Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14


"...tôi nghĩ tôi hiểu rất rõ em, ít nhất tôi biết được, em cũng có tình cảm với tôi."

.....

Trong phòng chỉ còn lại hai người, ánh mắt hắn nhìn cô cũng hiện lên vẻ lo lắng.

"Tại sao tôi phải sợ anh?"

"Tiểu Tĩnh, em...có sợ tôi không?"

" Anh...yêu tôi?"

Qua một lúc, hắn lại lên tiếng:

Tần Liên nhìn hắn, khuôn mặt vẫn nghiêm túc như cũ, nhưng dường như lại có chút thay đổi nho nhỏ, nhưng rất nhanh lại trở lại bình thường.

Vừa tỉnh dậy, tình trạng của mình không lo mà lại lo lắng cho Phương tiểu thư, lão đại cũng quá quan tâm rồi.

" Ha ha, lão đại, anh còn đang bị thương đấy. Sợ chuyện đó dọa mĩ nhân à?"

Âm thanh gõ cửa bất ngờ vang lên, sau đó là bóng người mặc áo trắng tiến vào, nhìn ba người đàn ông đang đứng, cô mím môi lộ ra vẻ không vui, nói:

"Không đâu, anh đối với tôi rất tốt." Khuôn mặt cô hiện lên nụ cười mỉm nhẹ nhàng.

Hắn lo cô sẽ sợ hắn thậm chí là ghét hắn vì hắn đã ở trước mặt cô g·i·ế·t người, cô lại là bác sĩ, mà trách nhiệm của bác sĩ là cứu người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng mà cô làm như không có việc gì, chỉ lạnh nhạt tiến lên kiểm tra vết thương của hắn, cúi đầu tập trung ghi chép.

" Tránh ra!"

"Tiểu Tĩnh, nếu tôi nói tôi yêu em thì sao?"

" Hàn... Hàn Đông Đường, anh đừng đùa, tôi không hợp với anh đâu."

Khuôn mặt Mike cứng lại, sau đó cười hai tiếng:

Lão đại quen cô gái này không lâu, lại không tiếc dùng thân mình đỡ cho cô một viên đ·ạ·n, thân là cấp dưới, Mike vẫn nên suy xét cho an toàn của hắn.

Phương Mộc Tĩnh trợn tròn mắt, bàn tay cầm tập hồ sơ siết chặt, ngón tay cũng trắng bệch.

"Tiểu Tĩnh đâu?"

Em có sợ tôi không?

"Anh có chuyện gì sao?"

Dù tối hôm qua cô quả thật có cảm giác sợ hãi với hắn, nhưng mà ngoài cảm giác đó ra, còn có cảm giác khác...

Hắn hơi nhăn mày, lộ ra sự khó chịu cùng khẩn trương, xốc chăn đứng dậy. Tần Liên thấy hắn không để ý vết thương liền tiến lên, gấp gáp cản lại:

Vừa dứt lời, đôi môi hắn áp xuống, đè lấy cánh môi cô, khẽ m*t sau đó xâm nhập vào trong, quấn lấy cô, cùng nhau nhảy múa.

Thật ngọt.

Cô bất ngờ nhìn hắn, sau đó hỏi lại:

Hắn đột nhiên nảy sinh cảm giác sợ hãi, sợ cô sẽ từ chối hắn, sau đó hai người lại trở nên xa lạ như chưa từng quen nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn đối xử với người khác tàn ác, nhưng hắn đối với cô lại vô cùng tốt.

Giọng điệu ẩn chứa sự phách lối cùng cuồng vọng của hắn khiến cô run lên.

" Anh hiểu về tôi bao nhiêu?"

" Lão đại, làm ơn đi, công việc anh giao gần 2 tháng tôi mới giải quyết xong đấy, anh cũng phải cho tôi nghỉ ngơi chứ, đúng không Tiểu Tần?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

" Ít nhất tôi sẽ không để em đau khổ như Lý Hiển Chi. Còn nữa..."

Đầu lưỡi hắn vươn ra, chạm nhẹ vào môi dưới, sau đó bật cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô như một tia sáng trong cuộc sống của hắn, hắn không muốn vụt mất, nhưng nếu tia sáng đó kiên quyết muốn rời đi, vậy hắn có thể làm gì chứ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đàn ông nằm trên giường đột nhiên nhíu mày, sau đó mở mắt ra, bên trong đôi mắt ấy vẫn còn lưu lại sự lạnh lẽo, ánh sáng chiếu vào mắt hắn, nhưng vẫn không xua được ý lạnh.

