Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Tư Mã thì
Tư Mãthìvươn tay vớihắn, trong mắt có ánh sáng nóng rực: “Ta biết consẽđến, lúc conđivào nơi này, chính là lúc kết thúc hết thảy.”
Nhiều máu như vậy, dùkhôngthuần, cũng đủ năng lượng tưới cho huyết ngưng hoa. Thậm chí,khôngchỉ là huyết ngưng hoa.
“Takhôngphải chỉ là Tư Mãthì, còn là Tư Mã Nhan từ thế hệtrên, nhiều năm trước, Tư Mã thị từ từ suy bại, tađãnhận ra dã tâm của tộc Sư thị, và chuyện bọn họ ngầmđanglàm. Nhưng là Tư Mã Nhan, lúc ấy takhôngcó nhiều thời gian ngăn cản họ, bởi vì trời sinh ta có tật, tuổi thọ ngắn ngủi, cho nên cuối cùng lựa chọn gửi hồn đầu thai, dùng biện pháp đặc thù bảo tồn ký ức, đầu thai vàotrênngười Tư Mãthì, hơn nữa giấu diếm được mọi người.”
Đồng tử Tư Mã Tiêu co lại.
Ma trùng như vậy, dù ở nơi nào cũng là thứ cực kì khó giải quyết, nhưng Tư Mã Tiêuthìkhác, linh hỏa củahắnlà khắc tinh của thứ này,hắnđimộtđường, dưới chânđãtrảimộttầng bụi đen, những ma trùng dám tới gầnhắn, thi thể đều bị thiêu thành tro.
“Ngạc Nhi…… Nghe lời tanói, đem linh hỏa…… và con…… tương dung…… Con có thể kiên trì tiếp…… Ta thực vui mừng……” Tư Mãthìnóiđứt quãng, “Ta muốnnóicho…… con……mộtít việc…… Đặt tay ở…… giữa trán ta……”
Tư Mãthìlắc đầu, cuồng nhiệt trong mắt càng thêmrõràng, “Chỉ còn lại mình conthìthế nào, chỉ cần con sống sót ngàn vạn năm, chỉ cần con bất tử, tộc Phụng Sơn vĩnh viễn vẫn còn.”
trêncầukhôngchỉ có ma trùng, còn có trận pháp, trận pháp liên bộ, cứ dẫm lênmộtbước cảnh sắc chung quanh đềusẽbiến ảo, nếu dẫm saimộtchút, phía trướckhôngphải cầu dài, mà làmộtkhônggian khác đan xen trận pháp, sát trận liên hoàn.
Sông máu đỏ đậm mang theo chút ánh kim, có nhiệt độ.
…… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tư Mãthì: “Nhiều năm như vậy, bọn họ cũngkhôngbiết ý thức của ta vẫn còn,khôngcó phòng bị với ta, để ta có thể làmmộtsố chuẩn bị. Ta chờ đợithậtlâu, chờ tới lúc con thành công, cho nên khống chếmộtngườiđivào đưa máu, đểhắnđưa chuyện Bách Phượng sơn đến trước mặt con.”
Tư Mã Tiêu vẫn thường g·i·ế·t người chỉ bằng tay, dùng hai ngón tay trắng nõn là có thể đoạt tính mệnh, nhưng s·ú·c sinh trước mặt nàythậtsựxấu xí lại khổng lồ,hắnlười phải dùng tay. Hơn nữa gần đây Liêu Đình Nhạn vẫn luôn dòhắnkhôngđược dùng đến tay,hắncố nhiên có thể dùng tay bóp nát sọ não s·ú·c sinh này, nhưng vẫn phải cho người ở nhàđangchờhắnmộtchút mặt mũi.
Sư Thiên Lũ lúc này hoàn toàn xé nát gương mặt đoan trang nho nhã của chưởng môn tiên phủ, biểu tìnhhắnnặng nề, gắt gao nhìn chằm chằm Tư Mã Tiêu, “Bây giờ ngươi dừng tay, còn có thể là sư tổ của ngươi, nếukhông, tasẽkhôngđể ngươi tiếp tục kiêu ngạo nữa.”
