Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Một giấc mộng
Liêu Đình Nhạn: “……”
Trong lịch sử dày nặng của Canh Thần Tiên Phủ, vinh quang của Tư Mã thị cơ hồ chiếm giữmộtnửa, bất quá theo thời gian trôiđi, chủng tộcđãtừng cường đại này nhanh chóng suy bại, cùng lúc đó, tộc Sư thị phụng dưỡng bọn họ cùng gia tộc khác ở Canh Thần Tiên Phủ bắt đầu có nhiều thế hệ cường đại lên, nhân số của bọn họ lớn mạnh vượt qua tộc nhân Tư Mã thị, mạnh yếu xoay ngược, kẻđãtừng cường giả liền từ chủ nhân biến thành “cá chậu chim lồng”.
Ngọn lửa vừa rồi tức muốn hộc máu,hiệntại nghe nàng hỏi cái này, làm nó đắc ý hỏng rồi,mộtngọn lửa cũng có thể nhìn ra hơi thở ngưu bức tận trời. Nónói: “Cònkhôngphải sao, ta biết toàn bộ bí mậtnhỏcủahắn, giấc mộng củahắnta cũng có thể nhìn thấy.”
Tư Mã Tiêu: Thu hồi câunóivừa rồi cảm thấy nàng thông minh.
Ngọn lửa nhonhỏở trongmộtcái chắn hình tròn trong suốt, nện vào bên cạnh cái đuôi của Liêu Đình Nhạn. Liêu Đình Nhạn thò lại gần xem, ngọn lửa nhonhỏliền lớn tiếng bức bức, “Nhìn cái gì mà nhìn! Lông xù hôi thối!”
Liêu Đình Nhạn tỉnh ngủ, bay đến cái đệmtrênmặt bàn, vung móng vuốt thong thả ung dung rửa mặt cho mình, chải lông và râu, ngồi ở bên mâm, bưng lênmộtkhối điểm tâm tuyết trắng mềm mại bắt đầu gặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Liêu Đình Nhạn sợ tới mức hạt dưa cũng rớt. Tổ tông ngủ rồi còn nằm mơ, đây là xác suất gì? Đây là xác suất 500 năm gặp mưa sao băng a. Nàng quay đầu nhìn Tư Mã Tiêu, chờhắnnóitiếp, nàng còn khá tò mò tổ tông mấy trăm nămkhôngngủ được làm hỏng chính bản thàn mình,sẽcó giấc mộng gì.
Liêu Đình Nhạn cố định cái bánhtrênkhôngtrung đưa lên miệng, lại muốn khống chế chén trà bên cạnh, vừa phân tâm, bánh liền rơi đầy mặt nàng, vụn bánh rải khắp người.
Nhiều năm qua, tuy rằng có vô số tộc nhân Tư Mã thị từng phụng dưỡng linh hỏa giống Tư Mã Ngạc, nhưng chỉ có Tư Mã Tiêu khác những người phụng dưỡng khác,hắnhoàn toàn hợp làmmộtvới linh hỏa, đồng sinh cộng tử, rốt cuộckhôngthể chuyển cho những người khác phụng dưỡng ——trênđời cũngkhôngcó tộc nhân Tư Mã thị thứ hai có thể phụng dưỡng linh hỏa.
Liêu Đình Nhạn còn có chút tò mò, “Lão nhân giahắnvừa rồi ngủ còn nằm mơ, ngươi nhìn thấy cái gì?”
Liêu Đình Nhạn: “À.”
Các nàng ở chỗ này hai ngày, rốt cuộc phải chuẩn bị ra cửa. Liêu Đình Nhạn thấy Tư Mã Tiêu đứng lên, cũng vỗ vỗ móng vuốt, rung rung lôngtrênngười, bay qua chỗhắn, chuẩn bị tiếp tục làm vật trang sức.
