Uổng Công Tính Kế
Sói Xám Mọc Cánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9
Thánh nữ kiếp này của Thiên Mật tộc trăm năm, lần đầu tiên lấy máu làm thuốc, chữa khỏi bệnh cũ nhiều năm của Vương Phi, qua tháng sau liền có mang như ước nguyện.
"Sao vậy? Chẳng lẽ sư phụkhôngthích những thứ này?" Kỷ Tiểu Ly kinh ngạc nhìnhắn, bỗng bừng tỉnh hiểu ra: "A —— ở Tiên giới, mỗi ngày sư phụ đều nhìn thấy những thứ này, sớmđãphiền phảikhông?"
Chí hướngkhôngđặt vào nơi đó
Cho nên hãy cách xa tamộtchút! Ngươi và những thứ ngổn ngang gì đó của ngươi! Sau này cũng cách xa tamộtchút!
Hôm nay danh tiếng nhất kinh thành, thuộc hạ bí mật đắc lực nhất của Thái hậu - Thiên Mật Sứ, khi đó vẫn chỉ làcôgáinhỏbảy tuổi, sáng sớm đầu xuân se lạnh, té xỉutrênđường núi, trong ngực ôm chặtmộtbégáimới sinh quấn trong tã lót. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"đãnhiều năm, nương nương nuôi dưỡng Tiểu Ly xem như con ruột, lấy tấm lòng của mẹ hiền màyêuthương, Tần Tang tin tưởng nương nương." Thiên Mật Sứ nổi danh thủ đoạn tàn nhẫn và sắc đẹp nghiêng thành trong kinh thành khẽ mỉm cười,thậtsựchân thành thấp giọngnóitạ ơn, "Hônsựcủa Tiểu Ly xin nương nương làm chủ, nhân duyên đều do trời định, ta tin vào số mệnh."
Kỷ Tây lộ vẻ ôn hoà, thản nhiênkhôngdứt: "Ừ, ta thua. Vậythìthế nào?"
"Thửthìthử!" Kỷ Bắc bị k*ch th*ch sôi sục nhiệt huyết —— hai huynh đệ sức vóc tương đương,hắnkhôngtin mìnhmộtngườimộtngựa còn có thể thuaanhtrai mang theomộttiểu ngu ngốc!
nóinhư vậy Kỷ Tiểu Lysẽhiểu chứ!
hắnôm lấy tiểucônương liên tục du xuân ngắm cảnh, hai người cười cườinóinóithậtlà vui vẻ.
Kỷ Tiểu Ly vừa về tới phủ,khôngthể chờ đợi, chạy đến Quan Tinh Lâu tìm sư phụ đángyêunhà nàng.
Từnhỏvừa nghe câu văn bốn chữthìchoáng váng đầu, tiểucônương liền ngẩn ngơ, nghi ngờ hỏi: "khôngở nơi đó? Vậy chí hướng của nhị ca chạyđiđâu?"
"Thích chứ!"
Kỷ Tây thở dài, nha đầu ngốc này, rốt cuộckhôngthể hy vọng nàng có thể hiểurõ.
Tinh thần Trần Ngộ Bạch tỉnh táo lại, giậnkhôngkềm được phất tay áo phủi người ởtrênngười mình xuống, lần này Kỷ Tiểu Ly bịhắnphủi mà cả người bay ra ngoài, Nhị hoàng tửnhẹnhàng đẩy Lục hoàng tử ở trước ngườimộtcái, Lục hoàng tử điện hạ bị đẩy lảo đảo bướcmộtbước về phía trước, còn chưa đứng vững, ngườiđãbay tới,hắntheo bản năng bỏ băng trù ra đón lấy nàng.
Tác giả có lời muốnnói:
Kỷ Bắc ở bên cạnhđãlớn tiếngnóicho nàng biết: "Nghenóilà Nhị hoàng tử điện hạ tìm đượcmộtthanh kiếm tốt, sáng sớm liền phái người đến, hẹn Tiểu Tứ qua thử kiếm." (
Kỷ Tây đè tiểu nha đầuđangvui mừng lại, nhíu mày khiêu khíchnóivới bào đệ: "Vậy chúng ta thử so tàimộtchút?"
"Sư phụ, người xem, đây là tảng đá Đông Lộc sơn —— sư phụ biết Đông Lộc sơn chứ? Là núi cao nhất ở tiên giới, sư phụđãđến chưa?"
"Đếnđi, so tàimộttrận nữa! Thua phải tắm ngựa!" Lời còn chưa dứt, chàng binh sĩ thiếu niênđãhăng hái chạy như bay.
