Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 79

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79


Mà lúc này, rõ ràng ba cậu nhóc ở bên ngoài đã hơi nóng ruột.

“Em biết chứ ạ! Bố em tên là Diệp Hoài Cẩn, mẹ em tên là Mục Nhan.”

Nghe vậy, Diệp Hoài Cẩn chỉ có thể làm theo lời Mục Nhan, lúc quay đầu lại đã thấy có mấy người đang vây quanh ba cậu nhóc, còn có mấy người đang chụp ảnh.

Phổ biến nhất là dòng trạng thái trên Weibo này.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Còn Diệp Hoài Cẩn vẫn giữ nguyên tư thế bảo vệ đứng bên cạnh Mục Nhan, cũng khẽ gật đầu với một số người hâm mộ kêu tên mình.

Đây cũng là một loại tình thú nhỉ?

Về phần Diệp Hoài Cẩn, sau khi bình tĩnh liếc nhìn qua họ, anh xem bài đăng đang hot trên Weibo kia, ngón tay di chuyển trên màn hình điện thoại.

“Anh/em yêu à, chồng ơi, vợ ơi.” Diệp Vũ Thánh nói liên tục mấy từ, sau khi nói xong lại nhìn hai em trai của mình: “Còn gì nữa không nhỉ?”

“Gâu gâu gâu ~” Ba con thú lắm lông cũng hướng về phía họ sủa, trông như chúng đang chào hỏi họ vậy.

“Gâu gâu…”

“Mẹ ơi, cho cả chúng nó đi đi mà!” Diệp Vũ Triết cũng làm nũng, Bánh Đậu của cậu bé cũng muốn đi đấy!

“Được.” Nhân viên bảo vệ nhìn ba cậu nhóc đáng yêu trước mặt đang cười toe toét, trong mắt cũng hiện lên ý cười nhè nhẹ.

Sau khi đọc tin tức trên mạng, biết được Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan đi siêu thị, đôi mắt Hướng Thiên sáng lên, nói với Hải Dương ở bên cạnh: “Chúng ta tự mình đi báo tin vui này cho cả nhà Diệp Hoài Cẩn đi!”

Aaa… Không ngờ cô ấy lại chú ý đến ba con c·h·ó kéo xe ngốc mà cặp sinh ba dắt theo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô quay người, mau chóng mở cửa.

Đúng thế! Phải làm thế để tránh dạy hư bọn trẻ, phần cô ấy vừa quay cũng đủ rồi.

Kết hôn bao nhiêu năm rồi, cô vẫn xấu hổ như vậy.

Nghe Hướng Thiên nói vậy, Hải Dương chợt nhớ tới bữa ăn toàn đồ ngon mà mình đã được thưởng thức ở nhà hàng của Mục Nhan, anh ta lập tức gật đầu: “Được.”

Sau đó Mục Nhan bước vào siêu thị, lấy xe đẩy hàng rồi đi vào trong.

Tràng cười này khiến ba cậu nhóc thấy không đúng.

Nhưng khi ánh mắt anh nhìn về phía ba cậu nhóc đang vẫy tay ở đằng xa, đôi mắt không khỏi nhíu lại.

“Tự nhiên phát hiện ba nam thần nhỏ đúng là mỗi người một vẻ nha! Aaa! Rốt cuộc kiếp trước Mục Nhan đã tích đức gì mà lại có được một ông chồng đẹp trai và ba đứa con đáng yêu như vậy nhỉ?”

“Thích cả gia đình họ quá đi mất!”

Mục Nhan nghe thấy giọng điệu nhẹ nhàng này, tâm trạng hơi phức tạp.

“Aiyo, các nam thần nhỏ, các em thực sự quá ngốc nghếch luôn ấy, sao có thể tiết lộ chuyện riêng tư của bố mẹ như thế? May mà nam thần nhỏ Vũ Hành của chúng ta thông minh.”

“Được thôi ạ.” Diệp Vũ Thánh hơi thất vọng, nhưng vừa nghĩ đến buổi tối có thể dắt chúng ra ngoài đi dạo, cậu cũng thoả mãn rồi.

Mà lúc này, cặp sinh ba đang đánh giá họ từ trên xuống dưới, giống như họ đang làm chuyện xấu vậy.

Độ hot thế này, ai mà tranh nổi?

Một lát sau, cả nhà đã sẵn sàng ra ngoài.

