Vô Tình Nuôi Trúng Boss Mạt Thế
Quả Hạch Chi Vương
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 398: Chương 398
Trước khi sạp trái cây đóng cửa, Trầm Chanh cũng tặng chị Mã một số loại trái cây cao cấp làm quà cảm ơn, chị Mã thấy tình hình của cô dần tốt lên, biết rằng nếu không nhận thì trong lòng cô sẽ thấy áy náy, nên cũng nhận, thầm nghĩ sau này sẽ giúp đỡ cô nhiều hơn trong công ty. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô không dám tưởng tượng đây là lời Lệ Vi Lan nói với cô: “Anh... anh nói gì cơ?”
Sắc mặt Lệ Vi Lan thay đổi.
“Hèn nhát.” Lệ Vi Lan chỉ thốt ra hai chữ từ đôi môi mỏng, anh chưa bao giờ dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với Trầm Chanh, vì vậy khi anh nói ra từ này, Trầm Chanh nhìn vào từ ngữ chế giễu trên màn hình, cô kinh ngạc.
Anh chưa bao giờ dùng sắc mặt như vậy với Trầm Chanh. Trầm Chanh thậm chí còn có cảm giác như cô đang đối mặt với một con d.a.o sắc bén, có thể làm người ta bị thương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 398: Chương 398
Không đợi Lệ Vi Lan nói, Trầm Chanh đã nói tiếp: “Nếu anh hối hận thì em... em có thể...”
Anh dừng lại một chút, giọng điệu nghiêm khắc: “Chúng ta có giao ước, đã nói tuyệt đối không được từ bỏ, cả hai đều phải có trách nhiệm với đối phương, lẽ nào em là người không có tinh thần giao ước?”
“...” Trầm Chanh rơi vào một sự im lặng ngượng ngùng.
Nếu đối với cô đây chỉ là một trò chơi, nhìn đứa con trong game ngày càng tốt hơn nhờ từng đồng tiền cô bỏ ra, cuối cùng bước l*n đ*nh cao nhân sinh cưới được bạch phú mỹ, cô vẫn có thể chơi tiếp, còn xem rất thích thú. Nhưng hãy tưởng tượng nếu trong game điều khiển bạn trai của mình, nhìn anh ân ân ái ái với một người phụ nữ khác... Chỉ cần tưởng tượng đến cảnh này, Trầm Chanh đã thấy dạ dày mình cuộn lên.
Chị Mã ngẩn người.
Không thấy bạn trai đến đón đưa, cũng không thấy chàng trai xuất hiện gần đơn vị!
Trầm Chanh mang theo câu nói này đến công ty với tâm trạng nặng trĩu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trầm Chanh “à” một tiếng, chậm nửa nhịp mới phản ứng lại.
Lúc này thấy cô có tâm sự, chị Mã cười hỏi: “Trầm Chanh à, tối qua không ngủ ngon à? Quầng thâm mắt của em nặng đến mức có thể đến sở thú đóng vai gấu trúc mà không cần trang điểm rồi.”
Sự lạnh lùng trên người anh như băng tuyết, ngay cả giọng điệu cũng lạnh lùng: “Ý em là, em sẽ nhường bước, để anh đi thích người khác?”
Cô gái nhỏ đang yêu à?
Cô không đáp lại lời trêu chọc của chị Mã, mà có chút ngốc nghếch, do dự nói: “Chị Mã, bạn trai em hình như... giận em rồi.” Còn là kiểu không dễ dỗ dành.
TBC
“Chanh Chanh, em phải tự tin vào bản thân mình hơn.” Đây là câu cuối cùng Lệ Vi Lan nói với Trầm Chanh trước khi ngày hôm đó kết thúc.
Đây đúng là điều cô muốn nói --- cô chỉ muốn nói với anh, nếu thực sự có lúc đó, anh nói với cô một tiếng là được, không cần phải có gánh nặng tâm lý.
“Chanh Chanh, em là một kẻ hèn nhát.” Lệ Vi Lan lặp lại một lần nữa, “Nhưng nếu em chỉ hèn nhát thì cũng không sao, nhưng bây giờ em không tin mình cũng không tin anh, em đang sỉ nhục anh, hay là sỉ nhục chính mình?”
Chị Mã bên cạnh cô biết nhiều chuyện của cô, mấy hôm trước nghe cô kể chuyện thừa kế di sản cũng rất vui mừng cho cô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không phải bị kẻ lừa đảo nào đó lừa chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trầm Chanh ngây người không nói nên lời.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.