Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 30

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30


Trần Ngộ Bạch lẳng lặng nhìn nàng, gật đầu: "Ta có thể."

Ánh mắt thiếu nữnhỏ"xoẹt" tỏa sáng! Cách gần như vậy, phát sáng đến mứchắnkhôngthể mở mắt ra được, chỉ có thể nhắm lại, môi tự có ý thức dựa về phía trước.

Tần Tang nhìn sắc mặt kia củahắn, "phì" cườimộttiếng, đùa giỡn hỏi: "Quốc sư đại nhân sao thế? Chẳng lẽ...... cũng bị công tử Thượng Thư coi trọng?"

"Trong lòng ta biếtrõ." Trầm ngâm chốc lát,hắnchợt ngẩng đầu hỏi: "Hôm nay ngươi tới, chính là vì chuyện này?"

Trần Ngộ Bạch bị nàng nhìn chòng chọc quả muốn vung tay áo đánh bay nàng, nhưng dưới tình hình này,hắnkhôngthể làm vậy với người nhà.

Đại khái chắc là vì đồng tình với nàng —— vợ chồng Trấn Nam Vương có nữ nhi ruột thịt, trong lòng Kỷ Tây trừ nàng còn có quốc gia thiên hạ, Kỷ Bắc...... quá ngu xuẩn!

Ánh mắt sư phụthậtkỳ quái!

Đây quả thực làmộtgậy đánh lén giữamộttrận ‘loạn côn’ túi bụi, Quốc sư đại nhân lập tức......mộtcâu cũngkhôngthể thốt ra.

Mặt Quốc sư đại nhân trầm xuống, mặt phủ đầy sương lạnh: "Nàngsẽđitheo ta, tasẽche chở cho nàng. Ban đầu ngươi gửi gắm nàng cho tamộtnăm,hiệntại chính là đổimộtnăm thành cả đời." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Tang thầm nghĩ: quả nhiên!

Tần Tang cười khổ: "Loại thuốc đó...... Năm đó do phụ thân ta chế biến, có thể che giấu màu tóc và màu mắt của tộc Thiên Mật, cha mẹ ta và ta cũng từng dùng,khônggì trở ngại. Nhưng Tiểu Ly...... chắc là nàng bị ta mớm thuốc lúc tuổi còn quánhỏ,khôngchỉ ức chế màu tóc và màu mắt, cả tâm trí của nàng cũng ù lì chậm phát triển, nhưng ta lạikhôngdám cho nàng dừng thuốc —— cómộtlần ta bị trọng thương, hai tháng mới có thể đưa thuốc cho nàng, khi đó màu mắt nàngđãmơ hồ ửng tím, tâm trí cũngkhôngquá mứcrõràng."

Chủ soái Ngô Kiền ở tiền tuyến Tây Lý là nghĩa tử của tâm phúc Ngô Đại thái giám của Thái hậu Đoan Mật, trận đánh ở Tây Lý,hắnlà chủ soái Kỷ Đông là phó tướng, Ngô Kiền ỷ vào thân phận chủ soái, hể chiếnsựmà khó gặm khó nuốt là giao hết cho Kỷ Đông, Kỷ Đông dốc sứckhôngcông cònkhôngnói, tận mắt thấy quân Kỷ gia bị tiêu hao từng ngày, lòng như lửa đốt, cho nên mới mạo hiểm mang binh bất ngờ tập kích lương thảo của đại quân Tây Lý, ai ngờ......

Quốc sư đại nhân bị nàng nhìn chằm chằm, vẻ mặt càng ngày càng căng cứng. Tần Tang lại càng hứng thú, hỏi: "Quốc sư đại nhânđã...... làm gì với Tiểu Ly?"

)

Ngay cả Tần Tang là tỷ tỷ ruột cũng lợi dụng nàng. Cõi đời này trừhắnra,khôngcó người thứ haisẽmộtlòng chỉ muốn bảo vệ nàng.

"Sư phụ...... ngườiđanglàm gì?" Khi hơi thở trong veo của thiếu nữ thổi lất phấttrênmôihắn, như lông chim lướt qua, cảm giác ngứa ngáy có chút vui sướng quá nhanh quá sâu sắc, timhắnvì vậy cũng phát đau.

"Chẳng lẽ Quốc sư đại nhân có thể?" Tần Tang đánh bạo hỏi.

Tần Tang nhìn dáng vẻ kia củahắn, trái tim càng thêm ung dung vui vẻ, cũngkhôngtiếp tục thúc éphắn,nhẹnhàng nhún người,nóilời từ biệt: "Tuy nàng là tiểu muội ta, nhưngđãnhiều năm ta chưa từng làm hết trách nhiệm củamộtngười chị, ta chỉ mong nàng luôn vui vẻ, chỉ cần nàng nguyện ý, takhôngthể ngăn cản. Nếu Quốc sư đại nhânthậtlòng, nàng là dưỡng nữ của phủ Trấn Nam Vương, Quốc sư đại nhân phải đến phủ cầu hôn với bọn họ mới phải."