đingược dòng mấy ngàn năm thời gian, tộc Tư Mã thị còn sót lại mấy tu sĩ cường đại, bởi vì đủ loại nguyên nhân mà qua đời ngoài ý muốn, chỉ còn lạimộtít hài tử tuổinhỏcòn chưa trưởng thành. Dù thiên phú và tư chất lợi hại, đều cần thời gian, bọn họ dướisự“chiếu cố” của Sư thị, dần dần mấtđitự do.
Mỗi lần đều thất bại. Bọn họkhôngchỉkhôngthể khống chế Tư Mã Tiêu, còn bịhắnnắm lấy hết thảy cơ hội mà cường đại lên, cuối cùng bọn họkhôngcó cách nào, hy sinh rất nhiều đệ tử nhốthắnmấy trăm năm.
Nàng chịu thống khổthậtlớn, dùng huyết nhục và linh cốt của mình tinh lọc lửa linh sơn, làm ngọn lửa hóa linhđãcường đại cam tâm niết bàn tân sinh,mộtlần nữa trở thànhmộtđóa linh hỏa mới sinh, sau đó đem ngọn lửa mới sinhđãtinh lọc này cấy vào trong thân thể của hài tử, làm tính mạng củahắnvà linh hỏa Phụng Sơn hoàn toàn liên hệ với nhau.
nóixonghắnliền dứt khoát lưu loátđirồi.
Tư Mã Tiêu dùng bề ngoài của Nghiêm công tử,đitheo phía sau Nghiêm lão gia, gặp đượcmộttu sĩ Nguyênanhkỳ tới đón bọn họ. Tu sĩ này dung mạo tầm thường, trầm mặc ít lời, cómộtpháp khí phi hành hình con thuyền.hắnnhìn nữanhđược Nghiêm lão gia ôm trong ngực, chohắnđilên pháp khí phi hành.
Liêu Đình Nhạn: Ta tin ngươi cái quỷ.
Nhưng mà,mộttay Tư Mã Tiêu ngăn cản nàng, bắn bay ra ngoài, piu——mộtcái nện lên đệm mềm.
hắncảnh giác với bất kì kẻ nào, hơn nữa trời sinh hung ác, bất đồng với mẫu thânhắnthiện lương từ bản chất, mớinhỏnhư vậyđãcó thể g·i·ế·t ngườikhôngchút do dự ——hắnvì tăng lên tu vi, hấp thu vài người Sư thị.
……
Nhóm “người chăn nuôi”hắnchưa từng gặp phương thức tu luyện như vậy, hung ác gần với ma, nhưng cố tình lạikhôngphải ma, bởi vì ma tu bất đồng với bọn họ, linh khí trong thân thể ma tu vận chuyển hoàn toàn tương phản với tiên tu, Tư Mã Tiêukhôngxuấthiệndấu hiệu nhập ma,hắnchỉkhôngchút để ý mà g·i·ế·t người, cắn nuốt tu vi của bọn họ. Sau khihắnhút hết toàn bộ đệ tử tinhanhcủa Tam Thánh sơn, bọn họ lạikhôngdám cho người nào đến nữa.
“Ta vừa rồi làmmộtgiấc mộng.” Tư Mã Tiêu bỗng nhiênnói.
Liêu Đình Nhạn kéo quả cầu đến, “Sao ngươi biến thànhmộtngọn lửanhỏnhư vậy.”
Tư Mã Tiêu khi đó cũng chỉ làmộtđứa bé, cũng phải trải qua thống khổthậtlớn mới hoàn toàn tiếp nhận linh hỏa suy yếu mới sinh này.
Người này, là người kỳ quái nhấthắntừng gặp. Người khác thấyhắn, cảm xúc trong lòng đơn giản có hai loại,mộtloại sợ hãi chán ghét,mộtloạiđitới lấy lòng, nhưng nàngkhônggiống, cái gì cũngkhôngcó. Nàng đối vớihắnkhôngcó ác cảm dày đặc, cũngkhôngcó bao nhiêu hảo cảm, tựa như đối đãi với hoa cỏ cây cối ven đường, loại cảm xúc nhạt nhẽo này làm Tư Mã Tiêu cảm thấy bình tĩnh.rõràng là người thực yếu ớt,rõràng gặp rất nhiều việc, vẫn có thể an bài cho mình đến thoải mái dễ chịu.
