Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Bộ 2: NGUYỀN

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Bộ 2: NGUYỀN


“Còn lão Tứ thì sao?”

“Sau đó... sau đó thì không nhớ rõ nữa. Tao chỉ nhớ là hắn ta đứng bất động trong phòng ký túc xá của tụi mình, không nhúc nhích gì. Tao tưởng mình ngủ mơ thôi, cũng không nghĩ tới chuyện này có liên quan đến việc lão Nhị t.ự t.ử.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Lão Tứ, rốt cuộc là mày mơ thấy cái gì?” Lão Đại hét lên.

Có phải cậu ấy bị người đàn ông kia gi.ết hại không?

Tôi giật mình vội hỏi anh sau đó thì sao.

Tôi do dự hồi lâu, cuối cùng không nhịn được mà nói lại những gì tôi đã thấy tối qua cho lão Đại và lão Tứ.

“Tìm được mày rồi.”

Hơn nữa, cảnh sát rõ ràng đã xác nhận nguyên nhân chế.t của lão Nhị là t.ự sá.t mà.

Chúng tôi cùng nhau tổ chức sinh nhật cho cậu ấy trong ký túc xá, cả đám uống say đến bất tỉnh nhân sự.

"Đúng là kỳ lạ, chẳng lẽ ba người chúng ta không phải là mơ mà thực sự có thứ dơ bẩn nào đấy đã xâm nhập vào phòng ký túc xá à?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ông cụ lớn tuổi ở gần đó nói rằng vị đạo sĩ già ở bên trong đã ra ngoài vi hành, không biết khi nào mới quay lại.

Nhưng làm sao hắn vào được ký túc xá của chúng tôi?

"Báo cảnh sát xong rồi nói chúng ta gặp ma à?" Lão Đại hỏi ngược lại.

Lời nói của lão Tứ khiến tôi và lão Đại nhìn nhau sửng sốt.

2.

Bởi vì đêm qua, tôi đã mơ mơ hồ hồ thấy một người đàn ông gầy gò, xuất hiện bên giường của lão Nhị.

Lão Đại cau mày nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không còn cách nào khác, lão Đại và tôi đành phải đỡ lão Tứ ngồi xuống ven đường.

Chương 11: Bộ 2: NGUYỀN

Không nghĩ tới sắc mặt của lão Tứ lại vô cùng tái nhợt.

Lại thấy cậu ấy dùng một cái quần ngủ siết chế.t chính mình ở trên giường.

Ngay khi lão Tứ nói đến việc tìm đạo sĩ, tôi lập tức nghĩ đến một người.

Sau đó, cảnh sát đến và mang th.i th.ể của lão Nhị đi.

Hắn nghiêng đầu ngồi xổm bên giường lão Nhị, không ngừng nói một câu:

Tôi sợ đến mức tỉnh cả rượu, muốn hét lên để đánh thức những người khác.

Lão Tứ run rẩy nói.

Lão Tứ khóc không ra nước mắt.

Việc này không thể trì hoãn, chúng tôi cũng không có tâm trạng để đi học, nhanh chóng gọi taxi chạy về phía tây thành phố.

Nhưng chỉ có mình tôi biết rằng cái ch.ết của lão Nhị không đơn giản như vậy.

Lúc này, lão Tứ mới ngơ ngác nhìn chúng tôi, nói với giọng gần như sắp khóc:

Gã cúi đầu lẩm bẩm: “Đó... đó không phải là mơ sao, tao... tao cũng tưởng đó là mơ…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng không nghĩ tới vừa nói xong, sắc mặt của hai người họ liền thay đổi.

Tôi không biết liệu ông ấy có thể giúp được chúng tôi hay không.

"Tao nằm mơ, mơ thấy người đàn ông nghiêng đầu kia, bò lên giường trên, còn, còn nói với tao… tiếp theo đến lượt mày.”

Mọi người đều không hiểu, với tính cách của lão Nhị, tại sao cậu ấy đột nhiên lại có suy nghĩ hồ đồ như vậy.

Khi nghe tôi nhắc tới vị đạo sĩ già ở chùa Thanh Tuyền, lão Tứ vội vàng nói, gã cũng biết chuyện về người này.

Chúng tôi định kiểm tra xem trong thành phố còn có vị đạo sĩ nào khác không.

Chúng tôi nhìn về phía lão Tứ, lúc này mới phát hiện sắc mặt của gã không ổn.

Ban đầu tôi nghĩ đó chỉ là một giấc mơ, nhưng hiện tại lão Nhị đã ch.ết, tôi mới thấy có gì đó không đúng.

Hình như có một vị đạo sĩ già rất lợi hại sống ở chùa Thanh Tuyền phía tây thành phố.

"Vậy, vậy thì đi tìm đạo sĩ hay pháp sư gì đó đi, tao còn chưa có bạn gái, tao không muốn ch.ết đâu.”

Rồi không hề nhúc nhích nhìn chằm chằm vào lão Nhị, miệng không ngừng lẩm bẩm bốn chữ:

Hôm qua là sinh nhật của lão Nhị.

Lão Đại kêu lên.

Muốn phóng khoáng tới đâu thì có tới đó.

Kết quả, ai có thể ngờ rằng ngày hôm đó cổng chùa Thanh Tuyền đóng chặt.

Nhưng tất cả mọi người đều không hiểu được, vì sao lão Nhị lại t.ự sá.t.

1.

Đúng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói: “Chàng trai trẻ, có phải đang gặp chuyện rắc rối không?”

Vào cái đêm cậu ấy c.hết, một người đàn ông gầy gò bỗng dưng xuất hiện trong ký túc xá.

Hắn ta nghiêng đầu, nửa ngồi nửa quỳ, dáng vẻ kỳ quái.

"Làm... làm sao đây, lão Nhị chế.t rồi, chẳng lẽ tiếp theo là đến lượt tao. Bọn mình có nên báo cảnh sát không?"

Lão Nhị t.ự s.á.t trong ký túc xá, tình trạng chế.t vô cùng thê thảm.

"Tìm được mày rồi."

Chỉ có mình tôi biết,

Lão Đại nghe xong lời của lão Tứ, rõ ràng cũng bị hoảng sợ không nhẹ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đặc biệt là lão Tứ, gần như không thể di chuyển, chỉ biết gào lên khóc lóc.

"Mẹ nó, hình như tao cũng từng thấy người đàn ông kỳ quái đó trong phòng ký túc xá, còn tưởng chỉ là mơ mà thôi."

Vốn tưởng rằng bọn họ nghe xong căn bản sẽ không coi là thật.

Sáng sớm thức dậy,

Cậu ấy cao lớn, đẹp trai, gia đình có tiền, cũng luôn được các cô gái mến mộ bao quanh.

Lần này, ba người chúng tôi hoàn toàn tuyệt vọng.

Nhưng cơ thể lại giống như bị bóng đè, không thể nhúc nhích cũng như phát ra âm thanh nào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Bộ 2: NGUYỀN