Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3


Kỷ Bắc chiếm lấy hai mặt đèn, vẽmộtbức...... tranh tả thực, kỹ thuật củahắntốt, nét vẽ ít nhưng lại rất thực, chỉ miễn cưỡng nhận ra được hai người cưỡitrênlưng ngựa, theo sau làmộtchuỗi mực đen lớn lớnnhỏnhỏ. Tiểu Ly nhìn nửa ngày, chỉ vào hỏihắn: "Là con ngựa vừa chạy vừa ị sao?"

Edit: Lam Phượng Hoàng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cỏ thi mềm mảnh nhẵn bóng sợ hãi xòe ra trong giónhẹ, giống nhưcôgáinhỏmảnh khảnh, Trần Ngộ Bạch lẳng lặng đứngmộtlúc, hàn khí quanh thân tan hết, ngay cả mày - mắt cũng giãn ra mấy phần, mới chậm rãi xoay người hái lên.

Tề ma ma thấy thế, nhân cơ hội khuyên: "Đừng vì nha đầu này mà tranh chấp với Vương gia nữa, mau chóng nghĩ cách gả nàng ta ra ngoài, đánh gãy mong nhớ của các thiếu gia, khuyên bọn họ chuyên tâm luyện võ đánh giặc, tay ngàisẽnắm hết mọi việc trong phủ và lòng của Vương gia...... Ngày mà ngài hài lòng vừa ýđangở trước mắt rồi!"

Cỏ thi làmộttrong những loài mà thần tiên thượng cổ làm rơi xuống phàm trần, dùng cho quẻ bói có thể khiến lời phán ra vô cùng chính xác, nhưng cỏ thikhôngdễ sinh trưởng, lại có linh tính, người phàm tục bình thường chạm vàosẽlàm cỏ c·h·ế·t, sống sót đượctrênthế gianđãcực ít, bụi cỏ thi ở nơi này hút khíâmhàn từ đầm nước lạnh,đãtu thành tinh, càng thêm cực phẩm khó gặp.

Diễm Dương tựa vào đống gối mềm khẽ thở dài, "nóithìthậtdễ, nhưng cũngkhôngbiết tỷ tỷ có ý gì? Lần trước Vương gia đề cập tới hônsựcủa Kỷ Nam, ta thấy vẻ mặt lúc ấy của bà ta, cũng làkhôngnguyện ý gả Tiểu Ly cho Kỷ Nam."

Kỷ Tây cười nhìn nàngmộtcái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

trêngiấy bông màu trắng, nét ‘chữ liễu’ khí khái ngạo nghễ thểhiệntình ý: "Tự khứ tự lai Lương thượng Yến, tương thân tương cận thủy trung âu."*

Vương Phi kéo tiểucônương của bà,nhẹgiọng than thở: "Tháng sau conđãmười bốn...... Phải làm sao mới tốt đây?"

"Ngài muốn cầu xin Thái hậu nương nương ban hôn?"

Lời này lấy lui làm tiến,nóithậtkhéo léo. Trưởng công chúa điện hạ xinh đẹp nhất Đại Dạ hơi ngẩn ra, lặng lẽ đỏ hai gò má.

) ở cạnh bờ đầm, áo choàng bằng băng trù màu đen chậm rãi phất qua mặt đất, ‘thanh thảo tinh’ mới vừa thànhyêumấy thập niên bị dọa sợ đếnhiệnnguyên hình,khôngkịp né tránh màu đen lạnh như băng kia, thân thể xanh tươi trong nháy mắt trở nên khô héo.

Diễm Dương nghe mà cười lạnh: "thìđó! Bà ta ốm yếu lương thiện, nha đầu hoang dã đóthìý nghĩ đơn thuần, trong phủ này chỉ có mình ta ý nghĩ tàn nhẫn, bày mưu tính kế!"

LPH:mộtcâu đạp c·h·ế·t lãng mạn của con người ta, vẽ tranhthìnhìn ra ngựa ị, viết câu đốithìnhìn thấy chim, bái phục Ly tỷ rồi m()m

Vương Phi rất rầu rĩ.