"Tiểu Ly, " giọnghắnchợt thay đổi, "Sáng nay Kỷ Namkhôngtới đưa muộiđi, muội rất mất mát sao?"
hai tay Kỷ Tiểu Ly ôm chặt lấy đầu sư phụ nhà nàng, dính vàotrênngườihắnđiên cuồng chà xát.
Nàngđãhỏi Vương Phi nương nương, băng trù vốn là loại vải quý hiếm, nghenóitrong thiên hạ, băng tằm phải nhả tơ mười ngày mới có thể cómộtbăng trù, mà băng trù màu đen càng thêm hiếm có khó được, trong dân gian ngàn vàng khó kiếm, ngay cả cống phẩm cũngkhôngnhiều. Nàng lật hết phòng kho của Vương Phủ và của Vương Phi nương nương, ngay cả chỗ của công chúa nương nương cũng len lénđitìm,mộtthướcmộttấc cũngkhôngcó. Kỷ Nam đồng ý với nàngsẽvào cung tìmmộtxấp, thế nhưng lại chạyđiso kiếm với Nhị hoàng tử gì đó —— kiếm có gì tốt mà so? Kiếm gì mà có thể so với sư phụ nhà nàng chứ?
Sáng sớm hôm sau,khôngcần người gọi Tiểu Ly liền tự mình thức dậy, đến chỗ của Vương Phi dùng bữa sáng thịnh soạn, chính Kỷ Tây và Kỷ Bắc cùng nhau đưa nàng đến phủ Quốc sư.
"À." Bất quá Tiểu Ly cũng chỉ thuận miệng hỏi. Thấy bọn họ dắt ngựa tới, nàng lập tức ồn àonóimuốn cưỡi ngựa.
Quá mất mát mà!
Đó là chuyện mười lăm năm trước.
Kỷ Bắc nhìn hai người kia ngồi chungmộtcon ngựa, tư thế giống như ôm nhau, dậm chânkhôngchịu theo: "Nhị ca, ca cưỡi cùng ngựa với muội ấysẽkhôngthoải mái, càng khiến trể nãi hơn!"
Nàng lộ vẻ "Con hiểu rồi.", hai mắt sáng lên hỏi: "Người phàm gần ngườisẽlây dính tiên khí đúngkhông?!"
)."
Tiểu Thiên ở ngoài cửa bẩm báo hai tiếng vẫnkhôngthấy có lời đáp lại,đangtrù trừ thông báo lần thứ ba, Lục hoàng tửđangcầm hai xấp băng trù màu đenđãsớmkhôngnhịn được, đẩy tiểu đồng ra,mộtcước đá văng cửa màđivào.
**
Bất quá dù sao Kỷ Nam cũngkhôngphải là nam nhi, Vương Phiyêuthương Tiểu Ly như vậy, nếu như có lựa chọn tốt hơn, nhất địnhsẽkhônggả Tiểu Ly cho Kỷ Nam. Lần này đại ca thắng trận trở về cũng nên thành thân rồi, đến lúc đó thừa dịp phụ thân, mẫu thân cao hứng, lại có Vương Phi nương nương làm chủ mà cầu xin,thìsẽmười phần chắc hết chín.
Những chuyện nàyđãmười lăm năm, nhớ tới lạithậtgiống như mới ngày hôm qua.
Vương Phi phiền muộnkhôngdứt, thở dàithậtnhẹthậtsâu.
Nàng mang đến tất cả những thứ nàng thích nhất, hiếm có nhất, toàn bộ đều muốn hiến tặng chohắn!
Chuyện phát sinh ở lễ vấn tóc hôm đó,rõràng là có người mượn tay Hoàng hậu nương nương đưa Tiểu Ly vào phủ Quốc sư, nhưng bà suy nghĩ hồi lâu cũngkhôngnghĩ ra cuối cùng là do ai? Có ý gì?
Nụ cười của Kỷ Tây càng tăng lên, cúi đầu nhìn khuôn mặtnhỏnhắn củacôgáitươi tắn như đóa hoa trong ngực, lắc đầu cườinhẹ: "...... Tiểu ngu ngốc!"
Bóng dáng màu tím thoáng cáiđãbiến mất trong ánh trăng, Trấn Nam Vương phi nhìn nơi nàng ấyđãbiến mấtkhôngcòn bóng dáng, đứngmộtlát rồi mới xoay người rờiđi.
Vừa vào cửa liền nhìn thấymộtmàn nóng bỏng kiatrêngiườngnhỏ...... Lục hoàng tử cao quý nhất Đại Dạ, há to miệng ngơ ngốc đứng đó.
Tiểu Ly bịhắngõ đau, che đầu ầm ĩ vớihắn, hai ngườiđanggây gỗkhôngngăn nổi, Kỷ Tâyđitới nhấc tiểu nha đầu lên, đỡ lên ngựa củahắn.
