Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Trả giá
" Cháu an toàn rồi, Quaani,” tôi lùi lại, cảnh giác với ngọn lửa warp.
Tôi ôm chặt lấy Quaani. " Chúng ta sẽ học cùng nhau."
Cygnus xuất hiện trước mặt tôi đi tới đi lui,  sau đó quay lại và kêu lên với tôi, thay vì lời nói, nó gửi cho tôi những hình ảnh.
Chỉ còn một cách thoát khỏi đây, tôi liều đặt cược.
Quaani lắc đầu dữ dội, cọ xát mũ bảo hiểm của thằng bé vào bộ giáp cháy xém của tôi. " Ngài thực sự tốt bụng, nhưng cháu ko thể chấp nhận khen ngợi này của ngài, bằng không cháu sẽ c·h·ế·t ở lần đụng độ tiếp theo.  Đã tới lúc cháu ngừng bám theo ngài và dành nhiều thời gian hơn để học sử dụng sức mạnh của gia đình."
Một máy tiện nanite bay ra khỏi áo giáp của tôi rồi kết nối với cổng bộ giáp Quaani nằm ở lưng dưới. Hiện tại quá nửa nanite chữa trị của tôi nằm trong cơ thể Quaani, ngăn chặn cơn xuất huyết não c·hết người đồng thời chặn luôn làn sóng đột biến.
Tôi đi đến chỗ Quaani, đánh thức thằng bé. Nó bật dậy liền xuất hiện lửa tím tràn qua tay và xoáy lên cánh tay.
Thunderhawk  rút khỏi cuộc chiến và lao xuống, lướt trên mặt đất với tốc độ  80km/h. Tôi gắn khẩu hellfire vào đùi và chuyển Quaani lên tay, giữ tốc độ chạy trong khi căn chỉnh bản thân theo quỹ đạo dự đoán của thunderhawk.
Tôi đã sai.
Mấy lá phổi bị cháy của tôi bật ra tiếng cười khổ sở. "Horned Darkness? Tên gì mà nghe ngu dữ."
Cách đuôi thunderhawk 2km là một miếng hố không đều rộng hơn 300m và sâu hơn 500m. Tuyết cùng sỏi rơi xuống cái hố này.
Tôi bật cười. "Đúng lần này không phải vì va chạm với chim. Tiêu diệt 7 con tàu và thực hiện một cuộc giải cứu mà không cần phi hành đoàn. Thêm huy chương lên người ngài đi, ngài rất xứng đáng ."
Sau khi thực hành xong, E-SIM chấp nhận và bắt đầu xây dựng các electoo mới của tôi.
" Muốn đi?" giọng nói cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tôi đột phá khỏi đám servitor và tiếp tục chạy trốn. 80 con  servitor cố gắng đuổi theo nhưng không thể bắt kịp tốc độ của tôi.
Có hai loại chính, bên ngoài và bên trong, và ba loại xây dựng chính, trường năng lượng, cấu trúc hữu cơ, và lắp ráp máy móc cũng như ba loại điều khiển là điều khiển, tính toán, và phân phối năng lượng.
"Aruna xác nhận kiểm soát. Các hạn chế đã được dỡ bỏ. Phát hiện nhiễm quỷ. Bắt đầu thanh trừng. Tọa độ đã khóa.  Bắt đầu bắn phá quỹ đạo trong hai mươi giây.”
" Ngài vẫn có thể bay lên  quỹ đạo? Hệ thống nhiên liệu của ngài có an toàn?"
"Ta định đưa cho ngươi một lời đề nghị." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Được, tôi sẽ đưa ngài ra khỏi nơi này và làm sạch các bề mặt điều khiển."
Thunderhawk để tiêu diệt 7 lighter đổi lại thân nó chỗ bị thủng, chỗ bị lõm. Vũ khí chính, turbo-laser destructor, giờ chỉ còn là miếng sắt vụn, còn động cơ cánh phải của nó đang bốc cháy.
"Cảm ơn, Aruna.” Tôi chuyển kênh liên lạc. " Ngài Cygnus,hãy cho chúng tôi một đường bay thấp, tôi cần nhảy lên."
Tôi mang Quaani trở lại bên trong rồi đặt thằng bé dựa vào tường.  Tiếp theo, tôi trả hai trăm mạng  cho mô-đun và E-SIM tràn ngập đầu tôi với kiến thức.
2 năm ềm đềm làm tôi mất cảnh giác. Tôi biết thiên hà rất nguy hiểm. Tôi biết E-SIM thu hút những thứ tồi tệ nhất.  Tôi tin rằng ở đây, bên rìa thiên hà, sẽ có thời gian chuẩn bị. Cho cả 2 chúng tôi.T ôi nghĩ rằng sự chuẩn bị của mình là đủ, tiến bộ của bản thân  ổn định và chắc chắn. Tôi vẫn đang thở. Quaani còn sống. Tôi có mục tiêu và ước mơ của mình.