Tư Mã Tiêuđira ngoài hai bước, tay vồmộtcái, lôi ramộtngọn lửa nhonhỏ, bắn đến chỗ Liêu Đình Nhạn bên kia, “Cầm cái này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng giơ tay xoa xoa lôngtrênngười mình, chuẩn bị lấy chút hạt dưa ra cắn.
Tư Mã Tiêu mặt vô biểu tình lôi rái cá lại lau lên mặt, dùng da lông của nàng lau khô vệt nước dínhtrênmặt.
Nghiêm lão gia lấy lòng cười cười: “Đây là…… khuyển tử, về sauhắnphải kế thừa nghiệp nhà của ta,sẽđểhắnđiđưa hài tử, cho nên ta trước dẫnhắntới kiến thứcmộtphen.”hắnnói, nhétmộttúi linh thạch sang.
Xa xăm trước đâytrênđại lục, tộc Tư Mã thị Phụng Sơn là chủng tộc gần với thần nhất. Nhưng chư thần tiêu tán vào thiên địa, toàn bộ lực lượng đều suy nhược, tộc Phụng Sơn cũng vậy, thần mà bọn họ phụng dưỡngđãdiệt vong, bọn họ vì duy trì cường đại lâu dài, bắt đầu theo đuổi huyết thống thuần tịnh, cứ như vậy xácthậtxuấthiệnkhôngít thiên tài kinh tài tuyệt diễm, nhưng người Tư Mã thị cũng càng ngày càng ítđi.
khôngphải làthậtsựngủ rồi?khôngđúng, ngọn lửa kia từngnói, Tư Mã Tiêuthậtsựnhiều nămkhôngngủmộtgiấc.
“Tiền bối.” Nghiêm lão gia ở ngoài cửa gọi: “Người đón dẫn chúng tađiBách Phượng sơnđãtới.”
Chỉ là…… Nghiêm lão gia lại lặng lẽ nhìn tu sĩ thần bí bên cạnh, trong lòng lo sợ bất an,hắncảm thấymộtchuyến này khả năngsẽphát sinh đạisự.
Nàng nhìn Tư Mã Tiêu vẫnkhôngnhúc nhích, lại gặm miếng bánh, gặm xongmộtcái,hắnvẫn còn dáng vẻ kia, dựa vào đó,thậtsựgiống như ngủ rồi.
Liêu Đình Nhạn: Cái gì?khôngmang theo tađi? Còn có chuyện tốt như vậy?
Nguyênanhtu sĩ nhận lấy linh thạch,khônglên tiếng nữa, để Tư Mã Tiêu cũng lên pháp khí phi hành.
Tư Mã Tiêu nhìn sang nàng.
Chỗ buồn cười nhất là,hắncó thể cảm giác được những người bảo hộhắn, chiếu cốhắnđều có ác ý nồng đậmtrênngười, còn mẫu thân lúc muốn b*p ch*thắn, truyền đạt chohắnlại chỉ có tìnhyêuôn nhu và trân trọng.
Ngọn lửa nàythậtsựtựa như đứa bé đầu gấu xấu thói lại tịch mịch,khôngai chơi cùng nó, còn thường xuyên bị nhốt, nhìn thấy người liềnnóikhôngngừng,khôngthể giao lưu bình thường, chỉ biết mắng chửi người. Liêu Đình Nhạn bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, lấy cái lồng ra,nóichuyện phiếm với nó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lôngtrênngười Liêu Đình Nhạn xù lên.