Cũng vì vậy, tốc độ cô chọn đồ ăn nhanh hơn bình thường rất nhiều.

Đúng là đáng yêu quá đi mất!

Mà ba bạn nhỏ lắm lông cũng làm nũng bên chân Mục Nhan, kết hợp với thân hình béo núng nính kia, thật sự đáng yêu vô cùng.

Mà lúc này, ở ngoài cửa.

Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị gõ, miễn cưỡng kéo Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan ra khỏi sự cuồng nhiệt.


Dưới bài đăng Weibo này, gần như ngay lập tức, fan của Diệp Hoài Cẩn và cặp sinh ba đã tụ họp, họ đến góp vui.

“Hai con này thì sao?” Ánh mắt chị gái chuyển sang hai chú Husky và Samoyed trong tay Diệp Vũ Triết và Diệp Vũ Hành.

“Còn có cục cưng ơi.” Diệp Vũ Triết bổ sung một câu.

Diệp Hoài Cẩn thì không vấn đề gì, anh đã quen rồi.

Nhưng càng như thế, anh lại càng muốn trêu cô.

Vừa nãy họ đã cười chúng đấy.

“Vâng ạ ~” Ba cậu nhóc đồng thanh nói.

“Cái tên này cũng rất… đặc biệt.” Sau khi nghe xong, chị gái dừng lại một chút, sau đó khen ngợi.

Không lâu sau, trên Weibo lại có thêm một bài share lại bài đăng vừa rồi.

Diệp Hoài Cẩn nhìn động tác vội vã của Mục Nhan, anh nghiêng người về phía trước, nói bên tai Mục Nhan: “Buổi tối tiếp tục.”

“Mẹ từng dặn không được nói chuyện với người lạ.” Diệp Vũ Hành nhìn những người đang vây quanh, cậu đột nhiên nghĩ đến điều này, sau đó nhắc nhở các anh.

“Em cứ chiều chúng như thế đi!” Diệp Hoài Cẩn nói, trong giọng điệu còn có chút ghen tị.

Vì trước đây ba đứa nhóc thường cùng Mục Nhan đi siêu thị, đã sớm quen thuộc với nhân viên bảo vệ ở cửa siêu thị, nên bây giờ chúng mới có thể đi lên bắt chuyện như vậy.

“Còn bố thì sao ạ?” Đi được nửa đường, ba cậu nhóc mới chợt nhận ra hình như bố chúng chưa nói gì.

“Mau mở cửa đi ạ!”

Sự kết hợp này quá đáng yêu rồi đúng không?

“Vậy con chào tạm biệt các cô chú anh chị xung quanh đi, cả chú bảo vệ nữa.” Mục Nhan nói, vừa mỉm cười nhẹ với những người xung quanh.

Tất nhiên là Diệp Hoài Cẩn cũng đi theo, anh đến bên cạnh Mục Nhan, nhìn ba cậu nhóc ngoài cửa đang vẫy tay với họ, không nhịn được hỏi: “Để chúng ở ngoài cửa như vậy có an toàn không?”

Đối mặt với tình huống này, vẻ mặt cặp sinh ba vẫn nghiêm túc như cũ, ngoại trừ ba đứa tự lẩm bẩm, thật sự không còn ai nói thêm gì nữa.

Giây sau, chúng nhanh chóng buộc dây xích cho ba bạn nhỏ lắm lông, sau đó bế chúng ra khỏi nhà.

Dù chỉ có vậy, cũng khiến toàn trường náo động một lần.

Trước cửa siêu thị, vì có cặp sinh ba nên đã dẫn đến sự tụ tập của nhóm người đầu tiên, mọi người đến càng lúc càng đông.

“Hàng ngày bố mẹ em xưng hô với nhau như thế nào?”

“Cảm ơn cô ạ.” Ba cậu nhóc nhanh nhẹn nói cảm ơn.

Diệp Vũ Triết và Diệp Vũ Hành vẫn nể tình chị gái trước mặt, nói ra tên mấy chú c·h·ó.

Ba đứa trẻ nói xong, hai người Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn mang những đồ đã mua được và dắt ba cậu nhóc xuống bãi đỗ xe ngầm.

“Là chúng em đặt đấy!” Trên mặt ba cậu nhóc hiện lên vẻ tự hào, khiến chúng càng dễ thương, càng khiến người ta yêu thích hơn.