Tôi nhăn mặt. Thằng bé nói đúng, tôi chỉ không muốn thừa nhận điều đó. Không đứa trẻ nào đáng bị đối mặt với những nỗi kinh hoàng của warp. Nói chính xác hơn, tất cả mọi người ko ai đáng bị như vậy.
Để thay đổi thiệt lập mặc định này, tôi chấp nhận mua 1 mô-đun đắt giá
" Không sao hết, Quaani. Cháu mới 13 tuổi, tự phải mày mò cách sử dụng năng lực psyker, làm sao cháu có thể đối đầu với kẻ thù tồi tệ nhất của nhân loại cơ chứ. Cháu đã sống, đó mới là quan trọng. Việc này ko khác gì một chiến thắng cả. Hoàng Đế chắc chắn sẽ tự hào về cháu. Ta tự hào về cháu."
Đi sâu vào chi tiết, tôi phát hiện ra rằng các nanite tôi đã sử dụng trong máy phun nanite và cho các nhiệm vụ bên ngoài khác chậm không chỉ vì 95% số chúng ko hoạt động, mà còn vì các nanite phân phối năng lượng bị hạn chế nghiêm ngặt bên ngoài cơ thể tôi để ngăn chặn sự hỏng hóc.
Chương 30: Trả giá
Tôi vỗ nhẹ vào mũ bảo hiểm của Quaani và để những giọt nước mắt rơi xuống.
“Các servitor của chúng ta bị chiếm hữu. Chúng ta mất cảng vũ trụ, tất cả thiết bị, và ta đã trao quyền điều khiển Distant Sun cho Aruna. Ta cần phải sửa chữa cho  thunderhawk, sau đó quay lại Distant Sun. Sẽ mất nhiều thời gian để chúng ta bắt đầu trở lại, lần tổn thất này là quá lớn."
" Distant Sun nghe rõ. Aruna sẵn sàng nhận mệnh lệnh của ngài,  Magos.”
Tôi hít một hơi thật sâu rồi điều khiển một servitor tiến tới ngai chỉ huy. Nó kéo tấm bảng ra xong đẩy cần gạt ở bên trong. " Distant Sun giờ là do cậu kiểm soát, Aruna. Hãy cứu chúng tôi.”
Ném lựu đ·ạ·n vào hai bên sườn, tôi liền chĩa khẩu hellfire về phía trước rồi chạy theo đường thẳng. Những vụ nổ đã tàn phá phá hàng ngũ đông đúc của chúng. Việc nạp đ·ạ·n  thường xuyên được che chắn bởi s·ú·n·g phun lửa dữ dội.  (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đám  arvus lighter bắn phá thunderhawk bằng tia laser, phọt ra hàng loạt xung năng lượng cao vào phương tiện duy nhất còn lại đưa tôi rời khỏi đây.
“Mọi thứ bị nó tha hóa đều đã bị tiêu diệt. Chúng ta hiện tại rất an toàn. Cháu tắt ngọn lửa đó ngay đi."
Tôi lấy máy tiện nanite khỏi Quaani rồi rút ra cái thứ hai. Bao bọc chúng bằng trường năng lượng, tôi tấn công, g·i·ế·t sạch những con serivotr trước khi chúng tiếp tục gây ra tổn thất. Mặc dù máy tiện nanite mỏng manh nhưng nhờ trường năng lượng đã giúp nó không bị hư hại.
Các electoo giống như mạch điện của tôi, những cái tôi đã lấy được từ xác thuyền trưởng đã trao cho tôi chìa khóa của Distant Sun, sẽ phải bỏ đi, nhưng nhờ Iwazaru, linh hồn máy móc hình khỉ, tôi giờ đã biết đủ về việc lật đổ các hệ thống mechanicus để có thể chuyển quyền điều khiển sang phần cứng của mình, thay vì bị buộc phải sử dụng bản gốc.
Dù ngọn lửa đã biến mất nhưng Quaani vẫn cứng đờ.
" Ta là Balphomael, the Horned Darkness, Ta ghi nhớ sự khinh thường của ngươi."
Linh hồn máy móc kêu lên và một huy chương xuất hiện trên ngực nó.
Mô-đun warp and weft không chỉ thêm một trường năng lượng cảm ứng vượt trội mà còn mở rộng trường gellar của tôi để tôi có thể định hình vật liệu mà không vô tình gây ra hiện tượng warp. . Nó đặc biệt cảnh báo không sử dụng nanite bên ngoài cho bất kỳ việc gì khác ngoài việc phá hủy trong môi trường nặng warp.
