Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 167. Đến làng An Biên
Mạnh ra hiệu ông ta đứng dậy, tri huyện vội phân trần.
Qua thư Trần Khánh Dư gửi anh biết Trần Khánh Dư đã cử ba nghìn người đến đóng đồn binh khu vực định xây dựng. Nhiệm vụ của đồn binh này là canh gác bảo vệ công trường xây dựng và hỗ trợ anh trong giai đoạn đầu khi Mạnh chưa tuyển đủ nhân lực để xây dựng. Mạnh tiến vào làng, thấy anh ăn mặc quan phục kèm theo mấy người hộ tống người làng tò mò nhìn, có một người chạy vào trong báo lát sau có mấy người trung niên ăn mặc tươm tất Mạnh đoán là Xã chính và chức sắc đi ra nghênh đón. Thời Trần người đứng đầu làng do quan trên bổ nhiệm để thay thế triều đình quản lý làng là Xã chính sau này thời Tự Đức đổi thành Lý Trưởng.
-Tiểu nhân là Vũ Khoan là tri huyện vùng này xin được ra mắt đại nhân.
Ngồi trên xe Mạnh tranh thủ mời các quan công bộ nên xe mình để bàn kế hoạch xây dựng với các quan bên công bộ, mọi người thống nhất cần năm nghìn người để xây dựng công trình này thì sẽ hoàn thành trong sáu tháng với điều kiện đủ xi măng và sắt thép. Khi trời đã nhá nhem tối anh cũng đã đến làng An Biên ngôi làng nằm gần vùng đất mình định xây. Anh quyết định dừng chân ở làng để nghỉ ngơi hỏi thăm tin tức nhân tiện sẽ thuê nhân công ở đó.
Mạnh đưa mắt ra hiệu, viên đội trưởng thân binh đưa tờ giấy Mạnh soạn từ trước cho viên quan huyện lệnh. Sau khi nhìn qua một lượt quan huyện lệnh vui mừng nói.
Bữa cơm được dọn ra, ngoài các món thịt gà, thịt lợn còn có các món dân dã như canh rạm, dưa cà . Lâu rồi Mạnh được bữa cơm dân dã ngon miệng như vậy, anh cùng các quan xã ăn cơm và uống rượu vui vẻ đến khuya mới tan tiệc. Viên xã Chính mời anh về nhà của ông ta nghỉ ngơi. Mạnh cũng không từ chối, căn nhà ba gian khá rộng rãi được dựng bằng gỗ lim. Mấy thân vệ chia nhau canh gác gian chính nơi anh nằm. Gian chính có cái phản gỗ lim được khảm trai chứng tỏ gia chủ khá giàu có. Mạnh nằm trên phản, gió từ sông Cấm thổi vào khá mát nhưng anh chưa ngủ được. Phần vì nhớ vợ phần vì còn suy nghĩ công việc mấy ngày tới.
Mạnh gật đầu, anh sai người bày lễ vật chuẩn bị trước và thắp hương trước bậc thánh nhân. Anh hy vọng sau này nhờ cảng biển của anh vùng đất này trở lên trù phú và là đô thị lớn không thua kém phố Hiến trong sử sách sau này. Sau khi làm lễ xong anh ngồi xuống chiếu ngồi uống nước và trò chuyện với những bậc chức sắc của làng. Thấy anh tuổi trẻ đã là quan to nhưng đối xử mọi người rất hòa nhã nên mọi người cũng dần bớt sự lo lắng chia sẻ thông tin với anh nhiều hơn. Qua buổi trò chuyện anh mới biết làng có khoảng ba trăm suất đinh ( đàn ông từ mười ba đến năm mươi tuổi ) và nghìn nhân khẩu. Nghề chính của làng là làm ruộng và chài lưới đánh cá ven sông, thu nhập ở đây so với các làng khác cũng coi là khá giả mỗi tháng trung bình mỗi suất đinh cũng kiếm được vài ba đồng. Tuy nhiên làng vẫn chủ yếu là nhà tranh vách đất chỉ có dăm ngôi nhà gạch lợp mái ngói. Mạnh hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Việc này đại nhân tạo phúc cho cả làng, thay mặt dân làng tôi xin cám ơn đại quan. Giờ mời quan dùng bữa rượu nhạt với chúng tôi.
