Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Chương 20

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Chương 20


"Ta rất hối hận, nếu lúc đầu ta không tham lam công lao này, hoặc không tự cho mình có thể giải quyết mọi chuyện, liệu kết quả có khác đi chăng?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay cả ta cũng cảm thấy mình có chút đáng thương.

"Ngươi nghĩ Liễu gia sẽ vì ngươi mà đối đầu với Tào gia đến cùng, hay sẽ đem ngươi nộp cho Tào gia để dẹp yên chuyện?"

Liễu Vân Sơ lùi lại một bước, lúc này ta mới nhận ra hắn không đến tay không.

Trong thư ghi rõ quan hệ giữa ta với Cửu Hà trại, lại viết hắn nghi ngờ mật thám Cửu Hà trại đã lọt vào quân đội, thân phận không rõ.

"Công chúa nói đúng, ta không thể dính líu đến cái c.h.ế.t của Tào Thừa. Ta sẽ làm theo lời dặn của công chúa."

"Nhưng giờ ta đã hiểu, công chúa không phải là người ta có thể khống chế."

"Ta không thông minh như Tào Thừa nhưng luôn muốn thắng hắn một trận, để phụ thân phải nhìn ta bằng con mắt khác."

Ta trấn an: "Hôm nay không phải ta đang tính toán với công tử."

Là chữ viết của Tào Thừa.

Ta đã sớm chuẩn bị tinh thần.

Liễu Vân Sơ há miệng, cuối cùng yếu ớt nói: "Ngươi đã g.i.ế.c Tào Thừa."

Sáng hôm sau, hoàng đế truyền triệu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta nhanh tay kéo hắn lại.

Ta chẳng có tâm trạng nào để đàm phán với Liễu Vân Sơ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta đã gặp Minh Châu, nàng ấy kể cho ta nhiều chuyện và cũng nói rằng chính ngươi đã tha cho nàng ấy. Là biểu ca của Minh Châu, ta nghĩ mình nên thay nàng ấy gửi đến ngươi một lời cảm ơn." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên giọng nói của Liễu Vân Sơ.

“Nhưng ta muốn tự biện minh một câu.”

Chưa đợi ta trả lời, hoàng đế đã ném bức thư tới.

Liễu Vân Sơ thái độ kiên quyết.

Hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện nhưng tất cả mới chỉ vừa bắt đầu.

Tào Thừa c.h.ế.t thân, từ đây về sau tất không thể phong bình lãng tĩnh.

"Cái c.h.ế.t của Tào Thừa đã thành định cục, Tào gia tất nhiên sẽ không dễ dàng buông tha. Ngươi nghĩ họ sẽ nhắm mục tiêu vào ta, kẻ tế phẩm để trả thù cho Tào Thừa, hay sẽ nhắm vào ngươi, công tử của Liễu gia, để khơi gợi thêm nhiều lợi ích?"

Đây là cái giá ta tự nguyện trả để thực hiện con đường của mình.

"Hãy thay quần áo của Tào Thừa, mang t.h.i t.h.ể của hắn đi. Ta sẽ làm chứng cho ngươi, hôm nay chúng ta đã ở bên nhau suốt đêm, ngươi chưa từng rời đi."

Cuối cùng ta thở dài: “Công tử tự tiện.”

“Ta g.i.ế.c Tào Thừa không sợ người khác biết, ta hy vọng công tử hiểu rõ, ta với công tử không phải kẻ thù.”

Liễu Vân Sơ đến vào thời điểm không mấy thuận lợi.

"Dù ta có thừa nhận là kẻ g.i.ế.c người, Tào gia cũng sẽ không chấp nhận. Công tử, ngươi không thể thoát khỏi vũng lầy này."

Dùng yếu thắng mạnh, vốn là một canh bạc lớn, không thể để tình cảm cá nhân xen vào.

Liễu Vân Sơ nhìn chằm chằm vào ta: "Công chúa, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"

Khi ta tới nơi, hoàng đế cầm trong tay một phong mật tín, sắc mặt khó coi chưa từng thấy.

Bóp nghẹt bản tính, hủy hoại chính mình.

Hắn lạnh lùng chất vấn: “Mẫu thân của ngươi theo giặc rồi, phải không?”

Chương 20: Chương 20

"Mấy ngày trước thấy ngươi gầy đi nhiều nên lần này ta đã mang theo một ít bánh ngọt nổi tiếng trong kinh thành. Trên đường gặp các tiểu thư đang tranh giành phấn son và trang sức, dường như ngươi chưa từng có những thứ này nên ta cũng mang theo một bộ cho ngươi."

Ta đưa mắt nhìn Liễu Vân Sơ rời đi, sớm lên giường nghỉ ngơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Liễu Vân Sơ đặt những món đồ lên bàn.

"Nhưng đây cũng là lần cuối cùng ta bị công chúa khống chế. Nếu công chúa lấy đây làm cái cớ để uy h.i.ế.p ta thì ta chỉ có thể cùng công chúa so đấu đến c·h·ế·t."

Hắn bước vào, nhìn thấy t.h.i t.h.ể của Tào Thừa, đồng tử lập tức giãn ra, định bỏ chạy ngay lập tức.

"Ta biết ta và Tào Thừa không giống nhau. Tào gia có thể vì Tào Thừa mà đánh đổi tất cả, còn phụ thân của ta lại mong ta sớm c.h.ế.t đi, để nhường chỗ cho đứa con yêu dấu của ông ấy."

“Ta là công tử Liễu gia, ta vì Liễu gia mà sống, cũng chỉ vì Liễu gia mà c·h·ế·t.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Chương 20