Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 172: Chương 172

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 172: Chương 172


Bà cụ liếc nhìn cô, "Cháu là người sống gần đây à?"

Bà cụ thở dài, sau đó ngẩng đầu, nhìn lên tòa nhà dân cư ở phía chú c·h·ó lên ngóng nhìn , "Ở kia kìa, chủ nhân của nó đã nhảy lầu tự tử ở đó."

[Ai mà chẳng vậy, từ được ôm ấp, trở thành dựa người khác bố thí, bộ dạng bẩn thỉu, nhưng nó vẫn chưa quên , vẫnđang đợi.]

Mạnh Hồng Đan nghe đến đây, hơi nghẹn ngào.

Cô gái đã mất, nhưng chú c·h·ó của cô ấy vẫn đang đợi cô ấy.

"Nó đang đợi chủ nhân của nó."

Vì vậy, chú c·h·ó từng có chủ nhân , từng được ấm áp ôm vào lòng , đã trở thành một chú c·h·ó không có chủ nhân , cũng không có nơi nào để đi vê ,sốngdựa vào người khác cho ăn, đói bụng thì đi lục thùng rác, lúc nào cũng bẩn thỉu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nhưng con ch.ó này tính tình bướng bỉnh, cháu phải cẩn thận một chút, đừng để nó làm bị thương."

"Cô gái, nếu cháu muốn nhận nuôi thì cứ nhận nuôi đi, bác mỗi ngày đều bận, chỉ khi nào có thời gian mới có thể cho nó ăn một chút.

Chủ nhân của chú c·h·ó là một cô gái, từ nhỏ bố mẹ ly hôn, sống cùng mẹ, vì bệnh trầm cảm, đã nhảy lầu tự tử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mạnh Hồng Đan bước tới, "Bà ơi, bà biết chú c·h·ó này ạ ? Thế bà có biết chủ nhân cúa nó không ạ ?"

Bỏ lại chú c·h·ó này vẫn luôn ngồi đây.

Từ lời kể của bà cụ, Mạnh Hồng Đan và cư dân mạng trong phòng livestream đã biết được toàn bộ câu chuyện.

Mạnh Hồng Đan gật đầu, "Cháu thấy chú c·h·ó này luôn ở một mình , lại đáng yêu, nên muốn nhận nuôi nó, nhưng cứ đưa về nhà là nó cứ chạy đến đây, cháu cảm thấy nó hình như đang đợi ai đó. " (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mạnh Hồng Đan cũng không ngờ, chủ nhân của chú c·h·ó vậy mà đã ch.ế.t.

[Hừ, trên lầu bị sao vậy ?cậu không nghe thấy mẹ cô ấy khóc đến mức ngất đi phải nhờ người khác đưa về sao?]

Chương 172: Chương 172

Bà cụ nói đến đó thì nghe thấy tiếng có người gọi bà ở đằng xa, bà vỗ tay, bỏ hết số xúc xích còn lại xuống,rồi rời đi.

Cô ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy một bà cụ đang cho chú c·h·ó ăn, chú c·h·ó rất lễ phép, ăn xong liền đưa đầu ra, để bà cụ v**t v*. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Đa phần bệnh trầm cảm, đều có nguyên nhân từ gia đình , nếu tôi đoán không nhầm, chắc là vì bố mẹ ly hôn, sau đó ở trường bị bắt nạt, mẹ lại lơ là trong việc giáo d·ụ·c] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[ô ô ô, nghe mà tim tôi tan nát]

Sau khi cô gái mất, mẹ của cô ấy khóc đến ngất đi, sau khi lo liệu xong hậu sự cho cô gái, đã được người nhà đưa về quê, rời khỏi nơi đau buồn này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 172: Chương 172