Vô Lượng Ký
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Không đội trời chung
Đó là một bộ cơ giáp màu đồng, được tạo thành từ hợp kim quý hiếm, dù bị chục quả tên lửa đ·ạ·n đạo bắn vào cũng không thể nào xuyên thủng được lớp hợp kim cứng rắn này.
Đương nhiên, hắn không có ý định sử dụng hết Phá Hồn Châm, mà sẽ lưu lại một ít để hù dọa. Sau chuyện lần này, hắn mới phát hiện, sever Thiên Cảnh nhất định không đơn giản. Rất có khả năng, viên ngọc thạch mà hắn vô tình có được lúc đăng nhập vào Thế Giới Giả Lập, có lẽ là đến từ sever Thiên Cảnh.
Kiếm thế xung kích, thiên không tinh thần sụp đổ theo kiếm thế, lại thêm kiếm trận hợp nhất, một kiếm trảm xuống, đồ diệt tất cả.
Mọi người ai nấy nhìn hắn như nhìn một con quái vật.
Mọi người nhìn chằm chằm, có người tức giận, tỷ như Cực Tốc Vũ Thần Phong, nhưng cũng đành bó tay, bởi vì thực lực của Đệ Nhất Thiên chính là tuyệt đối.
“Đừng nằm mộng g·i·ế·t được ta.” Lâm trưởng lão quát. “Cơ Giáp Chiến Đấu.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Người lên tiếng chính là Đệ Ngũ Thiên – Xinh Đẹp Không Ai Bằng, nàng bây giờ đã quá hâm mộ cuồng nhiệt Ngọc Tinh Hồn rồi. Trong mắt nàng, đây mới xứng với cái gọi là tuyệt thế kỳ tài, là nhân trung chi long, trong cùng thế hệ không ai sánh được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đó là bộ Cơ Giáp Chiến Đấu của cấp bậc Thiên Cảnh. Chỉ đáng tiếc một điều, dù là Cơ Giáp Chiến Đấu cấp bậc Thiên Cảnh, tiến vào Thế Giới Giả Lập, ở sever Địa Cấp thì nó cũng chỉ phát huy ra được năng lực của cấp bậc Địa Cảnh mà thôi.
Một câu chuyện nữa về Ma Kiếm Lang ra đời, chiến thần bất bại trong cùng cảnh giới.
“Cái gì?” Lần này, ngay cả Lâm trưởng lão cũng phải giật mình kinh sợ.
“Ha ha, lâu lâu mới trở lại Thế Giới Giả Lập, hôm nay đúng là thú vị.” Vừa nói, hắn vừa bật cái danh hào Đệ Nhất Thiên rực rỡ lên, như đang thị uy cho tất cả mọi người biết rằng, sever Địa Cấp này, không người nào xứng làm đối thủ của hắn cả.
“Phá Hồn Châm, g·i·ế·t.”
Lập tức, nó trở thành một chủ đề bùng nổ. Bởi vì mạng xã hội thịnh hành, chỉ mới vài phút sau khi trận đại chiến ở Hoa Sơn đỉnh kết thúc, tin tức đã lan tỏa một cách chóng mặt. Hoàng Kim Công Hội không cách nào ngăn cản được tốc độ truyền tin quá nhanh, cơ hồ chỉ sau gần nửa tiếng, tin tức đã truyền khắp hạ giới Vô Lượng.
“Top một hình như bị một đám người nào đó vây công?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trông hắn khác nào ác quỷ hiện hình đâu. Lâm trưởng lão vừa giận vừa sợ.
“Ma Kiếm Lang c·h·ế·t tiệt, ngươi và Hoàng Kim Công Hội chúng ta không đội trời chung.”
“Tạm biệt, sau này gặp lại. Hy vọng lần tới sẽ càng thú vị hơn nữa.” Ngọc Tinh Hồn vẫy vẫy tay, sao đó thân ảnh biến mất, đã đăng xuất khỏi Thế Giới Giả Lập.