Nơi có nàng, cho dù yên tĩnh hay náo nhiệt, ánh mắt củahắnchỉ dừngtrênngười củamộtmình nàng, tự nhiên trong lòng cũngsẽkhôngcòn rối loạn.

Trong lòng nàng mừng như điên, lại kiềm chế, vô cùng cẩn thận, hai mắt chăm chú nhìn Quốc sư đại nhân.

Lam Phượng Hoàng che miệng cười gian: hôn rồi, hôn rồi!!! <3

Những người kia vì mấy miếng lệnh bài huyền thiết lạnh như băng mà đấu đá lẫn nhau,mộtchúthắncũngkhôngthèm quan tâm, nhưng mấy câu Tần Tang vừa hỏihắn,thậtkhiếnhắntức giậnkhôngngừng.

Edit: Lam Phượng Hoàng

Trần Ngộ Bạch yên tĩnh nhìn nàng, trong lòng tự hỏi mình: thực ra, đây rốt cuộc là do đâu?

Người ánh mắtđangdịu dàng bịmộtcước, rên lênmộttiếng, Kỷ Tiểu Ly pháthiệncó gìkhôngđúng, mở mắt ra thấy làhắn, gian nan mà nghi hoặc hỏi: "Sư phụ, tại sao lại ở đây?"

Tần Tang nghe, cười tủm tỉm gật đầu, lại hỏi: "Tiểu Ly biếtkhông? Nàng nguyện ý sao?"

Tần Tang ngẩn người, "Cho...... ai?"

Cho dù nàng sớm có ý nghĩ như vậy, thậm chí ban đầu biết được Lục hoàng tử trêu cợt đưa thuốc cho Tiểu Ly, nàngđãcố ý đổi thuốc tiêu chảy thành thuốc thúc tình,mộtlà muốnnóirõthân thế của Tiểu Ly cho Quốc sư đại nhân, xinhắnthay nàng chăm sóc, hai là...... nếu Trần Ngộ Bạch che chở cả đời, nàngsẽkhôngcần phải lo lắng cho Tiểu Ly nữa.

Giữa mặt nàng lộ mấy phần cảnh giác, Trần Ngộ Bạch nhìn vào trong mắt, trong lòng biết là lời mìnhnóithất thường, khiến nàng nghi ngờ, nhưng vẫn trầm lặng,hắnvẫn nên hỏi ra miệng: "Loại thuốc ngươi cho nàng uống, nếu sau này dừng lạikhôngdùng, tâm trí nàng có thể khôi phục như bình thườngkhông?"

Lúc này Trần Ngộ Bạchthậtmuốnmộtchưởng đánh c·h·ế·t Thiên Mật sứ!

Đây là tin mật động trời, nhưng Trần Ngộ Bạch nghe, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt như cũ.

Hôn đến vĩnh viễn như sánh cùng trời đất, thời gian dừng lại.

Nàng cũngkhôngcó gì hay để xem, huống chi ngu xuẩn thành như vậy, cả ngày lẫn đêm đều gây họa, chọchắngiận đến mất hết mặt mũi.

Đâu chỉ yên tĩnh? Nàng còn quấy rầy timhắn.

Ngay khoảnh khắc lông mi hai người sắp sửa chạm nhau, mắt của nàng chợt mở ra!

"Ngươi là người thân duy nhất của nàng, ban đầu nếu ngươiđãgửi gắm nàng cho Trấn Nam Vương phi, lời này ta liềnnóivới ngươi: sau này Kỷ Tiểu Ly do ta chăm sóc."

"Vậy......" Tần Tang cười càng thêm tươi sáng như nắng mới, "Là Quốc sư đại nhân thích tiểu muội nhà ta?"

Tần Tang nâng ánh mắt lên, cườinóivớihắn: "Quốc sư đại nhân...... chẳng lẽ là có ý cầu hôn?"

Tần Tang thấytrênbànđãsớm chuẩn bị giấy và bút mực, lại nhìn Quốc sư đại nhânmộtchút, mắt lộ kinh ngạc hỏi: "Ngươi muốn đơn thuốc kia làm gì? Đơn thuốc này lấy máu ta làm thuốc dẫn, cho nên mỗi tháng đều phải do ta tự mình điều chế cho nàng."

Tần Tang chậm rãi nhún người vớihắn, nhưng sau khi đứng dậy lại tiếp tục hỏi: "Có phải Tiểu Lyđãnóigì với Quốc sư đại nhânkhông? Nàng cầu xin đại nhân che chở nàng cả đời? Nàng cố ý muốn theo đại nhân?"

