Vạn Bảo Tiên Tôn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Quay Lại Âm Ly Thành
" Oa....!"
Nàng cũng không xác định lắm hỏi lại.
" Cứu vẫn là không cứu ?
" Há miệng ra "
" Khôi phục thật nhanh "
Đưa ánh mắt nhìn về phía Tử Nguyệt, đồng tử của nàng cứ như nhảy ra vô số ngôi sao, trong lòng thấy cực kỳ biết ơn.
Bị nhìn như thế làm nàng nổi cả da gà, còn kém chút nữa đem Lăng Thi Trúc từ trên không đá xuống mặt đất, may mà nàng nhịn được.
Trận pháp hộ thành có cũng như không có, hắc vụ dễ dàng đi vào trong.
" Đành chịu vậy.."
Mặt trời dần dần hạ xuống, trăng sáng một lần nữa chiếm cứ thương khung.
" Tiền bối nhận biết lão tổ của ta sao ?"
Vừa đi đến lập tức giơ tay ra bóp lấy cầm nàng ta.
Nhìn xuống thì thấy nữ tử đã đứng dậy chắp tay thi lễ, chỉ là thân thể có hơi run rẩy.
" Ây " Thấy Thi Vương đột ngột xuất hiện làm Lăng Thi Trúc nhẹ nhàng rên lên, cứ như gặp phải ôn dịch vội tránh đi thật xa.
Nàng vừa nói vừa hướng đối phương vẫy vẫy tay.
Biết được câu trả lời liền làm cho Tử Nguyệt sắc mặt tối đen, khóe miệng co giật liên hồi.
Nàng nghĩ thầm trong lòng, nhớ lại lúc nãy thiếu chút nữa đ·ã c·hết trong tay hắn làm cho nàng lại bắt đầu sợ hãi, không dám tiếp tục liếc nhìn nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
" Tên quái vật này là bằng hữu của tiền bối sao, hay là thủ hạ ? "
Giờ thì cần rời đi rồi.
" Ý chí rất mạnh, ít nhất cũng không so với ta kém hơn bao nhiêu. "
Lại thêm thực lực mạnh mẽ, tính cách bá đạo cực kỳ hấp dẫn nàng. Tử Nguyệt đã làm cho nàng cực kỳ mê muội.
Âm thanh đột ngột vang lên làm cho Tử Nguyệt rất là kinh ngạc.
" Đi thôi, theo ta đến Âm Ly Thành, lão tổ nhà ngươi có lẽ cũng ở nơi đó."
Cố gắng kìm nén lại trong lòng kỳ quái, nàng cực kỳ ngoan ngoãn ngồi xuống xếp bằng luyện hóa trong người dược lực.
Lăng Thi Trúc cũng không thấy nàng nói thế có vấn đề gì, tâm tình cực kỳ vui sướng đứng lên, đi đến trước mặt của Tử Nguyệt.
Tiền bối tu vi mạnh mẽ như thế thì quen biết lão tổ có gì lạ lắm sao.
" G·i·ế·t luôn vẫn là thả đi ? "
" A, sao có thể ?"
Miệng vừa mở ra đã bị Tử Nguyệt nhét vào một nhóm lớn trị liệu thiên tài địa bảo.
Một lần nữa nghe giọng điệu bá đạo này làm cho tim của Lăng Thi Trúc đập lên thình thịch, còn kém chút bay luôn ra khỏi lòng ngực.
...
" Đúng vậy tiền bối, tiểu nữ là Lăng Thi
Tử Nguyệt rất hài lòng, nàng cũng không phải bá đạo như trong mắt của Lăng Thi Trúc, chỉ là không muốn quá hao tốn thời gian nói nhảm thôi, nhanh chóng chữa thương xong liền rời đi không tốt sao.
" Bịch " Gắng gượng đứng lên không được bao lâu thì lại ngã xuống.
" Ai !!!!" Tử Nguyệt thở dài, không còn cách nào khác.
Tử Nguyệt giữa lúc nàng tuyệt vọng nhất kéo nàng ra khỏi t·ử v·ong, ân tình nhiều đến không thể nào kể hết.
Bị nói thẳng ra như thế làm Lăng Thi Trúc cực kỳ bối rối, nàng vội vàng giải thích.
Trúc, đa tạ tiền bối cứu mạng..."
Tử Nguyệt cảm thấy có chút tội lỗi, nên trong lòng tự mình giảo biện, nàng làm xong liền thấy nhẹ nhàng hơn nhiều.
" A chuyện...chuyện này...."
Lăng Thi Trúc bị giọng điệu bá đạo của nàng làm cho ngớ người, vô ý thức liền nghe theo mở ra miệng nhỏ.
Mặc dù chuyện này nếu tra kỹ càng thì bắt nguồn từ nàng mà ra, nhưng ai bảo đây là thế giới này là thực lực vi tôn làm chủ đâu, gặp phải chuyện như này chỉ có thể trách bản thân mình xui xẻo mà thôi.
Chương 71: Quay Lại Âm Ly Thành
...
" Khoan đã..."
Tử Nguyệt cũng không biết ý nghĩ của mình vừa nãy rất chi là tự luyến.