Nhưng Tiểu Ly vừa nghe lời này liền giống như cún con nghe thấyâmthanh thịt xương rơi xuống đất, "xoạt"mộtcái liền từ trong ngực Vương Phi đứng dậy, hai con mắt lấp lánh phát ra ánh sáng: "Con mười bốn tuổi? Có phảiđãcó thể mở túi gấm mà Quốc sư đại nhân cho?"

Cẩn thận bỏ cỏ thi vào túi tơ tằm, Trần Ngộ Bạch hít sâu tung người, đạp mấy cái lêntrênvách đá, trong chớp mắt liền trở lên đến đỉnh núi.

Tề ma ma khuyên bà: "Cũng may nha đầuđãsắp mười bốn, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình. Vị bên Nam Hoa viện kiakhôngthoát khỏi số kiếp thiêu thân yếu ớt, bất quá Vương gia thấy bà ta ốm yếu, dưới gối trừ Kỷ Namthìchỉ còn nha đầu hoang dã đó, nên lúc này mới bảo vệ nha đầu hoang dã ấy vài phần, ngài cần gì phải tức giận như thế?"

Tiểu Ly cười híp mắt lôi kéohắnđitới trước mặt đèn thứ ba, đó chính là nguyện vọng mong thần tiên thựchiệncủa nàng: mây mù bốc caotrêndãy núi con sông,trênmây cócôgáitay áo bay bay, đạp gió màđi.

"Tu tiênthìcó gì tốt? Mẫu thân chỉ hy vọng con ít gây họa, bình an đến già." Vương Phi ôm nàng, vỗ lưng nàng, "Con là nữ nhi, gả chomộtmộtnhân tài đối xử tốt với con là kết cục tốt nhất."

(

cỏ để coi bói

Hai ngày đầu tiên, tiểu nha đầu cũngkhôngcao hứng, sáng sớm mỗi ngày đều phải thở dài thở ngắn hai tiếng, bất quá cũng chỉ thở dài hai ngày, ngày thứ ba nàng liền bắt đầukhôngnghĩ nữa,mộtlòngmộtdạđiđilại lại trong viện.

yêukhí tràn ngập đáy cốcâmu, Quốc sư trẻ tuổinhẹphất áo bào từ từ chậm rãi màđi, trong vòng ba trượng, ma quỷ mất tăm.

cônương tròn mười bốn tuổi ở Dạ Quốcsẽphải làm lễ vấn tóc, đến lúc đósẽmờimộtvị chủ nhân chải đầu cài tóc chocôgáimới, làm lễ vấn tóc xong có nghĩacôgáinàyđãtrưởng thành, có thể lập gia đình.

"Dạ...... Tựa như mẫu thân gả cho phụ thân?"

Tiểu Ly ở nơi an bình như mộng cười hài lòng. Ngón tay mảnh dẻ sạchsẽcủa Vương Phi xoanhẹtóc mai bị mồ hôi thấm ướt của nàng,nhẹgiọngnói: "Tiểu Ly, mẫu thânnóivới con bao nhiêu lần rồi:khôngđược đến gây chuyện trong viện của công chúa nương nương. Còn nữa, Kỷ Tây Kỷ Bắc đềuđãlớn,khôngthể giống như khi còn bé suốt ngày chơi đùa cùng bọn họ. Sao con vẫnkhôngchịu nghe lời vậy?"

dịch nghĩa: bước đến rờiđigiữa (nước) Lương và (nước) Yến, thân thuộc gần gũi như hải âu trong nước: ý chỉ mong muốn gần gũi thân thuộc

Diễm Dương lắc đầumộtcái, "Ta cũng cảm thấy bà ấythậtlòng vì nha đầu hoang dã kia mà tính toán, mặc dù nha đầu kia ngu xuẩn, nhưng cả đời củacônương chỉ có thể dựa vào trượng phu, dù sao Kỷ Nam......" Thiếu chút nữanóilỡ miệng, Diễm Dương vội vàng dừng lại, xoa xoa đầu, cắn môikhôngnói.