Trần Ngộ Bạch lộ vẻ trầm trọng, phất tay áo giận tím mặt: "...... Hoang đường!"

"Ngươi viết lại đơn thuốc kia cho ta." Trần Ngộ Bạch buồn bực, chỉ cái bàn đọc sách bên cạnh cửa sổ.

hắnđứng bên cửa sổ, gió mát quất vào mặt, mùi hoa Sơn chi nhàn nhạt trong gió an ủi trái tim phiền não tức giận củahắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ý của Tần Tang là hi vọnghắntiến cử Kỷ Nam xuất chinh đến Tây Lý, quân Kỷ gia đánh thắng trận này, Kỷ gia an toàn, Thái hậu Đoan Mật cũngsẽchưa thể đưa mắt nhắm vào phủ Quốc sư. Nhưng Trần Ngộ Bạch ‘ngườinóivô tâm người nghe cố ý’ —— chínhhắncũngkhôngsợ lãoyêubà Đoan Mật kia, nhưng bây giờ mang theo tiểu nha đầu lúc nào cũng gây chuyện, ngược lạithậtmuốn phòng ngừa chu đáo thêm mấy phần.

"Mỗi tháng ngươi đều có thể ở bên cạnh nàng đến hết đời sao?" Trần Ngộ Bạch nhàn nhạt.

Kỷ Tiểu Ly cố gắng hít sâumộthơi, bây giờkhôngnhịn được mới thở ramộthơithậtdài, nàng vỗ lên b* ng*c dồn dập phập phồng, thở gấp giống như mới vừa làmmộtchuyện gìthậtdữ dội.

Tần Tang nhìn vẻ mặt củahắn, loáng thoáng đoán đượcmộtchút, nhưng cho dù thế nào cũngkhôngdám trực tiếp xác nhận,khôngthể làm gì khác hơn là thử dò xét, cố ý hỏi: "Có phải tiểu muội có gìkhôngtốt, quấy rầy yên tĩnh của Quốc sư đại nhân?"

"Kỷ Tiểu Ly, nhắm mắt lại!" Trần Ngộ Bạch lạnh lùng ra lệnh.

Mong đợi trong lòng Tần Tang tan vỡ, thất vọng thầm thở dàimộthơi.

Sắc mặt Trần Ngộ Bạch trở nên khó coi.

"Ừm...... Độ tiên khí cho nàng, có muốnkhông?" Lúc nàyhắnđãmất khả năng suy tư, thuận miệngnói.

"Thái hậu Đoan Mật phái ngươi tới thuyết phục ta? Bà ta muốn ta tiến cử Đại hoàng tử xuất binh đến Tây Lý?"hắnnhìn Tần Tang im lặng thừa nhận, chợt cảm thấykhôngbiết nên khóc hay cười: "Mấy năm trước Mộ Dung Lỗi quả thựcanhdũng thiện chiến, mấy năm nay...... chẳng lẽ các ngươikhôngsợhắncòn chưa tới Tây Lý, nửa đườngđãchết?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc này nụ cười của nàng chứa đầy vui vẻ —— ban đầu vẫn cho là Tiểu Ly nghịch ngợm, Quốc sư đại nhân vì đại cục, che chở nàng cũng là vì miễn cưỡng, chưa từng nghĩ đến......

Trần Ngộ Bạch tâm phiền ý loạn suốttrênđường tới đây, lúc này nhìn vẻ mặt ngủkhôngbiết gì của nàng,rõràng phỉ nhổ tư thế ngủ xiêu xiêu vẹo vẹo của nàng, trái tim lại trở nên yên tĩnh giống như ánh trăng đêm.

Nhưng nàng cũng chỉ dám tương kế tựu kế thửmộtlần —— Đó là Trần Ngộ Bạch! Tuy rằng nàngyêuthương Tiểu Ly hơn cả bản thân mình, nhưng dù sao Tiểu Ly...... cho dù thế nào Tần Tang cũngkhôngdám nghĩsẽcó tình huống như hôm nay!

Trần Ngộ Bạchkhôngthểthậtsựép người đó uống thạch tín, hạc đỉnh hồng; nhưng với người khác,hắncũngkhôngphải "khôngthể làm gì", ánh mắt chợt lóe, quanh thânđãtràn đầy lạnh lẽo, cũng may Tần Tang biết xem sắc mặt người, biếtkhôngchọc được lập tức liền mềm giọng nhận sai: "Là ta lỡ lời, Quốc sư đại nhân —— đại nhânkhôngnên ghi lỗi tiểu nhân."

Trần Ngộ Bạch xoay mặtđikhôngnhìn nàng, tim nóng bỏng.

"Phải." Trần Ngộ Bạchkhôngchút do dự lạnh lùng đápmộttiếng.

Nghĩ như vậy, Trần Ngộ Bạch đắc ý: cõi đời này chỉ cómộtngười,khôngphảihắnlàkhôngđược.

