Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 43

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43


“Ồ, vừa rồi anh có một email chưa đọc mà lại hiển thị là đã đọc, anh tưởng là em vô tình mở ra.”

Tôi cất tấm danh thiếp đi, quay người lại và ngồi trước máy tính.

13.

“Ai thèm xem email của anh chứ?” Tôi kìm nén răng run rẩy, cố ý nói, “Sao thế? anh sợ em thấy đơn hàng mua túi xách cho cô bồ nhí à?”

Thời buổi này thông tin bệnh nhân đều giữ bí mật, làm sao chúng tôi có thể dễ dàng tra được?

Kỳ lạ là trước đây anh rõ ràng rất hào hứng với việc này, nhưng khi tôi chính thức đề cập đến vấn đề này thì anh ta lại bắt đầu tìm mọi cách từ chối.

“Hôm nay ngoài trời là 28°. Nhiệt độ trong nhà chị... Tôi nghĩ là khoảng 16°.” Nói xong liền rùng mình, vội vàng kéo tay áo xuống. Tôi có thể thấy rõ cánh tay người này nổi một tầng da gà.

Vốn dĩ làm gì có con quỷ nào lại không sợ đi chùa?

Thực ra.

Chẳng lẽ... anh muốn giê't tôi?

Vẻ mặt cô ấy đầy thù địch và điên cuồng, tôi giật mình ngơ ngác nhìn người trước mặt.

“Nhưng…” Tôi do dự, “Trước đây hắn còn nói, muốn cùng mình sinh một đứa con, muốn đến chùa lễ bái. Có khi nào hắn ta không hề sợ hãi những thứ này không?”

Tôi nhìn vào bộ quần áo tay dài của mình, chẳng lẽ tôi mặc quá dày nên không cảm nhận được?

“Điều hòa nhà chị để nhiệt độ thấp thế.”

Trên đó rõ ràng là:

14. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trương Miễn là một người đàn ông, làm sao có thể biết được sản phẩm mới của LV mùa này, huống hồ là một mẫu hot mà không tăng giá cũng không thể mua được?

Tinh thần tôi sắp sụp đổ rồi.

Tôi lặng lẽ mở máy tính của anh ta, dự định tìm kiếm ít manh mối.

Từng ngày trôi qua, áp lực của tôi cũng ngày càng lớn.

Trương Miễn ở bên kia bật cười: “Làm gì có, nhưng anh thấy LV có một chiếc túi hình bánh quy mới ra rất đáng yêu, phù hợp với bé con nhà mình, anh đã nhờ đồng nghiệp mua giúp rồi, tối nay sẽ mang về cho em.”

Trương Miễn mỗi ngày còn đúng giờ về nhà nấu cơm cho tôi, giống như bình thường dỗ tôi vui vẻ, mua cho tôi đủ loại quà cáp. Anh thực sự muốn tôi có con, nhưng tôi tìm đủ mọi cách để từ chối, lại càng thấy anh ta càng ngày càng u ám... Suốt ngày bị một thứ không phải con người nhìn chằm chằm.

Tôi dùng mọi biện pháp năn nỉ anh ta.

“Không cần.” Tôi gượng cười, “Đây là máy tính của em gái tôi, em ấy học chuyên ngành pháp y, cho nên… những thứ con bé cần nắm vững khá kỳ lạ.”

Tôi cố gắng nói chuyện với Trương Miễn về chuyện đi chùa bái Phật.

Răng tôi va vào nhau dữ dội.

Khi nhìn rõ lịch sử tìm kiếm, ánh mắt tôi cứng đờ.

Lúc ra cửa, cậu ta dừng lại một chút, đặt một tấm danh thiếp ở cửa.

Anh ta thực sự có người khác bên ngoài.

Tôi buộc mình phải bình tĩnh rồi nói: "Không có mà."

Chàng trai cũng không nói nên lời, giơ chiếc đồng hồ thông minh lên cho tôi xem.

Đúng lúc này, hộp thư điện tử của Trương MIễn trên máy tính vẫn chưa đăng xuất, ‘ting’ một tiếng, một email mới được gửi đến. Tôi không để ý, định tắt đi nhưng vô tình nhấp mở, đó là một đường link dài đến khó tin. Tôi suy nghĩ một chút, trước tiên đánh dấu email là chưa đọc, sau đó mở link đó lên.

