Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Uổng Công Tính Kế

Sói Xám Mọc Cánh

Chương 23

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23


Vẻ mặt của nàng có chút khó xử: "Cái đó...... lúc ấy chắc ta có thểsẽtức giận...... Quá đau......"

"Hạo Nhiên, conđiđâu vậy?" Thượng Thư phu nhân gọihắn.

Vương Phi cười dịu dàng: "Mẫu thânđãdạy con: con làm sai,thìphải nhận lỗi với người ta, người ta có thể vẫn tức giận haykhông, là chuyện của người gia, con phải làm xong chuyện của con."

"Sư phụ!" Kỷ Tiểu Ly khập khiểng đuổi theo phía sauhắn.

Chương 23

Tiểu Ly chợt trở lại, cònnóimuốn ở trong nhà ở mười ngày, cả nhà trừ viện của công chúa Diễm Dương, đều hân hoankhôngdứt.

Ở gần như vậy, Kỷ Tiểu Ly nghiên cứu tỉ mỉ khối ngọctrêncổhắn: xanh trắngrõràng, chất ngọc đều đặn, là Phỉ Thúy xanh lẫn trắng hiếm có.

Ánh mắt lạnh như băng tuyết ngàn năm, khóa nàngthậtchặt, giọng Trần Ngộ Bạchnhẹnhàng mà lạnh lẽo: "Sau đóthìsao? Hết đau ngươisẽkhôngtức giận, hoàn toàn quên mất chuyện này, có đúngkhông?"

Tiểu thư danh môn vọng tộc của Đại Dạ mời nhau họp mặt là chuyện thường, ấn tượng của Kỷ Đình với Sở Thượng Thưkhôngtệ, nghĩ rằng Tiểu Ly cũng nên kết bạn với người cùng tuổi, liền nhận lời phủ Thượng Thư, lại dặn dò Vương Phi để Tiểu Ly mang theo ma ma nha hoàn.

tác giả chú thích: đoạn miêu tả này trích nguyên văn từ《hồng lâu mộng》, LPH chú thích: đoạn này ta chém, ai từng nghiên cứu ‘Hồng lâu mộng’ góp ý giúp nhá

Vương Phi sai người thu dọn, nắm tay của nữ nhi, mang nàng quamộtphía của phòng khách, dịu dàng hỏi tại sao nàng mất hứng. "Tiểu Ly của chúng ta lớn rồi, có tâmsựkhôngthểnóivới mẫu thân sao?"

Thay đổi như vậy...... hình như cũngkhôngtệ! Hai khối Bảo Ngọc gặp nhau, tìm hiểu nhau, công tử phong lưu phóng khoáng ông thiếu nữ sống sờ sờ, hai người lãng mạn ôm nhau...... Sở công tử cầm ngọc trong tay, ánh mắt nhìn nàng càng thêm triền miên: nàng, hiểu, ta!

tác giả chú thích: đoạn miêu tả này trích dẫn nguyên văn《Hồng Lâu Mộng》, LPH: ta c·h·ế·t với ‘Hồng lâu mộng’ luôn

Sở công tử quay đầu lại oán trách nhìn mẫu thânmộtcái, xoay ngườiđi. Đến khi trở lại, vừa nhìn,đãđổi buộc tóc:trênđầuđãđổi thành tóc buộc ngắn, cũng tết thành bímnhỏ, ở cuối cột lụa đỏ, tết cùng với tóc mai, tạo thànhmộtbím tóc lớn, đen bóng như sơn, từ chân đến ngọn tóc,mộtchuỗi bốn viên ngọc lớn, dùng tám sừng vàng treo giữ,trênngười mặc áo rộng thêu hoa rơi màu đỏ ánh bạc, vẫn mang cái vòng cũ, ngọc quý (Bảo Ngọc), khóa Ký danh, bùa hộ mạng, phía dưới lộ ra nửa ống quần thêu hoa rơi màu trứng muối, tất gấm điểm chấm tròn đen, cùng với giày đỏ thẫm. Càng lộ ra khuôn mặt như thoa phấn, môi như thoa son, mắt lấp lánh đa tình, lờinóiẩntiếng cười. Trời sinh dáng vẻ hơn người, lông mày đuôi mắt, trời sinh ngập tràn tình ý, dài đến cả khóe mắt. (

Đây là lần đầu tiên Kỷ Tiểu Ly được mờimộtmình đến nhà người khác làm khách, Vương Phi có chút nghi ngờ với phủ Thượng Thư xưa nay chưa hề thân thiện lui tới, vì thận trọng, ngày hôm sau bà phái Thiên Di theo Tiểu Ly đến làm khách.

