Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Tinh Tặc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Tinh Tặc


“Đây là cái giá cho việc đắc tội những người các ngươi không nên đụng vào,” Lăng Sát cười gằn. Hắn lệnh cho một số vệ binh xuống chiến cơ, tiến vào tàu tinh tặc.

Tiếng “Rõ” vang lên đồng loạt qua tấm bảng trước mặt, và đám vệ binh trên tàu bắt đầu vận động. Từ vách thân tàu không gian của Lăng gia, những cái lỗ lớn mở ra, theo sau là loạt chiến cơ làm bằng kim loại cấp cao phóng ra ngoài, hướng về phía Tây Bắc, nơi đoàn tinh tặc vừa xuất hiện.

Lăng Sát đứng yên, nhắm mắt chờ đợi.

Mọi việc diễn ra trong giây lát. Con tàu không gian của đám tinh tặc cũng không chịu để yên, một tia sáng lớn từ vị trí của chúng bắn về phía tàu Lăng gia với tốc độ cực nhanh, xuyên qua mọi vật cản.

Hắn là Lăng Sát, người chỉ huy đội hộ vệ, một trong những người thân cận của Lăng Tử Thần. Mặc dù tu vi chỉ mới Hành Tinh bậc 9, nhưng áp chế đám tinh tặc này là đủ.

Cánh cửa tự động mở ra, một nam nhân trung niên mặc cơ giáp bước vào, trên tay kéo lê một người máy kim loại. Vừa vào hắn cúi đầu, nói: “Thiếu gia, đây là người máy ta bảo.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dù chiến cơ của đoàn Lăng Gia dễ dàng công phá tàu này, nhưng ngay cả tàu không gian rẻ nhất cũng có giá trị vài chục triệu thần uyên tệ. Con tàu vừa rồi không phải hàng kém, dùng chục triệu thần uyên tệ để tiêu khiển đoàn Lăng Gia, kẻ này chắc đầu óc có vấn đề.

“Tinh tặc! Bọn chúng thật to gan, không biết đây là tàu không gian của Lăng gia chúng ta sao? Vậy mà dám chặn đường,” Lăng Không Giao tức giận nói.

Trên tàu Lăng gia, Lăng Tử Thần quan sát rõ ràng. Tuy nhiên, hắn không thoải mái, ngược lại đang nhíu mày, suy tư.

Nhìn thấy đám Lăng Sát bình yên rời khỏi tàu tinh tặc, Lăng Tử Thần mới cảm khái mình đã nghĩ nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lăng Sát thả người máy xuống, còn Lăng Tử Thần đưa cánh tay lên. Như có một lực hấp dẫn mạnh mẽ, người máy bị Lăng Tử Thần hút lên, nắm cổ chặt.

Những vầng sáng lớn màu đỏ xuất hiện ở cánh chiến cơ, toàn bộ đều là pháo bạo tạc cấp độ ba. Khi đ·ạ·n bắn ra, không gian tràn ngập tiếng xé gió, lao thẳng về phía tàu tinh tặc. Tầng phòng hộ trong suốt của tàu tinh tặc không thể ngăn chặn sức công phá khủng kh·iếp này, và lập tức vỡ nát.

Đáp lại hắn là sự yên lặng. Không kẻ nào dám đứng lên, ngay cả họng pháo chuẩn b·ị b·ắn cũng ngừng lại, phảng phất như toàn bộ người trên tàu đ·ã c·hết.

“Thật buồn cười, sức t·ấn c·ông như vậy mà cũng dám tập kích tàu chúng ta. Đám tinh tặc này chắc đầu óc có vấn đề,” Lăng Không Giao lắc đầu, cười khinh bỉ.

“Thật kỳ lạ, chẳng lẽ có kẻ trêu đùa chúng ta? Cho người máy này điều khiển tàu t·ấn c·ông rồi để chúng ta ập vào. Nhưng tên lắm tiền nào lại rảnh như vậy chứ?” Lăng Không Giao đứng xa nhìn thấy, cảm thấy khó hiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa nói, hắn vừa lật người máy lại cho Lăng Tử Thần xem. Quả đúng như lời, sau lưng nó có một cái lõi năng lượng đã bị hư hại, có lẽ do đám người Lăng Sát gây ra.

Thông thường, đám tinh tặc chỉ nhắm vào các đội tàu cấp thấp, thiếu cường giả và yếu kém về thực lực. Nhưng hôm nay, không hiểu vì lý do gì, bọn chúng lại dám nhằm vào đội tàu của Lăng gia. Liệu chúng thực sự có tự tin hay chỉ là một lũ ngu ngốc? Đây là một câu hỏi chưa thể giải đáp lúc này.

“Được rồi, ngươi dẫn người trở về, và đem người máy đó đến đây,” Lăng Tử Thần nói. Lăng Sát trong màn ảnh gật đầu, hô “Rõ,” rồi hình ảnh biến mất.

Chỉ trong một thời gian ngắn, qua hình chiếu trong khoang điều khiển, Lăng Tử Thần thấy đoàn vệ binh lái chiến cơ quay trở về tàu. Chờ đợi vài phút, tiếng bước chân trên kim loại vang lên ngoài lối vào. Không cần đoán, Lăng Tử Thần biết đó là ai.

