Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 27

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27


Ba người lớn của phủ Trấn Nam Vương đồng loạt lắp bắp kinh hãi.

thìra sư phụ nhà nàng cũng biết cười?!

đitheo ta, tuy rằng ta cũngkhôngnơi nương tựa, nhưng vẫn thừa sức bảo vệ ngươi.

Trong lòng Trần Ngộ Bạch mắng nàng ngu xuẩn,hắnkhinh thường nghĩ: đó là bởi vìhắntới! Hôm nay nếukhôngphải làhắntới, sợ rằng lúc này phủ Trấn Nam Vươngđangchuẩn bị sính lễ cho nàng!

Quốc sư đại nhân cực kỳkhôngvui, đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt học trò nhàhắnrã rời, vô lực mềm nhũn tựa vào bànnhỏbằng gỗ đàn hương đỏ, sắc mặt rất khó nhìn.

Vì hônsựnày bọn họđãthảo luận nhiều lần, nhưngkhôngai nghĩ tới phải trực tiếp hỏi Tiểu Ly —— nghĩ đến, hài tử kia có thể hiểu cái gì đây?

Trần Ngộ Bạch nhìn mấy lần cảm thấy trong lòng buồn phiền luống cuống, định nhắm mắt lạikhôngnhìn nàng.

Trần Ngộ Bạch vừa nghe liềnkhôngngừng cười lạnh: "Thương ngươi? Bọn họ có congáiruột thịt của mình, sao có thể đặt ngươi ở vị trí thươngyêunhất? Cho dù mấy ca ca kia của ngươi...... lo trước lo sau, hữu dũng vô mưu, bọn họ có thể lấy cái gì để thương ngươi?"

"Kỷ, Tiểu, Ly!"

Lời này của Quốc sư đại nhân vừa nghe là nể mặt mũi của phủ Trấn Nam Vương và Thái hậu Từ Hiếu. Nhưng Kỷ Đình vừa nghe, liền biết nhất định là Diễm Dươngđãnhúng tay vào —— nếu Thái hậu nương nươngđãcó ý chỉ, hôm nay nhàhắntừ chối hônsựnày cũngkhôngsao, nếu giao bát tự của Tiểu Ly cho Quốc sư đại nhân, cho dù làthậtxấu, Quốc sư đại nhân cũng chỉ có thểnóilà do trời tác hợp. Sau đó Tiểu Ly nhất định phải gảđi! (

LPH: xì, có đưathìảnh cũng có tính được đâu. Bạch ca:nóigì??? LPH: ôm dép chạy

Tới làm mai mối, Quốc sư đại nhânkhônglộ chút vẻ trách tội nào, ngược lại gật đầumộtcái,nói: "thậtrathìhôm nay hoàng thượng cũng quá vui mừng, tán gẫu với Thượng thư đại nhân vài câu. Vừa vặn Tiểu Ly là học trò của ta, liền bảo ta thuận đường tới hỏi ý tứ.đãthế, tasẽthay quý phủ từ chối Phủ Thượng thư." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Công chúa Diễm Dương thấy bọn họ ngươimộtlời tamộtcâu khiến mọi chuyện hỏng bét, cũng biết trong lòng gấp gáp đến mức nào, vội vàng thỉnh cầu Kỷ Đình: "Vương gia! Phủ Thượng thư thành tâm cầu hôn, Vương gia làm như vậykhôngkhỏi là quá ngăn người ngoài ngàn dặm!"

"Nghe được......" Kỷ Tiểu Ly gật đầumộtcái, lại bởi vì gật đầu tác động,khôngnhịn được nữa bụm miệng: "thật...... buồn nôn......"

Nhưng Trần Ngộ Bạch lại có chút băn khoăn:hắnphụng mệnh tới cửa làm mai, hônsựkhôngthành, lại mangcôdâu về phủ của mình...... Sợ rằng Phủ Thượng thưsẽhoài nghihắncản trở bên trong.

Mấy ngàykhônggặp,mộtlời này của nàng làm tim Trần Ngộ Bạch đột nhiên nóng lên, ánh mắtkhôngtự chủ được nhìn sang phía nàng, chạm vào đôi mắt trong veo của nàng, nóng ấm trong trái timhắncàng tăng cao.