Cũng chính lúc đó, phong cấm được dở bỏ hoàn toàn. Những thành viên khác của Hoàng Kim Công Hội nhanh chóng thực hiện đăng xuất khỏi đỉnh Hoa Sơn.
“Vị trưởng lão này, ta nhớ ngươi rất rõ. Là kẻ đã từng truy sát ta đúng không? Nói lời chào tạm biệt đi nào.” Ngọc Tinh Hồn nở nụ cười để lộ hàm răng trắng dã.
Kiếm quá nhanh quá mạnh, Lâm trưởng lão vô pháp ngăn cản được. Cho dù gồng hết tất cả sức lực, dùng hết tất cả thủ đoạn có thể dùng, nhưng trước một kiếm vô địch này, Lâm trưởng lão cũng bị chém làm đôi.
“Chuyện gì xảy ra ở Hoa Sơn đỉnh, tự dưng lại bị mất kết nối làm chúng ta không theo dõi được.”
“Trảm Tam Kiếm – Kiếm Trảm Tinh Thần.”
“Nghe nói có người bị thiệt mạng, là thiệt mạng thực sự đó.”
Thân là trưởng lão Hoàng Kim Công Hội, thân phân phi thường, Cơ Giáp Chiến Đấu của Lâm trưởng lão đương nhiên thuộc dạng bất phàm.
Lúc này, tại kênh chat thế giới đang bùng nổ.
“Nếu ngươi có bản lĩnh, vậy thì có thể g·i·ế·t tối đa ba người cho một cái Phá Hồn Châm.”
Mặc kệ sau lần này, Hoàng Kim Công Hội lần nữa ăn phải một cái tát, mặc kệ sau khi trở về sẽ bị cấp trên trách phạt, việc ưu tiên đó chính là bảo toàn mạng sống. Núi xanh còn đó, lo gì không có lửa đốt.
Trong mắt đám người Hoàng Kim Công Hội thời điểm này, Ngọc Tinh Hồn chẳng khác gì diêm vương đang đòi mạng bọn họ cả.
Từ trong khói bụi đi ra, Ngọc Tinh Hồn một tay cầm cổ kiếm, tay kia khu vật nắm giữ chín cái Phá Hồn Châm đang lơ lửng.
Khung cảnh chiến đấu biến mất, chỉ còn đó Ngọc Tinh Hồn đứng giữa không trung, tay cầm cổ kiếm, thân mặc đế giáp, phản phất như một vị đế vương vô địch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu tử kia, cư nhiên có thể thoát được c·ái c·hết trong gang tấc? Mà điều đáng sợ hơn, đó chính là hắn đang nắm giữ chín cái Phá Hồn Châm, điều này đại biểu cho cái gì? Đó chính là, lần này Hoàng Kim Công Hội nhất định sẽ có người phải bỏ mạng ở Thế Giới Giả Lập.
“Kết quả thế nào rồi. Hình như trận chiến rất khốc liệt.”
“Nguyên Kim Đồng? Để ta xem thử Nguyên Kim Đồng chắc hay kiếm của ba bén hơn.”
Ngọc Tinh Hồn chớp lấy thời cơ, tốc độ nhanh như sao xẹt phóng ra Phá Hồn Châm. Khoảng khắc khi Lâm trưởng lão bị trảm làm đôi, Phá Hồn Châm bắn xuyên qua thân thể lão, đồng thời đâm thủng thêm hai người nữa, trực tiếp đem cả ba đăng xuất khỏi cái sever lớn hơn là Vô Lượng Giới.
“Top một Ma Kiếm Lang nhất kiếm tung hoành, không cho ai bất kỳ cơ hội nào để thể hiện.”
Ngọc Tinh Hồn như sói lạc bầy cười, hắn đang trong cơn khát chiến đấu, gần như là trạng thái sung mãn nhất.