Không còn gì. Tất cả các cấu trúc cùng mấy con tàu bị tha hóa  đều biến mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
8 giây sau,  thunderhawk lao qua tôi, lập tức tôi sử dụng servo harness chộp lấy cánh cửa bên của thân máy bay. Sự tăng tốc đột ngột  khi bị kéo đi làm tôi  choáng váng, nhưng chưa đủ làm tôi bỏ tay.  Kích hoạt cửa, tôi điều khiển các cánh tay máy và bộ giáp để đẩy tôi vào bên trong khoang. Ngay lúc tôi vào trong,  thunderhawk bay thẳng lên với góc 90 độ,  xoay và vặn mình để tránh năm chiếc lighter còn lại.
Tôi bật các nguồn cảm biến của thunderhawk khi tôi  buộc Quaani và chính mình vào ghế nhảy/ ghế phụ. Ngay lúc này, bầu trời rực sáng, sức nóng của tia thanh trừng len lỏi xuyên qua bộ giáp lẫn bộ đồ lót làm bỏng da thịt và làm mắt tôi sôi lên sùng sục. . E-SIM cắt đứt các giác quan của tôi rồi bơm đầy  đầy thuốc vào trong người, lúc này tôi như bị tắc thở.
Tôi kéo Quaani ra khỏi  đống đổ nát. Các nanite của tôi đã giữ thằng bé còn sống và giờ tôi  ra lệnh cho chúng giữ thằng bé bất tỉnh.
Thằng nhóc chạy tới chỗ tôi rồi ép đầu nó vào người tôi. "Cháu ko làm được gì cả! Con quỷ thậm chí không xuất hiện mà cháu đã tan rã như cát."
Một tiếng thét cuối cùng, đầy phẫn nộ làm cho trường gellar của tôi bùng lên trên da. Hắn thực sự ghét việc bị bơ.
Chiếc thunderhawk khởi động, hai trong ba động cơ  quay và phun ra băng phía sau rồi tăng tốc đủ để tôi có thể cảm nhận được độ rung qua chân. Cygnus gật đầu và gửi thêm hình ảnh.
" Khốn!" Quaani đấm mạnh vào thành tàu.  Cygnus xuất hiện và mổ vào đầu gối của Quaani, cho dù thằng bé ko thể nhìn thấy. Tuy nhiên,  thằng bé cứng người lại khi nghe tiếng rít đa âm vang lên qua vox của bản thân.
Các nanite được chuyên biệt hóa cao. Mỗi nanite thực hiện một nhiệm vụ và tốc độ tôi có thể xây dựng các mô-đun, chữa lành, hoặc thao tác với thế giới xung quanh phụ thuộc vào tỷ lệ phần trăm của từng nanite cụ thể. Điều duy nhất chúng có chung là chúng không thể tự sao chép; một tính năng bảo mật ở cấp độ phần cứng.
Giờ chỉ còn lại 1 con tàu con thoi vỡ nát, hỏng hóc, chiến thắng này chả làm tôi cảm thấy gì cả.  Dù vậy, một nụ cười đầy máu xuất hiện trên khuôn mặt  tôi khi hai trái tim bên trong đập mạnh không chịu khuất phục.
Tôi xem xét vấn đề. Trong khi tôi có thể dành hàng giờ với một cái xẻng, nhưng tôi bị thương và cần ở gần Quaani để tiếp tục trị cho thằng bé. Thay vào đó, tôi tập trung vào E-SIM và các nâng cấp của mình.
Tôi cúi xuống khi chiếc thunderhawk gầm rú bên trên, bị truy đuổi bởi cả tá arvus lighter, nguyên miếng thit của quỷ bám chắc trên cơ đang bốc khói của chúng, bắt đầu mọc ra cả những cái xúc tu từ bên trong khoang tàu, những thứ này ném thiết bị đồ đạc ra bên ngoài nhằm phá lớp băng khắc nghiệt bên dưới.
Bộ đếm g·i·ế·t chóc trong HUD hiển thị con số 245 mạng đầy tự hào.
Hỏa lực của kẻ thù đã tước bỏ đi lớp giáp của nó và witchfire  tràn qua thunderhawk từ những cái miệng quỷ đang nhân lên trên đám  arvus lighter. Động cơ bên phải phát nổ.
"Trả lời ta, Aldrich!"