"......khôngcó." Giọng của Quốc sư đại nhân cũng cứng lại,khôngvui nghĩ thầm trong lòng nha đầu kia tràn đầy việc tu tiên, trong mắt chưa từng cóhắn?

Lúc Thiên Mật sứ đến thăm, cơn giận của Quốc sư đại nhân vẫn còn sót lại chưa tiêu.

Ánh mắt củahắndần dần dịu lại, ngồi xuống bên giường nàng......

Chương 30

Kỷ Tiểu Ly vừa mớiđivào giấc mộng buổi trưa, trước giường lặng lẽ im ắng có thêmmộtngười.

Trần Ngộ Bạch càng nghĩ trong lòng càng trống rỗng, phẩy tay áođivề phía tiểu viện Đúc Sao.

** (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tần Tang nghiêm mặtnóirõý: "Kỷ Đông mang binh đánh úp Tây Lý nhiều ngày vẫn chưa về, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít. Trước mắt, Ngô đại tướng quân ém nhẹm tin tức còn chưa báo cho triều đình,mộtkhi triều đình biết, nhất địnhsẽphái binh tăng viện cho Tây Lý."

LPH: Mụ thái hậu đáng c·h·ế·t! Ta băm, băm, băm, băm

Lúc thiếu nữnhỏđược buông ra, mặt chợt đỏ bừng, cũng sắp ngừng thở. Trần Ngộ Bạch vội vàng nắm lấy lay lay mặt nàng: "...... Hít thở! Ngu ngốc!"

"...... Kỷ Tiểu Ly." Bất đắc dĩ phải chính miệngnóira cái tên này, sắc mặt Quốc sư đại nhânđãcó mấy phần mất tự nhiên.

Rũ rũ mắt, nàng trầm giọng cườimộttiếng: "Do ngươi chăm sóc...... là có ý gì?"

Hiếm khihắnchủ độngnóichuyện với mình, Tần Tang cười, cẩn thận thêm vài phần: "Quốc sư đại nhân có chuyện khác?"

Giữa bọn họ...... có cái gì đểhắncó thể dựa vào đểđicầu hôn đây?

Nàngnóicười vui vẻ, mà giữ lại vẫn còn có chỗ dùng, nội lực trong tay áo Trần Ngộ Bạch dần dần tảnđi.

"Nếu quảthậtnhư thế, Thái hậu nương nương cũng có thể mượn việc này giá họa quân Kỷ gia, đạt được mục đích. Bà ta muốn Kỷ gia suy tàn, như vậy mới có thể thừa dịp náo loạn mà cướp Lệnh bài Bạch Hổ." Tần Tang cười nhàn nhạt, "Chờ khi bà ta trừ xong Kỷ gia, Quốc sư đại nhân chính là mục tiêu kế tiếp của bà ta. Ta biết Quốc sư đại nhânkhôngsợ, nhưng phủ Quốc sư lớn như thế đều phải dựa vàomộtmình ngài chống đỡ, Quốc sư đại nhân vẫn nên phòng ngừa chu đáo hơn nữa." (

Tần Tang giật mình!

Thiên Mật sứkhôngtrả lời, cái gì cũngkhôngnói, cười xoay người rờiđi.

Sắc mặt Trần Ngộ Bạch lạnh lẽo: "Tần Tang, ngươiđanglấy việc này uy h**p ta hỗ trợ Kỷ Nam?!"

Tiểu Ly nghe lời nhắm mắt lại, Trần Ngộ Bạch hítmộthơi, cúi người kề sát vào.

Thiếu nữnhỏcũngkhôngngủ quá yên ổn, nghiêng người,mộtcước đá vào ngang hông người ngồi bên giường. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng lúc này kẻ cầu người lại chính làhắn, Trần Ngộ Bạch khép mở đôi mắt đè nén tâm trạng nóng nảy, thấp giọng mở miệng: "Ta từng hứa hẹn với nàng là từ nay về sausẽđitheo ta...... chuyện ta từng hứa,sẽkhôngđổi ý."

Bởi vì nàng nhắc nhởhắn: hôm nay Kỷ Tiểu Lyđitheohắnbởi vìhắnlà sư phụ của nàng, ném cái thân phận nàyđi, Kỷ Tiểu Ly nào có tình cảm gì vớihắn?

Đầu tiên chẳng qua là hai cánh môinhẹnhàng đụng chạm, giống như hai người tựa sát vào nhau, dần dần hơi thở quấn quít, hương vị ngọt ngào của thiếu nữnhỏtràn đầy lỗ mũi, trong đầuhắnnóng lên, há mồm cắnmộtcái......

Chả trách là tỷ muội ruột, bản lĩnh chọc người giận đến nổi điên cũng giống nhau.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 30