Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 145: Hồi cuối (1)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Hồi cuối (1)


Tại một căn phòng tràn ngập sương lạnh.

Phốc xuy!

Ở bên cạnh nàng, Shinobu cũng là hơi thở gấp rút nhìn lấy Douma, trên thân của nàng cũng có thương thế, nhưng lại không nhiều, bởi vì tỷ tỷ của nàng đã hấp dẫn phần lớn hoả lực thay nàng a.

Kibutsuji Muzan nằm trong một cái bọc thịt, hai mắt lạnh lẽo âm thầm cảm nhận mối liên kết giữa hắn và những thuộc hạ, sau đó lại liếc mắt cảm nhận sự hiện diện của các sinh mệnh xung quanh.

“Tất cả hiện tại mau lui lại!!”

Mình hiện tại chỉ là đứng ở đối diện thôi mà cũng đã cảm thấy run rẩy rồi, chứ đừng nói là áp sát để chiến đấu.”

Ầm!!

“Quá nhanh!!! Hắn chỉ là lướt qua một cái mà thôi, mà khiến đã khiến ta b·ị t·hương rồi!?”

Lúc này ở phía bên ngoài.

Trên thân của hai người ngoài trừ những v·ết t·hương ra, thì có thể thấy được dấu hiệu của [Ấn] nằm trên đó, ấn của Kanae có hình dạng là một bông hoa anh đào màu hồng nhạt trên má trái, còn của Shinobu là hình dạng tương tự con bọ cánh cứng màu tím, nằm ở má bàn tay phải dưới ngón tay út một chút.

Một đôi mắt đỏ tươi như máu mở choàng ra.

Dù cho có sự tăng phúc của [Ấn] đi chăng nữa, Muichirou vẫn không thể nào thấy rõ được cách thức di chuyển của cái bóng đen kia.

Muichirou trợn to hai mắt, thời gian xung quanh phảng phất bị tua chậm một dạng, chỉ thấy cả người hắn bay ngược trên không trung, máu tươi tung toé.

Shinobu thì là một mặt tự tin, bởi vì nàng cùng với tỷ tỷ đều đã được Gin chuẩn bị kỹ càng hết rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Còn không đợi hắn nói xong, một đảo trảm kích màu đen cực tốc chém tới cắt đôi vị trí mà hắn vừa đứng khi nãy, còn thân ảnh của hắn thì đã đứng tại một bên khác rồi.

Cơ thể hắn tựa như tan thành sương mù một dạng để tránh né đòn công kích của Muzan.

Chương 145: Hồi cuối (1)

Muzan nghe thấy âm thanh này, hai mắt liền lạnh lại liếc nhìn thân ảnh tóc trắng ở trong dạng quỷ hoá đang hướng về phía mình đi tới kia một cái, rồi mở miệng chế giễu: “Ồ Ngươi cũng có thể phát ra một câu như vậy sao? Ta cứ nghĩ ngươi cũng không ưa thích gì bọn hắn đâu?”

“Ồ!? Vậy mà có kẻ không c·hết, ngươi hẳn là một trụ cột đi. À…ngươi là tên đã g·iết Gyokko.”


“Nhưng không sao…ta đã phân giải thành công cái gọi là thuốc biến quỷ thành người đó. Con ả kia quả thật là xảo quyệt, vậy mà muốn dùng thứ thuốc này để lừa ta…Còn về phần lũ ruồi nhặng ở xung quanh, đích thân ta sẽ tống bọn hắn xuống địa ngục!”

Phải biết tại hơn 30 phút trước đến Nham Trụ Himejima Gyomei, người mạnh nhất của Quân Đoàn Diệt Quỷ cũng không dám đỡ lấy một đòn trực diện như vậy, chỉ có thể luồng lách tránh né mà thôi.


