Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 392: Chương 392

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 392: Chương 392


"Đó là tôi xứng đáng được hưởng!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đặc biệt, khi mọi việc bị Kỷ Dao Quang nhìn thấu, anh ta cảm thấy nhục nhã đến mức tức giận mà hét lên:

Tô Chửngbị cơn tức giận nuốt chửng , không còn tâm trí ' diễn ' nhân vật người bị hại nữa, giống như mèobị giẫm đuôi , anh ta đứng bật dậy , hướng về phía màn hình quát to :

"Khi đó, anh chọn ở rểcho một phú bà . Bố anh phản đối, nói nếu anh đi thì ông sẽ từ mặt, từ nay coi như không hề có đứa con trai này . Anh chẳng phải đã quay lưng bỏ đi mà không chút do dự sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Trời ạ, hóa ra sự thật là vậy. Chẳng phải bao năm qua anh ta không về là do bản thân anh ta lựa chọn từ bỏ gia đình , từ bỏ bố anh ta sao ?]

[Đúng thế, đã cưới một người giàu có , hằng ngày ngồi không hưởng vinh hoa phú quý , không cần lo ăn mặc chi phí , còn về nhà tính toán vài căn nhà của bố . Nam nhân này thật tâm cơ .] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Anh nói cuộc sống của anh là nhục nhã? Vậy sao khi anh không cần làm gì mà vẫn có thể tiêu tiền của người ta, hưởng thụ những giá trị vật chất người ta mang lại , anh không cảm thấy nhục nhã ?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Hơn nữa, còn phải ở rể, cô có biết đó là sự nhục nhã lớn đến thế nào đối với một người đàn ông không?"

Tô Chửngnói một cách đầy lý lẽ, như thể toàn thế giới thấy anh ta sai là toàn thế giới sai , còn anh ta làm đều là hoàn toàn đúng .

"Đúng, sau khi kết hôn tôi không quay lại , không chăm sóc bố mình, nhưng chẳng phải đó là do ông ấy cố chấp không chấp nhận cuộc hôn nhân của tôi sao? Bây giờ tôi quay lại chăm sóc ông ấy, như vậy vẫn chưa đủ sao?"

Chương 392: Chương 392

"Mà tôi cũng chẳng cần phải biết ."

"Tôi đã hy sinh bản thân, số tiền đó là tôi xứng đáng được nhận. Hơn nữa, tôi là con trai duy nhất trong nhà, tôi cũng là con của bố tôi, tại sao tôi lại không có quyền được thừa kế ? Ông ấydựa vào cái gì ? Bọn họ dựa vào cái gì ?"

[Thực ra tôi không có ý kiến gì về chuyện làm con rể tới cửa . Rốt cuộc là thích tiền cũng chả phải là việc gì đáng xấu hổ , bản thân tôi cũng là người rất thích tiền . Nhưng đã lựa chọn thì cũng đừng hối hận , quay về nói người thân không tốt với mình .] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Tôi không biết." Kỷ Dao Quang lạnh nhạt đáp:

Đọc được những bình luận này, Tô Chửngước gì có thể chui xuống một cái lỗ để trốn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 392: Chương 392