Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Bộ 7: CHIÊU HỒN

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Bộ 7: CHIÊU HỒN


Trước khi rời đi, cậu ấy chỉ vào Trâu Dung rồi nói với tôi: "Lộ Lộ, mình khuyên cậu nên nhanh chóng chuyển ra ngoài. Đừng có ở chung phòng với loại người b**n th** này."

Trước sự tra hỏi liên tục của tôi, Trâu Dung ngập ngừng kể lại một đoạn chuyện cũ.

Tôi đeo ba lô, mới vừa đi tới cửa tiểu khu, đã thấy một đống người vây quanh nơi đó, bên cạnh là xe cứu thương và xe cảnh sát.

Mà đống hành lý kia, chính là của Trâu Dung.

Nói xong, Trâu Dung kéo vali ra ngoài, tựa như không muốn ở trong phòng này thêm một phút nào nữa, quay người bỏ chạy trối chê't.

Khẳng định lại rằng chắc chắn đêm qua có người đã hôn mình.

Đêm đó, đến lượt tôi cảm thấy có ai đó hôn mình.

Nhưng chủ nhà như Trâu Dung cũng đã bỏ trốn rồi, xem chừng sau này cũng sẽ không cho tôi thuê căn nhà này nữa, hơn nữa một mình ở trong căn nhà đáng sợ như vậy, đúng là có chút dọa người.

Ngày hôm sau, bạn cùng nhà t/ự sa't.

Cô ấy quay đầu nhìn tôi, con ngươi sau mắt kính phóng to vì quá sợ hãi.

Cảm giác thì cũng chỉ là cảm giác, vẫn nên đề phòng thì hơn, tôi lấy chiếc DV dùng cho công việc ra để ở bên cạnh giường bấm ghi hình, sau đó mới chui vào chăn đi ngủ.

Nhưng nhìn qua thì Trâu Dung cũng khá bình thường, cảm giác cô ấy sẽ không làm loại chuyện b**n th** khó hiểu này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nghĩ tới đây, tôi cũng thu dọn đơn giản một chút, đựng trong một cái túi nhỏ, dự định đến chỗ bạn trai ở hai ngày.

Bạn cùng nhà của tôi nói rằng đêm nào cũng có một con ma hôn cậu ấy.

Tôi bỗng thấy một vũng máu lớn màu đen trên mặt đất, bên cạnh là một vali hành lý bị xe nghiền đến chia năm xẻ bảy.

Đêm đó khi Trâu Dung trở về, Hà Nguyệt tìm đến, muốn nói rõ chuyện này.

Người đầu tiên nhận thấy có điều gì đó không ổn là bạn cùng nhà của tôi, Hạ Nguyệt.

“Chị Lộ, em thực sự xin lỗi, em nghĩ đó chỉ là mấy câu chuyện đùa mê tín thôi. Không nghĩ tới…” Trâu Dung sợ đến mức rơi nước mắt: “Em sẽ hoàn trả toàn bộ tiền thuê nhà cho chị, xin hãy nhanh chóng chuyển đi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Căn hộ này trước đó từng xảy ra chuyện.

Trâu Dung hỏi tôi: "Chị Lộ, chị nghĩ thử xem, chẳng lẽ em và Hà Nguyệt sẽ gặp cùng một ác mộng sao?"

Chủ nhà là dì của Trâu Dung, từ đó trở đi để trống nơi đó không dùng, cũng đã mười năm trôi qua.

Tôi vừa đi công tác về thì đã bị tóm lấy.

2.

1.

Vừa dọn dẹp, cô vừa lo lắng thì thầm: “Chị Lộ, căn nhà này không thể ở được nữa.”

Hai người cãi nhau kịch liệt, tôi khuyên thế nào cũng vô dụng. Cuối cùng Hà Nguyệt ngay lập tức đi thu dọn hành lý, nói mình muốn dọn ra ngoài ở.