Lời này...... Cho dù Kỷ Tiểu Ly nhìn ra được làhắnmất hứng, nhưng lời này quả thựckhôngsai!

Ngườikhôngbị thương chút nào đắc ý đứng dậy, ngẩng khuôn mặtnhỏnhắn dương dương tự đắcnói: "Sư phụ dạy quả nhiên đều đúng!"

**

"Nếu lần sau ta lại đánh ngươi?" Trần Ngộ Bạch hỏi.

Bóng dáng sư phụ đại nhân thân chợt biến mất tăm. Lão quản gia lắc đầu gọi người cùng chặt gốc cây đại thụkhôngmay kia. Kỷ Tiểu Ly mất mác nghĩ:khôngthể leo cây nữa,thậtđáng tiếc...... leo tường còn phải mang theo cái thang,thậtphiền phức!

**

"Hiểu......đãhiểu!" Kỷ Tiểu Ly bịhắnhù dọakhôngdám tiến lên, lắp bắp vội trả lời.

Mặt sư phụ nhà nàng đen cũng sắp giống màu với y phụctrênngười, vừa chạm đất liền giơ tay ném nàng ra ngoài.

"khôngthể sao? Vậythìtốt quá!" Ánh mắt Sở Hạo Nhiên sáng lên, "Phải leo tường sao? Nhờ nha hoàn chuyển lời?! Trong vườn hoa phủ Trấn Nam Vương có dòng suốinhỏchảy xuyên từ trong phủ ra ngoài haykhông? Người đâu! Mau tìm lá phong cho ta! Ta muốn viết thơ lên lá! Thả theo dòng nước gửi cho nàng!"

Thiếu nữnhỏkhôngcảm thấy có gìkhôngđúng, gật đầumộtcái. Môi Trần Ngộ Bạch dâng lên nụ cười lạnh lùng: "Ta nên sớm hiểu. Từ lúc ngươi đến bên cạnh ta, chẳng qua ngươi chỉ tới để tu tiên, sư phụ là ai...... căn bảnkhôngquan trọng. "

Ánh mắt Kỷ Tiểu Ly chăm chú nhìn vào mảnh ngọc, miệng trả lời: "Đúng, mấy ngày trước có gặp nhau ở chỗ sư phụ ta."

Thế gian với nàng mànóichẳng qua chỉ là tạm thời lưu lại,khôngcần phải tiêu phí tâm tư, Trần Ngộ Bạchhắnđối với nàng mànóikhôngkhác gì những ma ma trong viện công chúa Diễm Dương, sau này nàngsẽkhôngnhớ, vì vậykhôngcần phải ghi hận. Thế gian cũngnóiQuốc sư đại nhân máu lạnh vô tình, nhưng vì cái gì mà mấy ngày nay người máu lạnh vô tình này ngay cả trong mộng cũng hối tiếcđãra tay đánh nàng, người lúc ấy bị đánh lớn tiếng kêu khóc cũngđãkhôngcòn tức giận rồi đó thôi?

Hai mẹ conđangnóichuyện, Thiến Di từ bên ngoàiđivào: "Nương nương, Vương gia phái người tớinói: phủ Sở Thượng Thư gửi thiệp mời cho Tiểu Lycônương nhà chúng ta."

Sở công tửđangmuốn diễnmộtđoạn rơi ngọc, nghe vậy liền sửng sốt.

"khôngphải vậy......" Tiểu Ly để chén đũa xuống, thở dài.

"Ngươi về nhàđi, ta cho ngươi nghỉ mười ngày." Trần Ngộ Bạch im lặng hồi lâu, ánh mắt trầm trầmnói, "Mười ngày sau, nếu ngươi còn muốn đến...... vẫn có thể đến, ngươi phái người báo cho ta biết, tự tasẽphái người đến đón ngươi. Nếu ngươikhôngmuốn đến......mộtmàn thầy trò này của chúng ta, xem nhưđãhết."

** (đọc tại Nhiều Truyện.com)

)

Tiểu Ly vô cùng phấn khởinóitiếp: "Phỉ thúy trắng xanh này, đập bể mài thành bột ngọc, lúc luyện đan rải vàomộtchút, có thể luyện ra phích lịch đ·ạ·n màu xanh!" Nàng lấy ramộtviên từ bên hông chohắnxem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thiến Di vừa nhìn thấy tình hình Thượng Thư phu nhân liền hiểu, trong lòng vừa vui vừa buồn, cómộttiểu nha hoàn che miệng chạy vào cườinói: thiếu gia tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho đến khi dùng bữa nàng vẫn lộ vẻkhôngvui, Vương Phi thấy có điềukhôngđúng, dịu dàng hỏi nàng: "Sao vậy? Có phải thức ănkhônghợp khẩu vị conkhông? Con muốn ăn cái gì?"

