Vô Hạn Lưu: Sân Chơi Quỷ Quái
Xuân Đao Hàn
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 315
Lê Tri nhìn kỹ khung cảnh xung quanh, ánh mắt bình tĩnh như thể đã quen với loại áp lực này: "Tôi đoán đây là nhiệm vụ đơn tuyến. Có lẽ khi bước vào từng cánh cổng, chúng ta sẽ được hệ thống phân cho một thân phận riêng. Sáu người, sáu vai trò khác nhau, và rất có thể là sáu nhiệm vụ khác nhau."
Mỗi nhóm có sáu người – chỉ một nhóm có thể giành được nhân khí cao nhất và manh mối ẩn.
Nhân viên đi tới đẩy cánh cửa gỗ, mỉm cười nói:
["Nghe Lê Tri nói mà rùng mình luôn..."]
Cô quay lại nhìn hai người còn lại: "Còn hai người thì sao?"
Cánh cửa đôi đỏ thẫm phía sau khép chặt. Vải đỏ phủ kín lối đi, khiến không gian phía trước vừa chật hẹp vừa ngột ngạt như nhà xác treo lồng đèn.
["Tôi thề, nếu cô ấy sống sót ra khỏi Nhà Ma, tôi lập tức làm fan trung thành."]
Khi người cuối cùng bước vào, cánh cửa phía sau bỗng phát ra âm thanh r*n r* rồi khép lại. Ánh sáng từ thế giới bên ngoài biến mất trong tích tắc. Cả căn phòng chìm trong bóng tối tuyệt đối. Họ bị nhốt trong một sự tĩnh lặng đầy đe dọa.
Mười hai người còn lại – chia ra hai nhóm. Một nhóm do Lê Tri dẫn đầu, một nhóm theo Bùi Hồng Vũ.
Tất cả đều nhìn thấy – rõ như ban ngày – giữa hai nhóm này không thể nào có chuyện hợp tác. Lê Tri và Bùi Hồng Vũ đang đứng ở hai đầu chiến tuyến, ai cũng mang mục tiêu riêng.
"Hẹn gặp lại sau."
Đường Nam San thở ra nhẹ nhõm. Mắt cô ta và Lê Tri giao nhau trong một khoảnh khắc, rồi cô ta nói:
"Hẹn gặp lại." – Lê Tri đáp lại bằng một nụ cười nhẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Hệ thống yêu cầu sáu người vào, chứng tỏ sẽ có phần kết hợp, không thể toàn là nhiệm vụ đơn tuyến. Nhất định sẽ có lúc chúng ta gặp lại nhau. Phải sống đến lúc đó."
.]
Không ai lên tiếng. Không ai dám cử động.
Cô ấy từng là một cái tên lớn trong diễn đàn show tạp kỹ kinh dị, nổi bật không kém gì Đỗ Giai. Giờ đây, mất đi người đồng hành, cô ấy càng phải giữ vững danh tiếng.
Nhóm Lê Tri tới trước. Nhân viên mặc đồng phục đỏ vẫn đứng đó, nụ cười phục vụ dính chặt trên khuôn mặt, như thể đã bị dán keo vĩnh viễn.
Lê Tri nhìn quanh, rồi nói với giọng trầm: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chúc các bạn một chuyến đi vui vẻ… và sống sót trở về."
"Thông thường, trong Nhà Ma ở công viên giải trí, cách chơi là đi xuyên qua các khu vực hù dọa để tìm lối ra. Nhưng lần này không đơn giản như thế. Nhất định sẽ có ‘quỷ thật’ trà trộn vào dàn diễn viên. Nếu bị bắt hoặc g·i·ế·t, có thể là điều kiện tử vong."
"Tôi sẽ tham gia cùng các cô." – Trần Thiên Nhiễm lên tiếng trước tiên.
https://monkeydtruyen.com/vo-han-luu-cong-vien-cua-quy/315.html
Hàn Văn Lâm cau mày: "Sao phải chia hai nhóm? Nhà Ma nguy hiểm như vậy, hai đại lão hợp tác lại có phải tốt hơn không?"
May thay, Trần Thiên Nhiễm không phải người chỉ biết cúi đầu chịu đựng.