Kỷ Tâykhônghài lòng với đáp án này: "Luôn cómộtchút xíukhônggiống nhau chứ? Tiểu Ly thích ai nhất?"
mộtngườimộtngựa phía trướcđãđixa, Kỷ Tây lại rất bình tĩnh, điều khiển con ngựa khỏe ngàyđingàn dặm ung dung thong thả bước từng bước về phía trước.
)
Trần Ngộ Bạch chỉ mong nàng tránh ra nhanhmộtchút, sao cũng được gật đầumộtcái.
côgáinhỏbảy tuổi được cứu, sau khi tỉnh lại nghe được lời cầu nguyện xin cómộtđứa con của Vương Phi, lợi dụng điều này mà trao đổi, gửi bégáisơ sinh nhờ Vương Phi chăm sóc.
**
Xoay người lên ngựa, tư thế Kỷ Tam Thiếu hiên ngang, tuyệt trần chạyđi.
LPH:khôngbiết bạn Nhị hoàng tử có gì gì với bạn Kỷ Namkhôngđây:>
Tiểu Ly suy nghĩmộtchút: "khôngkhác nhau lắm ~" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
mộttảng đá tựa như tấm thảm lông tơ "phịch"mộtcái để lên chân Quốc sư đại nhân, băng trù màu đen lấp lánh bóng loáng giật mình khua lên lại rơi xuống, rốt cục Trần Ngộ Bạchkhôngthể nhịn được nữa mà mở mắt.
Đại khái Tần Tang cũng nhớ đến chuyện xưa, gò má tươi đẹp lộ ra nét dịu dàng trong cơn mộng cũ.
Kỷ Tây quăng đệ đệ ngu ngốc quamộtbên, dịu dàng đưa tiểu nha đầu vui vẻ phấn chấn lên xe ngựa của phủ Quốc sư, cho đến khikhôngnhìn thấy bóng dáng của nàng nữa,hắnmới hả lòng hả dạ phóng người lên ngựa.
Rưng rưng xoay mặtđi.
Nhị hoàng tửđivào theo phía sauhắn, thấy vậy cũng ngẩn ra, nhưng ngay sau đó liền khẽ cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mắt xinh đẹp của Kỷ Tây chợt lóe.
"Để chohắnthắngđi." Kỷ Tây như người uống say trong ngày xuân ấm áp, thích thú tắm trong gió mát, cong cong khóe miệng, "Ta...... ‘ chí bất tại thử’ (
Chương 9
Tiểu Ly...... Đừng như vậy...... Đượckhông......
Khi đó Vương Phiđãgả vào phủ Trấn Nam Vương nhiều năm, lại bởi vì bị thương quá nặng mà vẫnkhôngcách nào mang thai, ngày đó bà lên miếu thắp hương chính là vì cầu tự.
Kỷ Bắc lại trợn tròn mắt: đúng vậy, vậythìthế nào?
"Nương nươngkhôngcần lo lắng chuyện này." Đầu ngón tay Tần Tangnhẹkéo ống tay áo, nụ cười càng tăng lên, "Nương nương cứ xem Tiểu Ly là nữ nhi bình thường, dùng khả năng của ngài mà lo toan mọi việc cho con bé, những thứ khácthìphải xem số mệnh của con bé thôi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"...... Thích nhiều hơn thích ta?"
Những vật quý báu nhiều năm nàng đều mang đến, vừanóivừa hỏi móc ra bên ngoài, rực rỡ muôn màu bày đầy gần nửa giường.
Kỷ Bắc như mới tỉnh từ trong mộng, vội vội vàng vàng lên ngựa đuổi theohắn, lệ rơi đầy mặt kêu thảm thiết trong gió: "Ca ăn gian!"
Tiểu Lyđangnhéo lông con ngựa chơi, nghe vậy gật đầuthậtmạnh: "Dạ, mất mát!"
Tiểu Ly gấp gáp xoay qua xoay lại trong ngựchắn, thúc giục: "Nhị ca chạy nhanh lên! Kỷ Bắc sắp thắng rồi!"
Nếu nàng tađãkhôngmuốn nhiều lời, Vương Phi cũngkhônghỏi thêm, gật đầu đồng ý.
Tiên khí tiên khí nhanh chạy đếntrênngười ta!
Trần Ngộ Bạch vốn nhắm mắt lại có ý chặn người ngoài ngàn dặm, mà ngườihắnmuốn ngăn căn bản lạikhônghiểu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bégáisơ sinh năm đó nayđãđến tuổi lập gia đình,côgáinhỏđông lạnh ngất ở ven đường năm đó, hôm nay là sứ giả Thiên Mật hô mưa gọi gió ở kinh thành, Vương Phi vẫn là Vương Phi, nữ nhi mà bàyêumến lại bởi vì trời xui đất khiến, nữ giả nam trang mười lăm năm, hôm nay cưỡi hổ khó xuống.
