Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 88: Anh cứ như vậy sẽ c·h·ế·t đấy!
Người thú Thỏ gian xảo, biết vị trí bí mật của khu mỏ. Năm đó khu mỏ lớn kia cònkhôngtìm được nữa. Đúng lúc,côbé chính là cháugáiduy nhất của Bạch Đồ, vìđãbiết kẻ thù là Tô Tầm, thù còn chưa trả lại bị chém đứt tay, vừa vặn được Tô tướng quân ‘hiền lành’ nhặt được...
“Cho nên, tôi muốn đánh cượcmộtlần, xem mạng ông ta lớn hay mạng tôi lớn.”
Cốt truyện quen tai cỡ nào, thực tế, cốt truyện phát triển từng bước nằm trong dự đoán của Tô Tầm.
“Nhưng...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Do đó, chắc chắn có nguyên nhân khác, nên phải bắt Liễu Như Yên về nghiên cứu...”
“anhđừng đổi đề tài, cònanhthìsao? Khắp núi toàn là thuốc nổ,anhsẽchết đó.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tô tướng quân vuốt cằm, trầm tư trong chốc lát.
Thân thể Tô Tầmkhôngtốt, ăn gì cũng ítđi. Rất nhiều thời gian,anhdành cho việc nghiên cứu cách g·i·ế·t Tô tướng quân.
“Cậu xác định Tô Tầm vẫn chưanóicho thành Nhân Loại?”
Phủ tướng quân của Tô tướng quân canh phòng nghiêm ngặt, muốn ám sát ông takhôngdễ tới vậy. Tô Tầm tìm kiếmmộttháng, lạikhôngtìm ra cách tiếp cận Tô tướng quân.
Nguyễn Kiều Kiều ở góc tường vẽ hết mấy vòng tròn, sau đó đầu óccôchợt lóe lên sáng kiến.
Sĩ quan cấp cao lắc đầu, “Thuộc hạ liều mạng trốn về báo tin, thời gian chỉ cómộtngày. Khoảng cách giữa khu mỏ và thành Nhân Loại ít nhất phải ba ngày, coi như Tô Tầm lập tức trở về báo tín, cũngkhôngkịp.”
Ma có năng lực mê hoặc lòng người, songkhôngcó sức lực tự mình đả thương người khác. Như Nguyễn Kiều Kiềunói,côcăn bảnkhôngcầm nổi con dao, ngay cả chạm vào Tô Tầm còn khó khăn, chứ đừngnóichi làm những chuyện khác.
Sắc môi của Tô Tầm trắng bệch, ánh mắt lại u ám đến đáng sợ, “anhbiết tại sao ông takhôngra ngoài rồi? Vì mồi nhửkhôngđủ lớn.”
Chẳng biết tiến sĩ Gấu dùng cách gì, dù sao ông ấy có thể nhìn thấycôrồi.
“Thằng bất hiếu đó dám đối nghịch với mình!”
“Tô Tầm!”
Trước đâycôchỉ cách khá xa, sắc mặtanhliềnkhôngtốt. Giờcômới rờiđi10m,anhđãhộc máu.
Lời này của Nguyễn Kiều Kiều pha chút giận dỗi, Tô Tầm bật cườimộttiếng, “Em sống lại,khôngphải có thể thấy à?”
hiệngiờđãmộttháng trôi qua,anhcàng ngày càng gầy, mắt cũng hõm xuống, số lần hộc máu cũng ngàymộtnhiều.
Nguyễn Kiều Kiều tựa bên người Tô Tầm, “Đại nhân à, hay bỏđi... Tôi làm ma cả đời cũngkhôngsao.”
Tiểu Bạchđãra ngoài hơnmộttháng, lùng sục đượcmộtsố quặng mỏnhỏ, nhưng vẫnkhônglàm Tô tướng quân rời ổ.
Chiến tranh với Lý Tuyển hao phí quá nhiều thời gian và tiền tài của ông ta, trong thời gian ngắn, ông ta chỉ cần tìm được khu mỏ mới có thể kiềm hãm Lý Tuyển, kiềm hãm tộc người thú.
“Cũng vì bà ta chỉ làmộtcon ma.”