Cuối cùng đôi câu thơ kiađãgiải thích cả đời thê thảm củacôgáingây ngô ngu xuẩn kia vô cùng sâu sắc: từ trước đến nay bước đến rờiđitrừ nàng còn có Lương và Yến, thân thuộc gần gũi chỉ có hải âu trong nước chứkhôngcó nàng.

Tâm tình Diễm Dương lập tức từâmu chuyển thành sáng sủa.

"thậtlàmộtnha đầu ngốc." Kỷ Tây thở dài.

đangđắm chìm trong mong muốn cuộc sống tương lai tốt đẹp, Kỷ Bắc lập tức tối mặt, ném bút với qua túm dải lụa vàng nhạttrênđầu nàng. Tiểu Ly ôm đầu trốn, Kỷ Tây kéo nàng bảo vệ ở phía sau, trợn mắt nhìn Kỷ Bắcmộtcái, Kỷ Bắc ấm ức chạyđi, Tiểu Ly từ phía sauhắnđưa đầu ra cười hì hì hỏi: "Nhị ca, ca viết cái gì vậy?"

Tay vỗ lưng nàng chợt dừng lại, trong giọngnóicủa Vương Phi mang theo phiền muộn mà Tiểu Lykhônghiểurõ: "Vương gia...... Đúng là người có tình có nghĩa......" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gương mặt tròn trịa ngây ngô ngu xuẩntrênđó, nhìn có chút quen mắt.

trênmặt thứ hai cómộttòa nhà lớn, Kỷ Đình cưỡi ngựa, tay cầm đại đao, phía sau là bốn con trai Đông Tây Nam Bắc hoặc đứng hoặc nhảy, đúng làmộtbức tranhthậtđẹp tả cảnh luyện võ của nhà hổ tướng! Công chúa Diễm Dương xinh đẹp và Vương Phi nương nương cùng nắm tay, hòa bình thân thiết đứngmộtbên nhìn bọn họ.

hiệntại bị giam trong phần đất rộng hơnmộtmẫu của nàng, nàng vẫn chơi rất vui vẻ, lúc Vương Phiđiqua, nàngđangmang theo hai tiểu nha hoàn nằm dàitrênmặt đất nổi lửa.

Sau giây phút yên lặng ngắn ngủi,yêuquỷ đồng loạt phát raâmthanh ồn ào, hưng phấn kêu gào đánh về phíahắn.

hắnbất đắc dĩ thở dài, vuốt vuốt mặt của tiểucônương u mê, dịu dàng hỏi nàng: "Tiểu ngu ngốc...... Muội có ước nguyện gì?"

Nơi này đừng bảo là người sống, ngay cả động vật hoang dã trong núi cũngkhôngdám đặt chân, cho nên khimộtnam nhân trẻ tuổi mặc bộ quần áo bằng băng trù màu đen từtrênvách đá nhảy xuống, lúc như chuồn chuồn lướt nước xẹt qua đầm nước lạnh, tất cảcôhồn dã quỷ trong cốc đều ngơ ngốc trương gương mặt quỷ ra.

Nhưng Tiểu Ly của bà còn u mê ngây thơ như vậy, ba ngày hai bữa chọc công chúa giận dữ, chút chuyện gì bên ngoài cũngkhôngbiết? Được nuôi ở nơi hiển hách như dòng dõi phủ Trấn Nam Vương, mà đến naymộtngười tới cửa làm mai cầu hôn cũngkhôngcó.

Mượn ánh trăng trong trẻo lạnh lùng,trênvách đèn le que vài nét bút vẽ dung mạocôgáikhiến Quốc sư trẻ tuổi hơi nhíu mày.

Chương 3

Bây giờ vẫn là thời tiết cuối xuân, vào lúc này mặt trờiđãsắp xuống núi, tịch dương chiếu ánh vàng rực rỡ phủ lên bức tường cao của Lang Hoàn hiên, nghiêng nghiêng chiếu lên bức tường bằng đá xanh của chánh đường, có loại cảm giác an bình như mộng.

Đóng cửa hối lỗi chia làm hai phần,mộtlà đóng cửa,mộtlà suy ngẫm hối lỗi.

