Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 261: Thảm Kịch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 261: Thảm Kịch


- Rivi đang ở đâu?

Dương Tuấn Vũ ban đầu còn chưa có ý định sẽ đối đầu với thế lực quỷ dị thần bí này, nhưng nếu bọn chúng đã động chạm tới những người xung quanh hắn, tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm thì nhất định phải tiêu diệt.

Một dự cảm không hay càng lúc càng rõ ràng dâng lên trong lòng bọn họ.

- Tạm thời đừng dứt dây động rừng.

- Có thể có hoặc không, nhưng bọn chúng chắc chắn có tham gia, bởi vì tin tức v·ụ t·hảm s·át này bên ngoài là do chính quyền bưng bít, đằng sau còn bị tổ chức kia bảo mật thông tin. Vì có tiền lệ không tốt lúc trước, chưa có lệnh của anh, em sẽ không hack vào hệ thống của chúng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hơi thở quen thuộc của rừng rậm khiến tinh thần nhỏ bé của nàng run lên, vừa nghĩ tới bộ dạng kinh ngạc của bộ lạc khi thấy cô quay về, đôi mắt to tròn liền biến thành cong cong như trăng khuyết.

Jet hơi rùng mình, theo bản năng của dã thú hắn hơi lùi lại một bước, không nghĩ rằng áp lực của kẻ luôn tỏ ra hiền lành với Rivi bây giờ lại đáng sợ như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong làng, cỏ nhiều nơi đã mọc um tùm, nhưng không khó để nhận ra mọi thứ đều rất hỗn loạn.

Đối với hắn, việc mang con bé đi có lẽ là một điều tốt, bởi vì có như vậy mới giúp bộ lạc này duy trì được một người sống.

Tiếp tục để Triệu Cơ tìm kiếm manh mối về kẻ đứng sau vụ việc này, hắn bước vào bên trong căn nhà, thấy bộ xương đang nằm ở một chiếc giường, lòng hắn triệt để trùng xuống.

Sự bất thường ấy không chỉ diễn ra trong một phạm vi nhỏ hẹp mà nó đang lan rộng ra trên một vùng rất rộng lớn.

Có điều, vừa nghe xong một đoạn nội dung hắn đã lập tức chấn động, vội vàng mở ra lỗ không gian rời đi.

Điện thoại đột nhiên trong thoáng chốc bị mất đi tín hiệu, Jet nhíu mày nhìn vào màn hình, nhưng rồi rất nhanh kẻ mà hắn gọi đã xuất hiện trước mặt, bộ dáng rất âm trầm.

- Rất có thể là thứ năng lượng mà Rivi và Jet nắm giữ, bởi vì anh cảm thấy cả khu rừng này đã bị một cái gì đó hút dần năng lượng.

Nhưng đối với con bé, nhất định nó sẽ nghĩ rằng vì mình rời đi nên đã khiến cả làng bị t·hảm s·át, mọi sự đau khổ sẽ bị nó quy tội cho bản thân.

Mọi sự đáng lẽ sẽ được an ủi khi hình bóng của chị gái xuất hiện trước mặt Rivi, nhưng ngược lại, khi bước vào trong căn nhà khi xưa của mình, cô chỉ biết c·hết đứng khi thấy một bộ xương đang trong tư thế nằm, xung quanh là bộ quần áo và một vài phụ kiện rất đỗi quen thuộc với Rivi.

Jet nghe tiếng thét lớn của cô mà lao tới, nhìn thấy cô gục mặt bên cạnh một bộ xương đang mặc quần áo nữ nhân, hắn lập tức hiểu ra chuyện, trong lòng vô cùng đau xót, nhưng mọi thứ đã chẳng thể làm gì khác.

- Là chúng làm?

- Không tốt, Jet, cậu mau đưa mình tới bộ lạc.

Trên mặt đất, đồ đạc, nông cụ, v·ũ k·hí, và đặc biệt là rất nhiều bộ xương trắng được bọc trong những bộ quần áo đã hóa mục nát.

Ai mà ngờ được rằng, mọi thứ đều biến mất, đáp trả cô gái tốt bụng này chỉ có hiện thực cực kỳ tàn khốc.

Dương Tuấn Vũ siết chặt tay:

Bộ lạc của Rivi cũng không phải là sống hoàn toàn biệt lập, hàng năm vẫn có sự trao đổi đồ đạc với bên ngoài, bởi vì trong làng có người rất thành thạo tiếng anh.

Một v·ụ t·hảm s·át kinh khủng như vậy mà báo đài không hề có bất cứ một tin tức nào?