Ánh mắt cứ như có hai viên ngôi sao lấp lóe trong đó nhìn chăm chăm làm cho Tử Nguyệt không được tự nhiên cho lắm.
" Ta chỉ có thể làm như vậy thôi, tự cầu phúc đi "
" Cái này....?!!?!" Nhìn đống t·hi t·hể sau đó lại liếc sang Lăng Thi Trúc b·ị t·hương tổn nghiêm trọng, làm nàng cảm thấy bản thân mình rất thiếu đạo đức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rốt cuộc nàng cũng không có đem người nhấc lên, chỉ tiện tay từ nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan dược, sau đó bắn thẳng vào miệng nữ tử.
" Tiểu nữ Lăng Thi Trúc, đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp"
" Được rồi, mặc kệ đi " Lắc lắc đầu, đã không hiểu thì tạm thời cũng đừng suy nghĩ, đầu óc đã không tốt rồi thì bớt bớt suy nghĩ lại.
Lăng Thi Trúc cũng hiểu được, vội nói " A đúng, đúng. Ta là tộc nhân của Lăng gia "
" Chờ ta chốc lát nữa thôi thiếu gia, ta rất nhanh sẽ làm ngươi tỉnh lại " Nàng trong lòng thầm nhủ.
Hành động này thiếu chút nữa đã làm Lăng Thi Trúc nghẹn c·hết, cũng may bọn chúng vừa vào đến cổ họng đã hóa thành một dòng nước ấm đi xuống bụng.
Mặc dù chưa có đánh sập tòa thành nhưng cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Nhìn từ xa xa quen thuộc thành thị làm Tử Nguyệt có hơi cảm khái. Ở vài ngày cũng tính là quen thuộc chứ ? hơn một ngày là quen thuộc rồi, không có vấn đề gì.
Mấy người nhẹ nhàng đáp xuống nóc của một tòa nhà.
Chữa thương xong, đột phá xong, cũng nên bắt đầu chính sự.
Nhìn chỗ khác thì rất bình thường, nhưng ánh mắt đó thì không.
" Ngươi biết Lăng Thi Văn sao "
" Luyện hóa đi " Tử Nguyệt nói với giọng không cho phép nghi ngờ.
" Vâng tiền bối, ta đến ngay !!!"
Vừa đáp xuống Tử Nguyệt đã không nhịn được dò hỏi.
Tầm nhìn rơi xuống, đến lúc này nàng mới có thời gian nhìn đến nữ tử nằm co ro dưới mặt đất.
Tử Nguyệt giống như nhớ lại thứ gì, lời đối phương vừa nói làm nàng cảm thấy tương đối quen thuộc.
Tử Nguyệt bất đắc dĩ cười khổ.
" Lăng Phong Thuật "
Nghe thấy thế Tử Nguyệt hơi gật đầu, vẻ mặt khó chịu cũng dần dần biến mất.
Lăng Thi Trúc cực kỳ nhu thuận ngoan ngoãn đi đến đằng sau nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng bước đên gần thì thấy chân có thứ gì đó dính dính, nhìn kỹ lại hóa ra là máu tươi, đất chỗ nàng ta nằm đã sớm bị máu nhộm thành màu đỏ.
" Xem ra thần trí vẫn còn rất hỗn loạn, chưa được bình thường "
" Thi Vương đi thôi, mục tiêu Âm Ly Thành "
" Ừm ?"
Hắc vụ cuốn lên xẹt qua màn đêm, bay hướng về nơi xa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
...
Tử Nguyệt từ trên không hạ xuống trước người của Lăng Thi Trúc.
" Sao, thế nào ?!?"
Vút !!
Thân thể bỗng trở nên nhẹ nhàng, bay lên không trung, nàng bay lên chưa được bao lâu thì...
" Khoan đã, sao ta lại có ý nghĩ như thế này, ta tàn nhẫn như vậy từ lúc nào thế "
Lăng Thi Trúc hơi kinh ngạc, bất quả suy nghĩ kỹ lại thì cùng rất bình thường.
" Thật phiền, ta đâu có thời gian đâu à "
" Phốc "
Tử Nguyệt nhíu mày lại " Họ Lăng ?"
" Tiền bối, v·ết t·hương trên người ta cũng đã khôi phục gần hết rồi "
" Đã xong chưa ?" Nàng lạnh nhạt hỏi Lăng Thi Trúc.
Cứu thì phiền phức tốn thời gian, không cứu thì cũng không được tốt lắm.
Như là biết bản thân khó mà đứng vững được nên cũng không quá mức cố gắng đứng dậy, mà chỉ kéo thân thể ngồi bệt ở đó, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Tử Nguyệt.
Khung cảnh đêm tối cũng không quá tệ, nhưng tâm tình của Tử Nguyệt lại cực kỳ kém.
Nàng còn nhớ rõ lúc trước nơi này bị Bạo Phong Chân Nhân đánh cho khắp nơi tan tành.
" Ngươi là Lăng Thi Trúc phải không ?"
Tâm tình không tốt thì tất nhiên giọng điệu cũng sẽ không tốt đi nơi nào.
" Từ nãy đến giờ ngươi cứ nhìn chằm chằm ta suốt là muốn làm cái gì vậy "
" Thật thảm " Khóe miệng của nàng điên cuồng co giật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.