Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 160. Hợp tác làm ăn
-Ngươi còn trẻ mà biết lo lắng như vậy là hồng phúc của quốc gia.
Mạnh tự tin nói
Mạnh nói
-Ngươi thử pha café ta uống thử xem sao, ngươi ta giới quý tộc ở Trung Nguyên thích nó là ta cũng tò mò.
Viên quản gia gật đầu.
Mạnh kể đến đoạn các nước đến xin bang giao trao đổi v·ũ k·hí và đề xuất của anh trong việc mở cảng thương cảng ở vùng Đông Hải. Trần Nhật Duật nhíu mày. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Ban đầu có chút đắng, nhưng hậu vị lại hơn ngọt của đường. Uống một lúc ta thấy đầu óc tỉnh táo và sảng khoái hơn là uống trà. Quả thật có chút thú vị.
-Tiểu nhân mới đi xa về tới thăm hỏi Đại nhân và có chút quà mọn mong đại nhân chớ chê cười.
Viên quản gia vội nói.
Hôm sau thân binh vào báo đã nhận được tin Trần Nhật Duật đi tuần thú biên cương phía Nam theo lệnh Vua đã trở về kinh thành. Trần Nhật Duật là một trong những nhà ngoại giao giỏi trong lịch sử Việt nam đặc biệt là thời nhà Trần, ông giỏi nhiều ngoại ngữ và tiếng dân tộc cũng như am hiểu tập quán địa phương nên thu phục được nhiều dân tộc vùng núi xa xôi ủng hộ triều đình. Là người nâng đỡ nhiều cho Mạnh nên anh muốn đến thăm và tặng quà để tỏ lòng tôn trọng ông nhưng do ông đi tuần thú giờ mới về.
-Món ngươi làm nghe cũng lạ đấy hôm nào đến đây biểu diễn món đó ta sẽ mời hoàng thượng và một số vương gia dùng thử. Còn món bài ngươi nói cũng có vẻ thú vị đấy hôm nào rảnh hướng dẫn ta chơi nhé.
-Trong triều Đức Vua nói ngươi là tiểu thần tài, ngươi đề xuất gì ta cũng chấp nhận hết. Lúc nào triển khai thì nói với ta một tiếng là được. Giờ kể tiếp đi
Viên quản gia được phân phó lui ra, hai người tiếp tục ngồi hàn huyên Trần Nhật Duật chia sẻ về chuyến tuần thú biên giới phương Nam. Đức Vua đang muốn tìm cách thu về châu Ô và Châu Lý tức là vùng bắc Quảng trị đến đèo Hải Vân ngày nay. Theo lịch sử sau này thì nhà vua phải gả công chúa Huyền Trân mới thu phục lại được hai châu này, nhưng Mạnh tin rằng với sức mạnh của thủy quân và q·uân đ·ội thời gian tới thì đủ sức giành lại hai vùng đất này. Đến giờ Ngọ mặc dù Vương Gia giữ lại dùng cơm nhưng lấy cớ có hẹn buổi chiều Mạnh xin phép ra về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dù đã nghe phong thanh việc này, nhưng nghĩ đến việc rước bà công chúa An Tư về nhà khác gì rước cọp vào nhà Mạnh vẫn toát mồ hôi. Anh giãy bày.
Mạnh toát mồ hôi khi thấy Trần Nhật Duật hiểu được suy nghĩ của mình. Việc này sử lý không khéo đến tai Vua là nguy hiểm m·ất m·ạng như chơi nên anh vội giải thích.
-Cháu mới về nhưng vẫn tranh thủ qua gặp Đại Nhân và chú. Nhân tiện cháu có chút quà biếu chú lát nữa cháu cho người mang quà qua nhà chú và ông ở nhà, cháu cũng bận chưa đến thăm chú được mong chú thông cảm.
Trần Nhật Duật đùa
-Đây là café và rượu Brandy mà tại hạ vừa nói tới.
-Nhân Huệ Vương cũng là một người giỏi buôn bán nếu ông ta đồng ý thì ta chắc việc này sẽ thành công. Triều đình sẽ giảm đi những người phản đối.
Chương 160. Hợp tác làm ăn
Đột nhiên Trần Nhật Duật trầm giọng
Trần Nhật Duật cười ha hả
Mạnh gật đầu đáp
Mạnh đánh trống lảng, anh mở hộp lễ vật lấy đồ ra và giới thiệu.
Trần Nhật Duật cẩn thận gọi viên quản gia nên, học cách pha café theo hướng dẫn của Mạnh sau đó hai người nhấp nhám thử. Trần Nhật Duật gật gù
-Vương gia cứ yên tâm, tại hạ sẽ sắp xếp chu đáo.
Mạnh từ tốn ngồi xuống, anh chậm rãi kể lại chuyện đi sứ. Nghe đến đoạn anh tả làm đồ dâng lên Hốt Tất Liệt Trần Nhật Duật gật gù
-Việc chúng ta trao đổi v·ũ k·hí cũ lấy thuyền lớn, buôn bán với các nước là điều tốt nhưng việc mở thương cảng lớn ở Đông Hải ta sợ các quan trong triều sẽ phản đối nhất là bên Bộ Hộ. Sau cuộc chiến cần củng cố q·uân đ·ội, cứu trợ dân chúng để khôi phục kinh tế ta sợ triều đình cũng không đủ kinh phí. Theo như ngươi nói chắc phải tốn vài chục vạn lạng bạc chứ không ít mặc dù về lâu dài nó rất có lợi cho Đại Việt.