Ngồi xuống bên cạnh cô gái nhỏ đang ngất đi, nước mắt trên mặt còn chưa kịp khô, khẽ vuốt lại mấy sợi tóc tai rối bời, hắn nhất thời chỉ biết thở dài một tiếng.

Jet vừa vỗ lưng cô gái nhỏ đang khóc, vừa nhíu mày suy nghĩ. Nhưng dù có nghĩ thế nào hắn cũng không thể giải quyết được tình hình hiện tại.

Đây chính xác là cô chị đã từng đồng ý cho người cứu hắn khỏi đợt sốt rét rừng ác tính năm đó, mặc dù sau này có vài mâu thuẫn xảy ra giữa hắn và cao tầng bộ lạc, nhưng mọi thứ xem như đều được giải quyết.

Vừa thay đổi xong hình dạng của bản thân, Dương Tuấn Vũ đột nhiên nhận được một cú điện thoại khiến hắn hơi giật mình.

Đầu dây bên kia kết nối rất nhanh, âm thanh của người nọ giống như cũng đang gặp rắc rối, nhưng hắn mặc kệ, trước hết liền kể sơ lược một chút sự tình của Rivi.

Lại nhắc tới Rivi. Cô đang cưỡi trên lưng một con hổ rất lớn lao đi vun v·út trong rừng.

- Chị ! ...

Sự hung hãn của đối phương khiến Dương Tuấn Vũ bị bất ngờ, hắn không nghĩ rằng phản ứng của họ lại cứng rắn tới như thế, chỉ vừa mới tiến hành hack qua hệ thống bảo vệ đã ăn ngay một quả t·ên l·ửa.

- Anh, vụ việc này rất không đơn giản. Mặc dù chưa tìm hiểu tới gốc rễ, nhưng có rất nhiều điểm tương đồng giữa v·ũ k·hí sử dụng trong v·ụ t·hảm s·át này với kẻ đã nhắm t·ên l·ửa vào anh vài phút trước.

Thấy mọi thứ như thế, Rivi loạng choạng ngã khỏi lưng hổ, may mắn Jet kịp hóa hình người đỡ cô lại, gương mặt vốn rất ít khi biểu lộ cảm xúc của hắn giờ này cũng phải nghiến răng phẫn nộ.

Chính vì hiểu rõ đây đều là những người trong bộ lạc nên cô càng đau khổ vạn phần, chút ý chí kiến cô gái nhỏ chưa gục ngã có lẽ là do cô còn đặt hi vọng rằng chị gái mình còn sống.

Ai mà ngờ được, chuyến đi đó đã khiến hai chị em họ hoàn toàn âm dương cách biệt.

Hắn cũng mang theo hi vọng lớn nhất phục hưng huy hoàng bộ tộc này ra ngoài, trong sự níu kéo của cô ấy và rất nhiều người trong làng.

Rivi lao đi như một con thú, hai mắt đỏ bừng chạy khắp các gian nhà lụp xụp, đổ nát để tìm hình bóng của người thân.

Tuy vậy, việc trong thoáng chốc biến mất khỏi vị trí ban đầu có lẽ đã khiến chúng tưởng rằng hắn đã tiêu đời, như vậy là tốt nhất.

Nhìn vào màn hình di động, thấy số máy gọi thì mới hơi yên tâm ấn nút nghe.

Trong lòng Dương Tuấn Vũ rất đau đớn, không hiểu sao hắn cảm thấy sự việc này một phần có trách nhiệm của hắn bên trong.

Từ Triệu Cơ hắn lập tức xác định được bộ lạc của Rivi đã b·ị s·át h·ại vào 5 năm về trước, sau hơn một năm con bé theo hắn rời khỏi nơi này.

Nhưng cũng chính vì sức mạnh được nâng lên, cảm ứng được mở rộng về cả lượng và chất lại khiến hai người cảm thấy có gì đó rất kì lạ.

Sẵn sàng ra tay s·át h·ại cả trăm người?

Đồ đạc vung vãi khắp nơi, rất nhiều thứ đã mục rỗng làm nơi cho cây cỏ mọc, cổng làng cao 4m được người dân trong bộ lạc rất tôn sùng nay đã bị đổ nghiêng ngả, trên thân đầy những vết thủng lỗ chỗ.

Triệu Cơ nghe thế cũng rất đồng ý, trước mắt đây là sự lý giải hợp lý nhất.

Không rõ là ai, không rõ họ đ·ã c·hết từ khi nào, nhìn qua có lẽ đã ít nhất 3-4 năm.

Rivi ban đầu ngây ngốc không tin c·hết đứng một chỗ, nhưng rồi nước mắt chảy ra như mưa, thân thể loạng choạng chạy tới, ngã nhào bên cạnh chiếc giường mà gào khóc thất thanh.