Tối hôm qua Trần Ngộ Bạch xem sao cả đêm,đangngủmộtchúttrêngiườngnhỏ, hoàn toànkhôngcó sức lực liếc đếncôgáinhỏđangrầm rập rầm rập chạy vào: "Sư phụ! Conđãtrở về!"
Nhưng Kỷ Tiểu Ly hào hứng chạy đến trước gót chânhắn, đem gói đồtrênlưng "phịch"mộtcái đặt lên giườnghắn, người cũng nhảy lên giường, hăng hái bừng bừng bắt đầu móc đồ ra bên ngoài.
Trần Ngộ Bạch thiên câu vạn chữ cũngkhôngthể nào dùng được, đóng mắt nhắm con ngươi, giọngnóivô cùng nhẫn nhịn đè nén, dứt khoátnói: "Takhôngthích người khác đến gần."
Mặtkhôngbiểu cảmâmthầm dùng sức rút chân ra,hắnlạnh giọng ra lệnh: "Gom những thứ đồ này lại, sau đó lui ra cách ta mười bước!"
Kỷ Bắc gõ đầu nàng: "Bọn ta đưa muộiđixong còn phải rút quân về doanh trại, muội cưỡi ngựa chậm như vậy, muốn làm trể nãi tới khi nào?"
Lúc lên đường, Kỷ Tiểu Ly hết nhìn đông tới nhìn tây, lưu luyến hỏi: "Kỷ Nam đâu?"
đangtao nhã thiếp ngủ, Quốc sư đại nhân bị rống đột nhiên thức tỉnh,khôngvui nhếch mày, nhắm mắt lại,khôngmuốn nhìn thấy nàng.
Edit: Lam Phượng Hoàng
hiệntại trong lòngtrênmặt nàng đều tràn đầy hình ảnh sư phụ đángyêunhà nàng!
)
Về phần sư phụ đó của nàng...... Thiếu niênanhhùng Kỷ Nhị Thiếukhôngcho rằngmộtthầy bói có thể có lực chiến đấu gì —— Quốc sư đại nhân chỉ biết hé ra khuôn mặt lạnh nghiêm túc hù dọa người, cònkhônguy h**p bằng Kỷ Nam nữ giả nam trang ~
khôngđành lòng nhìn thấy mà…
Chínhhắncũng xoay người leo lên, sau đó cau màynóivới Kỷ Bắcđangtrợn tròn mắt bên dưới: "Cònkhôngđi?"
Quốc sư đại nhânkhôngcó phòng bị, tư thế ngồi hơi ngửa ra sau, trong khoảng cách gần như vậy bị nàng bổ nhào vào, "phịch"mộttiếng tétrêngiường,trênngười bị nàng đè lên.
Lúc bọn họ đến bên ngoài mười dặm của phủ Quốc sư, Kỷ Bắcđãchờ đến tức sùi bọt mép, vừa thấy bọn họ liền quất roi ngựa, chỉ vào Kỷ Tây quơ chân múa tay hô to gọinhỏ: "Ca thua! Ca thua thua!"
Lần đầu tiên trong đời Trần Ngộ Bạch bị người đụng ngã, lần đầu tiên bị người nóng hầm hập ôm, lần đầu tiên có người sống dám can đảm đèhắnnhư vậy, còn dám chà xát...... Nhất thời máu huyết đọng lại quanh thânhắn, nhưng lại sững sờ ở đó.
Chỉ có sư phụ mới có thể giúp nàng tu tiên mà!
"Thích nhất sao...... Muội thích sư phụ muội nhất!"
Ai ngờ nàng lập tức bổ nhào vào!
Mà bégáisơ sinh kiathìđược Vương Phi nhận làm nghĩa nữ, hết lòng chăm sóc mà lớn lên, chính là Kỷ Tiểu Ly hôm nay. (
"Đây là bèo, rong của hồ Vạn Hỗ! Hồ Vạn Hỗ là chỗ nào ở Tiên giới vậy sư phụ? Nước hồthậtcó thể khiến người c·h·ế·t sống lại sao sư phụ?"
Ôm lấy người của nàng nghe được đáp án, trầm mặc, lúc mở miệng lần nữathìgiọngnóicũng trầmđimấy phần: "Tiểu Ly, muội thích Kỷ Nam?"
Trấn Nam Vương phi có chút do dự, chốc lát mới hỏi: "Cho dù là vậy, cho ta hỏimộtcâu: Phủ Quốc sư có liên quan gì đến thân thế của Tiểu Ly?"
LPH: vậythìrõràng chị Ly phải lớn hơn Kỷ Nam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.