Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Quyết đấu dưới ánh trăng
Hai thanh thái đao lại lần nữa va chạm nảy lửa.
Thật ra nhà Fujiwara cũng không rảnh rỗi đi tìm bọn hắn, chẳng hạn như mấy năm trước nếu bọn hắn chịu xuất lực truy sát Hideyoshi thì hắn cũng không thể về được đến đây rồi.
Tuy nó cũng không khiến cho hắn phải bất lực, nhưng tốc độ bị chậm lại vẫn là có.
“Lão gia hoả kia thì ta không biết, nhưng Gin thì vẫn chưa đánh hết sức, hắn chỉ mới khởi động mà thôi.”
Gin ghé mắt liếc nhìn hơi thở đều đều vẫn bám sát hắn Raikou.
Mặt đất rạn nứt, cả người hắn như mũi tên rời cung, bắn về phía Raikou.
Gin nhìn thân ảnh trước mắt hỏi, hắn thật cũng không có ý tiêu hao thể lực của đối thủ.
“Hakumen tỷ! Gin hắn không có vấn đề gì chứ?”
Raikou ánh mắt có chút ba động nhưng lại nhanh chóng giấu đi.
Nhưng lôi đình là lôi đình cũng không phải linh lực, bộc phát ra cần tiêu hao, mà muốn phục hồi thì phải dùng linh lực tạo ra lôi thuộc tính nguyên tố rồi tích trữ lại một lần nữa.
Ruri một bên cũng mở miệng nói, nàng càng nói thì càng giận.
“Cái này…! Khoa trương như vậy?”
Lại một đại thụ bị chém làm đôi ngã xuống.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Hai ❃ Quỷ Xa!”
Ở bên ngoài, Ruri có chút lo lăng hô lên:
Hầu như Gin đã không còn muốn sử dụng những kiếm kĩ kết hợp với hơi thở nữa, mà Raikou cũng vậy, hắn không còn dùng đến lôi đình nữa.
Chỉ cầm cự được trong phút chốc trảm kích của hắn liền bị lôi đình trảm kích trảm diệt, uy thế không giảm chém về phía hắn.
Hakumen ngữ điệu lạnh lùng nói.
Gin ánh mắt loé lên sợi tinh mang, chuyển động thân người đá ngang.
“Không cần! Bao nhiêu đó không làm ảnh hưởng ta.”
Vù…
“Này này lão già, thiếu quy chụp, chính các ngươi mới là ngươi làm phiền chúng ta.”
Đạp…
Nhìn trận thế trước mắt, Gin biết nếu như hắn trúng đòn này, mặc dù là không có c·h·ế·t, nhưng với cường độ lôi đình lớn như vậy sẽ khiến hắn trong chốc lát bị tê liệt không thể động đậy.
Lão đầu này cũng là một kỳ tài, hắn vậy mà dùng tự thân làm ‘Cột Mốc’ để khắc lên kết giới dùng để chứa năng lượng.
Chương 43: Quyết đấu dưới ánh trăng
Trong đó cũng là một phần nguyên nhân là do hắn, nên Michinaga mới không đuổi cùng g·i·ế·t tuyệt.
Thật ra Mitsuri muốn đứng gần thêm một chút, nhưng lại bị Raikou quát kêu đứng ra xa.
Két…két…băng!
Thế nhưng…Raikou biểu hiện ra thực lực cũng không yếu a. Vừa bộc phát liền tàn phá một vùng đất nhỏ như vậy, nếu là nàng thì chắc chắn sẽ không ngăn cản được.
“Lôi Trảm!!!”
Hai thanh đại bảo đao va chạm loé lên tia lửa. Mặt đất phía dưới như bị chịu một lực nào đó tác động mà lún xuống thành một cái hố nhỏ.
Lần thứ nhất giao thủ hắn liền rơi xuống hạ phong, lôi đình không hổ là nguyên tố mạnh nhất, dù ở thế giới nào đi nữa thì cũng là như vậy.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Hai ❃ Quỷ Xa!”
Hakumen sắc mặt hơi nghiêm túc nói, nàng cũng rất bất ngờ việc Raikou có thể bùng nổ ra thực lực như thế.
Hắn cong người, tay phải cầm lấy chuôi kiếm, hít lấy một hơi.
“Không cần nghỉ ngơi sao?”
Keeng!
Gin rất là khó chịu với ngữ điệu của tên này, hắn cau mày nói.