Lúc này, chủ đề nhất bảng đang là #Cả gia đình Diệp Hoài Cẩn ở sân bay#

Đương nhiên, còn có người đại diện của Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan.

“Bố mẹ ơi, bố mẹ đang làm gì đấy!”

Vì sự nhiệt tình đột ngột này của Diệp Hoài Cẩn, nhất thời Mục Nhan không kịp phòng bị, nhưng sau khi phản ứng lại được, hai tay cũng đã ôm lấy Diệp Hoài Cẩn, cô bắt đầu đáp lại.

May mắn là, sau khi nhìn thấy Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan, đám đông vây xem đã im lặng nhường ra một lối đi cho hai người.

Chúng nhất định không thể để bị lừa nữa!

Có thể thấy, lúc nào chúng nó cũng nhớ đến người cho chúng ăn cho chúng ở.

“Vâng vâng.” Ba cái đầu nhỏ gật gật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghe thấy tiếng gọi, Mục Nhan thở phào nhẹ nhõm, lập tức nói: “Chúng ta đi thôi!”

Sau đó, Diệp Hoài Cẩn phải lên phía trước làm tài xế cho chúng.

Ngoài việc là kết tinh tình yêu, ba cậu nhóc này còn là quỷ đòi nợ nữa!

Ba cái đứa nhóc này!

Mục Nhan cùng Diệp Hoài Cẩn bị những người bên ngoài vây quanh từng vòng từng vòng, căn bản không nhìn thấy cặp sinh ba.

Nhưng càng nhiều người có cảm nhận thế này trong lòng: Trong cuộc sống, ngôi sao cũng giống họ thôi!

Chị gái nhất thời cảm thấy đáng yêu đến chảy máu mũi rồi.

“Bố mẹ ơi ~” Ba cậu nhóc nhìn Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan, gọi họ một cách phấn khích.

Sau đó, chị gái này thực sự không hỏi gì nữa mà chỉ nhìn về phía cặp sinh ba, chờ Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan xuất hiện.

Bình luận trên Weibo vẫn đang tăng với tốc độ cực nhanh, chỉ một lúc sau, chủ đề #Cả gia đình Diệp Hoài Cẩn đi siêu thị# đã leo lên top chủ đề hôm nay, hơn nữa thứ hạng vẫn đang từ từ tăng lên, việc trở thành chủ đề đứng nhất chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

Mục Nhan chỉ cảm thấy mình hít thở không thoải mái lắm.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Ba cặp mắt to cứ vậy mong đợi nhìn Mục Nhan và Diệp Hoài Cẩn.

“Haha, tôi phát hiện ra rồi, dù có là trường hợp nào, mẹ cũng là chân ái.”

“Được rồi! Mang cả đi! Nhưng mà nếu các con đã mang chúng đi, các con phải chịu trách nhiệm với chúng đấy nhé.” Mục Nhan đối mặt với mấy thứ đáng yêu này, thực sự không nỡ từ chối, chỉ đành gật đầu.

Không ngờ cô ấy lại có thể may mắn gặp được cặp sinh ba nhà nam thần, điều quan trọng là, bố mẹ chúng còn không ở bên cạnh. Lúc này, tất nhiên cô ấy phải tranh thủ thời gian trêu chúng rồi.

Trong câu cuối của Diệp Hoài Cẩn mang theo sự ám chỉ mạnh mẽ.

Nhất là vẻ mặt tự nhiên của Max và Bánh Đậu, dường như đang khinh thường mấy người trước mặt.

“Được rồi ~” Mục Nhan đã nhìn thấy cả quá trình, sau đó gật gật đầu: “Vậy các con ở cạnh chú bảo vệ nhé, đừng chạy lung tung.”

“Lầu trên ơi! Câu này của bạn tôi nghĩ nên nói là kiếp trước Diệp Hoài Cẩn đã tích đức gì mà lại có được một người vợ xinh đẹp hiền lành và mấy đứa nhỏ đáng yêu như vậy chứ.”

Em bé dễ thương kết hợp với thú cưng, thực sự đã chạm đến trái tim của một nhóm cô dì chú bác xung quanh.

Ba cậu nhóc vừa nhìn thấy nhân viên bảo vệ thì lập tức chạy lên phía trước.