Quả nhiên! Nàng chỉ gọi hai lần, thân thể rơi xuống chợtnhẹ,đãbị người chặn ngang ôm lấy, Kỷ Tiểu Ly mở mắt ra, cao hứng gọi lớn: "Sư phụ!"

Sở Hạo Nhiên vừa nghe tin này liền kích động quay đầu bỏ chạy, Sở Thượng Thư kéo nhi tử hỏi: "Con muốnđiđâu?khôngnên cứ như vậy mà chạy đến phủ Trấn Nam Vương!"

Kỷ Tiểu Ly cố gắng biểu đạt "Quan tâm" của mình chohắnbiết: "Như vậyđi: lần sau sư phụ lại đánh ta, tasẽdùng Phích Lịch đ·ạ·n ném sư phụ!" Như vậy đủ quan tâm chưa?!

"Từng cómộtkhối, lớn hơn khối ngọc của ngươimộtchút!" Tiểu Lynói.

Nàng dùng từ kỳ quái cònnóinăng ngập ngừng, sao Vương Phi hiểu đó lànóithật, chỉ cho là nha đầu này gây họa quá nhiều, rốt cục Quốc sư đại nhânkhôngnhịn được, đưa nàng về cảnh tỉnh mấy ngày. Vương Phinhẹgiọng hỏi: "Nhất định là con lại náo loạn rất nhiều chuyện, phiền nhiễu Quốc sư đại nhân. Ta hỏi con: lần trước các ca ca đến thăm con, quay vềnóicon phá hủy rất nhiều hoa và cây cảnh quý giá trong phủ Quốc sư, có chuyện nàykhông?"

Lối ăn mặc nàythậtlà lạ kỳ, Thiến Di cũng nhìn ngây người. Tiểu Ly nhìn chằm chằm khối ngọctrêncổ Sở Hạo Nhiên, chộn rộn rục rịch.

Kỷ Tiểu Ly đàng hoàng gật đầumộtcái.

Kỷ Tiểu Ly ra sức bò lên cây cao nhất, nhắm mắt lại tung người rơi xuống. Bên tai là tiếng gió vù vù, trong lòng nàng lớn tiếng gọi "Sư phụ".

"Vậy cũngkhôngcần, " Sở Thượng Thư vỗ vỗ con traiyêuđangkích độngkhôngthôi, dương dương đắc ý vuốt râunói: "Tađãbảo muội muội con gửi thiệp mời cho nàng, mời nàng ngày mai qua phủ họp mặt."

Thượng Thư phu nhân cười híp mắt giống như phật Di Lặc, từ đầu tới cuối mắt tròn của bà đềukhôngrời khỏi bụng Tiểu Ly, tựa như đứa cháu vàng nhà bàđangở đó chờ chui ra.

Trái tim mà cả Đại Dạ quốc đều cho là làm bằng sắt đá ngày đêm đều khó an, mà lòng của nàng...... rốt cục là làm bằng gì?

)

"Cómộtsố việc cũngkhôngphải là lỗi của con, cómộtbụi cây Lục La chơi với con, chơi chơimộthồi lại c·h·ế·t!"

LPH: à, cosplayđãxuấthiệntừsựcó mặt củaanhnày

Trấn Nam Vương phi vốn lo lắng nha đầu này gây họa bị đuổi về, nhưng phủ Quốc sư phái lão quản gia tự mình đưa nàng trở lại, còn mang đếnmộtxe hoa cỏ quý báu đưa cho phủ Trấn Nam Vương. Phủ Quốc sư thanh cao khó bấu víu, phô trương như vậy là chưa từng có, Vương Phi vuikhôngngừng được.

Kỷ Tiểu Ly uốn thắt lưngtrênkhông, mượn lực đổi trọng tâm lật người lại,nhẹnhàng linh hoạt rơi lên mặt đất —— đây là điều mấy ngày trước sư phụ mới vừa dạy nàng.

),đãsớmkhôngthể chê trách, cười híp mắt muốn gán ghéphắnvà Tiểu Lynóithêm mấy câu, bồi dưỡng tình cảm, Sở Hạo Nhiên quaymộtvòng tại chỗ,khôngnóigì liềnđira ngoài.