“Lần đầu mang nàng trở về, trên thân nàng toàn bộ đều là những vết bỏng lớn, da thịt bị cháy đen dường như biến thành than cốc một dạng, cơ thể bốc lên một mùi h·ôi t·hối cực kì, cả người xấu xí không chịu được, nhưng trên người nàng vẫn tỏ ra một khí tức hiền từ không thua kém gì tên Ubuyashiki kia, điều đó khiến ta rất chán ghét.

Bởi vì hắn phát hiện cái bọc thịt vốn đang im lặng kia vậy mà bắt đầu động đậy.

Hơi Thở Sương Mù Thức Thứ Hai – Bát Trùng Hà!

Đến đây thì Hà Trụ Muichirou không c·hết thì cũng coi là đã phế đi, vô lực tiếp tục chiến đấu.

Keeng!

Một kích thất bại, nhưng Muzan vẫn không coi là một chuyện, bởi vì hắn biết Muichirou nhìn như đã tan biến thành sương mù nhưng thật ra chỉ là lẩn trốn ở đâu đó bên trong mà thôi.

Hai mắt hắn mở to nhìn xuống cánh tay b·ị c·hém đứt lìa của mình.

“Đó chỉ là cái bọc thịt, còn hắn thì nằm ở bên trong a, đồ ngốc.”

Chỉ là còn chưa đợi những nhát chém của hắn chạm vào bọc thịt thì một bóng đen từ bên trong lao ra ngoài… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đối với Muzan chế giễu, Gin chỉ là cười nhạt một tiếng rồi đáp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hà Trụ Muichirou đột nhiên biến sắc quát to một tiếng, sau đó nắm chặt Nhật Luân Đao xông về phía cái bọc thịt rồi vung đao.

Muzan tung người nhảy xuống đứng đối diện với đám sương mù kia, sau đó chân phải bước lên dậm mạnh một cái, “cánh tay” phải bắt đầu phát lực rồi vung ngang, hắn cũng không quan tâm có trúng Muichirou hay không, hắn chỉ nhắm vào đám sương mù kia quét ngang một cái mà thôi.

Muzan chỉ là nhìn một chút, sau đó cánh tay ngay tức khắc biến thành một cái roi thịt chứa đầy những lưỡi dao sắc bén, quất về phía Muichirou.

Một người khác mở miệng chỉnh lại suy nghĩ sai lệch của hắn.

“C·hết đi!”

“Nhàm chán trò xiếc!”

Sau đó chỉ thấy đám sương kia bị roi thịt của hắn cắt ra làm đôi, chưa dừng lại tại đó, từng cái miệng dị hợm trên cánh tay của hắn phát ra một lực hút quái dị tác động lên làn sương mù tạo thành từng đợt lốc xoáy bằng sương cuồn cuộn trên mặt đất.

Xương cốt hai cánh tay của hắn gãy lìa, hoàn toàn vô lực rũ xuống, xương sườn cũng không biết là gãy bao nhiêu căn, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g cũng b·ị t·hương tổn trầm trọng.

Thế nhưng nhìn chung thì, cả hai cũng không có thương tích chí mạng, v·ết t·hương nặng nhất hẳn là vết cắt tại trên bả vai của Kanae mà thôi.

“Được rồi, tỷ tỷ. hiện tại đã hơn một giờ trôi qua, hơn 100 loại độc dược đã phát huy tác dụng rồi, lại kéo nữa ta liền hết độc dược rồi a.”

Phốc…phốc…phốc…

Đó chính là những kiếm sĩ của Quân Đoàn Diệt Quỷ với sự dẫn dắt của Hà Trụ đã tìm ra được vị trí của hắn.

“Nhìn trạng thái của hắn hiện tại thì 10 phút là đủ rồi, tỷ tỷ. Dù sao thì nhờ Gin mà chúng ta đã quen thuộc với những đòn đánh của hắn đâu.”

Không gian xung quang bổng nhiên có âm thanh kim loại v·a c·hạm vang lên.