Ánh mắt đầu tiên, Tư Mã Tiêukhôngphải nhìn vào dáng vẻ nam nhân nằmtrênthạch đài đầy máu, mà là thấyhắnbị mổ ngực, nơi đó mọc lênmộtđóa huyết ngưng hoa, phíatrênhuyết ngưng hoa, làmộtngọn lửa nhonhỏ.
Tư Mã Tiêu nhướn mi.
Đôi phụ tử này cũngkhônggiống phụ tử, so sánh với Tư Mãthìcó thân phận ‘phụ thân’ này, Tư Mã Tiêu càng thêm cảm thấy hứng thú với linh hỏa mới sinhtrênngườihắnta.
Tư Mã Tiêukhôngcó loại chấp nhất đối với huyết mạch chủng tộc nhưhắn, nghe vậy chỉnhẹnhàng cười nhạo, lười phải nhiều lời.
Tư Mã Tiêu hiểurõhắnmuốn làm cái gì, tuy nghekhôngđược tiếng lòng của Tư Mãthì, nhưnghắncó thể biết hỉ ác của người khác, cũng cảm giác được Tư Mãthìkhôngcó ác ý vớihắn. Trầm ngâmmộtlát,hắnvẫn đặt tay ở giữa trán Tư Mãthì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Theo thanhâmkia, kết giới trước mặt Tư Mã Tiêu hòa tan, để lạimộtlỗ hổng cho phéphắntiến vào. Cửa động sâu thẳm như là miệng quái vật khổng lồ dụ hoặc người tađivào chịu c·h·ế·t, tránh qua miệng mãnh thú khổng lồ, Tư Mã Tiêu lúc này chủ độngđivào.
Trường đao đen nhánh ở trong tayhắncó vẻnhẹnhàng, lúc vung lên ánh đao như điện quang, có vẻ trắng sáng chói mắt.
Tư Mã Tiêu sinh ra, Tư Mãthìmừng rỡ như điên, bởi vìhắnpháthiệnđứanhỏnày là huyết mạch phản tổ hiếm thấy, nếuhắnkhôngthể thừa nhận linh hỏa, đứanhỏnày nhất định có thể.
Tư Mã Tiêu cả người lệ khí cuồn cuộn lên, giống như lúchắnđiđến Bách Phượng sơn,hắngấpkhôngchờ nổi muốn hủy diệt nơi này, thiêu đốt toàn bộ sông máu nóng rực này.
Bọn họ thế nhưng lại tự dưỡng ramộtlinh hỏa.
Hóa ra người Sư gia bịhắnlục soát hồn là do Tư Mãthìan bài tới.
Mãnh thú như vậy rất khó có, chỉ nhìn hình thể và sát khítrênngười là biết, nhất định là từ trong vực sâu cực bắc mang ra. Mãnh thú này phần lớn thích nuốt ăn thịt người, nuôimộtcon s·ú·c sinh như thế ở chỗ này, khó trách huyết tinh khíthậtnặng.
Thủ thuật che mắt, ma trùng và trận pháp, chỉ ba thứ này cơ hồđãcó thể ngăn cản toàn bộ kháchkhôngmời mà đến, nếu là Liêu Đình Nhạn, nàng cònkhôngpháthiệnđược cầu dài bị che dấu.
Tư Mã Tiêu rốt cuộc đặt ánh mắt về người nọ. Đó làmộtkhuôn mặt rất quen thuộc, bởi vì đặc biệt tương tự vớihắn, chỉ có dung mạo giống nhau, khí chất lạikhôngquá tương đồng, nam nhân này khí chất càng trầm ổn hơn.