#Chị gái siêu may mắn: Sau khi cả gia đình nam thần về nhà xong lại đi siêu thị, câu chuyện lúc này chính là bố mẹ là chân ái, con cái là quà tặng kèm, cặp sinh ba đang đứng ở cửa siêu thị đợi bố mẹ một mình đấy. Ồ, còn có ba chú c·h·ó ngốc kéo xe nữa! (Ảnh đính kèm) (Video đính kèm) @Tiểu tiên nữ: Tình cờ gặp cả gia đình nam thần ở sân bay, hahaha, nam thần có một mình thật đáng thương! Mẹ và các con mới là chân ái, bố chỉ là quà tặng kèm thôi. @Fanclub chính thức của cặp sinh ba nhà họ Diệp @Fanclub chính thức của Diệp Hoài Cẩn @...#

Cuối cùng cũng không cần trả lời mấy câu hỏi ngượng ngùng của Diệp Hoài Cẩn nữa.

“Sao lại không đi nữa? Chúng ta còn phải đến siêu thị đấy!” Diệp Hoài Cẩn nhìn ra sự chột dạ trong lòng Mục Nhan, nhưng anh vẫn ân cần nói.

Ngay giây phút đầu tiên khi bố mẹ rời đi, ba cậu nhóc đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh.

“Tạm biệt chú bảo vệ, các cô chú các anh chị ạ.” Ba cậu nhóc lập tức vẫy tay chào những người xung quanh.

“Đi thôi! Chúng ta xuống nhà thôi!” Mục Nhan vội vàng nói.

“Vâng ~”

Cuối cùng, sau một lúc, chọn xong đồ ăn và mua xong những thứ cần mua rồi, Mục Nhan nhanh chóng đẩy xe đi tính tiền.

“Có thể đem theo bọn Max không ạ?” Diệp Vũ Thánh nói chen vào, sờ con Max béo ú trong lòng mình, vẻ mặt mong đợi.

Chương 79

Sau khi đến nơi, thông báo cho Diệp Hoài Cẩn tin tốt này xong, hai người đại diện nhanh chóng ngồi trên sô pha xem TV, thực hiện kế hoạch ăn ké của mình đến cùng.

“Vâng ạ, chúng siêu đáng yêu luôn, con của em tên là Max.” Diệp Vũ Thánh nhìn chị gái trước mặt với vẻ “chị có con mắt rất tinh tường”, sau đó vừa sờ sờ chú Alaska vừa nói thêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Câu hỏi gì ạ?” Diệp Vũ Thánh nghiêng đầu.

“Mấy chú c·h·ó không được vào siêu thị, chúng em ở đây đợi bố mẹ ạ!”

Khán giả xung quanh nhìn họ, trái tim đều bị sự đáng yêu này làm mềm ra rồi, lại nhìn sang cô gái trẻ đang “trêu chọc” ba cậu nhóc, người nào người nấy đều dỏng tai lên nghe, cùng lúc đó cũng giơ điện thoại hướng về ba cậu nhóc.

Quả thực, sau khi nghe xong câu này, Diệp Hoài Cẩn cười khẽ, anh đưa tay nhéo hai má mềm mềm của Mục Nhan: “Cả đời này em là của anh chắc rồi! Nể tình chúng là kết tinh tình yêu của chúng ta, không tính toán với chúng nữa! Nhưng mà, tối nay nhớ bồi thường cẩn thận cho anh nhé ~”

Mấy chú c·h·ó nhìn thấy Mục Nhan, kích động sủa lên.

Trong khi Mục Nhan đang suy nghĩ nên nói gì, Diệp Vũ Triết đột nhiên nói: “Mẹ ơi, chúng con xem rồi, trong tủ lạnh hết rau rồi ạ, chúng ta phải đi siêu thị mua đúng không ạ? Bây giờ con thực sự cực kì cực kì muốn ăn món mẹ nấu.”

Một lúc sau, xe đã đỗ ở bãi đậu xe ngầm của siêu thị mà họ thường đến.

“Đây là Tiểu Bạch.”

Thế là, hai người đại diện vội vội vàng vàng chạy đến nhà Diệp Hoài Cẩn.

Nghe thấy câu trả lời của cặp sinh ba, đôi mắt của chị gái sáng lên, ánh mắt hiện lên vẻ hóng hớt.

“Haha, như nhau cả thôi, có điều là phụ nữ, đương nhiên tôi ngưỡng mộ Mục Nhan rồi, nhưng các anh trai thì đúng là nên ngưỡng mộ Diệp Hoài Cẩn.”

Hai vợ chồng Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan đi qua lối đi mà đám đông dạt ra, đi đến trước mặt chúng.