Kỷ Tiểu Ly kỳ quái nhìnhắnmộtcái, giọngnóicực kỳ chắc chắn, giống như mặt trời mỗi ngày đềusẽdâng lên: "Tại sao lại ngã c·h·ế·t? Sư phụsẽđỡ được ta mà!"

"Tiểu tử ngốc này! Nàng là tiểu thư phủ Trấn Nam Vương, dễ để cho con gặp sao?"

"Muội muội và tađãtừng gặp mặt." Sở công tửẩný đưa tình.

"Cho nên chỉ chốc lát ngươi liền quên,thậtvui vẻ, ai đối xử với ngươi thế nào, tốt haykhông,thậtrathìcăn bản ngươi cũngkhôngquan tâm." Trần Ngộ Bạch cười rất lạnh lùng rất châm chọc, "Ai ngươi cũngkhôngquan tâm."

"Chả trách Quốc sư đại nhân cố ý tặng những thứ hoa cỏ kia tới, chắc là muốn ám chỉ điều đó." Vương Phi thở dài, "Mẫu thânđãdặn dò con bao nhiêu lần, sao con còn ra ngoài nghịch ngợm như vậy?"

Kỷ Tiểu Ly buồn buồnkhôngvui lắc đầu, "khôngphải con mất hứng, là sư phụ...... sư phụ của con mất hứng."

Edit: Lam Phượng Hoàng

Phủ Thượng Thư xanh vàng rực rỡ, mọi người trong phủ nhiệt tình tiếp đãi Kỷ Tiểu Ly.

"Con bồi thường nhận lỗithìsư phụsẽkhôngtức giận nữa sao?" Tiểu Ly chui trong ngực dưỡng mẫu, bán tín bán nghi hỏi.

Nàng kể lại ước hẹn mười ngày với Trần Ngộ Bạch cho Vương Phi nghe, ưu sầunói: "Sư phụ còn thu hồi tiên pháp, sau này con muốn gặphắncòn phải mang cái thang bò lên tường."

Vương Phi thở dài, sờ sờ tóc dài đen nhánh mềm mại của nàng, "May mà Quốc sư đại nhân cũngkhôngtrục xuất con khỏi sư môn, con ở nhà cảnh tỉnh mấy ngày, sau khi trở lạithìphải thành khẩn bồi thường nhận lỗi với Quốc sư đại nhân."

"Chặt cái cây đóđi!"thậtvội vã lão quản gia mới chạy tới bên cạnh, Quốc sư đại nhân lại lạnh mặt dặn dò. Sau lưng, thiếu nữnhỏhômộttiếng "Sư phụ", cuối cùng trái timhắnchìm xuống. Dưới chân chợt dừng lại,hắncất giọng lạnh lùngnóivới người đuổi theo sau lưnghắn: "Kỷ Tiểu Ly, nếu ngươi còn dám bò lêntrêncây nhảy xuống, ta tuyệt đốisẽkhôngxuấthiện, ngươisẽngã c·h·ế·t!"

Lời này lạikhôngtheo tiểu thuyết rồi, cũng may Sở công tử làmộtngười cao tay, trực tiếp nhảy qua đoạn nghiêm chỉnh "Mặc dù chưa từng gặp nàng, nhưng nhìnthậtquen, giống như trong lòng từng quen biết", trực tiếp chuyển qua đoạn khác, chạy thẳng đến chủ đề: "Muội muội cũng có ngọc sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ta biết cao như vậy rất nguy hiểm, ta rất sợ! Nhưng mà...... còn có người nha.khôngphải sao?

Vốn còn lộ vẻ khó hiểu nhìn nàng, Quốc sư đại nhân tối mặt xoay người bỏđi.

Chậm rồi.

Sở công tử bất mãn vừa rồi mẫu thânkhônglàm theo tiểu thuyết, để ăn khớp, lần này tựhắnra tay,đitới trước mặt Tiểu Ly chấp tay thi lễ,nói: "Khách lạ đến gặp, liền thay đổi xiêm áo, ra mắt muội muội."

Hôm đó, sau khi từ phủ Quốc sư trở về Sở Thượng Thư liền phái người chờ chực ở phủ Trấn Nam Vương, hôm nay xe ngựa phủ Quốc sư mới vừa vào thành, Sở gia liền biết tin —— mẫu thân của đứa cháu vàng Sở gia nhà bọn họđãtrở về!

nóixong vốn nên nghênh ngang rờiđi, nhưng hồi lâu đợikhôngđược thiếu nữnhỏtrả lời,hắncắn răng xoay người, ánh mắt như điện, "Ngherõchưa?! Thu hồi tiên thuật! Sau nàykhôngcho leo cây! Nghe có hiểukhông?!"

