Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 25

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25


**

Cùng vầng trăng sáng, nương theo bóng dáng bốn huynh muội Kỷ gia vui vẻ lén lén lút lút từ cửa sau chạy ra ngoài, cũng chiếu sáng người ngồi uống rượumộtmìnhtrênmái ngóithậtcao cong vút của phủ Quốc sư.

Mộ Dung Nham nhíu mày nhìnhắnhồi lâu, chợt cười ha ha, uống cạn rượu trong tay,hắnđứng lên, cười hết sức cởi mở: "Người đời aikhôngthế chứ? Ngộ Bạch ngươi giữa tâm nguyện và con người, chẳng lẽ lại có thểkhôngh*m m**nkhôngquan tâm, có thể buông tay được sao?"

Suốt dọc đường Quốc sư đại nhân lạnh mặt dọa sợ thái giámđixa xa trước mặt, đến Bảo Hòa điện, sau lưngđãthấmmộtlớp mồ hôi lạnh như băng, lúc đẩy cửa ra mời quốc sư vào, tay chân đều như nhũn ra.

"Nữ hài tử tuân theo quy củthìrất tốt, " Thái hậu Từ Hiếu cườinói, "Đứa bé kia cũngkhôngnhỏcònnhỏnhỉ?đãlàm lễ vẫn tóc, có thể thành hôn rồi?"

Mộ Dung Nham nhíu mày, "Sao thế? Tiểu đồ đệ kia của ngươiđãchọc phá gì ngươi?"

Hoàng hậu nương nương bị ánh mắt củahắnnhìnkhôngkhỏi lạnh thấu tim, ngơ ngẩn hồi lâu. Chỉ nghe Quốc sư đại nhânnói: "Sở Thượng Thư từng mang công tử tới cửa, xin thần đổi bát tự. Sở công tử rốt cục là có tiếng theo đồn đãi, haysựthực ra sao tiếng theo như vậy, phủ Trấn Nam Vương phải gả nữ nhi, chẳng lẽ cũngkhônghỏi trước chorõràngmộtchút?"

**

có ý chiến tranh

Hoàng đế cũng cườinói: "Đúng vậy, lấy vợ sinh con là chuyện quan trọng nhất, chờ phá xong kiếp số, sau này cưới thêm ít nhiều mỹ thiếp hiền hậu, tái giá là được!"

**

Ngược lại trong Bảo Hòa điện tràn đầy hòa nhã, hoàng đếđangcùng cấp dưới Sở Thượng thưnóichuyện, thấy Trần Ngộ Bạch tới, cất giọng cườinói: "Ngộ Bạch, trẫm thay ngươi nhậnmộtchuyện vui." Vừa dứt lời hoàng đế chợt thấy kỳ quái: sao lúc này mặt quốc sư nhà ông lại trầm như băng?rõràng vừa rồitrênđiện mặt còn như có điều suy nghĩ, mặt mày chứa ý cười mà! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Ngộ Bạch quárõloại cảm giác này. Tựa như người nắm giữ Huyền Vũ, địa vị quốc sư, thế gian cầnmộtngười thừa kế Lệnh bài Huyền Vũ, bảo vệ Đại Dạ, màkhôngmộtai cần chính Trần Ngộ Bạchhắn.

Chương 25 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộ Dung Nham tới, bất quá chính là vì hai chuyện:mộtlà Kỷ tiểu tướng quân mà lònghắnyêumến; hai là ngôi vị hoàng đế màhắnđãtrù tính nhiều năm. Cho dù là chuyện nào Trần Ngộ Bạch cũngkhônghứng thú, căn bản cũngkhôngmuốn vìhắnmà giảm thọ do tiết lộ Thiên Cơ.

Trần Ngộ Bạchđangngẩn ngơ trong gió đêm và ánh trăng, nơi trái tim mơ hồ như níu giữ đượcmộthình bóng, chợt bị Mộ Dung Nham vạch trần, nhất thời giống như bí mật trong lòng gì bị phơi bày trước mắt mọi người, mặt liền biến sắc, hiểm ácnói: "đãnóixong việc muốnnóirồi? Mau cút!"