Tuy rằng Ngọc Tinh Hồn cười nói vui vẻ, đùa đùa giỡn giỡn không phân biệt thật giả, nhưng sau khi chứng kiến cái thực lực tuyệt đối đó, mọi người chung quy đều hình thành một loại áp lực khó có thể diễn tả.
“Có ai biết chuyện gì đã xảy ra ở đó không?”
“Đừng làm kẻ thù với ta.” Đó là âm thanh cuối cùng mà bọn họ nghe được.
Chương 37: Không đội trời chung
“Hắn rời đi rồi sao?” Tình Thánh khẽ nói một câu.
Ai nấy đều thầm mong, phong cấm hãy nhanh chóng biến mất càng nhanh càng tốt, để bọn họ rời xa khỏi Thế Giới Giả Lập.
“Ở đây có ai biết về món đồ chơi này không nhỉ? Nó sẽ g·i·ế·t được bao nhiêu mạng? Ta rất nóng lòng muốn biết.” Ngọc Tinh Hồn không vội ra tay. Dù sao thì hắn cũng biết, Phá Hồn Châm này sẽ chẳng g·i·ế·t được bao nhiêu người.
Top mười Vinh Danh Bảng, đối với hắn chỉ là những đứa con nít đánh chơi chơi, Hoàng Kim Công Hội rất nhiều cao thủ kéo đến, hắn bộc lộ sức mạnh, chém Hoàng Kim Công Hội bỏ chạy như c·h·ó nhà có tang, bị đánh tan tác không còn manh giáp, đã vậy còn g·i·ế·t thêm ba mạng xem như quà lưu niệm.
“Phá vỡ phong cấm, nhanh chóng rời khỏi Thế Giới Giả Lập.” Lâm trưởng lão cấp tốc ra lệnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, hắn chuyển sang nhìn về phía đám người Hoàng Kim Công Hội đang tháo chạy như ong vỡ tổ kia. Hắn đã cảm nhận được, lực lượng phong cấm đỉnh Hoa Sơn đang dần dần được phá bỏ, vậy thì hắn cũng chẳng có nhiều thời gian.
“Thêm một cái ôm nữa càng tốt.” Đệ Ngũ Thiên gương mặt đỏ ửng lên, vừa biểu hiện thẹn thùng, vừa vô cùng hưng phấn nói lớn.
Tru Thiên Kiếm Trận như bùng nổ, đạt đến đỉnh cao của sức mạnh, kiếm thế bắn phá tứ phương bát hướng, sát phạt càn quét, nơi hắn đi qua, không người nào còn sống sót, mà càng là phân thây một cách đáng sợ, đăng xuất khỏi Thế Giới Giả Lập trong trạng thái tinh thần khủng hoảng nhất.
“Ồ, Đệ Ngũ Thiên sao? Đa tạ, nếu có cơ hội, nhất định sẽ chào hỏi nồng nhiệt.” Ngọc Tinh Hồn nhìn về phía nàng, há miệng cười lớn.
Giữ lại Phá Hồn Châm, tương lai còn dùng đến nó. Lần này, hắn dùng Phá Hồn Châm để g·i·ế·t gà dọa khỉ. Để cho người khác biết, chọc vào hắn, ngay cả ở Thế Giới Giả Lập cũng chẳng có gì tốt đẹp cả.
“Nếu là mỹ nhân, vậy thì hôn thêm cái nữa, ha ha ha…” Ngọc Tinh Hồn trêu ghẹo.
“Một châm lấy ba mạng sao? Vậy thì phải lấy cái mạng đáng giá một chút.” Ngọc Tinh Hồn cười phá lên.
Lão tung hoành biết bao nhiêu lâu, đạt đến cảnh giới Thiên Cảnh đỉnh cao mà nhiều người ao ước. Nhưng có nằm mơ cũng không ngờ tới được, có một ngày một cường giả cấp bậc Thiên Cảnh như hắn lại bị một tên tiểu bối uy h·i·ế·p? Không, không phải uy h·i·ế·p nữa, mà là trực tiếp trấn sát.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.