Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn
Băng Y Khả Khả
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 3 - Chương 22: Thi đấu luyện trận
Vừa dứt lời, một cổ khí thế cường đại che trời lấp đất bắn đến, sau khi cảm nhận được khí tràng khiếp người kia, sắc mặt Quân Lâm Thiên hơi đổi, trong ánh mắt lộ ra tia kiêng kị.
“Xem tình huống hình như Đào Ngọc Đào gia sắp luyện thành.”
Ầm!
“Ta cmn!”
Thời gian trôi qua một phân một giây, toàn bộ quảng trường yên tĩnh dù là tiếng gió nhẹ thổi qua cũng đều nghe rõ ràng, ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người mọi người, sợ không cẩn thận một chút sẽ bỏ lỡ đoạn kinh hãi này……
Đào Gia Lạc mắt lạnh nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của lão giả, bên môi cong lên cười lạnh, vốn dĩ ông không muốn sử dụng cơ hội lần này, nhưng vì báo thù cho Đào Ngọc, cần phải làm như thế!
Thấy một màn như vậy, mọi người lập tức có một loại xúc động chửi má nó.
Mọi người đều biết, lúc nhân loại cảm nhận được linh khí thiên địa, thì có thể thành thần, câu thông linh khí thiên địa là Tụ Linh, vận dụng linh khí thiên địa, còn lại là Chân Linh…… Mà Tạo Thần Trận, chẳng những có thể làm người càng nhanh chóng cảm giác được linh khí thiên địa, còn vận dụng ở trong câu thông cũng có thể đi bằng lối tắt.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Cho dù Đào Ngọc tỉnh lại, chỉ sợ cũng sẽ trở thành một ngu ngốc không thể luyện trận, mà tất cả, đều là bởi vì nữ nhân này tạo thành, nàng tội đáng c·h·ế·t vạn lần!
Quân Lâm Thiên cười to hai tiếng: “Đào Gia Lạc, là Đào Ngọc Đào gia ngươi ra tay trước, Quân nha đầu cũng chỉ là phòng bị mà thôi, cho nên, đây là chính hắn tìm đường c·h·ế·t, không oán được bất kì kẻ nào!”
Giờ khắc này, vẻ mặt của lão giả bi thống, phẫn nộ chỉ trích nói.
Linh hồn lực của Tiên Hồn Thân Thể cường đại như thế nào? Cho dù Quân Thanh Vũ có giữ lại chút, dưới va chạm này, Đào Ngọc phun ra một ngụm máu tươi, thân thể xẹt qua không trung hung hăng rơi xuống……
Quyển 3 - Chương 22: Thi đấu luyện trận
Quân Thanh Vũ có thực lực nháy mắt hạ gục Tụ Linh, nếu đánh tiếp, cũng không có ý tứ gì.
Sắc mặt Đào Gia Lạc đại biến, rốt cuộc không rảnh lo Quân Lâm Thiên trước mặt, vội vàng chạy đến bên cạnh Đào Ngọc.
“Tha thứ cho Quân gia chúng ta?” Quân Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng: “Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có năng lực gì!”
Sắc mặt Đào Gia Lạc xoạt một tiếng trắng bệch, như thế nào cũng không đoán trước được tình trạng đột phát trước mắt này…… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lại vào lúc này, trên người Quân Thanh Vũ bỗng nhiên phát ra gió lốc mãnh liệt, gió lốc kia không biết mạnh hơn Đào Ngọc bao nhiêu lần, sau đó…… Ầm một tiếng dừng ở trên người Đào Gia Lạc…… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đào gia Lạc nắm chặt nắm đấm, ánh mắt âm trầm nói: “Cho dù thua trận thi đấu này, ở lúc tỷ thí luyện trận, Đào gia chúng ta cũng tuyệt đối sẽ không thua!”
Ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt lên, phản chiếu khuôn mặt trẻ tuổi kia.
Đào Ngọc cũng quá âm hiểm, lại thừa dịp loại thời điểm này công kích Quân Thanh Vũ, nếu nàng thừa nhận một kích như vậy, đầu óc nhất định sẽ bị hư tổn, trở thành một tên ngu ngốc!
Một tiếng hét tê tâm liệt phế chấn vang khắp không trung, tất cả mọi người cả kinh bất giác ngửa đầu nhìn lại.