Kỷ Tây thấy thế trái tim ấm áp, hỏi nàng: "Sao lại ítđimộtngười? Muội đâu?"

Lúc này vầng trăng mới vừa nhô ra, ngượng ngùng mờ mịt treo giữakhôngtrung, dưới ánh trăng Trần Ngộ Bạch đứng lạitrênđỉnh núi, giữa ánh trăng mênh mông thấymộtngọn đèn Khổng Minh đến gần, trong gió đêm im hơi lặng tiếng bay đến gần đỉnh núi. Sợ khói lửa nhân gian làm dơ bẩn linh khí của cỏ thi,hắnvun tay áo, ngọn đèn "Xoẹt"mộtcái, tắt lửa rớt xuống, rơi bên chânhắn.

)

Tề ma mađãchăm sóc bà từnhỏđến lớn, ý nghĩ của bà ấy thế nào đều hiểurõ, cũngkhôngnhiều lời, chỉnói: "Nếuđãnhư vậy, thần tướng đứng đầu Đại Dạ của chúng ta cũngthậtlà bất tài ngu ngốc,khônghiểurõngười!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bức tranh cách phía trước hai mặt vẫn tốt hơn, nàng - mũ phượng khăn quàng vai, gảđimà được hạnh phúc mỹ mãn.

Tiểu nha đầu đều thích chơi, hơn nữa chơi cái gì cũngthậtcao hứng: lúc các ca ca được nghỉ ngơi thường mang nàng ra ngoài, đào xới hoa dại cỏ dại kỳ kỳ quái quái đầy khắp núi đồi, đứng trong nước cảmộtbuổi chiều dần trở nên trong suốt như con tômnhỏ;khôngai mang nàng ra ngoài, ngồi trong vương phủ chơi, nàng cũngthậtcao hứng, nữ nhi tầm thườngsẽlàm các loại diều mảnh mai xinh đẹp, nàng lại muốn làmmộtcái to gấp mấy lần, Kỷ Tây cố ý để nàng lấy được các nhánh quân dụng hình rẽ quạt, nên diều bền chắc lại bay cực cao, mấy gã sai vặt kéo cuộn dây thiếu chút nữa cũng bị nhấc lên trời.

"Aisẽlấy con bé chứ?!" Diễm Dương liếc mắt.

Tề ma ma biếttrênngười Kỷ Nam có bí mật lớn động trời, đương nhiên biết đối với Kỷ Tiểu Ly mànói, Kỷ Nam cũngkhôngphải là người chồng tốt, suy nghĩmộtchút về Vương Phi thươngyêuxương thịt duy nhất của mình đến cở nào, lạikhônghềkhôngchút do dự mà hy sinh dưỡng nữ, lòng dạthậtlương thiện, chính trực.

"Dưỡng nữ của phủ Trấn Nam Vương, người muốn kết hôn cũngkhônghiếm, chỉ là cũng nghenóixưa nay công chúa ngàikhôngthích nha đầu kia, ai cũngkhôngdám đối nghịch với ngài, cho nên mớikhôngcó người tới cầu hôn đó!"

Kỷ Tiểu Ly có chút oan ứcnói: "Conkhôngđến viện của công chúa nương nương, là Tiểu Bạch tự tới tìm con......" Vừanóiliền thấy mặt Vương Phi biến sắc, nàngkhôngdám k*ch th*ch dưỡng mẫu yếu ớt, mím miệng mếu máo,khôngnói.

Tiểu nha đầu ôm cổ Vương Phi, cao hứngnói: "Con vẫn nhớrõlắm! Trong đó nhất định có biện pháp tu tiên!"

*

Diễm Dương nghe bà tanóimà "phì" bật cười, nằm suy nghĩmộtchút, hí ánh mắt gõnhẹlên bàn, "Gửi thẻ bài của tađi! Ngày mai là ngày mẫu hậu ăn chay, ta muốn vào cung!"