Nhưng, Tô Tầm khinh bỉ nhìncô, “Em có biết tại sao đến giờ bà mẹ lợi hại củaanhcòn chưa tìm đc cách bắtanhkhông?”
Tô Tầm lắc đầu, “khôngchắc chắn. Có điều, ban đầu khianhbắt đượccôta, linh hồn củacôta cũng từng xuất ra ngoài. Về sauanhdùng linh hồn của con trai nguyên chủ làm vật dẫn áp chếcôta, đồng thời nghe lệnhanh.anhcứ tưởng hai người có thể giống nhau, tử hồn của con traicôta có thể kiềm chếcôta nên Cẩu Bất Lý cũng có thể kiềm chế em, nhưng, lại vô dụng.” Tô Tầmnóixong vẻ mặt tiếc nuối.
“Nhưng việc này tương đương với cùng nhau c·h·ế·t.”
Tô Tầm thở dài, giơ tay lên làm động tác ômcôvào lòng, “Đừng khóc. Em còn nhớ trước đâyđãhứa vớianhcái gìkhông? Emnóivĩnh viễnsẽkhôngphản bộianh, nhưng em lừaanh. Từ đầu chí cuối,anhvừa bất cẩn là em liền bỏ chạy, chạykhôngthấy bóng dáng đâu.”
Khi biết Tô tướng quân sắp đuổi tới, Tô Tầm tìm tiến sĩ Gấu muốnmộtsố thuốc nổ.anhvốn chuẩn bị độc Bão Táp, song điều kiện và kỹ thuật hạn chế,khôngthể ra thành phẩm được.
Cuối cùng,côtreotrênhưkhôngnhìn hai tay hư ảo của mình, cuối cùng òamộtcái khóc lên.
Nguyễn Kiều Kiều thở dài, cuối cùngnhẹnhàng dựa vào bên ngườianh.
“...”
“Tô tướng quân đuổi tới, chỉ e trong hai ngày này. Ông tasẽkhôngdẫn quân đội theo,anhxác định chúng ta có thể thành công sao?”
“anhcó sao.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Mạnganhlớn.”
Nam phụ c·h·ế·t, nam chínhthìyêungười khác lúc nào cũng có thể hi sinhcôta, cuối cùng trùm phản diệnthìlúc nào cũng muốn bắtcôta làm thí nghiệm, thựcsựchẳng có việc nào vừa ý mà.
Vì khẩn thiết muốn có được Liễu Như Yên, nên ngày hôm sau Tô Tầmđãxuất phát đến thành Tây Bắc.
Kế hoạch của Tô Tầm dường như rất thuận lợi. Vìanhđích thânđibắt Tiểu Bạch, Chuột Đệ và Mèo Đen còn g·i·ế·t mấy thủ lĩnh, nên tin tức truyền về thành Tây Bắc có vẻ vô cùng chânthật.
Nguyễn Kiều Kiều lắc đầu.
Tô Tầm khẽ mím đôi môikhôngcòn huyết sắc, “khôngvào hang cọp sao bắt được cọp con. Tôikhôngvào, sao ông ta có thể tiến vào?”
“Dù gì nó cũng chẳng nhìn thấy tôi.”
“anhkhôngtin kiếp sau,anhcũng cầukhôngnổi.anhchỉ cần em ởhiệntại là đủ rồi.”
Tô Tầm vừa thu dọn đồ đạc vừanói, “anhđãsắp xếp rồi. Khi Tô tướng quân tới, Mèo Đensẽđiđón Liễu Như Yên, còn tiến sĩ Gấusẽnghĩ cách để em sống lại...” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng ngay cả như vậy, Tô tướng quân vẫn lợi hại, nhiều lần phái thuộc hạ và Tiểu Bạch ra ngoài, bản thânthìtrốn trong mai rùakhôngchịu ra.
Cẩu Bất Lýđirồi, tâm trạng Nguyễn Kiều Kiều sa sút nghiêm trọng.
Rắn rời khỏi hang, dù rằng Tô Tầm cũng bị trọng thương.
“Tôi biết. Đến lúc đó ông dẫn người rờiđi, chặn miệng núi lại, ramộtngười giếtmộtngười.”
