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xong anh phi về nhà thật nhanh, cũng may lúc anh về ba mẹ anh chưa đến. Vừa lên phòng, anh thấy cô đang ngồi trang điểm và lấy kem che khuyết điểm đánh thật dày lên mặt, tay và chân. Anh nhìn cô, vừa ngước nhìn trong gương cô thấy anh cô giật mình cô nói:
" Tại sao... Anh không tin em... Em không đánh chị ta mà "
Ba anh bảo:
" Phong à!!! Chút nữa ba mẹ đến thăm vợ chồng mình... À em xin lỗi đến thăm anh đấy. Anh mau về nhé em bảo với ba là anh đi làm một tiếng nữa là có mặt rồi anh ạ!!! "
" Dạ... Dạ vâng em biết rồi ạ "
Cô đáp:
Cô hốt hoảng lắp bắp trả lời:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.