Cô nhìn hắn rất lâu, ánh nắng bên ngoài chiếu lên người hắn, khiến hắn trông dịu dàng hơn rất nhiều, khác hẳn bộ dáng tối qua. Cảnh tượng này thật sự rất đẹp, qua lúc lâu cô mới đáp:

_______

Cô không ngờ hắn lại nói thế, trái tim bắt đầu đập nhanh mất khống chế, khuôn mặt xinh đẹp cũng hiện lên vẻ mơ màng:

Hắn đứng dậy, tiến lên trước mặt cô:

Chương 14

Ngay từ đầu, hắn và cô đã ở thế đối lập rồi.

Cô lắp bắp, gọi thẳng cả tên hắn:

" Anh...vô sỉ!"

Tần Liên và Mike nhận được tín hiệu liền cúi đầu chào, sau đó cũng nối đuôi ra ngoài. Chỉ là vẻ mặt của Mike có chút nặng nề.

Đúng lúc này, cửa phòng bật ra, đập vào mắt là khuôn mặt tươi cười cùng giọng điệu ngả ngớn của Mike:

Hắn ngẩn người nhìn cô, sau đó khẽ đáp:

Hàn Đông Đường thấy cô vào liền đưa mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, xác định cô không bị gì thì mới yên tâm. Hắn chậm rãi trở về giường ngồi xuống, còn không quên liếc hai người kia một cái.

"Chuyện tối qua em cũng thấy rồi. Thật ra tôi không lương thiện như em nghĩ đâu." Tôi là một người vô cùng tàn nhẫn, hai bàn tay đã thấm dẫm máu tươi.

" Ừ."

"Lão đại, anh còn đang bị thương."

Hàn Đông Đường khẽ cau mày, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy căn phòng lớn chỉ có hắn và Tần Liên, không có người thứ ba. Hắn như nhớ chuyện gì, khàn giọng hỏi:

Hắn buông cô ra, nhìn cô, đôi mắt tràn ngập ý cười ấm áp. Cô lấy tay che lấy đôi môi hơi đỏ, ánh mắt mất tự nhiên nhìn hắn sau đó vội dời đi, mắng:

Cô nhìn hắn, trái tim như bị đụng mạnh, sau đó liền cười:

" Lão đại, Phương tiểu thư hiện đang trong phòng làm việc."

Hắn đột nhiên nghiêng người, áp sát vào cô:

Hắn hơi nghiêng đầu không đáp, chỉ nhìn chằm chằm vào cô, như đang tìm tòi thứ gì đó.

" Tôi yêu ai là quyền của tôi, tôi nói hợp ai dám nói không hợp?"

Câu cuối hắn ta quay sang Tần Liên, lại nháy mắt một cái, cười rõ tươi.

Nhưng Tần Liên không ngờ, toàn bộ vẻ mặt đó của mình, đã thu lại trong đáy mắt của Mike.

Hắn nhìn vẻ mặt của cô, muốn nói lại thôi. Cuối cùng cô lên tiếng:

Sau đó xoay người nhanh chân rời đi. Hắn nhìn bóng cô, trên mặt là nụ cười thỏa mãn.

Hắn nhìn Tần Liên, lạnh lẽo nói:

"Hàn tổng, anh cũng khỏe nhỉ? Vậy chắc không cần tôi làm phiền anh đâu?"

Anh ta nhếch môi, nụ cười vô thức chứa đựng chút dịu dàng.

Hắn trầm mặc nhìn cô, sau đó là giọng nói trầm ấm:

Tần Liên thấy hắn tỉnh dậy, định thông báo cho bác sĩ thì nghe hắn hỏi, ngớ người một chút sau đó đáp:

Hắn liếc Mike, "Cậu rảnh lắm à?"

Cuộc sống của họ, vốn là hai đường thẳng, không giao nhau, mà họ lại ở hai đầu ngược nhau của hai đường thẳng ấy, không có điểm chung.

Hắn khẽ nhếch môi, lộ ra sự vui vẻ cùng tà ý:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14