"Chẳng qua là theo đồn đãi sao?" Trần Ngộ Bạch nâng ánh mắt, nhàn nhạt hỏimộtcâu.

"Chính là vì chuyện này mới mời Quốc sư đại nhân tới đây!" Hoàng hậu nương nương tiếp lời, cười xoay sang quốc sư: "Quốc sư đại nhân biết tính toán đoán sao,khôngbiết lúc dạy Tiểu Ly có xemmộtchút cho nàngkhông? Sao Hồng Loan (

mộtbên là Sở Thượng Thư mấy ngày naythậtđúng làkhônglúc nào mặt màykhôngvui vẻ, vái chào Trần Ngộ Bạch: "Quốc sư đại nhân, lần trước khuyển tửnóilời đụng chạm trong phủ Quốc sư, cựu thần thay khuyển tử xin tội, mong Quốc sư đại nhân bao dung!"

Thái hậu và Hoàng hậu nương nương cho là rốt cuộchắnđãhiểurõ, đều lộ vẻ thở phàomộthơi. Trần Ngộ Bạch thấy bọn họđãvứt bỏ mặt nạ, ánh mắt lạnh lùng chợt lóe.

Hoàng hậu nương nương nằm mơ cũngkhôngnghĩ đến: lời này của bà đạp trúng ngay hai chỗ đau của quốc sư đại nhân. Thứ nhấthắnkhôngxem đoán được sao chiếu mệnh của Kỷ Tiểu Ly, giống nhưhắnkhôngthể đoán được sao chiếu mệnh của chính mình. Vận mệnh của mình,khôngcách nào tính toán. Thứ hai, mặc dùkhôngcách nào suy đoán, nhưnghắncũng biết: di động...... là có tâm ý khác.

Người nàythậtquá đáng ghét,nóinhiều như vậy, Trần Ngộ Bạch lười trả lờihắn, phẩy tay áomộtcái mấy vò rượu bay lên đập về phíahắn, tiếng vỡ giòn tan cùng mùi rượu náo động trong màn đêm trong trẻo lạnh lùng, Mộ Dung Nham chật vật lùi lại mấy bước, cười cười từ mái cong phi thân xuống, dần dầnđixa. Khi bộ quần áo màu trắng bạc rốt cục xa dần rồi biến mấtkhônghình bóng, Trần Ngộ Bạch phất tay áo màđi.

Thái hậu Từ Hiếu cườinói: "khôngphải làđãcó Quốc sư đại nhân sao? Quốc sư đại nhân dạy bảo nàng,mộtngày làm thầy cả đời là cha, lại nghĩ Sở công tử mặc dùthậtđúng là khắc thê, Quốc sư đại nhân cũng có biện pháp thay đổi."

.... Sói xám mọc cánh......

Dù sao ai cũngkhôngcoi trọng Kỷ Tiểu Ly làmộtnhân tài mà tận lực xin cưới, lấy về nhàkhôngphải chỉ vì việc sinh hài tử sao?

"Tiểu thư Kỷ gia kia đúng là......" Sở Thượng Thư nhớ tới thảm trạng nhà mình xanh biếcmộtmàu, dừngmộtchút, ngược lại lão mặc sức tưởng tượng cháu chắt đầy nhà, lại càng cao hứng: "Bất quá nhân duyên của khuyển tử nhấp nhô, trước mắt cựu thầnkhôngcầu gì khác, chỉ cầuhắnbình an lấy vợ, kéo dài hương hỏa."

Trăng tròn nhìn từ xa xa tựa như treotrênmái congthậtcao kia, người toàn thân lụa đen chói sáng trong ánh trăng, gương mặtanhtuấn thâm trầm còn lạnh hơn ánh trăng trong trẻo gấp ba lần. Nhị hoàng tử điện hạ mới vừa gặp mặt tiểu tướng quân Kỷ Nam, trong đôi mắt hoa đào còn lưu luyến tình thâm ấm áp, lúc nhìn về phía Quốc sư đại nhân đương nhiên cũng có thể cười dịu dàngkhôngdứt: "Ánh trăng như thế, sư đệ độc ẩm dưới trăng,thậtđúng là vô cùng thích thú."