Dương Tuấn Vũ nghe được tin xấu của con bé, liền lập tức đi xuyên qua không gian tới đây, nhìn qua sự đổ nát của ngôi làng, trong lòng hắn càng trầm xuống.

Chương 261: Thảm Kịch

Nếu Amazon thực sự gặp bất trắc thì con người và động vật sống phụ thuộc vào nó nhất định sẽ không an toàn, đây là điều mà Rivi vừa nghĩ tới khiến gương mặt xinh xắn thoáng chốc tái nhợt, miệng luôn lẩm nhẩm cầu mong thứ gì đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rivi, niềm hi vọng ấy nay đã trở về thăm gia đình xưa, không nghĩ rằng đối mặt với cô bé lại là sự thật thảm khốc như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn đột nhiên nghĩ tới một ngày khi hắn ra ngoài làm nhiệm vụ, khi quay về cả nhà đều b·ị s·át h·ại, nhất thời không bình tĩnh được, đó phải là nỗi đau khổ lớn tới mức nào?

- Chị!... Chị!...

- Vâng. Mà không chỉ có bộ lạc của Rivi, mấy bộ lạc xung quanh nơi này đều bị tàn sát toàn bộ, có lẽ chúng không nhắm vào một nơi cụ thể nào đó, giống như chúng đang tìm một thứ gì.

Cả bộ lạc mấy trăm người dường như đều bị g·iết sạch, nhìn cách mà họ c·hết giống như b·ị b·ắn c·hết không hề kịp phản kháng, ngay cả tộc trưởng vẫn còn đang trên giường nằm ngủ là đủ biết. Kẻ nào độc ác như vậy?

Rivi đột nhiên đẩy tay Jet ra rồi lao vào trong làng, vừa chạy vừa khóc thất thanh.

Cây cối vẫn xanh mướt nhưng chẳng hiểu sao Rivi lại cảm thấy chúng giống như sắp c·hết, sự sống đang bị bòn rút đi từng chút từng chút một, nếu không phải có năng lực cảm ứng và sự thân thuộc từ nhỏ, nhất định sẽ không nhận ra được sự tình này.

Nhưng càng tìm, trái tim cô càng thắt lại, Jet có thể không nhận ra ai bởi vì cậu ta dù sao cũng rất ít khi tiếp xúc với dân làng, còn cô thì khác, từ nhỏ đã lớn lên ở đây, bộ lạc đông người nhưng mỗi thành viên đều có chút ít đặc điểm riêng, cô chỉ cần nhìn qua một chút quần áo mục nát là nhận ra ngay.

Còn các bộ lạc b·ị s·át h·ại, thậm chí cả sinh vật xung quanh nơi này cũng biến mất rất nhiều, có lẽ là do hậu quả của các đợt truy quét của bọn chúng.

Chuyến đi về thăm nhà vốn dĩ nên có những cảnh gia đình xum họp ấm áp, người thân ôm nhau cười nói, dân làng đốt lửa thịt heo làm tiệc rượu.

Vậy chính quyền địa phương đã làm gì? Hay đều biết chuyện này nhưng lại bưng bít tất cả?

Một người một hổ vừa đi vừa kể về chuyện xưa, làm quãng đường bớt nhàm chán. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng đáp lại tiếng gọi của cô chỉ có sự yên lặng tới quỷ dị.

- Bên trong.

Nhiều khả năng ban đầu chúng muốn sử dụng nguồn năng lượng khổng lồ từ Mộc Linh, nhưng sau nhiều lần điên cuồng truy tìm không thấy nên đành phải đưa ra hạ sách hấp thu từ từ nguồn năng lượng của rừng rậm, một cách rất tốn thời gian và công sức.

Dương Tuấn Vũ nhíu mày, lập tức đưa ra phán đoán:

Rivi vì đau khổ cực độ mà đã khóc ngất đi, hắn tiện tay dọn dẹp một chút chiếc giường bên cạnh rồi để cô nằm xuống chứ không gọi cô tỉnh lại, đợi khi hơi thở cô đều đều, hắn mới nhẹ nhàng đi ra ngoài, lấy trong túi ra một vật rồi bấm bấm.

Mộc Linh từ Amazon mà hình thành, cho nên khi được trở về nơi này khiến Rivi cảm thấy cực kỳ quen thuộc, rất nhiều chuyện lúc nhỏ cô chưa hiểu ra thì hiện tại đã sáng tỏ, cả Jet cũng không ngoại lệ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 261: Thảm Kịch