["Cô ấy đúng là người chơi thực thụ, không như mấy streamer nổi tiếng nhờ drama."]
Cả sáu người lần lượt tiến vào.
Không một ai đáp lại ngay lập tức. Không ai muốn nghĩ đến viễn cảnh bị chia tách trong một nơi như thế này. Không một ai muốn bước qua một cánh cổng không biết sẽ dẫn mình đi đâu.
Trong khoảnh khắc trái tim bắt đầu đập dồn dập vì bất an, sáu chiếc đèn lồng đỏ lặng lẽ bừng sáng ở một khoảng cách không xa trước mặt. Ánh sáng mờ ảo màu m.á.u quét qua bóng tối như gọi mời, soi tỏ sáu cánh cổng vòm, mỗi cổng đều treo một đèn lồng đỏ có dán chữ “Hỷ.” Không có điểm khác biệt nào giữa chúng – tất cả đều im lặng, đều chờ đợi.
Chương 315
"Chủ đề lần này rất có thể là Minh Hôn."
"Xin tuân thủ quy tắc: không đánh NPC, không phá hoại vật dụng." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu chỉ Lê Tri vượt qua, cô sẽ chia sẻ đáp án, phần còn lại sẽ không cần vào nữa. Lúc đó, nhóm Bùi Hồng Vũ sẽ chẳng khác nào đứng bên lề.
"Trường hợp nguy hiểm nhất là nếu chúng ta bị chia ra, phải thực hiện nhiệm vụ riêng lẻ. Lúc đó, các bạn phải nhớ — giữ bình tĩnh, quan sát kỹ mọi chi tiết. Đừng để cảm xúc dẫn lối. Hoảng loạn là tự sát."
Ngụy Tiêu và Trình Giai Nguyệt thoáng do dự, cuối cùng cũng gật đầu.
"Chúng tôi cũng định chọn Nhà Ma. Bây giờ còn mười hai người, nhóm tôi còn thiếu ba người."
Quan trọng hơn – phó bản này không có chỗ cho sự yếu đuối hay trung lập. Chọn sai người đi cùng, chính là tự đào huyệt.
Nếu là trước kia, Đường Nam San còn có thể tự tin, nhưng hiện tại, với khí thế đang lên của Lê Tri, cô ta bắt đầu cảm thấy áp lực.
Cửa trạm xác nhận khép lại. Hai nhóm người, hai con đường – bước vào Nhà Ma. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô ra hiệu cho mọi người tụ lại gần, giọng nói hạ thấp nhưng rõ ràng từng chữ:
Mộng Vân Thường (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ có Lê Tri – như mọi lần – là người bước ra trước. Cô lặng lẽ vượt qua ngưỡng cửa.
Hai cánh cửa gỗ đỏ thẫm phát ra những tiếng kẽo kẹt khô khốc khi từ từ hé mở, để lộ một không gian tối đen đặc quánh bên trong. Chỉ một vệt sáng đỏ yếu ớt từ phía sau lưng chiếu hắt vào ngưỡng cửa, chẳng đủ xua tan cái bóng tối dày đặc như mực ấy. Không gian phía sau cánh cửa như một cái miệng rộng đang há ra, chỉ chờ người ta bước vào để nuốt chửng.
Là Đường Nam San.
Giọng nói cô trầm ổn, lý trí, nhưng trong đôi mắt lại như có thứ gì đó đang âm thầm sục sôi – lạnh lẽo, tàn nhẫn, và không cho phép thất bại.
Phần ghi chú Nhà Ma có in hình một chiếc mũ phượng đỏ – thứ chỉ thấy trong những đám cưới ma truyền thống.
Chưa đợi câu trả lời từ nhóm Trần Thiên Nhiễm, một giọng nữ chen vào:
Anh ta chưa kịp nói xong đã bị Ngụy Tiêu lặng lẽ kéo tay ngăn lại.
Các khán giả trước màn hình không dám rời mắt.
"Chuyện gì đây?" Âu Văn Đống nuốt nước bọt: "Chẳng lẽ chúng ta phải mỗi người đi vào một cánh cổng?"
"Chào mừng các bạn đến với Nhà Ma nhập vai Hồng Giá Y."
"Nếu vi phạm, sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.