-Không sao ta cũng vừa mới tới, muốn hỏi thăm mọi người nhân tiện tối nay muốn nghỉ ngơi ở đây một đêm. Mai ta cho người báo lên huyện để triển khai công việc.
Ngày anh lên đường cô còn tiễn anh ra tận cổng thành, ngoài cổng thành đã có một số người và xe ngựa đang đợi sẵn. Đi cùng với anh có một số quan bên công bộ, những người này có kinh nghiệm về xây dựng các công trình lớn anh đã dâng biểu xin nhà Vua đích danh những người này và được phê chuẩn. Ngoài ba mươi hộ vệ của anh thì còn năm xe chở đầy đồ vật và ba xe chở các quan bên Công bộ đi cùng, Mạnh hẹn Quỳnh Dao cuối tháng anh lại về với vợ, bao giờ dưới đó hoàn thiện anh đón cô xuống cùng, Quỳnh Dao nhìn theo đoàn xe xa dần chờ đoàn xe đi khuất tầm mắt cô mới quay vào thành.
Sáng hôm sau anh sai thân binh phi ngựa đến báo cho trại lính, và quan huyện. Một lúc sau thân binh vào báo có một đoàn người ngựa từ hướng đồn binh phi ra. Mạnh đi ngựa ra đầu làng thì thấy người chỉ huy cưỡi ngựa đi đầu là một người dáng thấp nhỏ nước da ngăm đen vì sương gió nhưng nhanh nhẹn. Thấy thấy Mạnh anh ta vội vã dừng ngựa ra lệnh mọi người xuống ngựa và hành lễ kiểu q·uân đ·ội với anh.
Để có chỗ ăn chỗ ở cho mấy nghìn người cần phải xây dựng lán trại, và khu nhà cho anh nghỉ ngơi và làm việc. Nhà làm việc của anh chắc nhờ đám lính vì Trần Khánh Dư đã lựa chọn những người khá thành thạo việc xây dựng, hoặc biết nghề mộc cho anh. Còn lán trại chắc sẽ do đám thanh niên của làng An Biên này làm. Anh suy nghĩ đến nửa đêm mới th·iếp đi.
-Nửa tháng trước thấy có chiếu chỉ của triều đình thông báo ngài sắp xuống đây xây cảng, lập thương điếm kinh doanh giúp dân vùng này hạ quân thấy rất mừng. Sáng nay có người đến báo tin hạ quan vội xuống ngay. Mời ngài về huyện nha để trao đổi công việc.
-Vậy mai ngươi làm thông báo sớm giúp ta, mai ta sẽ gặp huyện quan để tuyển thêm các vùng xung quanh. Để cho nhanh ta cần tuyển ba nghìn người trong 6 tháng. Sau khi xây dựng xong ta sẽ ưu tiên cho một số thanh niên làng này làm công việc lâu dài lương cũng sẽ không thấp.Nhân tiện ngươi tuyển cho ta khoảng năm mươi ngươi phụ nữ mạnh khỏe để giúp ta việc cơm nước cho mấy nghìn người này.
-Thay mặt dân chúng vùng này, hạ quan đa tạ đại nhân. Công việc này thu nhập cao gấp đôi hiện nay người dân sẽ được ấm no. Hạ quan đảm bảo tuyển đủ ba nghìn người cho đại nhân trong vòng một tháng, nếu không hạ quan xin chịu tội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có kinh nghiệm nhà Dương Thượng thư, Mạnh qua các nhà khác chơi cũng chỉ đến thăm hỏi đắp lễ sau đó về ngay không dùng cơm trưa nữa nên kế hoạch các nhà cũng đổ bể hết. Sau nửa tháng Mạnh nhận được chiếu chỉ của hoàng thượng trực tiếp xuống cảng ở Đông Hải chỉ đạo việc xây dựng cảng thương mại Đông Hải. Mạnh xin đặt tên cho cảng là Hải Phòng có nghĩa là “Hải tần phòng thủ “ được vua phê chuẩn.