Lôi đình bị cắt đứt hắn thừa cơ lỗ hổng xông tới tiếp cận Raikou.
“Lôi Diệt!”
“Đúng vậy, chúng ta chỉ muốn sống như người bình thường, các ngươi tại sao vẫn muốn làm phiền chúng ta? Các ngươi hại c·h·ế·t mẹ ta, rồi bây giờ cha ta cũng c·h·ế·t, mà các ngươi vẫn không chịu buông tha.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Bảy ❃ Nhất Tuyết Thiên!”
Những kĩ xảo, những đường kiếm thu hút lấy nàng. Mặc dù nàng có đôi lúc sẽ không theo kịp động tác của bọn hắn.
Hắn không đợi quỷ khí của “Quỷ Hoàn” biến mất mà trực tiếp xông ra ngoài.
Raikou rút ra bảo đao nói.
Sau khi chặn lại chiêu thức của Raikou, Gin cũng bắt đầu phản công.
Hai người giới thiệu xong liền đứng bất động. Cả hai toàn thân cơ bắp kéo căng, chiến ý từ từ dâng cao.
Mitsuri há hốc mồm nhìn lấy, nàng tuổi đời còn trẻ nên chưa từng thấy loại chiến đấu không thuộc về lĩnh vực con người như thế này.
Ở phía đối diện, Raikou cầm lấy Doujigiri xông tới.
Mitsuri mắt không chớp lấy một cái, nhìn chăm chăm vào hai nam nhân đang quần nhau dưới ánh trăng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lần này chẳng qua là Michinaga muốn thu phục Gin mà thôi. Vả lại người c·h·ế·t cũng là phe đối lập với hắn trong gia tộc, hắn làm như vậy cũng chỉ là ra vẻ đánh đấm cho có mà thôi.
“Tốc độ lão già này cũng không chậm.”
Một bên là sấm sét rền vang, một bên là quỷ khí gào thét, hai bên khí thế không ngừng kéo lên khiến nàng cảm thấy trái tim như muốn nổ tung.
Xẹt xẹt!
Cả hai người bọn hắn điều đang tập trung cao độ chiến đấu, bọn hắn hầu như đã dung nhập toàn bộ tinh thần vào trong đó.
“Minamoto no Raikou, xin chỉ giáo! Còn đây là đao của ta, bởi vì ta vừa cho nó tắm máu của một đại yêu quái nên bây giờ ta gọi nó là…”
“Gin. Còn đây là Zantō Tsurugi!”
Gin cùng Raikou đứng đối mặt tại một khoảng đất trống. Mà ở phía xa xa đứng lấy Ruri, Hakumen cùng Mitsuri.
Tách…tách…tách…
Cưỡng chế tay chân bị tê liệt, Gin giơ kiếm quét ngang!
Phốc phốc!
Ruri lại không giống Hakumen, nàng lúc này giống với Mitsuri, ánh mắt không rời nhìn lấy bọn hắn.
Trên đỉnh núi.
Toàn thân đao được bao bọc bởi những tia lôi đình màu xanh. Tại phía xa cũng có thể nghe thấy tiếng ‘tách tách’ vang lên.
“Tuyệt…quá!”
Nàng đối với kiếm thuật không có hứng thú, nàng thích những chiêu thức loại bùm bùm chíu kia hơn.
Ừm…hẳn là như “người bình thường” đi.
Những đại thụ sau lưng bọn hắn bị tàn dư “kiếm khí” cắt ngang, ầm ầm đổ xuống!
Ầm!
Bọn hiện tại đơn thuần đánh nhau như những người “bình thường”.
Dùng thân mình làm ‘Cột Mốc’ khắc tạo kết giới lên bản thân để chứa đựng năng lượng như một dạng tích trữ.
Gin cũng không có rút đao ra, nói. Cũng không phải là hắn khinh thường, chỉ là để vậy cho thuận tiện mở combat mà thôi.
Hắn cảm nhận được bán kính 20m xung quanh Raiko tràn lan một số lượng lớn điện từ, hình thành một lĩnh vực. Mà khi hắn thử chạm vào thì cảm giác các tế bào cơ bắp của hắn bị tê liệt căng cứng.
Gin cũng phát giác được ánh mắt kỳ lạ của hắn, nhưng hắn không có suy nghĩ nhiều cũng không muốn suy nghĩ. Bởi vì chiến đấu sắp tới hắn nên giữ cho tâm thần tỉnh táo.