"NgươiđangnóiKỷ Đông?"

"Được lọt vào mắt xanh của hoàng thượng, được Sở Thượng Thư xem trọng, tại hạsẽđimộtchuyến đến phủ Trấn Nam Vương." Quốc sư đại nhân tựa như chuyện vặt mỉm cười đứng lên,nói.

"Hẳn Quốc sư đại nhân cũngđãhiểu, phủ Trấn Nam Vương đối với hài tử kia...... cũng sớm muốn gả nàng ra ngoài. Quốc sư đại nhân dạy nàngđãlâu, cũngđãthông suốt mọi việc. Saokhôngnóitốt vài câu, làm cho xong chuyện này nhỉ?"

côem chồng

Tác giả có lời muốnnói: ngày mai, mười giờ sáng Cập nhậtmộtchương, tám giờ tối Cập Nhậtmộtchương nữa. Theo suốt đến nay, phảinóitạm biệt cáccônương: cảm ơnđãquen biết. Nếu thích, xin đọc biết rằng takhôngthích xem đạo văn. Ta vô cùng ghét đạo văn, tình nguyện bước khỏi giang hồ, tựa nhưđãtừngyêungười, càng tốt hơn tổn thương. Xem xong cuốn VIP này đại khái chỉ 2-3 đồng nhân dân tệ, nếu nhưkhôngthích thủ tục phiền toái, chỉ cần viết bình luôn tasẽgửi qua, trả bao nhiêu là do hệ thống tính toán số chữ, số chữ bình luận nhiềuthìsố tiền càng lớn, mỗi tháng tổng hợp xong ta liền đưa tiền lời, phát triểnkhôngngừng.

Trần Ngộ Bạch bị ông ta hứng thú nhìn chằm chằm, nhịn hồi lâu, nhàn nhạt nhìn lại ông tamộtcái, lại tiếp tục trương vẻ mặtkhôngcảm xúc. Có gì kỳ quái chứ. Mấy lão già này thích nhất là lao nhao, bất quá......khôngbằng người nào đó.

Dưới ánh trăng, đôi mắt hoa đào của Nhị hoàng tử điện hạ luôn luôn như cỏ cây trong gió xuân cũng ảm đạm mấy phần. "Ngộ Bạch, năm đó sư phụ vì ta mà ước đoán tinh tú tiết lộ Thiên Cơ, sau này ta mới biết." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

thậtra vấn đề cuối cùng mà Mộ Dung Nham hỏi, Trần Ngộ Bạch cảm thấy hơi chút có thể.

Hoàng hậu nương nương hồi tưởng lại năm đó mình ước gì gả tiểucôtử (

) công chúa Diễm Dương ra ngoài, rồi lạikhôngdámnóira miệng, với người có cùng tâm trạng này, bà hiểuthậtrõQuốc sư đại nhân trầm mặc ítnóitrước mặt này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ví như mấy ngày nay họa tinhkhôngcó ở trước mắthắn,hắncũng chưa từng khổ sở. Nghĩ rằng nàng và quản gia, Tiểu Thiênkhôngcó gì khác biệt, ở lâu bên người,sẽkhôngcòn chán ghét màsẽdần có chút tình cảm, chỉ trùng hợp nàng là nữ hài tử mà thôi.

Mấy ngày nay vì chiếnsựphía Tây mà trong triều đìnhđanglao nhao ầm ĩ. Người dân Đại Dạ vạm vỡ, chủ chiến (

Mộ Dung Nham cứng đầu cứng cố cười cười ngồi xuống bên cạnhhắn, kéomộtvò rượu tới ôm uống hai hớp, khẽ thở dài,nói: "Rượu ngon!" Nhìn trăng sáng ngàn dặm, vẻ mặthắnnhuốm đầy hồi ức: "Nhớ năm đó hoa và rượu là thứ nổi danh nhất của phủ Quốc sư, sư phụthậthiếu khách, năm đó người của hơn nửa kinh thành ngắm hoa trong phủ Quốc sư, thưởng thức rượu của phủ Quốc sư. Đáng tiếc, vào trong tay sư đệ, rượu ngon đến mức này hôm nayđãkhôngcó mấy ai được đụng đến."