Kỷ Đình vừa nghe liền nhíu mày, trầm giọngnóivới công chúa Diễm Dương: "Diễm Dương! Chuyện này chưa định, ngay trước mặt hài tử nàng lạinóilảm nhảm gì vậy!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 27

Bên trong xe ngựa xa hoa có bố trí mấy cái bànnhỏbằng gỗ đàn hương đỏ, phíatrênđể mấy cái lư hương tinh xảo, bên trongđangđốt nguyệt linh hương giúp an thần tĩnh trí. Quốc sư đại nhân thoải mái tựa vàomộtbên gối mềm, vốn nên ở nơi tràn ngập mùi thơm nhắm mắt dưỡng thần, ngủmộtchút, mà bên người lại soàn soàn soạt soạtkhôngyên, rốt cuộchắnkhôngngủ được,khôngvui mở mắt.

Công chúa Diễm Dương bị ông quát lớn,khôngtình nguyện hừmộttiếng, nhưng cũngkhôngdám mở miệng nhiều lời nữa.

Trần Ngộ Bạchkhôngkiên nhẫn hỏi nàng: "Ngươi nhích tới nhích lui làm gì?"

Cho nên nghe Quốc Quốc sư đại nhân hỏi như vậy, bọn họ hơi giật mình nhìn Quốc sư đại nhân, lại đồng thời lập tức nhìn ngược về phía Tiểu Ly.

Quốc sư đại nhân giận tím mặt! Mặt trầm đến sắp rỉ ra nước rồi —— nàng thế mà… dám can đảm! Ghét bỏ, ghê tởm lời củahắn!

"Ngươi làm sao vậy?" Mặt Quốc sư đại nhân trầm trầm, giọngthậtkhôngtốt, hỏi: "Ngươi nghe được lời ta vừanóichứ?"

"Sư phụ tới để đón ta về sao?" Tiểu Ly ngẩng đầu nhìnhắn, trong đôi mắt trong trẻo tràn đầy cầu khẩn.

Ởmộtbên hai mắt Kỷ Tiểu Ly tỏa sáng mạnh mẽ gật đầu: Ta muốn tu tiên!khôngmuốn lập gia đình!

Lộn xộn lung tung gì vậy! Công chúa Diễm Dương vừa nghe liền trợn mắt nhìn tiểu nha đầu, tức giậnnói: "Đó đều lànóihưunóivượn! Ngươi tự nhìn ngươiđi,khôngphải ngươi vẫn sống tốt sao! Có thể thấy được những lời đồn kia đều lànóibậy! Nếukhônglúc ngươi gặphắnở phủ Quốc sư,hắnliền khắc c·h·ế·t ngươi!"

Nhất thời tất cả mọi người đềukhôngnóilời nào, trong phòng yên tĩnhkhôngtiếng động. Trần Ngộ Bạch nhìn học trò nhàhắn, khẽ cười đứng lên, dịu dàng hỏi: "Tiểu Ly, vi sư hỏi ngươi: ngươi có nguyện ý gả vào Phủ Thượng thư haykhông?"

Tiếng rống giận dữ khiến núi rung đất lở từ trong xe ngựa truyền ra, người kéo xe tám ngựa vẫn nhưkhôngbước chân ngay ngắn, lão quản gia đánh xe ngay cả lông mày cũngkhôngnhăn lại,nhẹgiọng hát tiểu khúc, vui rạo rực nhàn nhã vội đánh xe về phủ......

Trấn Nam Vương phi thấytrênmặt công chúa Diễm Dương đầy căm hận, lo lắng sau đó bà ta lại tìm Tiểu Ly gây phiền toái, vừa lúc Quốc sư đại nhânđangở đây, bà nhanh trí nghĩ đến, cườinóivới Quốc sư đại nhân: "Nếu hôm nay Quốc sư đại nhânđãtới, Tiểu Ly liền theo Quốc sư đại nhân trở về thôi! Hưu mộc, con bé ở nhà mấy ngày nay, ngày ngày đều lẩm bẩm nghĩ đến bài học!"

Trong lòng Kỷ Đình nhất thời giận dữ.

Edit: Lam Phượng Hoàng

Trấn Nam Vương phi nhất thời liền đánh trống lớn lui quân, ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Kỷ Đình: chuyện như vậy, thà tin là có,khôngthểnóilàkhông. Huống chi đứa bé Kỷ Tây kia cũng rất tốt! Tuy ngoài miệng Công chúa Diễm Dươngkhôngbuông tha người, nhưng lạikhôngthậtsựxuống tay độc ác với Tiểu Ly, ít nhấtkhônglo gì đến tánh mạng. Kỷ Đình hiểu ý của bà, trong lòng ông lại càng nghiêng về Kỷ Tây. Trầm ngâm chốc lát, ông hỏi Trần Ngộ Bạch: "Quốc sư đại nhân,khôngbiết rốt cuộc bát tự của hai hài tử có hợp haykhông?"