Lão bản ra ngoài làm việc, nhân viên đương nhiên là muốn lười biếng, Liêu Đình Nhạnmộtcon rái cá lười biếng độc chiếm toàn bộ giường lớn, thích ý duỗi người. Ngọn lửa thực ồn áo, bị nàng bỏ thêm cái lồng cáchâm.
Tư Mã Tiêu dựa vào đó, nhắm mắt lại.trênđùi tay áo lộn xộn đắp vào nhau, là lúc trước Liêu Đình Nhạn ngủ gây ra, từ khi nàng biến thành rái cá, mỗi lần ngủ đều bị Tư Mã Tiêu ôm trong tay vuốt, ngủ ởtrênngườihắnnhiều lần,đãrất quen.
Tư Mã Tiêu cảm thấy so với rất nhiều ngườiđãtừng gặp, nàng còn thông minh hơn, người thông minh chân chính mặc dù ở đâu cũng có thể sống tốt.
“Đúng vậy, ta cảm thấy ngươithậtsựsợhắn.” Liêu Đình Nhạnnóixong, nháy mắt đắp cái lồng cáchâmlên, trước tiên ngăn cách ngọn lửa th* t*c.
Nhưng Tư Mã Tiêu chưanói,hắnrũ mắt có chút nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Ngươikhôngnghenóiđến phân thần sao! Đây chỉ làmộtngọn lửanhỏphân ra từ bản thể của ta mà thôi! Là dùng để giám thị ngươi!”
“Bịa đặt sung sướng nhất thời, nếuhắnbiết ngươinóinhư vậy, khả năngsẽđánh ngươi oa oa khóc lớn.”
Linh hỏa là bảo vật quan trọng nhất của tộc Phụng Sơn, cũng là bộ rễ quan trọng nhất làm căn bản để Canh Thành Tiên Phủ lập phủ, nếukhôngcó linh hỏa, địa giới Canh Thành Tiên Phủ hoàn toànkhôngcòn linh khí, từ tiên phủ biến thành đất hoang cằn cỗi, vận thế của bọn họ cũngsẽtan nát.
“Ngươi ở chỗ này chờ.”
Nghiêm lão gia thoángnhẹnhàng thở ra, lại ôm chặt nữanhngủ say trong lòng ngực. Nữanhnày là nữ nhân nào đó trong hậu viện của Nghiêm công tử sinh hạ, các nữ nhân của Nghiêm công tử sinh hạ chohắnnhiều hài tử như vậy, đến nữanhnày di truyền ra lực huyết mạch, nếu nàng có thể ở lại Bách Phượng sơn, vậy Nghiêm gia bọn họ còn có thể tiếp tục phong cảnh hai trăm năm.
Đến khi người Tư Mã thị càng ngày càng ít,mộtnữ nhân thuần huyết cuối cùng của Tư Mã thị là Tư Mã Ngạc dùng chính sinh mệnh của mình làm ra phản kháng cuối cùng, nàng tranh thủ cơ hội trưởng thành chomộtchút huyết mạch cuối cùng của Tư Mã thị.
Đương nhiên, trong mắt thế nhân, Tư Mã thị vẫn luôn ở địa vị cao cả, chính các đệ tử bình thường của Canh Thần Tiên Phủ cũng cho rằng như vậy. Ai biết bọn họ giống kỳ thú trân quý bị chăn nuôi cẩn thận ở trong “Lồng vàng”.
mộtgiọt nướcnhỏtí tách từ trong chén trànhỏra, theo móng vuốt Liêu Đình Nhạn vung lên, bắn lên mặt Tư Mã Tiêu. Lông mi Tư Mã Tiêu run lên, mở mắt, giọt nước vừa lúc dừng ởtrênmí mắthắn, vừa động như vậy, bọt nước liền từ mắthắnchảy xuống gò má, giống như rơi lệ.
Vì tham lam và dã tâm, Sư thị phản bội gia tộcđãtừng là chủ nhân của mình, bọn họ lợi dụng tín nhiệm của Tư Mã thị, khống chế những tộc nhân Tư Mã thị cònnhỏtuổi, làm cho những người đókhôngcó cơ hội trở nên cường đại, chỉ có thể trở thành con rối, bị ngăn cách bởi Tam Thánh sơn.