Nguyễn Kiều Kiều cũng nghiến răng nghiến lợi, biết ngay cái tên nàykhôngxóa bỏ suy nghĩ làm tổn thương con cái mà.
“thậtư?” Nguyễn Kiều Kiều vô cùng đau buồn, “Liễu Như Yên có thể có biện pháp sao? Lẽ nào g**t ch*tcôta, là tôi có thể sống à?”
Nghenói, bọn họ dùng Tiểu Bạch làm mồi.
Nguyễn Kiều Kiều hỏi Tô Tầm, tại sao Tô tướng quân tin tưởng Tiểu Bạch đến thế?
“Em tưởnganhchưa thử qua hả? Trước đóanhđãmang emđithử rồi, vô dụng.”
Ma làm sao rơi lệ? Bản thâncôkhôngbiết.côchỉ biết, Tô Tầm ngẩng đầu lên, ngón tay thon dài sạchsẽdừng tại chỗ hưkhôngtrước mặtcô.
“Chỗ Lý Tuyển, mọi ngườikhôngthể ở nữa, em dẫn họ tới chỗ Thú vương phiđi. Lỡ như xảy ra tình huống xấu,thìbảo Cẩu Bất Lý g·i·ế·t Thú vương phi.”
“Đại nhân, làm thếanhsẽkhôngcòn xương cốt nữa.”
Nguyễn Kiều Kiều bèn ra đưa biện pháp. Giờkhôngphảicôlà ma ư? Có thể thầnkhôngbiết quỷkhônghay chạy vào,mộtnhát giải quyết Tô tướng quân.
Cho nên việc này xem như cái gì cũng có thể thử khi tuyệt vọng nhỉ!
côbay nhảy rất nhiều lần, cuối cùng chỉ có thể nhìn bản thân xuyên qua người cậu.
“Đại nhân à, rải nhiều như vậy, đừngnóibọn họ đều c·h·ế·t sạch, ngay cả chúng ta cũngsẽchết ấy.”
Nguyễn Kiều Kiều ởmộtbên nhảy nhót đến mức chân mới rụng rời. Songcôvẫnkhôngthể tiếp cận Cẩu Bất Lý, Cẩu Bất Lý cũng chẳng nhìn thấycô.
Nguyễn Kiều Kiều còn định khuyên Tô Tầm từ bỏ, nhưnganhđãmệt mỏi tựa vào đại thụ, ngủ mất rồi.
“Khu mỏ kia..” Tiến sĩ Gấu kinh hãi, “Đại nhân, đừngnóianhđích thân...”
Chuột Đệ cũng truyền tin, bày tỏ bọn họ sắp chịukhôngnổi rồi.
Chương 88: Anh cứ như vậy sẽ c·h·ế·t đấy!
Lúc Tô tướng quân còn chưa tới, thuốc nổđãtrải rộng khu mỏ.
Tô tướng quân vuốt cằm, im lặngmộtlát, cuối cùng ông vỗ bàn, “Được! Xem ra đây là cơ hội trời cho ta thu thập thằng bất hiếu ấy! Giành lấy khu mỏ!”
“khôngnhư vậyanhcũngsẽchết.”
Tô Tầm nhìncô, “Sao nào, giờ còn muốn về nhàkhông?”
Sau khi Tiểu Bạch được Tô tướng quân trị thương, chưa tới vài ngày, Tô tướng quânđãbắt đầu truy hỏi Tiểu Bạch về tung tích khu mỏ. Ban đầu, tất nhiên Tiểu Bạch thà chếtkhôngchịu khuất phục, songkhôngchịu nổi nghiêm hình tra tấn nên để lộmộtít tin tức.
“Hay là tôi bổ nhào vào cơ thể tôi,nóikhôngchừng nhập vô được?”
khôngcòn cách nào, Tiểu Bạch mất trí nhớ mà.
Nguyễn Kiều Kiều thựcsựnhào tới cắnanhmộtcái, đáng tiếc thân thểcôtrực tiếp xuyên qua.
Rốt cuộc chiêu này của Tô Tầm có hiệu quả.
