Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thường Thanh Minh Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 311: Chương 311
Tên kia thu dùi cui, hỏi.
Chương 311: Chương 311
Vương Khải Lạc có chút sợ hãi, toàn thân đau nhức không chịu nổi, nhất là chân, dường nhưđã không còn cảm giác.
Bọn họ cũng không muốn gây chuyện lớn, ai cũng chỉ là kiếm cơm thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thật đáng tiếc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tại sao ?Các người đây là muốn ép cung nhận tội! Các người không sợ tôi ra ngoài sẽ tố cáo các người sao!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vậy thì chúng tôi chỉ có thể tiếp tục đến khi nào cậu nhận tội thì thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người nói với vẻ thờ ơ, như thể người trước mặt là một tên tội phạm hung ác, và những gì họ đang làm là những gì tên đó xứng đang phải nhận .
Bọn họ cũng thấy tội nghiệp cho Vương Khải Lạc, những người đến đây đều là sinh viên đại học, nghe nói còn là sinh viên trường đại học hàng đầu Trung Quốc nằm trong dự án 985 và 211 gì đó .
"Sách , xương cốt cứng đấy . Thật sự là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ ."
Một người thở dài: "Thật ra, tôi cũng không muốn nói, nhưng mà cậu thanh niên này, cậu thật sự quá ngây thơ."
[Chuyện này có gì lạ đâu , càng ở những vùng hẻo lánh, càng có loại người ngang ngược này . Huống chi , thông thường ở những nơi xa xôi như vậy , người dân không có mấy ai hiểu rõ về pháp luật và làm theo pháp luật , tư tưởng của họ vẫn còn bảo thủ và truyền thống , lại quá xa quyền lực trung ương nên đơn giản chính là ' phép vua thua lệ làng ' , ai mạnh ai chính là luật lệ , và những người này dần dần cũngtự coi mình là thổ hoàng đế .]
"Tôi khuyên cậu, vẫn nên nhận tội đi, ít nhất có thể tránh được đau đớn về thể xác, cậu thấy sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe Vương Khải Lạc nói, hai người cười phá lên.
"Thế nào, suy nghĩ kỹ chưa? Có nhận tội không?"
Vương Khải Lạc mấp máy môi: "Tôi… không nhận!"
Hai người mỗi người đánh một côn , Vương Khải Lạc đau đến ngất xỉu, một người đi lấy chậu nước hắt vào mặt anh.
"Cũng phải xem cậu có ra ngoài được hay không đã."
[Trời ơi, tôi thật sự không dám tưởng tượng, thế kỷ 21 rồi mà vẫn còn chuyện ép cung nhận tội!]
Bọn họ không phải chưa từng gặp người cứng đầu, nhưng một giáo viên nhìn vẻ ngoài yếu đuối như Vương Khải Lạc, đến nước này rồi mà vẫn không nhận tội, bọn họ vẫn là lần đầu tiên gặp.
Vương Khải Lạc tỉnh lại, mặt mày tái nhợt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.