Muzan trên tay cầm theo đầu lâu của một người nào đó, thân thể đầy rẫy những cái miệng có răng sắc nhọn liên tục hút lấy những v·ết m·áu ứ đọng ở trên người, rồi từ trên cao nhìn xuống Muichirou, khi nhìn kĩ một chút thì hắn dường như nhớ được điều gì, liền mở miệng nói.

“Hah…hah…cái tên này phân thân cũng nhiều đó chứ, chúng ta không thể chậm trễ nữa rồi, Shinobu.”

“Ta không có thời gian để chơi với ngươi.”

Muichirou hai tay đầy máu nắm chặt thái đao, cố gắng áp chế nội tâm run sợ của mình xuống, đứng đối mặt với Muzan – một con quái vật thực thụ, chỉ cần một cái nhìn chăm chú mà thôi cũng đã biết nhịp tim của hắn đập loạn lên.

Gin hai mắt hồng mang nở rộ, ẩn chứa khủng bố sát khí cùng lửa giận tích tụ trong đó hoá thành từng tia hắc khí len lỏi tựa như một ngọn lửa của địa ngục đang b·ốc c·háy vậy, cả người toả ra một luồng khí tức cực kì âm lãnh, chậm chạp hướng về phía Muzan tiến tới.

Kibutsuji Muzan dường như đang tưởng nhớ lại quá khứ một dạng, khoé miệng nhếch lên nở một nụ cười lạnh nhạt, sau đó bắt đầu nói tiếp:

Lãnh trực diện một đòn vung roi toàn lực của Muzan mà còn sống không bị c·hết tức tưởi đã rất là may mắn.

“Vậy mà vẫn chưa c·hết? Sinh mệnh lực thật là ương ngạnh, hẳn là thể chất có chút đặc thù đi. Chỉ là ngươi vẫn phải c·hết mà thôi.”

Về phần Hà Trụ Muichirou, hắn tựa như một trái bóng da một dạng bị Muzan đánh bay đập vào một bức tường đá ở bên cạnh, tạo thành một cái lỗ to tướng trên đó.

“Khặc!”

Là giống như trường hợp của Akaza sao? Hiện tại Thượng Huyền chỉ còn lại một mình Douma, thế nhưng hắn cũng sắp c·hết rồi. Lại thêm lũ ruồi nhặng đang bu ở xung quanh nữa…”

Muzan hai mắt loé lên một đạo u quang.

Bổng nhiên…

“Ngươi có thể xuất hiện tại đây và Uzume lại chưa c·hết, nàng vậy mà nhanh như vậy, không có một chút dấu hiệu nào liền nhớ lại mọi việc sao? Thật là một ả đàn bà tâm tư kín đáo, nhưng ta không thể phủ nhận 900 năm qua đem nàng làm binh khí cũng rất tốt, nàng đã giúp ta tàn sát rất nhiều kiếm sĩ diệt quỷ a.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Muichirou trong cái chớp mắt liền nhắm về phía cái bọc thịt chém ra hàng loạt nhát chém.

“Chúng ta chỉ có 10 phút mà thôi, trong vòng 10 phút phải giải quyết hắn rồi đi qua trợ giúp bên kia.”

Ong——

Kanae hai mắt lấp loé hào quang, kiên nghị nói.

Thế là ta liền biến nàng thành quỷ, rồi sai khiến nàng tàn sát rất nhiều ngôi làng, nàng đã g·iết và ăn rất nhiều người vô tội, một ngàn, hai ngàn hay mười ngàn, cũng có thể là trăm ngàn người, ta đều không thể đếm được a.

“Há…không ưa thích là không được cứu sao? So với bọn hắn ta càng không ưa thích ngươi đây, cho nên ngươi muốn g·iết thì ta muốn cứu. Ta thích anti ngươi đó, ngươi làm gì ta a.”