Mấy tên thuộc hạ sĩ quan cấp cao của Tô tướng quân đâu phải dễ trêu, khoannóitới bọn chúng còn dẫnmộttiểu đội theo. Tuy Tô Tầm lợi hại, song gần đây thân thểkhôngtốt, bịmộtngười trong số đó chém trúng tay. Mặc dù có tiến sĩ Gấu nhanh chóng giải quyết hậu quả, nhưng Nguyễn Kiều Kiều pháthiệnvết thương củaanhkhôngliền nhanh như trước đây.
Đương nhiêncômuốn về nhà rồi. Chẳng qua,côtự an ủi mình mắtkhôngthấy tâmkhôngphiền. Vấn đề bây giờ làrõràng Cẩu Bất Lý ở trước mặtcô, mẹ conkhôngthể gặp nhau, còn trơ mắt thấy cậu gầyđi, khiếncôlàm sao cũngkhôngchịu nổi.
Nguyễn Kiều Kiều lệ như suối trào, “anhsẽchết,anhchơi như vậysẽchết đấy.”
Tô Tầm cười cực kỳ thâm sâu, “Đầu tiên, do Tiểu Bạch là cháugáiduy nhất của Bạch Đồ, nó là hi vọng duy nhất. Còn nữa, ông takhôngcòn lựa chọn nào khác.”
khôngchỉ thế,côcòn làmộtcon ma yếu ớt. Rời khỏi Tô Tầm quá xa, hình thể bắt đầu tiêu tan. Ban đầucôvẫnkhôngnghĩ tới, nhưng vì mỗi lần muốn thăm Cẩu Bất Lý đều nhịnkhôngđược lặng lẽđixem,khôngbao lâuthìTô Tầm bắt đầu hộc máu.
Nghenói, con mồi Tiểu Bạch này được Tô Tầm thả ra từ lâu, trước đây ở vùng đất hoangkhônggiếtcôbé cũng chính vì giữ lại thủ đoạn,hiệntại đúng lúc có ích.
Lão Tô tướng quân cáo già này, căn bảnkhôngdễ bị lừa.
Tô Tầm cực kỳ bình tĩnh, “khôngthành côngthìchỉ có c·h·ế·t.”
Nguyễn Kiều Kiều yên lặng thắp hai ngọn nến cho Liễu Như Yên. Làm nữ chính,côta có thể xem như nữ chính bi kịch nhất nhỉ!
Khổ như thế,anhcần gì phải tự làm khổ mình chứ!
Tiến sĩ Gấu vừa giúp sắp xếp bẫy, vừa nhịnkhôngđược phàn nàn.
Cuối cùng, Tô Tầm lùimộtbước, lấy thuốc nổ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Đại nhân.”
Cứ thế, Tô Tầm mai danhẩntích ở thành Tây Bắc hơnmộttháng.
“Nếu Thú vương gây phiền phức cho mọi người,thìnóira chuyện Thú vương phi và Lý Tuyển gian díu với nhau...”
Ông ấy chocôlời khuyên tốt nhất chính là, ngoan ngoãn ở lại bên cạnh Tô Tầm.
Nguyễn Kiều Kiều rất sốt ruột, nhiều lần muốn bản thân trở về thân thể chính mình. Có điều, lần nàocôgiãy giụa chỉ làm vẻ mặt Tô Tầm càng thêm khó coi.
“Vậyanhthìsao?”
“...”
Sau cùng Tô Tầm quyết định đích thânanhsẽlàmmộttuồng kịch, dẫn Tô tướng quân ra.
“Tô Tầm,anhđừng ép tôi,anhcũng đừng ép bản thân. Cứ thế nàyđi, cứ thế này sốngkhôngtốt ư? Nếu có kiếp sau, tôi đảm bảo, tôi đảm bảosẽsốngthậtsống, vĩnh viễn ở bênanhđượckhông?”
Sĩ quan cao cấp trốn về được nơm nớp lo sợ, “Tướng quân, khu mỏ ấy là báu vật người thú Thỏ trông chừng, theo con bé kianói, khu mỏ liền nhau liên tiếp, nhưng vì thiên nhiên hiểm trở nênkhôngdễ khai phá, ngàinóixem việc này bị Tô Tầm biết được, chẳng phải càng thêm bất lợi với chúng ta sao?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.