Thần sắchắnlãnh trầm xuống, mới có vài phần tương tự Tư Mã Tiêu, “Lúc trước tộc Sư thị là người hầu trung thành mà chúng ta tín nhiệm nhất, nhưng là người chung quy đềusẽthay đổi. Bởi vì được chúng ta tín nhiệm nhất, tộc Sư thịâmthầm hạikhôngít tộc nhân của chúng ta, có những người bị coi là mất tích hoặc tử vong, đều bị mang đến nơi này tạo linh hỏa.”
“Bọn họ sắp tới.” Tư Mãthìnhắm mắt, “Bọn họ cònkhôngbiết ta có thể khống chế kết giới này …… Trước khi bọn họ tới, con phải cắn nuốt linh hỏatrênngười ta.”
Tư Mã Tiêu nhìnhắntrong chốc lát, biểu tìnhkhôngcó gì biến hóa, hỏi: “Tư Mãthì?”
Tư Mã Tiêu hiểurõ: “Ngươi giả điên tự sát, quả nhiên như nguyện bị bọn họ đưa tới nơi này?”
“Ta vẫn luôn có ý đồ cứu lại Tư Mã thị, đáng tiếc…… Takhônglàm được.”
Thạch đài tù hãm, bên trong đựng đầy máu, máu nơi này hiển nhiên so với sông máu bên ngoài càng gần với huyết mạch thuần túy của Tư Mã thị.
Lão đông tây Sư Thiên Lũ đó, hoặc lànóiSư thị, đến tột cùngẩndấu thứ gì ở chỗ này? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trongkhônggian hẹp hòi này, tất cả đều là màu đỏ đậm hoàn toàn khác bên ngoài, sương mù lam cũng nhàn nhạt hồng, tựa hồ nhiễmmộttầng huyết tinh khí.
Tư Mã Tiêu: “Takhôngngừng tay, ngươi có thể làm gì ta…… Lại đưamộtđám người cho ta g·i·ế·t chơi?”hắnvừa dứt lời, dưới chân trải rộng ngọn lửa màu đỏ đậm.
Tư Mã Tiêu xoay người nhìnhắnmộtcái, “Tới còn chậm hơn ta nghĩ.”
mộtthanhâmsuy yếu từ trong núi bay ra, thanhâmnàythậtsựquá mờ ảo, bị gió thổi tới, như lá cây kêu sàn sạt, ngược lạikhônggiống tiếng người.
Nhưnghắncũngkhôngbiết là, ban đầu Tư Mã Ngạc cũngkhôngmuốn cho đứanhỏnày dung hợp cùng linh hỏa, thậm chí muốn g·i·ế·t nó. Rồi sau đóđiđến tuyệt cảnh,khôngthểkhônglàm, cuối cùng nàng lựa chọn dùng sinh mệnh mình tinh lọc linh hỏa, làm linh hỏa uy lực cường đại đó trọng sinh, khiến nó càng dễ dàng bị Tư Mã Tiêu dung hợp.
Oangmộttiếng, cái miệng khổng lồ khép lại phát ra tiếng chấn động. Nhưng mà người vốn nên bị cái miệng khổng lồ cắn nuốt lại xuấthiệntrongkhôngtrung. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sư Thiên Lũ dẫn theo người vội vàng tới nơi, nhìn thấy Tư Mã Tiêu còn đứng ở ngoài kết giới, tựa hồ chưa có cách nàođivào.
Mãnh thú xấu xíhiệnra thân hìnhthậtlớn, nó phán đoán người trước mắt là kẻ xâm nhập, phát ra từng trận rít gào, hơi thở trong miệng tanh hôi đều biến thành mây đen bao phủkhôngtrung.
Tư Mãthì, là ca ca của Tư Mã Ngạc, cha ruột của Tư Mã Tiêu.
Nam nhân này, nhiều năm trước nghenóiđột nhiên phát điên rồi tự sát chếtđi,khôngngờ cũng chưa c·h·ế·t.
