Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thường Thanh Minh Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 673: Chương 673
Có thể dùng cách giải thích khoa học hơn.
“Nhờ vào công nghệ hiện đại, một số thiết bị giờ đây có thể phát hiện ra sự tồn tại của quỷ hồn. Lý do camera giám sát đổi màu là vì ông nội cô quay lại tìm điện thoại."
“Đúng là có thể giữ được lâu hơn, nhưng ông nội cô sẽ không xem được những dữ liệu lớn (Big Data) nữa rồi.”
Đỗ Uyển: “Hả?”
"Thực ra, quỷ hồn cũng là một dạng từ trường, chỉ là cường độ mạnh hơn nhiều so với con người. Chính vì thế, nếu không có sự hỗ trợ của thiết bị đặc biệt, mắt thường rất khó có thể nhìn thấy chúng."
Đỗ Uyển kinh ngạc nói.
Đỗ Uyển nói: “Ông nội tôi lúc sống rất thích chơi điện thoại, nên khi ông mất , chúng tôi còn đem đi dán màn hình bảo vệ tránh màn hình bị trầy xước , để bảo quản tốt hơn."
“Kết quả là, trên đường về, không hiểu sao lại rơi xuống, định vài ngày nữa có thời gian thì đi sửa, kết quả là, không thấy nữa rồi!”
Đỗ Uyển hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Dao Quang thản nhiên nói.
[Hahahaha,đề xuất dựa trên dữ liệu cá nhân ?Tôi không dám tưởng tượng!]
[Hahaha, không có gì to tát, chỉ là “mang đi”, đúng là không có gì ' to tát ' thật chỉđủ làm người ta sợ c.h.ế.t khiếp thôi!]
[Đừng cười, nơi chúng tôi có tục lệ, nếu người già qua đời, phải chôn theo những thứ họ thích khi còn sống, nếu không, họ sẽ tự tìm đến!]
Kỷ Dao Quang thản nhiên nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đỗ Uyển ngơ ngác gật đầu, “Điện thoại của ông nội tôi đã rất cũ rồi, chúng tôi nghĩ rằng lưu trữ ở nơi khác sẽ giữ được lâu hơn, sau này cũng có thể xem lại.”
[Trên bột mì đó, có vết kéo của xích sắt!]
Chương 673: Chương 673
[Ngưu đầu mã diện? Thật hay giả vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kỷ Dao Quang mở miệng, “Không có gì to tát, chỉ là ông nội cô mang đi thôi.”
“Những chuyện đó, chỉ là vấn đề về trường năng lượng thôi.”
Kỷ Dao Quang nói.
“Tôi không nói dối, là thật, hơn nữa, điện thoại của ông nội tôi, cũng biến mất rồi!”
[Khủng khiếp thật, thôi đừng nói nữa, tôi bắt đầu sợ rồi đây này!]
“Điện thoại các cô dán màng bảo vệ, nhưng dữ liệu bên trong, có xóa sạch và thay đổi không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Lầu trên đừng úp úp mở mở ! Mau nói ! Mau nói !]
“Hả?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Nơi tôi sinh sống hình như cũng có tục lệ tương tự, dù không phải đồ họ thích, cũng sẽ chôn theo đồ đạc của người c·h·ế·t, để lại thấy cứ quái quái sao ấy!]
[Tôi cảm thấy là giả thôi, đừng dọa người nữa, cứ ngày nào cũng bịa chuyện trên mạng.]
“Đại sư, đại sư biết tại sao lại thế này không ạ?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.