Hakumen trầm ngâm nói, dù sao nàng cùng Gin huấn luyện trong mấy tháng, thực lực của hắn nàng tất nhiên là biết.
Raikou lúc này vết thương chằng chịt, nhưng nhìn chung đều là những vết xước ngoài da, không có cái nào là chí mạng cả.
Động tác của bọn hắn, kiếm cùng kiếm va chạm, thịt cùng thịt va chạm.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Hai ❃ Quỷ Xa!”
Một cái màu tím đen bán cầu xuất hiện bao trùm lấy hắn.
Nhưng cũng không đơn giản như vậy, khi vừa mới va chạm, Gin cảm thấy tay mình như bị tê liệt, những tia sét vương vãi bắn lên trên người hắn nổ ra từng lổ máu.
Tiếng quát vừa dứt, toàn thân của hắn bắn ra từng đạo sắm sét, trên làn da hiện ra những hình xăm của lôi điện chạy dọc theo hai tay cùng hai chân.
Raikou chắp hai tay trước ngực, khẽ quát: “Khai!”
Tách…tách…
Raikou đưa lên một tay đỡ lấy cú đá, cả người bị đẩy lùi ra xa xa.
Mà thật ra Gin cũng không khá hơn là bao, cả người hắn cũng có nhiều vết chém, chỉ là hắn đã mau chóng phục hồi lại như cũ.
Đây chính là một thanh đại thái đao, lưỡi đao của nó rất dài tầm khoảng 1m2. Trên thân đao được khắc một số kí tự bí ẩn cùng với một vài kí hiệu lôi đình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phốc…phốc…phốc!
Gin từ trong bụi mù đi ra, bình tĩnh nói.
Mà đứng ở một bên khác.
Hắn thầm mắng một câu liền biến chiêu.
“Ai da, hắn vậy mà cùng Gin đánh thành dạng này? Hakumen tỷ ngươi mau cho ý kiến a.”
Một đạo lôi đình trảm kích chém tới, mà theo Gin đánh giá thì lần này mạnh hơn lần trước rất nhiều, xem ra ở bên trong “lĩnh vực” này thì các chiêu thức lôi thuộc tính được gia cường một cách mạnh mẽ.
Hai người đàn ông vung vẩy thái đao, máu cùng mồ hôi bắt đầu trộn lẫn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Raikou cũng không muốn kéo dài thời gian, liền muốn cùng Gin đối chiến. Hắn đã không chờ đợi được nữa.
“Lôi Diệt!”
“Ngươi là tới khiêu chiến hay là tới để tám chuyện!”
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Nhất ❃ Quỷ Sát!”
Clap!
“Hắc, thực lực của ngươi chỉ có nhiêu đó thôi sao? Lão già? Mau xuất bản lĩnh thật của ngươi đi!”
Raikou cũng không yếu thế, hai mắt như ẩn chứa lôi đình, thái đao giơ cao chém dọc xuống.
Raikou thân hình thẳng tắp, nói: “Đã như vậy thì…như ngươi mong muốn!”
Oanh!
Oanh!
Một tảng đá bị cắt ra.
Thế là hắn lại tăng tốc tiến về ngọn núi phía trước.
Vì sao lại gọi là “kiếm khí” bởi vì bọn hắn đều vẫn chưa thể chém ra chân chính kiếm khí được, chỉ là lợi dụng pha thêm thuộc tính để đánh ra mà thôi, có thể gọi đó là nguỵ kiếm khí.
Cái này cũng có một chút tương tự với nàng có 8 cái đuôi như 8 cái bình chứa linh lực, hắn thì có thể chứa được lôi đình trong đó, nhưng cũng chỉ giới hạn là lôi thuộc tính nguyên tố mà thôi.
“Thật là nóng tính! Dị loại như các ngươi xem ra cũng không có cái này là dễ nói chuyện, đều là mầm tai hoạ của con người!”
Xoẹt!
Mà Hakumen bên này thì có chút nhàm chán nói: “Gì chứ, bây giờ lại đánh nhau như hai võ sĩ sao?”
Raikou ánh mắt trừng lên, toàn thân gồ lên gân xanh nắm lấy Doujigiri chém tới.
“Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Tư ❃ Quỷ Hoàn!”
