Vương Phi 13 Tuổi
Nhất Thế Phong Lưu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 294: Ăn miếng trả miếng (25)
Gió xuân cuộn lên. Mùa xuân năm nay thật sự là tốt đẹp đến c·h·ế·t tiệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên môi hiện lên chút cười khổ. Mộ Dung Lưu Nguyệt, Mộ Dung Lưu Nguyệt, hóa ra là nàng.
Không để lại hình bóng.
Thiên Thần Dực vương phi, Mộ Dung Lưu Nguyệt. Ba năm trước đây, chấn kinh thất quốc, chính là Lưu Nguyệt, Mộ Dung Lưu Nguyệt. Nàng cho tới bây giờ cũng chưa hề che dấu thân phận, chính là càng không hề che dấu như thế, lại càng khiến người khác cảm thấy hai người không giống nhau.
“Lưu Nguyệt…..” Hai mắt đột nhiên đỏ rực, Vân Triệu nhảy vội xuống ngựa, vừa rống to một tiếng chạy đến vách núi, vừa nhìn xuống dưới, khuôn mặt lo lắng đột niên thay đổi.
Chương 294: Ăn miếng trả miếng (25)
Mưu sát Hậu Kim quốc chủ, cừu hận hoàn mỹ như vậy lại giá họa cho Tuyết Thánh quốc của hắn.
Cái này làm hắn sứt đầu mẻ trán.
Là hăn, cư nhiên là hắn, Hiên Viên Triệt. Vậy Lưu Nguyệt là ai? Có thể thân cận cùng Hiên Viên Triệt như vậy lại tài giỏi như thế, có thể là người nào? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cười khổ lắc đầu. Hắn không thể quên, ba năm trước đây, Hiên Viên Triệt trọng thương, cũng có một phần của Tuyết Thánh quốc hắn, Lưu Nguyệt vẫn bất động thanh sắc, cũng là vì muốn trả thù hắn ở đây.
Thân ảnh nhảy lên không, phi nhanh xuống.
Tuyết Thánh quốc thái tử – Hách Thương Vân Triệu, chính mình nghĩ rằng sẽ giấu được mọi người, nhưng lại không giấu được Lưu Nguyệt, đến cuối cùng lại lãnh một vố đau từ trong tay nàng.
Hai tay giơ lên cao, bóng người rơi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đẹp như trăng sáng. Nữ tử, Lưu Nguyệt là nữ tử.
Hai bóng người hòa vào nhau, người nọ đứng thẳng ở đầu thuyền, đỡ lấy Lưu Nguyệt từ trên vách núi nhảy xuống, thuyền chưa kịp dừng lại, phi nhanh mà đi, hết thảy phối hợp cực kì ăn ý.
Đôi mắt kia, đôi mắt kia. Vân Triệu nắm chặt tay, đôi mắt kia hắn biết, hắn đã từng nhìn thấy, ánh mắt yêu mị lại ngạo nghễ.
Vân Triệu đột nhiên đại chấn, khiếp sợ nhìn con thuyền đang lao nhanh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà ở dưới đó, một chiếc thuyền lớn từ thượng nguồn phi nhanh đến, một người đứng ngạo nghễ ở đầu thuyền, gió thổi vào vạt áo đỏ sậm, bay bay, cực kì lãnh khốc xơ xác tiêu điều.
Phía sau vó ngựa đột nhiên vang lên, hướng về phía hắn.
Thiên Thần Dực vương – Hiên Viên Triệt.
Đầu thuyền, nam nhân một thân đỏ sậm ngẩng đầu liếc nhìn Vân Triệu một cái, cặp mắt kia ẩn chứa hắc hồng, lãnh khốc lại cực kì ngạo nghễ.
Thuyền đi như bay, nháy mắt lướt qua mặt nước, xa xa mà đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vân Triệu ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm.
Sợi tóc bay lên, tóc đen xinh đẹp bay bốn phía, rối tung. Lưu Nguyệt rúc vào lòng nam tử kia.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.