~~

Tiểu Ly hào hứng kéohắnqua xem: tổng cộng có sáu mặt đèn, nàng vẽ hết ba mặt. Mặt đầu tiên là nàng thay Vương Phi nương nương vẽ, thủ công của tiểu nha đầu tốt, vẽ cũngkhôngvẽ thừa, le que vài nét bútđãvẽ thànhmộtgương mặt tròn trịa, tuy là mực đen nhưng cũng nhìn ra đượctrênngườiđangmang mũ phượng mặc khăn quàng vai.

"Đó là đương nhiên, ai lại chấp nhậncônương mồ côi như vậy làm con dâu chứ?" Tề ma ma cườinói.

khôngai ngu đến mứcyêucầu Kỷ Tiểu Ly suy ngẫm hối lỗi, cho nên nàng bị phạt chính là đóng cửa —— trừ đến chỗ Vương Phi thỉnh an, còn lại chỉ có thể ở trong viện của mình.

hắndừng trước bụi cỏ thi cạnh bờ đầm.

Vương Phi cười, chỉ chỉ lên trán nàng: "Việc đó mà con cũng nhớ kỹ như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay lúc trong Lang Hoàn hiênđangvẽ đèn Khổng Minh,trênvách đá của núi Tử Hà cómộtnam tử áo đenđangđứng đón gió.

Tiểu Ly nghẹo đầu nhìn chằm chằm đôi câu đối kia, ánh mắt Kỷ Tây liền dịu dàng nhìn nàng, cho đến khi nàng quay đầu hỏi: "Nhị ca muốn trở thành chim?"

~~

Trần Ngộ Bạch kéo kéo khóe miệng, tâm tìnhkhôngbiết do đâu mà vui vẻ.

)

Thế gian ai cũngnóimối tình của Kỷ Đình và Vương Phithậtthắm thiết, nhưng nếuthậtnhư vậy, ba con trai của bà từ đâu mà có? Nếu bà quảthậtlà người có ý nghĩ tàn nhẫn bày mưu tính kế, sao nam nhân kia lại cùng bà sinh ra ba con trai lại còn ngầm cho phép bà quản lý mọi việc trong nhà, như thế để làm gì?

"Nếu như vậy,khôngbằng công chúa nghĩ cách gả nàng ra ngoài thôi?"

Diễm Dương bất mãn với xử lý hời hợt của Kỷ Đình, Kỷ Đình lạiđangbận việc quân, liên tục mấy ngày đều nghỉ ở thư phòng, khiến bà càng tức giận hơn.

Giơ ngón tay chỉ chỉ lên trán của nha đầu, Vương Phi dịu dàng cườinói: "Mẫu thân hi vọng con ngoan ngoãn, bình an, cuộc sống như ý."

Khi trời tối phủ lên Lang Hoàn hiên, Kỷ Tây Kỷ Bắc cũng đến,mộtchiếc đèn Khổng Minhthậtlớn đặttrênmặt đất trong viện, ba thiếu niên nam nữđangcười cườinóinóibước đến dùng bút viết chữ vẽ tranh lêntrên,khônghề biết giờ phút nàyđangcó người quyết định vận mạng của bọn họ.

Cách nửa phủ Trấn Nam Vương, trong Vãn Tinh viện cũngđangnóiđến lễ vấn tóc vào tháng sau.

(

Kỷ Tây cong khóe miệng nhìn nàngmộtcái, mang nàng tới trước vách đèn củahắn.

Ánh sáng từ đống lửa bên cạnh ánh lên khuôn mặtanhtuấn của Kỷ Tây,mộtmảnh tình thâm, biến thành đàn gảy tai trâu.

hắnnhẹnhàng vung tay áo, đèn kiakhôngcó gió tự động lăn mấy vòngtrênmặt đất, để chohắndễ dàng nhìn toàn bộ sáu mặt vách đèn.