Mặt trời xuyên qua bóng râm tạo thành những điểm sáng sặc sỡ, gương mặt tuấn tú mê luyến ngàn vạn thiếu nữ khuê các ở Kinh thành ngập trong ánh sáng sặc sỡ, ánh mắt phức tạp khó tả.hắnlộ vẻ kiềm chế như vậy, Kỷ Tiểu Ly cũngkhôngnhẫn tâm, chủ động hòa thuậnnói: "Sư phụkhôngnên tức giận, ta cũngkhôngtức giận."

Thượng Thư phu nhân từng thấy đủ lối ăn mặt như đóng kịch của nhi tử (

Tiểu Ly chột dạ cúi đầukhôngnóilời nào, mũi chân đong đưa đong đưa dưới váy lụa.

Lão sợ nhi tử mạo phạm tiểu thư phủ Trấn Nam Vương, Trấn Nam Vương và bốn nhi tử võ biền của ông ta đềukhôngdễ chọc. Nhưng lão lo ngại như thế, Sở công tử nóng nảy lại hưng phấn, mặt ngượng ngùng và mơ mộng: "Trong đầu con hơi loạn,khôngbiết nên gặp nàng thế nào, con muốn lật lật mấy trang tiểu thuyết xem lại!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kỷ Tiểu Ly ngây người, nàngkhônghiểu sư phụ có ý gì? Sao có thểkhôngquan tâm? Ai đối tốt với nàng nàng đều nhớ: phụ thân mẫu thân từnhỏchăm sóc nuôi dưỡng nàng, Kỷ Đông Nam Tây Bắc mang nàngđichơi, điểm tâm ănkhônghết trong viện công chúa nương nương, mỗi thángmộtlần Tần Tang tỷ tỷ đến thăm, lão quản gia cùng Tiểu Thiên...... Còn có sư phụ, mặc dù cả ngày trương khuôn mặt mất hứng, nhưng sư phụ dạy nàng khinh công và tiên pháp, từtrêncây cao như vậy nàng nhảy xuống cũngkhôngngã c·h·ế·t! Về phần những người đối với nàngkhôngtốt, ví như ma ma trong viện công chúa nương nương có lúc cũng đánh nàng, nàngkhôngchơi gần bà ấy là được. Sao mới được coi là "Quan tâm" đây? Ném Phích Lịch đ·ạ·n lên mặt các bà ấy có được coi là quan tâmkhông?

"Xem ra Quốc sư đại nhân rất thích Tiểu Ly nhà chúng ta!" Vương Phi ôm chặt dưỡng nữ vui mừngnói.

Trần Ngộ Bạch nhìn nàng, lẳng lặng hỏi nàng: "Ngươikhôngtức giận?"

Lời còn chưa dứt, chỉ nghe bên ngoàimộtloạt tiếng bước chân, nha hoàn vừakhôngbáo xong,mộtvị công tử trẻ tuổiđãtiến vào:trênđầu mang buộc tóc vàng khảm đá tím,trêntrán đeo mảnh vải nhạt có hình lưỡng long tranh châu bằng vàng, mặcmộtbộ gồm hai màu thêu trăm con bướm vàng vờn quanh đóa hoa đỏ thẫm kéo dài đến tay áo, thắt lưng buộc dãi lụa dài kết từ năm màu khác nhau, bên ngoài đeo ngọc bội thạchanhhình bát quái có tua rua dài, mang giày gấm màu xanh nhạt. Mặt như trăng rằm, tươi sáng như sắc hoa xuân, tóc mai sắc nét, mày như vẽ, mặt như hoa đào, mắt như hồ thu. Lúc giận cũng như lúc cười, đềuthậthữu tình.trêncổ đeo chuỗi vàng nạm ngọc, lại cómộtdãi lụa năm màu, treomộtmiếng ngọcthậtđẹp. (

Trần Ngộ Bạch đứng dưới tàng cây, lục phủ ngũ tạng hơi đau đớn,mộtnửa là do vừa rồi vận khí quá nhanh,mộtnửa là bị nàng chọc tức, "Kỷ Tiểu Ly! Ngươikhôngsợ ngã chếtthậtsao?!"hắncắn răng nghiến lợinói.

"Ừ!" Kỷ Tiểu Ly gật đầumộtcái, cười híp mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23