Sắc mặt Kỷ Tiểu Ly kém hơn mấy phần, hítmộthơi tự kiềm chế, nhẫn nhịn, nàngnhẹgiọng kháng nghị lời củahắn: "Sư phụ, người nhà ta cũng rất thương ta, chỉ cần takhôngmuốn, bọn họsẽkhôngép ta lập gia đình!"

Mặt Kỷ Đình phủ sương lạnh, Vương Phi lại nhắc tới con trai lớn, Diễm Dươngkhôngcam lòng cũng chỉ có thể tạm thời xếp cờ im trống, ởmộtbênkhôngtiếng động căm hận vặn vặn khăn.

hắnnóixong lời này liền cảm thấy lỗ tai nóng ran. Nhưng rũ mắt hồi lâu, lạikhôngnghe thấy nàng trả lời.

**

"Ta...... Sư phụ, ta muốn cưỡi ngựa." Sắc mặt Kỷ Tiểu Ly có chút khó coi, ấp a ấp úng bỏ qua trọng điểm mà cầu xin.

**

)

"Kính xin Quốc sư đại nhân chuyển lời với Phủ Thượng thư: cảm tạ Thượng thư đại nhânđãyêumến, nhưng dưới dối chúng ta chỉ cómộtnữ nhi là Tiểu Ly, từnhỏbị làm hư, mặc dùđãđược làm lễ vấn tóc, nhưng vẫn u mêkhônghiểu chuyện, chúng ta còn muốn giữ nàng lại bên người dạy thêm hai năm." Trong lòng Kỷ Đìnhđãcó quyết định, lúc này liềnnóinhư vậy.

Trần Ngộ Bạch cau mày ngẩng đầu nhìn nàngmộtcái, cặp mắt kiathậtlà..... Được rồi, đúng làhắntới cản trở, bị hoài nghi cũngkhôngoan uổng.

trênxe ngựa trở về phủ Quốc sư,rõràng cho thấy nỗi khiếp sợ vẫn còn chưa tan, suốt dọc đường tiểu nha đầu lộ vẻ như khóc tang, đứng ngồikhôngyên.

"khôngcho phép!" Trần Ngộ Bạch cau mày quát lớn: "cônương mà cưỡi ngựa gì chứ! Cũng là bởi vì ngươi cả ngày bướng bỉnh gâysự, phủ Trấn Nam Vương mới có thể gấpkhôngthể chờ mà muốn gả ngươi ra ngoài!"

Tiểu Ly cũng kinh hãi, bất quá cũngkhôngphải bởi vì nàng có nguyện ý gả vào Phủ Thượng thư haykhông, mà là —— sư phụ nhà nàng...... lại còn cười nha!

Nàng ngơ ngốc tại chỗ, cái miệngnhỏnhắn cũng hơi cong, ánh mắt khiếp sợ lại si mê nhìnhắn, vẻ mặt Trần Ngộ Bạch càng dịu dàng,nóivới nàng: "Ngươi đừng sợ, trong lòng nghĩ thế nào liềnnóihết ra. Hôm nay cha mẹ ngươi đều ở đây, bọn họsẽlàm chủ cho ngươi. Sở Hạo Nhiên kia là con trai độc nhất của Phủ Thượng thư, lần trước Sở Thượng Thư chahắnmang theohắntới cửa, xin ta đổi bát tự, các ngươiđãgặp nhaumộtlần, ngươi còn nhớrõhắnchứ?"

Người bình thường bịhắnrốngmộtcâu liền rúc cổ trốnthậtxa, hôm nay lại cố chấpkhôngngừng, sắc mặt ấm ức lại vẫn muốn cãi cọ vớihắn: "Sư phụnóikhôngđúng! Thươngyêuchính là thươngyêu, cũngkhôngphải là đua ngựa mà phân vị trí thứ nhất thứ hai!khôngphải hôm nay phụ thânđãtừ chối hônsựsao? Mẫu thân còn để tađitheo sư phụ!"

hắngật đầu, lòng bàn chân Tiểu Ly lập tức như bôi dầu chạy vội ra ngoài, dọn dẹp hành lýđicùnghắn.