Mạnh cảm thấy người quan này có vẻ biết lo cho dân nên cũng có phần hảo cảm. Anh nói
Mấy người đi đến, một người trung niên để chòm râu dài nhìn anh vái chào và nói.
Mạnh gật đầu
Chương 167. Đến làng An Biên (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Viên xã trưởng cả mừng nói.
Lúc này các quan cũng lưỡng lự trong việc đầu tư vào cảng Hải phòng do sợ c·hiến t·ranh sắp xảy ra nên Mạnh quyết định đầu tư làm nhỏ trước để có mô hình mọi người thấy lợi mới đầu tư. Cho nên anh quyết định xây cầu cảng nhà kho, sòng bạc, tắm hơi và khu nhà nghỉ ở mức độ nhỏ để thăm dò. Thấy anh về được một tháng lại chuẩn bị lên đường Quỳnh Dao cũng buồn nhưng cũng vội tất bật chuẩn bị đồ đạc cho anh mặc dù anh hẹn cuối tháng lại về thăm nhà. Cô còn định để cô người hầu thân tín đi theo để hầu hạ anh nhưng anh nhất quyết từ chối.
Mấy người chức sắc nhìn nhau mừng rỡ, mới mức thu nhập thế này thì cả làng sẽ có cơ hội đổi đời. Viên xã trưởng chắp tay làm lễ.
-Nếu ta trả tiền công là mười đồng một tháng thì ngươi có thể giúp ta tuyển bao nhiêu suất đinh. Ta bao cả cơm trưa luôn.
-Thần hoàng làng của chúng tôi là nữ tướng Lê Chân, bà đã có công khai khẩn vùng đất này và lập nên làng của chúng tôi.
Dưới sự hướng dẫn của Xã Chính Mạnh đi đến ngôi đình làng khá lớn ở giữa làng. Ngôi đình có các cột gỗ lim lớn, mái lợp ngói khá lớn. Xã chính giới thiệu
-Nếu quan lớn có việc tốt như vậy tôi cam đoan có thể tuyển cho ngài ít nhất được hai trăm đàn ông mạnh khỏe. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mạnh gật đầu.
Mạnh ra hiệu mọi người đứng lên và nói.
-Chào đại nhân, tại hạ Văn Hùng dẫn mọi người đến để rước đại nhân về trại. Tại hạ đến có phần chậm trễ mong đại nhân thứ tội. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Không muộn ta chờ huyện lệnh đại nhân đến rồi đi một thể.
Viên huyện lệnh vội vái chào anh rồi lên ngựa trở về huyện nha. Mạnh cùng mọi người lên ngựa tiến về phía đồn binh theo sự hộ tống của viên tiểu tướng chỉ huy.
-Tiểu nhân là Trần Khôi là Xã chính xin cung nghênh đại nhân. Ngài chắc là Trần Mạnh đại nhân, mấy hôm trước quan trên có báo xuống ngài sắp đến vùng này để khai khẩn xây dựng cảng biển hiệu cho chúng tôi chuẩn bị đón tiếp ngài. Hôm nay ngài đến chúng tôi tiếp đón có phần chậm trễ mong ngài lượng thứ.
-Ngươi về cho ngươi làm ngay việc này cho ta, công việc đang gấp vài hôm nữa ta sẽ qua gặp ngươi sau.
-Thôi giờ ta phải đến ngay công trường để cùng các quan bên công bộ triển khai công việc. Vài hôm nữa rảnh ta sẽ ra chơi, ngươi giúp ta đăng thông báo tuyển dụng đến các làng quanh huyện theo nội dung thông báo này.
Mạnh cười đáp lễ và nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.