Tương Tư Gửi Nơi Đâu - Miss Kim Tử
Miss Kim Tử
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Hiểu lầm
Chờ đến khi Cố Trường Quân cứu A Vô lên, A Vô lạnh đến nỗi run hết cả người, nhưng khoé miệng lại cười: “Cố Trường Quân, thật ra ngươi không có chán ghét ta như trong tưởng tượng đúng không? Chỉ là…”
Thật ra cho dù không có lá thư kia, nàng cũng sẽ nghĩ mọi cách để cứu Lâm Vân Hiên, chỉ là mọi người đều ích kỷ, khi gặp phải tử vong, điều đầu tiên Lâm Vân Hiên nghĩ đến là chính mình.
Lúc này, một chiếc áo choàng dày dặn khoác lên người A Vô.
A Vô dựa bên cạnh cửa sổ, đêm đầu mùa xuân rất lạnh, nhưng nàng giống như không cảm thấy lạnh, mặc kệ gió lạnh thổi vào mặt.
“Vậy thì phải như thế nào ngươi mới tin?” Trong lòng A Vô có một cảm giác tuyệt vọng.
Đột nhiên, trên sườn núi truyền đến tiếng quát phẫn nộ của Cố Trường Quân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Muội không muốn thấy ta như vậy sao?” Im lặng lâu như thế, cuối cùng Lâm Vân Hiên cũng mở miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không có phương hướng, không có mục đích.
“Vương phi, nên đi ngủ thôi!”
A Vô đột nhiên cười, cười đến nỗi vẻ mặt bi thương, đón gió lạnh như băng, nàng không nói một lời nào, trực tiếp nhảy vào sông.
Những lời này giống như đã phá bỏ cong rơm cuối cùng của A Vô.
“Không cần thiết, ta không muốn có một chút quan hệ nào với Lâm gia các ngươi nữa!”
Lâm Vân Hiên biết tâm trạng của A Vô không tốt, cũng không nói gì, chỉ lặng lẽ làm bạn bên cạnh nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Chát!”
Không biết từ khi nào, Lâm Vân Hiên tới.
Cuối cùng, nàng phát hiện ra chính mình không có nhà để về.
Ở trong mắt hắn, nàng là người xấu xa đến thế sao?
A Vô xoay người, áo choàng rơi xuống đất, Lâm Vân Hiên đột nhiên túm chặt lấy cổ tay của A Vô, cầu xin: “A Vô, ta có thể làm bất cứ chuyện gì để đền bù cho muội, chỉ cần muội tha thứ cho ta…”
Chương 5: Hiểu lầm
Gió càng lạnh thấu xương, lửa trên đèn lồng đã tắt, bóng dáng của A Vô trong gió lạnh có vẻ vô cùng nhỏ bé.
A Vô chuẩn bị trở về, cho dù nơi đó không phải là nhà, nhưng đó là nơi trú ngụ duy nhất của nàng.
Nàng nợ hắn, đã quỳ xong rồi!
Sau nửa đêm, gió ngừng thổi.
Từ đầu tới cuối đều không nói một câu nào, Lâm Vân Hiên sợ hãi kêu lên một tiếng, ngay sau đó hắn nhảy vào sông, nhưng có người còn nhanh hơn hắn, giống như ngay trong thời khắc mà A Vô nhảy vào nước, hắn đã nhảy xuống theo nàng.
A Vô ngẩng đầu, ánh mắt không có chút độ ấm nào, lạnh lùng nói: “Vì sao ta lại muốn gặp ngươi? Lúc trước ngươi đã phái người đưa tin cho ta, nói là ngươi binh bại tại Nam Thành, ép buộc ta phải nghĩ cách nhờ Cố Trường Quân phái binh cứu ngươi, còn nói đây là ta nợ ngươi! Ta đã trả lại cho ngươi toàn bộ ân tình rồi!”
A Vô cúi đầu, vảnh mắt ửng đỏ, nàng cũng không khẩn cầu Cố Trường Quân coi trọng nàng, nhưng vì sao ngay cả thứ cơ bản nhất là lòng tin cũng không có?
“A Vô, không phải như thế, ta chỉ là sợ không về để gặp được muội, ta còn rất nhiều lời muốn nói với muội…”
Khi nói chuyện, Cố Trường Quân đã đi tới bên cạnh A Vô, cả khuôn mặt lạnh đến đáng sợ. Sau khi biết A Vô rời phủ, hắn đã tìm nàng suốt cả buổi tối, chỉ sợ nàng sẽ xảy ra chuyện, không ngờ lại nhìn thấy nàng hẹn hò với người đàn ông khác!
“Ngươi cho rằng ta tin sao?”
A Vô muốn bật cười, người ta luôn là sau khi phạm sai lầm rồi mới đau khổ cầu xin tha thứ, trước khi phạm sai lầm đều làm những gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trong đêm tối, A Vô cầm theo đèn lồng đi lại ở trên đầu đường không người, nàng giống như một đứa trẻ lạc đường, nỗ lực tìm kiếm đường về nhà.
“Cho dù ngươi làm gì, ta cũng không tin!”
Bờ sông.
A Vô ném tay của Lâm Vân Hiên ra. Tuy Cố Trường Quân cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, nhưng nàng không đến mức để người khác hiểu lầm là nàng yêu đương vụng trộm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A Vô không chớp mắt nhìn mặt sông, không để ý người tới là ai.
“A Vô…”
Bóng đêm buông xuống.
“Các ngươi đang làm gì thế?”
A Vô giải thích: “Ta chỉ là ra ngoài đi lại một chút, gặp Lâm Vân Hiên là ngoài ý muốn.”
Lúc này, gió mạnh nổi lên, mặt sông gợn sóng phập phồng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.