“Con gái của Hideyoshi! Chuyện của mẹ ngươi, ta rất lấy làm tiếc! Lúc đó ta cũng không thể giúp được gì.”
Đây là hắn kết hợp giữa kết giới và chú thuật mà tạo thành.
“…Doujigiri Yasutsuna!”
Giọng nói của Raikou ồm ồm như sấm nổ, giọng điệu hiện lên vẻ kinh ngạc: “Ồ, cũng không phải yêu quái! Là quỷ sao? Vậy mà người, quỷ cùng yêu lại đi cùng nhau?”
“Tsk, thật là khó nhằn lão gia hoả!”
Khi cả hai khí thế tăng lên đến đỉnh điểm thì Gin đột nhiên động.
Raikou giọng vẫn như cũ ồm ồm vang lên.
“Nói chuyện như vậy là đủ rồi. Địa điểm quyết chiến là ở nơi nào?”
…
Oanh!
Raikou cùng Mitsuri đi tới trước mặt của Gin ba người.
Nếu như hắn không nhanh chóng giải quyết Gin thì hắn bại trận là nhất định. Chỉ là nàng cũng không biết hắn có bao nhiêu “bình chứa” mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gin thu lại tâm thần, bình tĩnh nói: “Đã như vậy liền bắt đầu đi!”
Lại một lần nữa chém ra một đạo “kiếm khí” màu đen để chặn đứng chiêu thức của Raikou. Dù sao trong các bộ chiêu thức của hắn thì chiêu này là có thực dụng nhất.
Hai đạo “kiếm khí” bắt đầu va chạm giằng co, cuối cùng không bên nào nhường bên nào, cả hay đều bị chém đứt tách ra hai bên.
“Đi theo ta!” – Gin dẫn đầu chạy về phía cánh rừng.
Xuỳ!
Đạp…
Kiếm thuật, kĩ xảo, võ nghệ, kinh nghiệm Raikou hầu như đều áp chế Gin. Gin chỉ có thể dùng tốc độ, thể lực, sức mạnh cùng trực giác của quỷ để bù lại khoảng cách.
Vù…
Gin ổn định lại thân hình, hai mắt hồng mang nở rộ, quỷ khí bọc phát bao bộc lấy thân đao cách không chém ngang.
Một đạo “kiếm khí” màu đen vắt ngang chém tới.
Cắm lưỡi đao xuống đất, Raikou quát: “Lôi Võng!”
Gin cấp tốc lui về phía sau, sắc mặt hiện lên vẻ ngưng trọng.
Keeng!
Raikou đồng tử co rụt, hắn không ngờ cơ bắp bị tê liệt như thế mà Gin cũng có thể phản công, mà tốc độ lại nhanh như vậy. Bất ngờ là thế nhưng động tác của hắn cũng không chậm.
“Ngươi bình tĩnh! Hắn có thể ứng phó được, ngươi phải tin tưởng hắn!”
Chỉ một trảm kích liền cắt đứng một hàng đại thụ. Sức phá hoại này thật có chút kinh khủng.
Len lỏi dưới hàng cây, hai bóng người một trước một sau tốc độ cao di chuyển.
Ruri hai mắt chăm chú nhìn hai người chiến đấu, mà tay nàng thì lắc lư lấy vạt áo của Hakumen nói.
Ở bên ngoài Mitsuri nhìn từ xa cũng cảm thấy đổ mồ hôi hột, mặc dù bên ngoài nhìn như không có hiện tượng gì xảy ra. Nhưng trong cảm giác của nàng thì hai người kia như chia thành hai thái cực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lôi âm rền vang từng tia sấm sét hình thành từng cột lôi đình thô to như trở thành bức màn chắn phía trước hắn, không ngừng lan rộng ra ngoài chặn lại bước di chuyển của Gin.
Bành!
Như đã biết, lôi đình là một dạng nguyên tố cuồng bạo, nếu đồng thời phóng thích ra một số lượng lớn lôi đình thì…
Trở lại chiến đấu phía dưới.
Gin hít một hơi thật sâu, khẽ quát:
Keng…keng…keng!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Vô số đạo lôi đình bùng nổ lan rộng ra không gian xung quanh.
Lần này trảm kích cũng không thể phá huỷ được chiêu thức của Gin mà ầm ầm nổ tung. Bắn ra hàng trăm sợi lôi đình, tàn phá bừa bãi mặt đất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.