Đây là chuyện đáng nhớ đến mức nào chứ!

“Các bé đáng yêu, chị có thể hỏi các em mấy câu hỏi không?”

“Xem xong video, tự nhiên tôi cảm thấy cả gia đình họ thật hạnh phúc.”

Sau khi họ rời đi, đám đông cũng giải tán ngay lập tức, sau đó từng nhóm hai ba người bắt đầu thảo luận, trên mặt họ đều hiện lên ý cười.

Sao lúc đối mặt với anh, Mục Nhan lại không dễ tính thế chứ!

Nghe vậy, Hướng Thiên lộ ra một nụ cười bí ẩn: “Tự mình đi, còn có thể được ăn ké đấy!”

Cửa vừa mở đã thấy ba cậu nhóc đứng ngoài cửa đang háo hức nhìn họ, trong tay còn ôm mấy chú c·h·ó của mình.

Mục Nhan còn chưa kịp trả lời, ba cậu nhóc thấy bố mẹ chưa theo kịp đã bắt đầu thúc giục.

“Vâng ạ ~” Ba cái đầu nhỏ gật gật.

“Chị gái này, thớt hư quá nhé, dám tranh thủ lúc nam thần và vợ không ở đó mà trêu nam thần nhỏ của chúng tôi.”

Sau khi tính tiền xong, nhìn thấy bên ngoài càng nhiều người hơn, nhất thời cô hơi không biết làm sao.

“Đồ ăn mẹ mua xong hết rồi, có thể về nhà rồi.” Mục Nhan nói.

Ngoài những người đó, xung quanh còn một đám người vây xem, những người đó cách họ không gần cũng không xa, ánh mắt dõi theo bước chân họ.

Nhìn thấy bước chân vui vẻ của mấy đứa nhỏ, Mục Nhan nhìn Diệp Hoài Cẩn bên cạnh một cái, vẻ mặt có chút bất lực.

“Không có gì.” Mấy cô dì cười tít mắt, trong mắt họ không hề che giấu sự yêu thích dành cho cặp sinh ba.

Ba cậu nhóc vừa nói xong, những người xung quanh đều không nhịn được cười.

“Bố mẹ ơi, bố mẹ nhanh lên chứ! Chúng con không đợi nổi nữa rồi.”

Đây là hiệu ứng người nổi tiếng à?

Ha ha ha ~ Đây có được coi là một cuộc phỏng vấn độc lạ không?

Nghe âm thanh bên ngoài, vẻ mặt Mục Nhan hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Chuyến đi đến siêu thị hôm nay thực sự đáng giá.

Vì chúng phải ra ngoài, ba đứa nhỏ đầy lông dường như cảm nhận được, vừa vẫy đuôi, vừa ngậm dây xích trong miệng.

Chúng cần đồ ăn ngon mẹ làm an ủi một chút.

Đồng thời, trong lúc hỏi han, cô ấy cũng không quên lấy điện thoại ra quay video lại.

Còn có một vài người biết Diệp Hoài Cẩn và Mục Nhan ở trong siêu thị thì cũng nhanh chóng vào siêu thị nhìn họ.

“Nhìn ảnh chụp gia đình họ mà tôi cảm thấy hạnh phúc quá, tim sắp đập nhanh quá mức rồi.”

Cùng lúc đó, một số người khác nhanh chóng chia sẻ những video và ảnh chụp được.

Ba đứa nhìn nhau một cái rồi nhanh chóng ngậm chặt miệng.

Mục Nhan nhìn Diệp Hoài Cẩn đang mặt mày hớn hở, cô hơi đỏ mặt, quay người đi chuẩn bị mở cửa.

Cô ấy tạm dừng quay video trên điện thoại, sau đó nói: “Ừm, mẹ các em nói đúng, không được nói chuyện với người lạ, chị cũng sẽ không nói với các em nữa.”

Ngay sau đó, Diệp Hoài Cẩn đuổi theo Mục Nhan, cùng cô tận hưởng thế giới dành cho hai người.

“Gọi điện không được sao?” Hải Dương hỏi lại.

Động tác gõ cửa nhanh và dồn dập hơn, còn có những tiếng thúc giục của chúng.

Cảnh tượng đột nhiên trở nên im ắng, nhưng mọi người vẫn đang nhịn cười.