Chương 26: Một giấc mộng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng mới vừa ngồi dậy, nghe thấy lời này liền thuận thế nằm trở về. Kỳthậtnàngthậtkhôngquá muốnđi, bởi vì nếuđikhẳng địnhsẽpháthiệnđại bí mật gì đó,nóikhôngchừng cònsẽnhìn thấy rất nhiềuhiệntrường g·i·ế·t người huyết tinh, nàngkhôngmuốn biết quá nhiều, cũngkhôngmuốn xem phim kinh dị máu me. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắncảm nhận được, chỉ có lừa gạt, tham lam, sợ hãi, và các loại ác ý.
Chỉ là bình thường lúc nàng tỉnh lại, Tư Mã Tiêu cũngsẽmở to mắt, lúc này sao cònkhôngcó động tĩnh.
Ngọn lửa lập tức lớn tiếng cười nhạo: “hắnmơ thấy nươnghắn, ha ha ha ha! Tiểu bạch kiểm đó còn chưa cai sữa!”hắnnóinóilại bắt đầu bịa chuyện bôi đen, “Ở trong mộnghắnoa oa khóc lớn đòi nươnghắnđâu! Còn ch** n**c mũi!”
“Trước kia chỉmộtmình ngươiđi, lần này thêmmộtngười.” tu sĩ Nguyênanhnâng cằm chỉ Tư Mã Tiêu.
Nghĩ đến đây, Tư Mã Tiêu lại nhìn Liêu Đình Nhạn. Nàngđãbay lên bàn, nằm ở đó gặm bánh tròn ngũ sắc, mỗi loại màu sắc đều gặmmộtmiếng, giống nhưđangso sánh loại nào ngon nhất.
Liêu Đình Nhạn: Loại người chỉnóimộtnửa này, ở xã hộihiệnđại,sẽbị đánh c·h·ế·t.
Ngọn lửa cứng lại, “Ta…… ngươi cho rằng tathậtsợhắnsao!”
“khôngthể để chúng ta sử dụng, cũngkhôngcó cách nào khống chế, tiếp tục như vậyhắnsẽtạo thành nguy hại với toàn bộ Canh Thần Tiên Phủ!” Những gia tộc trong Canh Thành Tiên Phủ vẫn ghé vàotrênngười tộc Tư Mã thị hút máu bắt đầu sợ hãi, vì thế bọn họ làm ra rất nhiều chuyện.
Nàng gặm hai miếng bánh tròn hoanhỏhương vị thơm ngọt, nhìn sang bên cạnh.
Bởi vì có thêm linh hỏa này, tu vi của Tư Mã Tiêu tăng lên cực nhanh, còn Sư thị cùng với gia tộc khác trong Canh Thần Tiên Phủ cũng bởi vì ngọn lửa này mà đối vớihắnlà ném chuột sợ vỡ đồ, ngược lại thử dụ hoặc mượn sứchắn. Nhưng Tư Mã Tiêu có lời thề chân ngôn, có được năng lực kỳ lạ nhìn thấu nội tâm người khác, cho dù những người đó lộ ra ôn nhu tươi cười vớihắn,hắncũng chỉ có thể cảm giác đượcđangbị các loại d*c v*ng đáng sợ vây quanh.
Tư Mã Tiêu mơ thấy mình khi cònnhỏ, vàomộtđêm mưa sa gió giật, mẫu thân Tư Mã Ngạcđiđến mép giường, làmhắnbừng tỉnh từ trong ngủ mơ, bóp cổhắn, muốn b*p ch*thắn. Đây làsựviệc từng chânthậtphát sinh, nếukhôngphải Sư Lãn Du pháthiệnngăn cản, ước chừnghắnthậtsựđãbị b*p ch*t như vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.