“Yo…kia là một thiếu niên tuổi đời còn rất trẻ đâu, ta cũng không để ngươi c·hôn v·ùi thanh xuân của hắn a, Kibutsuji Muzan.”

“Con quái vật này…Himejima bọn người phải đối mặt với thứ này trong nửa giờ đồng hồ sao? Những cái miệng kia là thứ gì? Chúng nó đang hút lấy máu của những người khác à?

Sau đó chỉ thấy hai người đồng loạt như tên rời dây một dạng lao tới những bức tượng băng kia, dùng tốc độ nhanh hơn trước rất nhiều nhanh chóng vượt qua chúng và áp sát Douma.

Hơi Thở Sương Mù Thức Thứ Bảy – Nguyệt Lung!

Sưu!

Sau khi tiêu diệt toàn bộ các kiếm sĩ khác thì thân ảnh của Kibutsuji Muzan mới dần dần hiện ra trước mắt Muichirou.

Muzan nhìn về phía đang hấp hối Muichirou một chút, sau đó liền vươn tay đánh tới muốn kết liễu lấy hắn.

“Tội? Nàng có tội gì? Nàng là vô tội, mọi tội nghiệt mà nàng gây ra, ta sẽ thay nàng gánh lấy. Còn ngươi…cội nguồn của tất cả sự việc, ta sẽ tống cổ ngươi xuống địa ngục! Cái c·hết…thứ mà ngươi sợ hãi nhất, ta sẽ ban nó cho ngươi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khoảng khắc toàn thân cùng bức tường thân mật v·a c·hạm, lực lượng to lớn chấn động làm cho Muichirou nhịn không được mà phun ra một ngụm máu lớn, ý thức ngay tức khắc lâm vào mơ màng, hơi thở liền yếu ớt đi xuống.

Xuỳ…xuỳ…xuỳ…

Chỉ cần đem làn sương này quét ngang một lượt là được.

“Chỉ một lát không chú ý, mà Nakime đã không một tiếng động c·hết đi, nhưng các tế bào của nàng vẫn còn tồn tại hẳn là bị tên kia hấp thụ vào trong cơ thể đi, còn Uzume cũng bị mất liên lạc.

Kanae bộ ngực hô hấp chập trùng, trên thân cũng mang lấy nhiều v·ết t·hương to nhỏ nhìn lấy đang trúng độc trầm trọng và được ba bức phật khổng lồ che chắn lại Thượng Huyền Nhị Douma, nở ra một nụ cười ươn ngạnh nói.

Chỉ là cái bóng đen kia vẫn không dừng lại ở đó, nó tựa như là một bóng ma thu gặt đầu người một dạng, chỉ mấy giây thời gian mà toàn bộ những kiếm sĩ khác đã bị g·iết c·hết.

“Đây chính là Kibutsuji Muzan sao?”

Chỉ là lần này có người không muốn hắn thành công rồi…

Thanh Nhật Luân Đao trong tay hắn cũng bị gãy làm đôi, không biết đã văng tới chỗ nào.

Các nàng vừa dứt lời, ngay lập tức toàn thân liền hiện lên những đường vân màu đen trải dài khắp cơ thể, đây là những dấu hiệu khi thi triển Hắc Thiểm, thứ mà các đã giấu từ đầu trận đến bây giờ.

Muichirou hai mắt co lại, nhưng do đã đề phòng từ trước nên phản ứng của hắn cũng không chậm, liền bắt đầu thi triển kiếm kỹ để tránh né.

Vụt!

Trong một không gian tăm tối.

Ta hiện tại có chút mong chờ gặp lại nàng đâu, thật muốn xem một người hiền lành như vậy, khi nhớ ra chuyện mình đã tàn sát và ăn thịt hàng vạn người vô tội thì không biết sẽ có vẻ mặt như thế nào, hẳn là sẽ rất tuyệt vọng, rất muốn lấy c·ái c·hết để tạ tộ—.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Hồi cuối (1)