Kỷ Đình bực bội việc bà ta táy máy tay chân vào chuyện này, thiếu chút nữa cắt đứt việc lớn cả đời của Tiểu Ly, lạnh lùngnói: "Nếu thành tâm đến cầu nữ nhi của ta, cầu thêm hai lần, chờ thêm mấy năm cũngkhônglà quá."

Nhưng Kỷ Tiểu Lyđãkhôngthể để ý tới sắc mặt củahắn —— nàngthậtsựsay xe ngựa! Sao lạikhôngđồng ý để nàng ra ngoài cưỡi ngựa chứ oa oa oa......thậtkhó chịu!thậtmuốn ói! Nàngkhôngnhịn được, che miệng gấp gáp tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng gấp gáp ôm cái lư hương vội mở nắp —— "Ụa......"

Lúc này Công chúa Diễm Dương vội vàng lên tiếng cắt đứt: "Tiểu Ly, hôm nay sư phụ con đến là muốn thay con làm mai! Consẽlập gia đình,khôngcần phải đến phủ Quốc sư nữa!"

Trần Ngộ Bạch khẽ mỉm cười với Trấn Nam Vương, cất giọng chân thành tha thiếtnói: "Trước khi tại hạ tới nơi này,đãđược Thái hậu Từ Hiếu nương nương dặn dò, xin Vương gia cứ yên tâm, chỉ cần Vương gia gật đầu đồng ý hônsựnày, bát tự của Sở công tử và tiểu thư quý phủ...... nhất định là do trời tác hợp."

Cũng may cho dù có nhiều người nặngnhẹvới nàng, vẫn còn cóhắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xe ngựanhỏnhẹđung đưa, mùi thơm Nguyệt linh hương nhàn nhạt như mộng, ánh sáng trong xe có vẻ hơi mờ tối, tròng mắt đen của Quốc sư đại nhân trầm trầm, nhìnkhôngrõvẻ mặt. "Kỷ Tiểu Ly, "hắnchợt lẳng lặng mở miệng, "Sau này...... Ngươi hãy ở cùng ta."

Tác giả có lời muốnnói: nghenóicác ngươi cũng muốn xem truyện viết về nam - nam? Muốnkhông...... tác giả Trung Quốcsẽcho nếm thửmột...... BL có độ H cao......? Sở công tử và...... Lục hoàng tử điện hạ?

"Đúng vậy đó, " Vương Phi cũng vội vàng khuyên công chúa Diễm Dương: "Diễm Dương, tuổi Tiểu Ly cònnhỏ, các ca ca phíatrêncũng chưa lập gia đình, để con bé ở lại nhà thêm mấy nămđi! Dầu gì chờ Kỷ Đông trở về cũngkhôngmuộn?"

Dĩ nhiên Kỷ Tiểu Ly còn nhớ, gật đầumộtcáinói: "Dạ! Sư phụ! Ta nhớrõngười kia! Bọn Liên Ynóimệnhhắnphải chịucôđộc, mệnh sốđãđịnh đời nàyhắnkhôngthể có vợ, ngay cả hồ ly chín đuôi chuyển thế cũng có thểđangkhỏe mạnh bịhắnkhắc c·h·ế·t chín lần!"

Quốc sư đại nhân chợt ngừng thở, nhắm hai mắt lại, lẳng lặng ngồi về chỗ cũ,hắnđặt tay lên đầu gối, ngón tay thon dài nắmthậtchặt thành nấm đấm...... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Tiểu Ly lắc đầumộtcái, "Ainói? Những ngày conđitheo sư phụđãcọ đượcthậtnhiều tiên khí, hôm nay dĩ nhiên làyêutà khó xâm! Nhưng nếuthậtsẽgảđi, consẽkhôngthể ở cạnh sư phụ, dần dầnsẽkhôngcòn tiên khí, khó chắcsẽkhôngbịhắnkhắc c·h·ế·t!" Nàngnóilý lẽthậtrất hùng hồn. Mặc dù vừa nghe cũng biết là ngụy biện nhưng...... nghe cũng rất có đạo lý.

Cũng may...... hôm nayhắntới.

Nghĩ tới đây, Trần Ngộ Bạch có loại cảm giác phiền não nhục chí rồi lại vinh dự thỏa mãn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27