-Sáng ta nghe tiếng chim khách hót trước hiên nhà đoán có khách quý tới chơi hóa ra là cậu.
-Tại hạ ít phúc có người vợ giỏi như hiện nay đã mãn nguyện rồi nên chỉ ch·ung t·hủy với nàng thôi. Hơn nữa sắp có thể xảy ra c·hiến t·ranh có quá nhiều việc phải lo nên không thể vì hạnh phúc bản thân ảnh hưởng tới xã tắc được.
Trần Nhật Duật cười
-Mạnh vừa nói với ta đang muốn hợp tác với ta mở quán bán đồ ăn và café này, ngươi kiếm mấy người nhanh nhẹn trong việc buôn bán để hỗ trợ và làm theo chỉ đạo của Mạnh nhé. Việc này phải làm cho tốt không để sơ sót.
Trần Nhật Duật tò mò
-Chúng ta đã là người nhà sao phải khách khí, mau ngồi xuống uống trà kể cho ta nghe việc ngươi đi sứ. Ta cũng nghe viên chánh sứ kể lại nhưng có một số việc chưa rõ lắm.
-Món phở sẽ trở thành món ăn được nhiều người Đại Việt ưa thích, nếu Vương Gia hứng thú thì có thể kết hợp với tiểu đệ để cùng hợp tác mở nhà hàng phở và café ở kinh thành.
Mạnh thấy vậy vội nói.
-Có lòng nhớ đến ta là tốt rồi, mau theo ta vào Đại Nhân đang chờ.
Trần Nhật Duật gật đầu
-Thỉnh thoảng dùng thôi, hàng này quý dùng hàng ngày nếu nghiện lại hết thì kiếm đâu ra. Chẳng lẽ lại tìm cậu Mạnh đòi hay sao ?
-Nếu vương gia thích thì buổi sáng tại hạ sẽ sai gia nhân pha café dâng cho ngài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Tại hạ một lòng vì triều đình nên sẽ hết sức để làm không cần Đức Vua phải lo lắng việc đó. Tại hạ đã bàn việc cổ phần hóa với Thái Sư vừa mang lợi nhuận cho triều đình vừa có thể đoàn kết với các thế gia lớn.
-Tại hạ có tính đến điều đó và đã bàn với Nhân Huệ Vương cùng bỏ cổ phần để hỗ trợ triều đình. Mỗi bên một nửa như vậy có thể hỗ trợ triều đình mà đôi bên cùng có lợi.
Mạnh theo viên quản gia vào sau nhà, Mạnh cũng thường lui tới đây nên anh khá quen thuộc đường đi lối lại. Ra sau vườn thấy Trần Nhật Duật mặc áo thường phục, đầu quấn khăn đang ngồi thưởng trà nghe chim hót, nghe tiếng bước chân Trần Nhât Duật quay lại.
-Ta thấy ngươi có vẻ lo lắng việc hôn nhân nhỉ, ta cũng có đến bảy bà vợ, ngươi mới có một vợ lấy thêm một công chúa thì càng tốt chứ sao. Có thông gia với Hoàng tộc mà ngươi lo lắng như sắp gặp họa thế.
-Đợt rồi đi Sứ xa xôi vất vả thế cháu về chưa nghỉ ngơi đã tới hỏi thăm Đại Nhân rồi à. Ngài mới về còn mệt mỏi nhưng thấy cháu đến vẫn tiếp đón. Đại nhân đang chờ cháu ở vườn phía sau.
Viên quản gia cười xòa
Trần Nhật Duật gật đầu và nói với viên quản gia (đọc tại Nhiều Truyện.com)
-Thời gian tới tại hạ sẽ nhập hàng này về Đại Việt nên Vương Gia cứ dùng thoải mái hết thì tại hạ lại cho người mang tới người cứ yên tâm. Hơn nữa nếu mở cửa hàng phở và café thì người có thể tới đó để thưởng thức.
Trần Nhật Duật xua tay
Mạnh tiến tới hành lễ.
Trần Nhật Duật gật gù
-Ngươi đi sứ nửa năm không biết ngươi đã biết chuyện các thế gia đang có m·ưu đ·ồ với ngươi chưa. Mấy thứ đồ ngươi chế ra hiện giờ các xưởng trong triều làm không hết việc, lợi nhuận cao làm họ đỏ mắt. Sau khi dâng sớ lên triều đình về việc dạy nghề cho dân chúng chưa được Đức Vua ân chuẩn họ đang toan tính kết thông gia với ngươi để có thể đường đường chính chính lấy các bí quyết đó. Việc này làm Đức Vua cũng đau đầu, ta nghe đồn Đức Vua định gả công chúa An tư cho ngươi để lôi kéo ngươi về phía hoàng tộc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.