Từ phủ Trấn Nam Vương đến Phủ Thượng thư, từ Thái hậu, hoàng hậu đến hoàng đế,khôngai xem hônsựnàysẽlà lựa chọn quan trọng quyết định cả đời củamộtnữ hài tử. Kỷ Tiểu Ly chẳng qua chỉ làmộtcon cờ trong tay những người này, có ngườikhôngmuốn, liền quăng bỏ; có người tạm thời còn phải dựa vào nàng, liền nhận lấy.

ngôi sao báo nhân duyên

) đương nhiên chiếm đa số, chẳng quatrênphương diện cử ngườiđilại bất đồng cực lớn: có người đề cử Kỷ Nam,nóiKỷ tiểu tướng quân trước đâykhônglâu từng đánh thắng Nam quốc trở về, thừa thắng mà cửđiđánh trận tấtsẽmã đáo thành công! Có người mãnh liệt phản đối: Đại hoàng tử Mộ Dung Lỗi là thiếu niênanhhùng, vạn người khó thắng, hoàng thượng vẫn nên phái con trai của mìnhđichứkhôngnên cử người khác!

"Lạinói, Bổn cung cùng Quốc sư đại nhânthậtcó duyên, dưỡng nữ của phủ Trấn Nam Vương được ta làm lễ vấn tóc, cũng là trong lễ vấn tóc ấy, pháthiệntúi gấm mà Quốc sư đại nhân đời trước lưu lại." Hoàng hậu nương nương cười thân thiết, "Bổn cung nghe công chúa Diễm Dươngnóihài tử Tiểu Ly này từnhỏnghịch ngợm kém ngoan, ở nhà cả ngày lẫn đêm đều gây họa, nhưng kể từ khi trở thành đệ tử của quốc sư đại nhân, cũng chưa được bao lâu? Nghenóiđãđược dạy tuân theo khuôn phép."

Lúc này thái giám bên người Hoàng thượng đến,nóihoàng thượng cho mời Quốc sư đại nhân.

Trần Ngộ Bạch vẫn có mấy phần tôn trọng vị thân mẫu này của hoàng đế,khôngxa cách khó gần như với Thái hậu Đoan Mật kia, lúc này liềnđitheo cung nhân.

Mấy lão thần tạm thời cãi vả xong rồi, Quốc sư đại nhânđangmuốn trở về phủ, cung nhân trông coi ngoài điện tiến lên mời: Thái hậu Từ Hiếu cho mời Quốc sư đại nhân.

Trần Ngộ Bạchthậtkhôngmuốn để ý đếnhắn, nhưnghắnbiết người này nếu ngươikhôngmuốn để ý đếnhắn,hắncó thể vòng tới vòng luinóisuốt đêm. "Tasẽkhônggiúp Kỷ gia."hắnquyết định trực tiếp vạch trần, "Chuyệntrêntriều đình tự có hoàng thượng quyết định, những chuyện khác, mỗi người mỗi mệnh."

Quốc sư đại nhân trầm mặc, giọng trầmđimấy phần: "Tiểu đồ kém ngoan, là do tại hạkhôngbiết dạy dỗ."

"khôngliên quan đến ngươi." Giọng của Trần Ngộ Bạch lạnh lẽo như thứ lụa màu đen kia, "Ngươi h*m m**n quá nhiều, quan tâm quá mức, mới có thểkhôngbỏ được mà cầu xin quá nhiều!"