Giọng nói trong đầu làm tôi loạng choạng may mà bộ giáp này đủ thông minh để tự điều chỉnh, ngăn chặn mọi sự gián đoạn trong những bước chạy của tôi. 2 phút 20 giây sau, tôi đã leo được 4 vòng và tới lối ra,  đối mặt với một rào chắn gồm 200 servitor. Những cây đuốc bằng plasma cùng cả đống servo-arm bập vào, bám chặt lấy bộ khiến tôi bị châm lại, s·ú·n·g phun lửa không thể tiêu diệt đám servitor này trước khi chúng có thể áp sát được tôi.
Tôi hoàn toàn có thể. Từ khi tôi quét xác c·h·ế·t ba của thằng bé, lựa chọn này đã chế giễu tôi mọi lúc.  Tôi không muốn mời warp vào tâm hồn mình, để nó dần dần tha hoa tôi. Nỗi sợ hãi của tôi lớn đến mức tôi sẵn sàng để một đứa trẻ, với sự hoàn hảo trong thiết kế của nó, dẫn tôi quay trở lại nền văn minh man rợ, tin rằng nó sẽ trưởng thành trước khi phải đối mặt với thử thách.
" Chuyện thế này sẽ ko bao giờ xảy ra thêm lần nào nữa."
' Tại sao hành tinh lại xuất hiện quỷ, hắn chui ra từ xó xỉnh nào?'
"Làm sao ngài có thể hiểu? Làm sao ngài có thể giúp? Ngài không phải là hoa tiêu!"
Khi tôi lần đầu tiên tỉnh dậy và sử dụng các nanite của mình, tôi tin rằng chúng là những cỗ máy đa năng, một công cụ duy nhất có thể làm mọi thứ.
" Ngài Aldrich! Chuyện gì đã xảy ra?"  (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy nhiên, bất kể tiến bộ của tôi, nó không đủ và sẽ không bao giờ đủ.
Thiết lập mặc định là 95%  bên trong và 5% bên ngoài với 25% dành cho  mỗi loại xây dựng, 5% dành cho phân phối năng lượng, 20% còn lại  được chia đều giữa các nanite điều khiển với tính toán.
Tôi chạy vội tới chỗ Quaani, đỡ thằng bé dậy. Quaani giờ đã b·ất t·ỉnh nên tôi phải sử dụng 2 cánh tay máy trên bộ giáp của mình để mang thằng bé với cây trượng đi. Rút lấy khẩu hellfire tôi bắn vào đám servitor, tiếp tới là bộ phận phun lửa được tích hợp vào trong bộ giáp.
Tôi ném vài quả lựu đ·ạ·n vào đám servitor đang bốc cháy, sau đó chạy lên dốc với tốc độ 62 km/h, vừa chạy vừa nạp đ·ạ·n cho khẩu bolter, giờ tôi cảm thấy biết ơn bản thân đã đầu tư thời gian luyện tập các kỹ năng được tải vào trong  đầu.
Quaani run rẩy quay đầu qua lại, sau đó quay vòng tròn, “Quỷ!”
" Đây là đống tác phẩm của ngươi, Aldrich? Ngươi rất tự hào về chúng và giờ đốt cháy chúng cũng không khác gì đốt cháy chính bản thân ngươi. Ta biết Aldrich. Tất nhiên ta biết. Ta đang trong đầu ngươi!"
Tôi bật vox tầm xa của mình, " Đây là Magos Explorator Aldrich Isengrund tới Distant Sun. Aruna, cậu có nghe thấy tôi không?"
Warp and weft: thay đổi mô hình thực tế và dệt nó theo ý thích của bạn trong phạm vi năm mét theo bất kỳ hướng nào. Tốc độ phụ thuộc vào độ phức tạp của nhiệm vụ, số lượng và loại nanite. Yêu cầu năng lượng đáng kể. Các nanite bên ngoài dễ bị hỏng hoặc bị tha hóa.
Chiếc thunderhawk xoay tròn mất kiểm soát dẫn tới việc đâm sầm vào băng. Cơ thể của tôi tạm thời vô dụng nên tôi chỉ có thể suy nghĩ thông qua các bộ phận máy móc. . Nguồn cấp dữ liệu cảm biến khởi động lại và, theo lệnh của tôi, gửi đi một tín hiệu mạnh.
Mẫu hình mà các electoo tạo ra không quan trọng, vì vậy, với sự trợ giúp của ma trận nghiên cứu, tôi điều chỉnh các mẫu thành các bùa chú công nghệ ma thuật (arcanotech) từ cơ sở dữ liệu của Aruna. Hầu hết thời gian, các bùa chú sẽ không hiện lên, nhưng khi đẩy lùi các ảnh hưởng thù địch hoặc nếu tôi chạy năng lượng qua chúng, chúng sẽ sáng lên và làm cho da tôi lấp lánh với những ánh sáng nhỏ, góc cạnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.