Rồi sau đó, ở dưới ánh mắt của mọi người, một bộ cẩm y bước vào quảng trường, bên môi nam nhân hàm chứa tươi cười ôn hòa, tay cầm quạt xếp, phong độ nhẹ nhàng, nhưng mà trong đôi mắt lại lộ ra tia âm lãnh, ánh mắt như rắn độc quấn quanh ở trên người Quân Thanh Vũ.
“Đây là cái gì?”
Vẻ mặt của Quân Lâm Thiên trắng bệch một chút, trong lòng hiện ra lửa giận mãnh liệt: “Đào Gia Lạc, nếu nha đầu này xảy ra chuyện gì, lão phu nhất định phải cho Đào gia các ngươi chôn cùng!”
Thẩm Phục hâm mộ nhìn Quân Lâm Thiên, giọng không nặng không nhẹ vang lên.
Trận tỷ thí này đạt được thắng lợi, tiếp theo, mặc dù là chiến thành ngang tay với Đào gia, Quân gia cũng sẽ trở thành quán quân……
Những thiên tài luyện trận của thế lực khác cũng đều đi ra, nhưng tất cả mọi người biết mình chỉ là làm nền, hai người kia mới là vai chính lần này……
“Ha ha ha!”
Theo thời gian trôi đi, lục tục có người giao trận pháp ra, nhưng hai người quan trọng nhất vẫn đắm chìm ở trong luyện chế, không có động tĩnh chút nào…… (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắc mặt Đào Gia Lạc đại biến, nhanh chóng chắn ở trước mặt Quân Lâm Thiên.
“Cút ngay!” Quân lão nhân giận tím mặt, ầm một tiếng, trên người tỏa ra khí thế cường đại dừng ở trên người Đào gia Lạc, ầm một tiếng, bước chân của ông ta lập tức lui về phía sau vài bước.
Nhưng trải qua một chút trì hoãn vừa rồi, rõ ràng không còn kịp nữa rồi, linh hồn lực của Đào Ngọc ở không trung hóa thành một cây búa tạ đập về phía đầu óc của Quân Thanh Vũ.
“Chậc chậc, Đào Ngọc này là một Luyện Trận Sư bát cấp, quán quân lần này không phải là hắn thì còn là ai.”
Lại vào lúc này, một giọng nói từ bên cạnh truyền đến.
“Hừ!” Nam nhân áo xám hừ lạnh một tiếng, khí thế cường đại từ từ hiện ra, làm khắp không trung đều ảm đạm thất sắc, cuồng phong chợt nổi, quanh người bỗng nhiên nhấc lên một gió lốc kịch liệt……
“Quân Lâm Thiên, ta cho ngươi một cơ hội, rốt cuộc ngươi có nguyện ý giao nàng ra hay không!”
Nhưng nữ nhân này lập tức lấy ra trận pháp phụ trợ bát cấp như vậy, xác thật khiến tất cả mọi người hoảng sợ……
“Linh thú?”
Sắc mặt của Đào gia Lạc trầm xuống, ánh mắt càng thêm âm trầm, như gió lốc nhìn chằm chằm mặt già đắc ý của Quân Lâm Thiên.
“Nàng đang làm gì?”
Ầm!
Dứt lời, ông ta về lui phía sau mấy bước, khóe môi cong lên châm biếm.
“Quân cô nương, mời.”
“Con hiểu được, gia gia.”
Toàn bộ quảng trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người nhìn Quân Thanh Vũ nói không ra lời.
Lúc này khuôn mặt anh tuấn của Đào Ngọc trắng bệch, ôm c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u ngồi xổm trên mặt đất không ngừng k** r*n, còn không chờ hắn phản ứng lại, Quân Thanh Vũ thả linh hồn lực ra, lại bắn về phía Đào Ngọc lần nữa……
Cho dù như thế nào, Quân Thanh Vũ đều trẻ tuổi, nàng ở trong thi đấu võ giả có thành tựu như vậy, phương diện Luyện Trận Sư khẳng định sẽ không có năng lực quá lớn, mặc dù là thiên tài, cũng không có khả năng vượt qua Đào Ngọc.
“Tiếp lấy.”
“Đào Ngọc!”
“Này…… Này……” Quân Lâm Thiên lập tức ngây ngẩn cả người.