Nhất là mấy cô dì ở quầy, các cô trực tiếp dẫn ba cậu bé đến bên cạnh quầy, sau đó lấy ghế cho chúng ngồi.


“Cộc cộc cộc…”

Đúng là Vua chủ đề Weibo di động!

Nhưng nhìn tình huống này, họ cũng có thể đoán được, cặp sinh ba đang ở giữa vòng tròn đấy!

Ừm, hình như đúng là họ đang làm chút “chuyện xấu”.

Sau khi có được sự đồng ý, ba cậu nhóc ôm c·h·ó của mình trở lại bên cạnh vợ chồng Mục Nhan rồi ngẩng đầu. Với tư cách là người đại diện, Diệp Vũ Thánh nói: “Mẹ ơi, chúng con đợi bố mẹ ở cửa nhé, bố mẹ mua đồ ăn xong thì ra đón chúng con, chúng con nhờ chú bảo vệ trông chừng chúng con rồi.”

Có lẽ người vui mừng duy nhất là Công ty Giải trí Hoàn Cầu, Diệp Hoài Cẩn chính là trụ cột của họ đấy!

Aiz! Vốn đã quyết tâm không đem theo chúng rồi, nhưng sao chúng lại đáng yêu thế cơ chứ!

Hai cậu nhóc còn lại ra sức gật đầu.

“Đây là Bánh Đậu.”

Phản ứng của Mục Nhan giống như một ngọn lửa, hoàn toàn thiêu rụi Diệp Hoài Cẩn, khiến động tác của Diệp Hoài Cẩn càng trở nên cuồng nhiệt hơn.

Một nhân viên bảo vệ đang giữ cửa siêu thị, vừa hay bên cạnh có một quầy phục vụ.

Diệp Hoài Cẩn cũng không từ chối, dọc đường đều đi theo Mục Nhan, vừa đi vừa ký tên cho người hâm mộ.

Ở bên ngoài hai ngày, miệng nhạt thếch cả rồi.

Mà dù có là kiểu nào, anh cũng đã định phải chịu khổ chịu nhọc vì chúng rồi.

Chị gái kia nghe vậy thì nói ngay: “Chị không có ý xấu đâu! Ở đây nhiều người thế này, chú bảo vệ của mấy đứa cũng ở đây, bọn chị không thể làm gì các em được! Chị còn là fan của bố em mà!”

Mục Nhan nghe xong, nhất thời cũng không biết nên nói gì.

“C·h·ó của mấy đứa đáng yêu quá!” Một cô gái trẻ nhìn cặp sinh ba, trong mắt hiện lên vẻ thích thú.

Ngay sau khi ba đứa nhỏ dắt c·h·ó của chúng ngồi lên ghế, xung quanh chúng lại bị bao vây.

“Đúng thế.”

“Rất an toàn, bảo vệ ở cửa và nhân viên đều quen chúng, trước đây chúng cũng từng chờ ngoài cửa như vậy, anh cũng biết sức hấp dẫn của con trai anh mà, nếu anh lo lắng, chúng ta mua nhanh rồi về.” Mục Nhan nhanh chóng nói.

Nghĩ một chút, cô lại thêm một câu: “Hơn nữa, cũng rất nhiều lần em vì anh mà thay đổi ý kiến mà đúng không? Lúc đầu em còn nói chưa đến hai mươi bảy tuổi thì sẽ không kết hôn, sau đấy mới hai mươi hai tuổi đã bị anh bế đi mất rồi còn gì.”

Lát sau, cô ấy bình tĩnh lại, tiếp tục hỏi: “Vậy ba đứa em ở đây làm gì thế?”

“Siêu thị không cho thú cưng vào, cứ để chúng ở nhà đã, đợi sau khi ăn tối xong, chúng ta sẽ dắt chúng ra ngoài đi dạo.” Mục Nhan kiên nhẫn nói.

Sau khi đỗ xe xong, một nhà năm người cùng đi thang máy lên siêu thị ở tầng 1.

Nhìn Mục Nhan vội vã chạy trốn, Diệp Hoài Cẩn bất lực lắc đầu.

Về phần ba nhóc lắm lông, chúng cũng rất ra dáng, dù xung quanh bị một đám người vây quanh, chúng cũng chỉ ở yên trong lòng cậu chủ nhỏ, lười biếng nhìn người vây quanh.

“Mẹ ơi, Max và mấy chú c·h·ó ở nhà một mình thật đáng thương!” Diệp Vũ Thánh nhìn Max có biểu cảm ngây thơ trước mặt, không nhịn được nói.

