Vương Phi 13 Tuổi
Nhất Thế Phong Lưu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 463: Bắc Mục phong vương 8
Một ngày một đêm, nhanh chóng đi qua một trăm dặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tránh ra.” Hung nô vương vẻ mặt xanh mét nhưng rất trực tiếp, hét lớn một tiếng, cũng không làm bất kì chuyện mờ ám gì.
Chúng tộc trên thảo nguyên, trời sinh dũng mãnh, tính cách cực kỳ ngay thẳng phóng khoáng, thắng chính là thắng, thua chính là thua, không có tâm địa lạt mềm buộc chặt.
“Tiêu Thừa Anh, tốt, tốt.” Bị Lưu Nguyệt đè cổ, cảm nhận được lực lượng kinh người ở phía sau, Thiền Vu của Hung nô, nghiến răng nghiến lợi cũng không dám không tuân theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 463: Bắc Mục phong vương 8
“Mời Thiền Vu tiễn ai gia một đoạn đường.” Tiêu thái hậu che lụa trắng trước mặt, nhanh chóng chạy lại, dù gì cũng là một nhân vật, chưa kịp xem tình hình con trai, lập tức mở miệng trầm giọng nói, vừa vung tay lên, mấy vạn binh mã Bắc Mục lập tức đứng dậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
VÀi tướng lĩnh phía trước, thấy vậy đồng loạt nhin fveef phía Hung nô vương.
Dày công bố trí bao lâu, mới có thể có cơ hội tốt để xâm lược, giữa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim phá hủy tất cả, toàn bộ quân lính Hung nô muốn tức điên lên.
Không cần Tiêu thái hậu phân phó, vài tướng lĩnh lao ra trước trân, đi về phía Lưu Nguyệt và tiếp lấy Bắc Mục vương.
Hơn mười vạn đại quân trong nháy mắt chừa ra một con đường, Tiêu thái hậu xông lên trước, áp tải Hung nô vương đi về phía trước.
Giữa thiên quân vạn mã, thân ảnh đỏ rực kia làm người khác sợ hãi.
Gót sắt hiển hách, xuyên qua thế trận, thoáng chốc đi ra xa.
Xuyên qua thảo nguyên, vượt qua sông băng.
Bắc Mục vốn đau thương gần c·h·ế·t, lại thấy Lưu Nguyệt từ giữa quân đội Hung nô đi ra, nhất thời mừng rỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chạng vạng ngày thứ hai, xa xa khói bụi cuồn cuộn, vô số binh mã Bắc Mục thiết hắc như cuồng phong mà đến, cứu giá Bắc Mục vương, mà giờ đây đã đi vào trong biên giới Bắc Mục.
“Tránh ra.” Lưu Nguyệt thấy vậy bèn túm lấy Hng nô vương lên vương trướng màu vàng của Tiêu thái hậu Bắc Mục, đứng thẳng người, rống to về phía binh sĩ Hung nô phía trước.
Chỉ trong chỗ lát, vốn Hung nô đang chiếm thế thượng phong, tình thế xoay chuyển, trở thành tù nhân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng lại không có cách nào, chỉ có trơ mắt nhìn vương của mình rơi vào tay địch, đi xa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.