Ánh mắt Quân Lâm Thiên trầm xuống, người nam nhân này lại là linh thú, hơn nữa, thực lực rất mạnh……
“Gia chủ!” Văn Hoa phục hồi tinh thần lại, vội vàng nói: “Vì Quân gia, gia chủ ngươi vẫn là giao nàng ra đi thôi.”
Khi nhìn thấy trạng thái hiện giờ của Đào Ngọc, trong lòng hiện ra từng ngọn lửa giận: “Đào Ngọc là một Luyện Trận Sư bát cấp, là hy vọng của Đào gia ta, nhưng hắn bị ngươi huỷ hoại!”
“Hừ!” Sắc mặt Đào Gia Lạc trầm xuống, tuy trong lòng rất là không vui, nhưng biết tiếp tục chiến đấu, tổn thất sẽ chỉ là tinh anh Đào gia: “Quân Lâm Thiên, lúc này, xem như ta thua!”
Xoạt!
“A!”
Quân Lâm Thiên xoạt một tiếng đứng lên, cơ thể chợt lóe nhanh chóng xông về phía lôi đài.
Một tiếng cười sang sảng truyền ở khắp toàn bộ quảng trường, khóe môi Quân Lâm Thiên hàm chứa nhạo báng, ánh mắt đảo qua từ trên khuôn mặt tái nhợt của Đào Gia Lạc: “Đào Gia Lạc, lúc này, ngươi còn có lời gì muốn nói không?”
“Ta tuyệt đối không giao nàng ra, Đào Gia Lạc, ngươi tốt nhất c·h·ế·t tâm này đi!” Quân Lâm Thiên cười lạnh một tiếng: “Có lão phu ở đây, lão phu ngược lại muốn nhìn, ai có thể tổn thương nha đầu này ngay trước mặt ta?”
Hắn phất tay, dùng giọng ôn hòa kia nói.
Ầm!
Trời biết, lúc này Đào Gia Lạc muốn g·i·ế·t Quân Thanh Vũ bao nhiêu, nhưng ngại quy củ thi đấu chỉ có thể từ bỏ.
“Không rõ lắm, kia đại khái là trận pháp bảo hộ gì đó, bằng không nàng ngồi ở chỗ kia làm gì? Không phải là lo lắng sẽ ngộ thương mình sao?”
Rồi sau đó, ở dưới ánh mắt của mọi người, một áo xám đập vào mắt, nam nhân đứng ở giữa không trung từ trên cao nhìn xuống, nhìn mọi người phía dưới, ánh mắt khinh miệt nói: “Được, ta đáp ứng ngươi!”
Một mình nàng đối mặt nhiều thiên tài như vậy, lại lấy ưu thế thắng lợi tuyệt đối……
“Ha ha!” Đào Gia Lạc ngửa đầu giận cười hai tiếng, ánh mắt vạn phần âm trầm: “Nếu đây là lựa chọn của ngươi, kia cũng đừng trách ta không khách khí! Ngạn đại nhân, kế tiếp, làm phiền ngươi……”
Đào Gia Lạc cười to hai tiếng, ngăn chặn sát ý trong lòng, nói: “Ngạn đại nhân, giúp ta g·i·ế·t hắn, phần nhân tình ngươi thiếu ta kia, coi như hết!”
Ánh mắt kia tràn ngập âm trầm và tức giận, thành công chặn lời nói kế tiếp của Văn Hoa ở trong cổ họng……
“Nàng thắng, lại thắng……”
Theo Đào Gia Lạc, Quân Thanh Vũ có thể tổn thương Đào Ngọc, nhất định là trên người nàng có chứa thần khí tăng linh hồn lực lên! Nếu không, bằng vào lực lượng của nàng, sao có thể tổn thương Đào Ngọc?
Lúc này, Quân Thanh Vũ muốn luyện chế chính là Tạo Thần Trận cửu cấp!
“Ha ha ha!”
Nàng lại g·i·ế·t Đào Tứ thân là Thần Cảnh Tụ Linh? Rốt cuộc Quân Lâm Thiên tìm tới quái vật như vậy là từ chỗ nào?
“Không tốt!”
“Đào Gia Lạc, kế tiếp có phải nên triển khai thi đấu luyện trận hay không?” Quân Lâm Thiên nhìn Đào Gia Lạc, khóe môi nở một nụ cười.
“Đào Ngọc!”
Bên trong đám người truyền đến một giọng nói ôn hòa.