Tiếng “Răng Rắc” như kính vỡ vang lên, màn phòng hộ vỡ tan. Đ·ạ·n pháo bắn trúng tàu tinh tặc, tiếng “Oành! Oành!” vang lên liên tục. Khi bắn xong, con tàu đã vỡ nát nhiều chỗ.

“Ta là Lăng Sát, người dẫn đầu đội hộ vệ tàu Lăng gia. Kẻ đứng đầu trong các ngươi mau bước ra!” Lăng Sát lớn giọng, vô cùng khí thế.

“Hừ! Chơi trò im lặng? Tưởng chiêu này sẽ thoát sao? Đã vậy thì c·hết hết đi! Mau chóng khai hỏa!” Lăng Sát ra lệnh, giọng cứng rắn xen lẫn giận dữ.

“Không có người?” Lăng Tử Thần hỏi lại.

END Chương 2

Từng chiếc chiến cơ vây quanh tàu không gian của tinh tặc, ngăn đường chạy trốn. Một trong những chiếc bao vây mở ra, một nam nhân trung niên bước ra. Hắn mặc cơ giáp, sau lưng là cây đại đao hợp kim cấp ba, trước ngực có huy hiệu của đội trưởng đội vệ.

“Hay là ta suy nghĩ nhiều? An nhàn quá lâu nên suy nghĩ khác lạ.” Lăng Tử Thần thở dài, hy vọng mình nghĩ sai. Nhưng nếu đây là âm mưu, thì để làm gì? Dù lần này thu hoạch khoáng thạch nhiều, nhưng không đủ lớn để các thế lực lớn động tâm.

Đừng nghĩ đoàn Lăng Gia kiếm được gần trăm triệu thần uyên tệ mỗi chuyến đi là nhiều. Đó chỉ là con số ban đầu, khi về đến gia tộc còn rất nhiều khoản phí khác, và việc thu thập khoáng thạch chỉ diễn ra vài chục năm một lần. Con số chục triệu thần uyên tệ ấy lớn vô cùng.

“Đúng vậy, không có bất kỳ người nào, chỉ có một chút nguyên liệu nạp năng lượng cho tàu và một người máy trong khoang điều khiển, ngoài ra không có gì cả.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn mở tấm bảng liên lạc với Lăng Sát. Vài giây sau, gương mặt Lăng Sát hiện ra. Nhìn qua, gương mặt Lăng Sát không có vẻ mệt mỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không nên quá khinh địch. Mặc dù bây giờ chúng có vẻ yếu ớt, nhưng nếu dám tập kích chúng ta, ít nhất chúng cũng nắm chắc một vài điểm mạnh,” Lăng Vân Dực, một trong bốn người điều khiển tàu, nói.

Tiếng “Oành!” vang lên, con tàu rung lắc nhẹ. Màn phòng hộ bên ngoài chỉ bị hao tổn chút ít, nhưng với tốc độ nạp năng lượng của tàu, nó nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu.

“Lăng Sát, bên trong tàu đó ngươi phát hiện gì? Có thấy tinh tặc hay thứ gì đáng nghi không?” Lăng Tử Thần hỏi.

“Chia ra lục soát, nhất định phải lôi hết đám tinh tặc này ra, một tên không được bỏ sót.” Lăng Sát ra lệnh, vệ binh đồng loạt hô “Rõ!” rồi chia nhau lục soát.

Cả quá trình diễn ra quá thuận lợi, không gặp khó khăn nào. Đám tinh tặc không hề phản kháng, như thể đang dụ bọn hắn vào trong tàu.

Chương 2: Tinh Tặc

Nghe vậy, Lăng Tử Thần gật đầu đồng tình, căn dặn: “Ngươi nói đúng, không cần khinh địch. Tiếp tục mở rộng dò xét của máy quét, xem còn kẻ nào ẩn nấp không.” Vừa nói, Lăng Tử Thần chú ý đến khung cảnh trong hình chiếu. Những chiến cơ của Lăng gia lao vun v·út về phía tàu tinh tặc, chỉ trong giây lát đã đến nơi.

Lăng Sát vừa nói vừa chiếu cho Lăng Tử Thần xem hình dạng của người máy, rồi tiếp tục: “Theo như chất liệu thì ta phỏng đoán người máy này được chế tác bằng một loại hợp kim cấp bốn. Lõi chứa năng lượng của nó nằm ở sau lưng. Khi chúng ta ập vào khoang điều khiển, nó còn định t·ấn c·ông nhưng chúng ta đã khống chế được.”

Lăng Sát thành thật đáp, gương mặt khó hiểu: “Thưa thiếu gia, chúng ta không phát hiện tinh tặc hay bất kỳ người sống nào.”

“Mặc kệ lý do, nếu bọn tinh tặc này dám nhắm vào chúng ta, thì ta, thiếu chủ của Lăng gia, sẽ cho chúng biết rằng lựa chọn sai lầm này sẽ phải trả giá bằng mạng sống của chúng!” Lăng Tử Thần nói với giọng đầy tự tin, nhếch môi cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Tinh Tặc