Tĩnh Tĩnh lúc này mới nhận ra sự bất thường của mình, miễn cưỡng mỉm cười với tôi.

Đúng lúc này, Trương Miễn gọi điện tới.

Điều này càng khẳng định sự nghi ngờ của tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thao tác của anh thợ rất nhanh đã giúp tôi phục hồi lịch sử duyệt web của máy tính.

Anh chàng rõ ràng là không tin, nhưng vẫn bị tôi kiếm cớ đuổi đi.

Thậm chí bên dưới còn có hướng dẫn chi tiết từng bước một cách cẩn thận, như thể sợ người xem không biết phải làm thế nào.

“Chị gái, đây... là ghi chép duyệt web của ai thế, có cần tôi giúp chị báo cảnh sát không?”

“Cậu làm sao vậy?”

Một ý nghĩ khó tin chợt hiện ra trong đầu.

“Thấp lắm à?” Tôi có chút bối rối, với tay lấy điều khiển từ xa, chuẩn bị tăng nhiệt độ lên, lại phát hiện điều hòa căn bản không bật. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quay đầu nói với tôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cậu ta vừa nhìn vừa líu lưỡi, đến cuối cùng sắc mặt đều trở nên hơi khó coi, cẩn thận quay đầu nhìn tôi,

Giọng của Tĩnh Tĩnh bỗng chốc cao vút, “Sinh con? Cậu muốn cùng Trương... cùng một con quỷ sinh con?”

Anh ta đang thăm dò tôi.

Nhưng máy tính hoàn toàn bình thường, ngoại trừ... không thể tìm thấy lịch sử duyệt web của anh ta.

Tĩnh Tĩnh có việc phải làm nên phải trì hoãn đến tối, may mắn thay, buổi tối Trương Miễn tăng ca. Tôi và cô ấy cùng nhau đến bệnh viện, nhưng đúng như dự đoán, chúng tôi không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về người phụ nữ.

“Nhiễm Nhiễm, mình sợ lắm, chúng ta không thể tiếp tục bị anh ta dây dưa mãi như vậy được.”

Thái độ của Trương Miễn cũng dần trở nên nôn nóng, xen lẫn với sự thúc giục ngày càng thường xuyên từ Tĩnh Tĩnh, có mấy lần thậm chí Trương Miễn còn ở bên cạnh tôi, suýt nữa đã bị anh ta phát hiện.

Tôi nghiến răng, đặt dịch vụ sửa chữa máy tính tại gia, hẹn một anh chàng đến tận nhà xem thử. Cậu ta vừa vào cửa liền rùng mình một cái.

Tôi đã không có ghi chép mua thuốc nào trong nửa năm nay.

Và… chi tiết về các vụ án giê't vợ trong gần mười năm qua.

“Cậu đồng ý chuyện lên chùa bái Phật đi, chúng ta cùng nhau diệt trừ anh ta.”

Một câu đánh thức người trong mộng.

Sau ba phút, tôi tắt video trong khi nôn mửa.

"Nếu chị cần giúp đỡ thì có thể gọi đến số này."

Trương Miễn xem những thứ này để làm gì?

Chương 43

Hóa ra đó là đoạn video quay cảnh một người sống bị phân xác!

Nếu như Trương Miễn đã là người chế't thì mọi chuyện đều có thể lý giải được.

Một người chế't thì mua thuốc cho tôi kiểu gì ?

[Bị ngạt thở mấy phút thì sẽ chế't]

[Cách dùng dao bếp gia đình chặt thịt lợn nguyên con]

Cô ấy khẩn trương nuốt nước miếng, “Mình nghe nói, chùa Phổ Đà rất linh nghiệm.”

May mà "Trương Miễn" vì để duy trì hình tượng con người nên vẫn phải đi làm hàng ngày.

[Cách xử lý xác chế't] (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Theo sự xúi giục của cô ấy, tôi lấy ra ghi chép bảo hiểm y tế của mình và Trương Miễn.

“Thật không! Em yêu anh quá đi mất!”

“Nhiễm Nhiễm, có phải email ở nhà của anh vẫn chưa đăng xuất không?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 43