Không nghĩ tới, sau khi Trâu Dung thi đại học, thấy căn nhà này gần trường nên kiên quyết muốn chuyển vào ở.

Tính tình Hà Nguyệt có chút đỏng đảnh công chúa, tuy bình thường không dễ hòa đồng, nhưng cô nàng cũng không phải là kẻ nói dối.

Trước kia từng có một người cha đơn thân cùng với con gái ở nơi này, kết quả gặp phải trộm đột nhập vào nhà cướp bóc, hai người đều chê't oan chê't uổng, căn nhà này trở thành ngôi nhà ma không ai muốn ở. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tôi nhanh chóng ngăn Trâu Dung lại và hỏi cô ấy chuyện gì đang xảy ra.

Trong lòng chợt dâng lên dự cảm xấu.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Vậy nên chuyển qua tôi gọi cho Hà Nguyệt, nhưng vẫn không trả lời.

Chúng tôi đoán là Hà Nguyệt vẫn hiểu lầm Trâu Dung, còn đang giận cô ấy.

Cô không tin vào quỷ thần, cảm thấy mê tín dị đoan ​​hại người. Vì vậy không chỉ sống một mình mà còn đem hai phòng ngủ còn lại cho thuê để kiếm thêm thu nhập.

Tôi cười rồi nói chắc chỉ là gặp ác mộng thôi.

Người chạy vào là Trâu Dung, vẻ mặt như vừa thấy quỷ, khó khăn mở miệng hỏi tôi:

Là một người từ nhỏ lớn lên dưới cờ đỏ, tự dưng nghe được một đống chuyện quỷ dị như thế, thật sự là tôi có chút không phản ứng kịp.

Trâu Dung lập tức liên lạc với Hà Nguyệt, nhưng dù có gọi bao nhiêu cuộc, nhắn bao nhiêu tin thì cũng không nhận được hồi đáp.

Tôi đứng đực ở đó, cả người hoang mang.

Hà Nguyệt ra vẻ bí ẩn nói với tôi, thời điểm tuần trước, vào mỗi đêm khi chìm vào giấc ngủ, cậu ấy luôn mơ hồ cảm thấy có ai đó đang hôn mình.

Lần này, tôi cũng cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Sáng sớm thức dậy, tôi vươn vai duỗi lưng một cái, trong lòng vừa cảm thấy thoải mái một chút thì cửa lại đột nhiên bị đẩy ra.

Xét xém đến chuyện tuần trước tôi đi công tác không trở về, mà phòng thuê chung chỉ có ba người, cho nên người hôn cô nàng chỉ có thể là một người bạn cùng nhà khác của chúng tôi, Trâu Dung.

Đêm đó, tôi trằn trọc trên giường.

Nói xong, Hạ Nguyệt đóng sầm cửa rời đi.

May mắn là tối hôm qua có quay video lại, tôi vội vàng lấy chứng cứ ra, chứng minh cả đêm tôi đều ngủ trên giường, tuyệt đối không rời khỏi phòng ngủ của mình.

Tôi vừa nghe xong đã cảm thấy không có khả năng, Trâu Dung là người chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, mỗi ngày đi sớm về trễ, toàn bộ tâm trí đều đặt ở việc học, làm sao có thể làm ra loại chuyện này được?

Hà Nguyệt lại kiên quyết khẳng định có người hôn mình.

“Chị Lộ, tối hôm qua có phải chị vào phòng hôn em không?”

Sắc mặt Trâu Dung càng ngày càng tái nhợt, bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Tôi chợt nổi da gà. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trâu Dung vốn đang trong trạng thái cực kỳ áp lực, vừa nghe xong thì trực tiếp nổi giận, mắng Hà Nguyệt bị bệnh hoang tưởng.

Sắc mặt Trâu Dung lại càng trở nên khó coi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương 57: Bộ 7: CHIÊU HỒN

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Bộ 7: CHIÊU HỒN