“Bố các con… đang đi sau đấy!” Vừa nói, Mục Nhan vừa quay đầu lại nhìn. Diệp Hoài Cẩn cũng đang đi theo sau họ, nhưng biểu cảm mang ý cười trên mặt lại khiến người ta thấy nguy hiểm.

Vậy nên, khi cả gia đình Mục Nhan về đến nhà, trên mạng lại có một chủ đề về họ.

Cô bỗng có cảm giác… tối nay, chắc cô sẽ hơi thảm đấy…

Trong lúc Mục Nhan đang chọn đồ ăn, thỉnh thoảng sẽ có người đến xin chữ ký Diệp Hoài Cẩn.

“Bố mẹ có nghe thấy không?”

Diệp Vũ Thánh và Diệp Vũ Triết lần lượt đáp lời.

Có vẻ như đã lâu lắm rồi họ mới đi siêu thị riêng như thế này.

Nhưng trước lúc ra khỏi cửa, ba cậu nhóc lại không nỡ chia tay ba đứa nhỏ lông lá kia.

“Ừm, lát nữa chúng ta đi siêu thị.” Mục Nhan gật đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng Mục Nhan lại thấy hơi không thoải mái khi cảm nhận được những ánh mắt đang hướng về mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba cậu nhóc nghe vậy, kiên định lắc đầu.

Không ít các công ty giải trí và ngôi sao quan tâm đến bảng chủ đề nhìn thấy ba chữ Diệp Hoài Cẩn gần như ngày nào cũng chiếm cứ hot topic, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.

Vì chúng phát hiện ra sau hai ngày không gặp, mấy chú c·h·ó của chúng càng bám chúng hơn, bọn nhóc đi đến đâu là chúng nó theo đến đó.

“Chú bảo vệ ơi, c·h·ó không được vào siêu thị, chúng cháu có thể chờ ở cửa không?” Diệp Vũ Thánh quen đường quen nẻo mà hỏi han.

Hình như đúng là không cần lo lắng.

Mục Nhan nhanh chóng dẫn ba cậu nhóc xuống lầu.

“Các em có biết bố mẹ các em tên là gì không?”

“Mẹ ơi, không được vào siêu thị thì chúng con không vào, mẹ vào là được rồi.” Diệp Vũ Hành cũng đề nghị.

Dường như chỉ cần anh xuất hiện, trên bảng chủ đề sẽ có vị trí cho anh.

“Chúng còn nhỏ mà!” Mục Nhan trả lời, trong mắt hiện lên ý cười, lớn thế này rồi còn ghen nữa!

Diệp Hoài Cẩn vừa đăng bài này, cư dân mạng và các fan lại lần nữa bùng nổ!

Hình ảnh của ba cậu nhóc và ba con thú lắm lông hiện ra trước mắt họ.

Chị gái kia nhìn dáng vẻ mấy cậu nhóc như vậy, cũng không đành lòng ép chúng nói nữa.

Cái người này, sao cứ nhớ mãi chuyện này thế!

“Vậy chúng ta không được nói nữa.”

#Diệp Hoài Cẩn: Đúng vậy, tôi với @Mục Nhan chính là tình yêu đích thực! @Chị gái siêu may mắn: Sau khi cả gia đình nam thần về nhà xong lại đi siêu thị, câu chuyện lúc này là bố mẹ là chân ái, con cái là quà tặng kèm, cặp sinh ba đang đứng ở cửa siêu thị đợi bố mẹ một mình đấy. Ồ, còn có ba con c·h·ó ngốc kéo xe nữa! (Ảnh đính kèm) (Video đính kèm) @Tiểu tiên nữ: Tình cờ gặp cả gia đình nam thần ở sân bay, ha ha ha, nam thần có một mình thật đáng thương! Mẹ và các con mới là chân ái, bố chỉ là quà tặng kèm thôi. @Fanclub chính thức của cặp sinh ba nhà họ Diệp @Fanclub chính thức của Diệp Hoài Cẩn @...#

Mục Nhan cứ thế đẩy Diệp Hoài Cẩn ra, sau đó chỉnh lại trang phục của mình.

Vốn dĩ ba cậu nhóc đã muốn đưa mấy chú c·h·ó cùng ra ngoài, thấy cảnh này, lại càng không nỡ hơn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79