Hơi thởyêuquỷ bốc lên trút xuống mọi nơi, tưởng chừng nam tử kiasẽbị cắn xé đến thịt xương lẫn lộn, đột nhiên nhómyêuquỷ phát raâmthanh kêu gào thảm thiết, mấy con mới vừa xông lên trước nhất nhích tới gần nam nhân mặt như hàn băng kia trong vòngmộttrượng - dưới con mắt trừng trừng của chúng quỷ -đãhóa thànhmộtluồngyêukhí mờ nhạt, trong nháy mắt biến mấtkhôngcòn...... Nhóm kịp thời chạy trốn mặc dù nhặt về đượcmộtcái mạng quỷ, nhưng cũng bị nam tử hàn khí như băng quanh thân kia tổn thương rất nhiều năm đạo hạnh.

Kỷ Tây nghĩ thầm: mặc dù takhôngphải là thần tiên, nhưng nhất địnhsẽdùng hết khả năng hoàn thành mong muốn của muội.

LPH: ta phục trình độ tưởng tượng của bạn Quốc sư rồi, đúng là nồi nào úp vung đó

Viện của nàng gọi là Lang Hoàn hiên, làmộtviện yên tĩnh vừa có thể vào vừa có thể ra, cách Nam Hoa viện của Vương Phikhôngxa, mỗi ngày trừ lúc thỉnh an, Vương Phi còn phải tới đây thăm tiểu nha đầu đóng cửamộthai lần.

"Ban hôn gì chứ, ai mà rãnh rỗi tìm nhà chồng cho con bé ấy! Bổn cungđixin mẫu hậu vấn tóc cho nàng ta, thân phận nàng ta cao quý, tự nhiênsẽcó người tới cửa cầu hôn, đến lúc đó từ từ chọn là được!" Diễm Dương sung sướngnói.

"Kỷ Tây ca ca làm đèn Khổng Minh cho con,mộtlát chúng tasẽthả đèn! Mẫu thân có tâm nguyện gì? Viết lên đèn thả lên trời cao, thần tiênsẽphù hộ cho tâm nguyện của mẫu thân được hoàn thành!"côgáinhỏbận rộn đến nổi cái trán đổ mồ hôi, hai gò má phấn đỏ ửng, giống như nụ hoa thược dượcđangmuốn nở. Mấy ngày nay bởi vì công chúa tức giận mà trong lòng Vương Phi vẫn khó an, lúc này nhìn khuôn mặtnhỏnhắn củacôgáinhỏnhư nụ hoa khỏe mạnh đỏ thắm, cuối cùng mày chau cũng giãn ra.

**.

Mặt đèn vẽ cảnh về nhà mẹ đẻ kia, lúc bịhắnđánh rớtđãlàm ráchmộtlỗ, chỉ thấytrênngựa hình như làmộtngười đeo bọc hành lý, đại khái là bọc hành lý bị rách, đồ sau lưng rơi rớt dọc đường.

Dưới vách đá kia cómộtsơn cốc rất hiếm người biết, trong cốc cómộtđầm nước lạnh lẽo, sâu chín trượng, tâm của đầm nước thông qua chín tầng, nước trong đầm cực lạnh cựcâmu, rất nhiềucôhồn dã quỷ tụ tập xung quanh đầm nước lạnh, hút khíâmhàn mà sống.

Vương Phi thấy nàng chơi cao hứng,khôngquấy rầy nàng. Đợi lửa bùng lên, nàng vô cùng phấn khởi chạy tới, Vương Phi nhận lấy khăn ướt trong tay bà v·ú tỉ mỉ lau bụitrênmặt nàng. Lau sạchsẽkhuôn mặtnhỏnhắn mịn màng trắng trẻo, Vương Phi dịu dàng hỏi nàng: "Vừa rồi conđanglàm gì đấy? Con xem, con chơi đến mặt đầy bụi này."

yêuvật tán loạn đầy cốc, mặt Trần Ngộ Bạch lạnh lùngkhôngcómộttia xao động,trênthực tế, từ đầu đến cuối ngay cả nhìn thẳnghắncũngkhôngthèm liếc đến nhómyêuquái quỷ quái đầy rẫy khắp nơi ở đây. Lướt qua đầm nước lạnh,hắnchậm rãiđitới bụi cỏ thi (

Núi cao xa xa rốt cục cũng cắn nuốt tia sáng cuối cùng,hắnnhảy xuống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3