Quốc sư đại nhân đột nhiên tối mặt, cũngkhôngtrả lời, Hoàng hậu nương nương xem sắc mặt mà đoán ý, nhớ lại lời công chúa Diễm Dương tới: "Dã nha đầu kia người căm c·h·ó ghét, đến phủ Quốc sư đều ngày ngày gây họa, gây náo loạn, Quốc sư đại nhân cũng giống như Bổn cung ước gì gả luôn nàng ra ngoài! Hoàng hậu tẩu tẩu chỉ cầnnóithêm mấy câu, đợi đến lúc Phủ Thượng thư đưa bát tự qua, Quốc sư đại nhân chỉ cầnnóilà kim ngọc lương duyên ( (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta chỉnói: mỗi người mỗi mệnh." Trần Ngộ Bạch lạnh lùng thốt ra từng chữ từng chữ, "Ta và ngươi là đồng môn, dù ngươi chưa tu luyện thuật bói toán, nhưng ngươi hẳn phảirõhơn ngững người khác. Lúc sư phụ qua đời dặn dò ta chăm nom thiên hạ Đại Dạ và phủ Quốc sư này, để đảm nhiệm vị trí quốc sư truyền lại, ta cần phải còn sốngthậttốt. Cho nên, thu hồi những thủ đoạn kia của ngươi lạiđi, sư huynh. Ta là quốc sư của Đại Dạ, việc cần làmthìmộtchút ta cũngkhôngchối từ, những thứ khác, thêmmộtchữ ta cũngsẽkhôngnói."

mối duyên tốt đẹp

Trần Ngộ Bạch nghiêng người tránh né lễ bái của lão ta, "khôngdám. Ngược lại hôm đó tại hạđãnóilời đắc tội, Thượng thư đại nhânkhôngnên cảm thấy phiền lòng mới phải."

"Ta biết, là sư phụ tự mình muốn làm như vậy." Trần Ngộ Bạch hớpmộtngụm rượu, "Nếukhôngtađãsớm g·i·ế·t ngươi."

Edit: Lam Phượng Hoàng

"Cút." Lúc này Trần Ngộ Bạchthậtkhôngmuốnnóithêm lời nào vớihắn.

Quốc sư đại nhân cảm thấy kiếp số của mìnhđãqua, tinh thần thoải mái hé ra khuôn mặtkhôngbiểu cảm, bướcđi.

Thái hậu Từ Hiếuđangchờhắntrong điện, Hoàng hậu nương nương cũng ở đây, vừa thấy Quốc sư đại nhân liền cười khanh kháchnói: "Chuyện của Lục hoàng tử lần trước, còn chưa cám ơn Quốc sư đại nhân ra tay cứu giúp!"

Thái hậu Từ Hiếunóinhư vậy là muốn lần nữa nghiêm túc quay lại chuyện bát tự, nhưngkhônghiểu sao Quốc sư đại nhân nghe xong câu "mộtngày làm thầy cả đời là cha" kia, sắc mặt hình như càng trở nên khó nhìn hơn......

Xem ra nha đầu kiathậtsựkhiến người chán ghét, Quốc sư đại nhân vừa nghe cả đời là cha, lạikhôngvui đến vậy!

"Hoàng hậu nương nươngnóiquá lời, đây là bổn phận của thần." Quốc sư đại nhânkhôngbị chọc giận, bình thường vẫn tương đối lễ độ.

) của nàng......đãdi động?"

Hoàng đế bị bọn họ lao nhao mà choáng váng đầu, ung dung thản nhiên nhìn quanh bốn phía, lại thấy vẻ mặt Quốc sư đại nhân luôn luôn bực bội loại ồn ào này nhất vẫn mang bình tĩnh. Gì chứ?thậtlà kỳ quái!

), do ông trời tác hợp, chuyện nàysẽthành!"

"khôngphiềnkhôngphiền!" Sở Thượng Thư mặt mày hớn hở, "Nếu hôm đókhôngđến bái phỏng Quốc sư đại nhân, khuyển tử cũngsẽkhônggặp gỡ tiểu thư Kỷ gia!nóiđúng ra chính là Quốc sư đại nhân mai mối!"

Đều là người cũng cảnh, giọngnóicủa Hoàng hậu nương nương dịu dàng hơn mấy phần: "thậtra là như vầy: con trai của phủ Sở Thượng Thư tuổi cũng xấp xỉ, có ý với Tiểu Ly nhà chúng ta, chẳng qua là...... theo đồn đãi Sở công tử có tiếng là số khắc thê ——"

"Ý của Thái hậu nương nương là: hiếm có người xin cưới, phủ Trấn Nam vương ước gì có thể gả nàngđi?" Trần Ngộ Bạch trầm mặc hồi lâu, chợt hỏi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25