Tư Mã Tiêu biểu tình càng đen tối, máu trong sông máu này có hơi thở huyết mạch của Tư Mã thị. Bỗng nhiênhắnhiểu ra lúc trước ở Bách Phượng sơn nhìn thấy những người bị nuôi dưỡng như s·ú·c· ·v·ậ·t đó, máu nhiều nhưngkhôngthuần túy, đến tột cùng có ích lợi gì, ước chừng đều tụ tập ở chỗ này.
“Ta nghĩ ramộtbiện pháp, dung hợp với linh hỏa Phụng Sơn, phá huỷâmmưu của Sư thị. Nhưng mà, linh hỏa uy lực cường đại, takhôngcó cách nào dung hợp được, sau khi làm thử, takhôngchịu được thống khổthậtlớn như vậy, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ, ngược lại cómộtkế hoạch khác.”
“Tiến…… vào……”
mộtkết giới cuối cùng này mới là khó giải quyết nhất, cho dùhắncó che dấu thu liễm, làm ra động tĩnh chỉ sợ cũngđãkinh động Sư Thiên Lũ, nhưngmộtkết giới này,hắnmuốn mở ra còn cần thời gian.
Đáng tiếc những thứ này đềukhôngngăn được Tư Mã Tiêu, động tác củahắncực nhanh, thân ảnh thon dài màu đen giống như gió thổi qua cầu, lọt vàomộtvùng núi khác.
“Đúng.” Tư Mãthìcười: “Tanóicho Ngạc Nhi chuyện dung hợp cùng linh hỏa, nàng là hài tử ngoan ngoãn nghe lời, quả nhiên thành công.”
Đối với người khác là mãnh thú, đối với Tư Mã Tiêu bất quá chỉ là c·h·ó trông cửa.
“…… vào……”
Thực nhanh, tinh thần của Tư Mã Tiêu và Tư Mãthìdừng trongmộtthế giới thuần trắng trong, đứng mặt đối mặt.
trênnét mặt Tư Mãthìcó ngạo nghễ của Tư Mã thị, “Đương nhiên, chúng ta là tộc Phụng Sơn, đồng thọ trường sinh cùng thiên địa.”
Nếu như vậy,khôngmở ra kết giới. Mặc kệ bên trong là gì, trực tiếp huỷ hoại là được.
Tư Mãthìcười, cũngkhôngđể ý thái độ củahắn.
Nam nhân mở to mắt nhìnhắn, chậm rãi lộ ramộtcái cười, “Rốt cuộc conđã…… tới, ta vẫn luôn …… chờ con……”
Tinh thần của Tư Mãthìso với thân thể và thần hồnhắncàng ngưng tụ hơn. Ở chỗ này trongkhônggian truyền thừa đặc thù, thời gian bị kéo dài vô hạn, đối với bên ngoài mànói, khả năng chỉ là nháy mắt, cho nên năng lực như vậy truyền lưu ở huyết mạch Tư Mã thị, chính là dùng để trưởng bối dạy dỗ vãn bối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắncũngkhôngsợ bên trong có bẫy rậpđangđợi mình, tới tu vi nhưhắn, là tuyệt đối tự tin vào bản thân mình cùng vớikhônghề sợ hãi tử vong, nênhắnchỉ cứ tùy tâm hànhsự. Giống như Sư Thiên Lũ kết ánhắn—— cuồng vọng còn tự mình.
Chương 50: Tư Mã thì
Mãnh thú có máu màu đỏ,mộtcon lớn như vậy, máu chảy như sôngnhỏ, lúc phun ra khó tránh khỏi bắn lên, lưỡi đao của Tư Mã Tiêukhôngdính máu, nhưng vạt áohắnđangnhỏmáu tí tách.hắnnhìn nhìn, thu trường đao về hưkhông, chính mình dẫm lên con sông máu tươi mới vừa trải ra, đến gầnmộttòa lồng giam trong kết giới dưới núi.