Nếu là bình thường, Quân Thanh Vũ thân là Tiên Hồn Thân Thể cũng không cần ông lo lắng, nhưng hiện giờ nàng là đang luyện chế trận pháp, hoàn toàn không phân tâm, nếu bị Đào Ngọc thực hiện được, hậu quả căn bản không dám tưởng tượng!
Khóe môi Đào Ngọc hàm chứa nụ cười, hai mắt quét về phía Quân Thanh Vũ bên cạnh, rồi sau đó, một chút linh hồn lực đâm về phía đối phương, đáy mắt xẹt qua một tia sáng ngoan độc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vẻ mặt của Văn Hoa đột nhiên đại biến, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng dáng đón gió mà đứng ở giữa quảng trường kia, hung hăng hít một ngụm khí lạnh.
Lúc này, Đào Ngọc tất thắng không thể nghi ngờ, không hề ngoài ý muốn……
Một đám con kiến mà thôi, g·i·ế·t bọn họ chỉ là dễ như trở bàn tay……
“Loại người như nàng này, phế thì cũng phế thôi, Đào Ngọc Đào gia ta đã được Liên Minh Luyện Trận nhìn trúng, tiền đồ quang vinh một mảnh, hiện giờ, lại vì nàng mà bị hủy, khoản nợ này, Đào gia ta nhất định phải tính rõ ràng!”
Hôm nay, chính là ngày Quân gia diệt môn, mà tất cả đều là bởi vì Quân Lâm Thiên quá không thức thời……
Quân Thanh Vũ nhíu mày: “Tốc Độ Trận bát cấp, Cuồng Bạo Trận bát cấp, Tăng Lực Trận bát cấp, còn có…… Phòng Ngự Trận bát cấp.”
Khí thế trên người Đào Gia Lạc phát ra, sát ý lạnh lẽo b*n r*, nghiến răng nghiến lợi nói: “Quân Lâm Thiên, ta xin khuyên ngươi một câu, giao nữ nhân này cho ta, ta tha thứ cho Quân gia các ngươi, nếu không, ta tất nhiên sẽ không tha cho các ngươi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quân Lâm Thiên nhìn mặt già nghẹn khuất của Đào Gia Lạc, trong lòng cảm thấy thập phần thống khoái, nhịn không được lên tiếng phá lên cười.
Tuy Quân gia cũng có Luyện Trận Sư bát cấp, nhưng Luyện Trận Sư cũng cần phối phương mới có thể luyện trận, bình thường Luyện Trận Sư chỉ có thể luyện chế một ít trận pháp tương đối thường để dùng, trận pháp phụ trợ giống như này, nói thật, Quân gia còn không có một cái……
“Ha ha ha!”
“Thẩm gia chúng ta nhận thua.”
Ngay ở lúc Quân Lâm Thiên kinh ngạc, đã nhìn thấy vài trận pháp bay về phía mình……
Nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên luyện chế trận pháp cửu cấp, lúc này, Quân Thanh Vũ không dám sơ ý chút nào, ánh mắt nhìn trận pháp dưới tay, mồ hôi trong suốt trên trán từ từ chảy xuống……
Kỳ Trầm cũng trầm mặc nửa ngày, chậm rãi mở miệng: “Kỳ gia ta cũng nhận thua.”
Sau đó, ở lúc Quân Thanh Vũ ném những trận pháp này cho Quân Lâm Thiên, nàng tự mình ngồi xuống Tạo Thần Trận mới vừa luyện chế xong.
Mọi người nhìn Quân Thanh Vũ ngồi ở giữa trận pháp, sôi nổi nghị luận.
Đào Gia Lạc nắm chặt nắm đấm, tức giận rống lớn nói: “Nàng tính là thứ gì? Dựa vào cái gì so sánh với Đào Ngọc Đào gia chúng ta? Mặc dù là một trăm nàng, cũng không bằng Đào Ngọc!”
Quân Thanh Vũ nhàn nhạt nhìn hắn một cái, giơ tay lên, tất cả dược liệu đều đặt ở trước mặt…
“Quân Lâm Thiên, ngươi muốn làm cái gì!”
“Không chỉ là lúc này, lần sau, ngươi cũng thua!”
Đào Gia Lạc hít sâu một hơi, lạnh giọng ra lệnh nói: “Ta muốn con dùng toàn bộ thực lực chiến thắng đối thủ!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.