Tư Mã Tiêu đương nhiên nghĩ ngợi.
Đây tuyệtkhôngphải là việc màmộthai thế hệ, hoặc là mấy trăm năm có thể làm được, chỉ sợ từthậtlâu trước đây, bọn họ cũngđãlàm chuyện này.
Ánh mắt Tư Mãthìnhìnhắnthực ôn hòa, là loại ánh mắt của trưởng bối nhìn tiểu bối, nhưng ánh mắt Tư Mã Tiêu nhìnhắnkhôngcó gì khác với nhìn người qua đường.
Kết giới trong lòng núi rộng như cung điện, ở cuối có khối hắc ngọc hình dạng tựa hoa sen, hoặc lànóinhư Phụng Sơn huyết ngưng hoa. Đóa hoa sen đenthậtlớn nằm trongmộtmảng sông máu.
Đó là linh hỏa Phụng Sơn, thế gian vốn chỉ cómộtđóa linh hỏa Phụng Sơn.hắncùng với linh hỏa dung hợp làmmột, đương nhiên có thể cảm giác được ngọn lửahiệntại này, đókhôngphải linh hỏa thuộc vềhắnmà chỉ cómộttia liên hệ mơ hồ.
“C·h·ó trông cửa?” Tư Mã Tiêu cười lạnhmộttiếng.
hắnđiqua sông máu,đitới đóa sen hắc ngọc giữa sông, dẫm lên cánh hoa sen bóng loáng, nhìn thấytrênthạch đài ở tim sen cómộtngườiđangnằm.
Tư Mã Tiêu cười nhạo: “Tỉnh lạiđi, tộc Tư Mãđãchết hết, chỉ còn lạ mình ta, a, còn cómộtnửa ngươi.”
Tư Mã Tiêu cònđangquan sát, dưới chân bỗng nhiên mở ramộtcái mồm to như bồn máu, cái miệng khổng lồ xuấthiệnlặng yênkhôngmộttiếng động, lúc đóng lúc mở chỉ trong nháy mắt định nuốt Tư Mã Tiêu vào.
Tư Mã thị cómộtloại năng lực huyết mạch đặc thù, có thể lấy tinh thần để giao lưu.
mộtchân dẫm vào vách núi đá đầu kia, Tư Mã Tiêu động mày, nơi nàyđãkhônggiống ngọn núinhỏtầm thường mới vừa nhìn thấy kia. Từ lúc bước vào nơi nàyhắnđãpháthiện, nơi này thế nhưng làmộtkhônggian trống được người ta tạo ra,trênthực tế cũngkhôngcòn ở chỗ cũ.
Tư Mã Tiêu đứng trongkhôngtrung, nâng tay lên, lật tay từ trong hưkhôngrút ramộttrường đao toàn thân đen nhánh rộng bằng hai ngón tay. Lưỡi đao thẳng, dài ba thước, rộng hai thước,khôngquá giống những trường đao khác, còn có chút tà tính.
Tư Mãthìthở dàimộttiếng: “Ta pháthiệnTộc Sư thị có ý đồ tạo ra linh hỏa mới, cũng pháthiệnbọn họâmthầm sưu tậpkhôngít huyết mạch hậu đại của Tư Mã thị, thậm chí ta từng lẻn vào chỗ sông máu hắc liên này. Lúc ấy thấymộttộc nhân Tư Mã thị dùng để tạo ra linh hỏa.”
Lân giáp cứng rắn của mãnh thú vỡ tan dưới ánh đao, tiếng nó gào rít giận dữ vang lên trong toànkhônggian. Tư Mã Tiêu cầm trường đàođãlâukhôngdùng, cắt con c·h·ó trông cửa kêu gào hung ác này thành hơn mười mảnh, cuối cùngmộtđao băm nát đầu nó.
“nóiđi, chuyện như thế nào?”
Hiển nhiên, đồ vật trong kết giới trước mặt chính là điểm mấu chốt củahắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.